Đêm qua sau khi Lăng Thận Hành đưa cô trở về đã vội vã rời đi, Mộc Vãn trong phòng nghe thấy anh nói chuyện với Lý Hòa Bắc, đại khái là muốn bắt ai đó, kết quả người chạy, chưa bắt được, bây giờ giới nghiêm khắp thành, anh cũng trở về quân đội sắp xếp.
Mộc Vãn trở lại từ chỗ Lăng Tuyết Thu, trong lòng còn đang suy nghĩ việc hôn sự này, tự nhiên Tuyết Thu không muốn gả cho Mộc Văn Bách, nhưng một khi Lăng Thận Hành cũng đồng ý thì sao đây?
Cô gọi Hồng Tụ vào, nói khẽ dặn dò cô ấy mấy câu, Hồng Tụ lớn lên ở nhà cũ ở Hà Phố, phái cô ấy đi là thích hợp nhất.
Chờ Hồng Tụ thu dọn đồ đạc rời Lăng phủ, Mộc Vãn đang định nghỉ ngơi, Ánh Xuân vội vã đi vào nói: "Lão phu nhân tới."
Lão phu nhân cực ghét Quế Hoa Uyển này của cô, lần gần nhất tới nơi này là bởi vì chuyện bà hai.
Mộc Vãn thu dọn đơn giản rồi đi ra ngoài đón, lão phu nhân đã ngồi ở trong sảnh đường, Ánh Xuân vội vàng đi bưng trà rót nước.
"Bà nội nhức đầu có đỡ hơn chút nào không?" Mộc Vãn giấu sự nghi ngờ, đi tới ân cần hỏi.
Lão phu nhân nhìn cô, không hề che dấu mình không nhịn được: "Ngày hôm qua là đêm Trung Thu, cô đã đi đâu?"
Giọng nói tra hỏi này, chẳng lẽ là lão phu nhân biết cái gì?
Cô nghĩ đến hai nha đầu Thái Vũ và Thái Tuyết, các cô là lão phu nhân phái tới, cũng là cơ sở ngầm của lão phu nhân, chẳng lẽ là các cô nói chuyện Lăng Thận Hành đưa cô đi xem đèn với lão phu nhân?
Nhưng Mộc Vãn lại nghĩ, nếu như là hai nha đầu này tố cáo bí mật, lão phu nhân cũng sẽ không tới tìm cô tính sổ vào sáng sớm, mới vừa rồi ở uyển của Tuyết Thu, lão phu nhân nhìn thấy cô cũng không phải bộ dạng khởi binh hỏi tội như bây giờ.
Cô mới vừa rời đi, Mộc Cẩm Nhu còn chưa rời đi, đại khái là cô ta đã nói gì đó.
Cuối cùng Mộc Vãn kết luận, thật ra thì lão phu nhân không biết mình và Lăng Thận Hành đi đâu, hẳn là bởi vì Lăng Thận Hành không tham gia tiệc đoàn viên mà sinh ra suy đoán.
Nghĩ đến chỗ này, Mộc Vãn nhẹ nhàng cười một tiếng: "Bà nội nói ngày hôm qua là đêm Trung Thu, dĩ nhiên con ngắm trăng ăn bánh Trung Thu ở trong sân."
Lão phu nhân rõ ràng biểu hiện không tin, mới vừa rồi Mộc Cẩm Nhu khóc lóc kể lể với bà cụ, nói là đã lâu Thiếu tướng không đến phòng cô ta, ngày hôm qua lại đột nhiên rời chỗ trong tiệc đoàn viên, mà trong bữa tiệc chỉ có Mộc Vãn không tới, có lẽ anh nhớ cô mới đến Quế Hoa Uyển với cô.
Không tham gia bữa cơm đoàn viên của cả nhà lại đi bận tâm một người phụ nữ, nếu chuyện này truyền đi nhất định sẽ bị người lên án, tự nhiên Mộc Vãn cũng không thoát khỏi tiếng xấu "mị hoặc không đức".
Lão phu nhân vô cùng không thích Lăng Thận Hành và Mộc Vãn tiếp cận, ước gì cả đời cô một mình trông phòng mới được.
"Nếu bà nội không tin, mấy nha đầu của con có thể làm chứng." Mộc Vãn sai Ánh Xuân mới vừa bưng trà lên gọi Thái Vũ và Thái Tuyết cùng vào.
Hai nha đầu này thấy lão phu nhân ở, lập tức bị dọa sợ đến quỳ xuống.
Lão phu nhân nâng chung trà lên, nhìn cũng không từng nhìn các cô, hai người kia là bà cụ phái tới nơi này, mục đích chính là giám thị từng hành động của Mộc Vãn.
"Tối hôm qua, các cô phục vụ thiếu phu nhân?"
Mộc Vãn nhìn hai nha đầu này, trong lòng cũng không chắc các cô sẽ trả lời thế nào.
Chốc lát, Thái Vũ mở miệng nói: "Bẩm lão phu nhân, ngày hôm qua là tiết Trung Thu, thiếu phu nhân tự mình làm bánh Trung Thu và mấy món ăn, cô ấy không ngại chúng tôi xuất thân là nô tỳ, còn mời mấy người chúng tôi cùng nhau ăn cơm ngắm trăng, cho đến khi mệt mới trở về phòng nghỉ ngơi."
Cô chưa nói chuyện Lăng Thận Hành tới, tự nhiên cũng không sợ lão phu nhân truy cứu, đến lúc đó hỏi tới, các cô hoàn toàn có thể nói mình đã ngủ không thấy.
Ánh Xuân lén nhìn Mộc Vãn, thấy vẻ mặt cô tự nhiên, mỉm cười, không có nửa điểm căng thẳng.
Mộc Vãn nghĩ thầm, đúng là hai nha đầu thông minh hiểu chuyện, sau này nhất định phải thưởng các cô, có chuyện gì có cảm giác thành tựu bằng biến người của người khác thành người mình chứ?
Lão phu nhân nghe thấy lại cau mày, nhưng ngay cả người bà cụ phái tới cũng nói như vậy, bà cụ cũng không thể ăn không nói có?
Mộc Vãn vừa muốn thở ra một hơi, chỉ nghe thấy bên ngoài bước chân vội vã, tựa như là chuyện khẩn cấp gì, người nọ gần như là lảo đảo nghiêng ngã.