Editor: Sakura Trang
Lạc Minh Lâm lại rút ra cắm vào một lúc lâu, thẳng đến ra vào lại không trở ngại, biết đây là đã mở hoàn toàn. Bên dưới ngoại trừ máu xử tử của Cẩn Thư chảy ra thì cũng không có bị xé rách quá nhiều, thân thể của song tính vốn chính là vô cùng thích hợp để giao hoan.
Hắn lấy tay bọc lấy ngọc hành của Cẩn Thư, hạ thể dần dần đi vào trong tìm kiếm. Thẳng đến chạm vào một chỗ thịt mềm, thân thể của Cẩn Thư đột nhiên lay động kịch liệt.
“Phu chủ… Phu chủ… A…”
“Không được… Không chịu nổi… Ừ, phu chủ, a a a a…”
Kɧoáı ©ảʍ quá mãnh liệt và đau đớn mãnh liệt đan xen, thân thể của Cẩn Thư giống như mở ra cái chốt nào đó, ngọc hành đứng thẳng, quả cầu nhỏ trong hậu huyệt bị cự vật cách một tường đè ép, đã không có thể hấp thu càng nhiều d*m thủy hơn, d*m thủy ồ ồ chảy xuống làm ướt hỉ phục đỏ thẫm.
“A! A! Phu chủ!” Mỗi lần Lạc Minh Lâm đâm vào miệng tử ©υиɠ, Cẩn Thư liền kêu một tiếng. Lạc Minh Lâm biết đây là đau ngoan, bình thường tiểu quân của hắn luôn luôn không thích kêu. Nhưng nước chảy không ngừng dưới hạ thân cũng nói rằng thân thể của song tính cho dù ở dưới tình huống như vậy cũng có thể có được kɧoáı ©ảʍ.
Lạc Minh Lâm động thân một cái, trực tiếp đột phá thịt mềm kia, cắm vào chỗ sâu trong tử ©υиɠ, đem toàn bộ dương v*t chôn ở trong cơ thể Cẩn Thư, bên ngoài chỉ còn lại hai quả túi cầu.
“Phu chủ!!! A!!!”
Cẩn Thư gọi tê tâm liệt phế.
Lạc Minh Lâm không có cử động nữa, bây giờ hắn chân chính kết hợp với tiểu quân của hắn, đây là thời khắc giữa bọn họ cách nhau gần nhất.
Hắn muốn cho tiểu quân của hắn cũng cảm nhận được tâm tình trong lúc này của hắn, hắn không ngừng hôn Cẩn Thư, từ đầu từng chút một đi xuống, tỉ mỉ hôn ánh mắt đã khóc đỏ, mυ'ŧ vào đôi môi đã bị cắn rách, liếʍ liếʍ cổ thon dài đeo vòng, nhẹ nhàng gặm nhắm đầu v* sưng to lên…
Hắn lấy tay trấn an thân thể run rẩy thẳng đến Cẩn Thư gọi không lớn như vậy.
Vẫn còn rất đau, nhưng lại đặc biệt đặc biệt phồng, không chỉ phía dưới phồng, trong lòng cũng phồng, các loại ý tưởng rối bung không ngừng nhảy. Cẩn Thư nhỏ giọng khóc thút thít, suy nghĩ mình thật muốn chết tại đây, lại cảm thấy chết ở trong đêm tân hôn không quá đáng giá, những ngày tháng sau thành hôn còn chưa trải qua.
Đầu óc vô tri vô giác, cho đến Lạc Minh Lâm kéo tay của y mò tới nơi kết hợp nơi hạ thân, thấp giọng nói với y:
“Tiểu quân, ngươi sờ một cái, ta đều đi vào, ở trong bụng ngươi này.”
“Tiểu quân, ta ở bên trong ngươi, là của ngươi.”
Cẩn Thư dần dần tỉnh táo lại, sờ nơi hai người kết hợp.
Thật chặc, không trách phải chết…
Chống đỡ lớn như vậy có phải hay không đã bị hỏng…
Thật sự đã đi vào…
Phu chủ… Là của ta…
Suy nghĩ như vậy đi đôi với vui thích to lớn trong nháy mắt dâng lên. Chặc một ít mới phải, mới có thể bắt tù người này; đau một chút cũng không quan hệ, đau mới hiểu phải quý trọng.
Mặc dù vẫn là rất đau, nhưng người đối với đau đớn sẽ dần dần sinh ra sự chịu đựng, hiểu rõ mọi thứ trong nháy mắt đó, Cẩn Thư cảm thấy muốn tìm bất mãn, như vậy còn chưa đủ, thứ trong cơ thể làm sao lại không động vậy. Chỉ có thể dựa vào mình tự co rúc lại cái này không khác nào gãi không đúng chỗ ngứa. Bao qυყ đầυ to lớn để ở miệng tử ©υиɠ vừa nóng vừa ngứa, y muốn va chạm càng kịch liệt.
“Phu chủ! Phu chủ!” Cẩn Thư hơi uốn éo.
“Ngoan, ” Lạc Minh Lâm lại hôn hôn y, “Một hồi liền hết đau, phu chủ sẽ yêu thương ngươi thật tốt.
“Không đau! Không đau!” Cẩn Thư có chút vội, phu chủ làm sao không hiểu đâu, bên dưới của y cũng đang chảy nước rồi,, “Người… Người… Nhúc nhích…”
Lạc Minh Lâm đột nhiên cảm giác được tiểu quân hắn hắn thật sự rất dẻo dai, nhiều năm qua vẫn dễ quên vết sẹo đau một mực không thay đổi.
“Tiểu quân để cho phu chủ động sao? Làm sao động?”
“… Liền… Nhúc nhích… Đi ra ngoài… Rồi đi vào…”
Lạc Minh Lâm hơi rút ra chút, lại lập tức phá vỡ miệng tử ©υиɠ đυ.ng đi vào.
“A… Phu chủ... Ừ, đừng dừng lại…”
“Đều thỏa mãn ngươi, đi ra ngoài đi vào còn không được, còn muốn nhiều hơn?”
“Ừ, ừ… Đừng dùng, đều cho ta… Phu chủ…”
Lạc Minh Lâm cũng không có nhịn nữa, thỏa mãn ý nguyện của tiểu quân của hắn. Mỗi một lần đều rút hết ra rồi lại hung hãn đυ.ng vào, lần lượt phá vỡ thịt mềm của miệng tử ©υиɠ. Vách thịt mỗi lần hắn rút ra liền lộ ra nồng nặc không tha, bọc dương v*t của hắn không để cho đi, lúc cắm vào lại khạc ra càng nhiều mật dịch hơn giúp hắn bôi trơn con đường đi vào.
“A a… Phu chủ, không muốn… Quá sâu! A…”
“… Đi vào… A, phải chết…”
“Sẽ hỏng mất…”
Lạc Minh Lâm cảm thấy, hắn làm sao có thể kiên nhẫn lâu như vậy, sớm biết chỗ này có thể để cho hắn mất hồn như vậy, vừa gặp Cẩn Thư nên thú y về nhà, nhốt ở trong phòng không để cho y mặc y phục mỗi ngày dạng chân chờ hắn làm.
Nhưng mà chính là bởi vì có năm năm này sống chung, để cho tình cảm của bọn họ từ từ lên men, ủ rượu đến ngày nay, cuối cùng thành thục. Lạc Minh Lâm động thân một cái ở bên trong tử ©υиɠ của Cẩn Thư bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Đây thật là không thể tốt hơn nữa, tiểu quân của hắn sẽ khóc sẽ cười, sẽ ngoan ngoãn chờ hắn điều giáo, cũng sẽ mềm nhũn kéo hắn cầu làʍ t̠ìиɦ, sẽ còn lập tức như vậy, và hắn cùng chung cao triều.
Cẩn Thư ở trong nháy mắt chất lỏng nóng bỏng tử ©υиɠ của y, khóc bắn tinh, dâʍ ɖị©ɧ trong hậu huyệt phun lên tinh hoàn của Lạc Minh Lâm, trong tử ©υиɠ phun ra một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ tưới lên bao qυყ đầυ của Lạc Minh Lâm.
“Phu chủ…” Trước mắt Cẩn Thư tối sầm, hôn mê bất tỉnh.
Sau co triều hoa huy*t trở nên vừa nóng lại trơn trượt, Lạc Minh Lâm hết sức không muốn đi ra ngoài, nhưng nhìn tình hình chung quanh một chút, chỉ đành phải khẽ thở dài, từ từ rút ra, kêu người đến dọn dẹp, lại gọi người đi chuẩn bị nước nóng.
Lạc Minh Lâm ôm Cẩn Thư đã bất tỉnh vào thùng nước tắm, lấy tay dò vào hạ thân của y. hoa huy*t bị sử dụng quá đà, bây giờ còn mở ra không có cách nào khép lại, Lạc Minh Lâm hơi rửa một chút cho y, bên trong huyệt không dám có quá nhiều đυ.ng chạm, lúc này đi vào chỉ sẽ để cho y càng đau, nhưng song tính tự mình có thể hấp thu tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Rửa sạch dấu vết trên người hai người, ngâm ở trong nước ấm, yêu thích không buông tay vuốt ve của của Cẩn Thư, cảm thấy yêu thích không buông tay, xúc cảm nhẵn nhụi mềm mại để cho của của hắn lại rục rịch. Hắn nhịn nhiều năm như vậy, lại trẻ tuổi lực tráng, chỉ phát tiết một lần định là không đủ. Hắn trêu chọc dây xích trên đầu v* của Cẩn Thư, một chút một chút kéo kéo đầu v*, nhìn hai điểm trở nên đỏ hơn.
“Ngô…” Trước ngực của kí©ɧ ŧɧí©ɧ để cho Cẩn Thư tỉnh lại, “Phu chủ, thật là đau…”
“Tiểu quân đã thức chưa? Phía dưới còn đau phải không?”
“Còn… Khá tốt.” Cẩn Thư có chút ngượng ngùng, mặc dù ban đầu đặc biệt đặc biệt đau, nhưng sau đó cũng đặc biệt đặc biệt thoải mái, mình gọi cũng… Đặc biệt đặc biệt da^ʍ dãng.
Nhưng Cẩn Thư còn nhớ, động phòng còn không có kết thúc, hậu huyệt còn chưa khai bao đâu!
“Phu chủ,” Cẩn Thư đỏ mặt nhỏ giọng gọi Lạc Minh Lâm, “Phía sau… Còn không có làm đâu…”
“Tiểu quân còn chịu nổi sao, mới vừa rồi cũng ngất đi.”
Cẩn Thư đưa tay ôm cổ của Lạc Minh Lâm, “Có thể, A Cẩn muốn phu chủ tiến vào hậu huyệt của A Cẩn.”
” Kia tiểu quân đem quả cầu nhỏ trong hậu huyệt của mình đẩy đi ra đi, dành một chỗ để cho phu chủ đi vào.” Lúc Lạc Minh Lâm nói lời này nghiêm trang, giống như nói, mượn mượn đất, để cho ta đi qua vậy.
“Vâng…” Lúc nói Lạc Minh Lâm không không cảm thấy, chờ hắn nhắc đến quả cầu nhỏ này, Cẩn Thư mới phát hiện quả cầu nhỏ trong hậu huyệt đã phồng lớn đến mức không cho coi nhẹ, vốn là chỉ nhỏ hơn quả đấm một chút, bây giờ cảm giác đã sắp bằng một quả dưa bở.
Y thử một chút, như vậy căn bản đẩy được ra.
“Tiểu quân thử nặn nước ra một chút liền dễ đẩy ra.”
Cẩn Thư nghe lời ngọa nguậy hậu huyệt co rúc lại, một dòng nước chảy xuống trực tiếp hoà vào trong thùng nước tắm, ước chừng nặn ra bảy tám dòng, quả cầu nhỏ mới rốt cục khôi phục lại bằng gần nắm đấm.
Sau đó Cẩn Thư giống như vô số lần huấn luyện đẩy quả cầu nhỏ một chút xíu về phía miệng hậu huyệt, thẳng đến “Ừng ực” một tiếng quả cầu nhỏ rơi vào trong nước.
Cẩn Thư bước ngồi ở trên người Lạc Minh Lâm Lạc Minh Lâm, tựa đầu vào trên vai của Lạc Minh Lâm, hít sâu một hơi, nói, “Phu chủ, mời người sử dụng hậu huyệt của A Cẩn huyệt… Người trực tiếp đi vào, A Cẩn… Huấn luyện ba năm, nhất định sẽ làm cho phu chủ thoải mái.”
Lạc Minh Lâm đem dương v*t cứng rắn như sắt cắm vào cái miệng nhỏ không chờ nổi.
“A! …” Hai người cùng phát ra thở dốc vui thích. Không giống hoa huy*t, hậu huyệt của Cẩn Thư là trải qua huấn luyện lâu dài, độ mềm dẻo, độ phát triển và độ co thắt cũng vừa đúng lúc.
Thậm chí Lạc Minh Lâm còn không có động, hậu huyệt liền co rúc một cái hút dương v*t của hắn vào. Lạc Minh Lâm ở một khắc kia thậm chí có chút ghen tị những thứ đoạn trúc kia, hắn hưởng thụ thành quả cuối cùng, lại không có thể tự mình cảm thụ chỗ biến hóa này.
Đây là một trận chuyện hòa hợp gắn bó, bọn họ từ trong nước một đường làm đến trên giường, Lạc Minh Lâm để cho Cẩn Thư treo ở trên người của hắn, từng chút từng chút đâm vào. Cẩn Thư cảm nhận được sâu sắc, thứ ở trong cơ thể là có nhiệt độ có sinh mệnh, không giống với dương cúc trúc và ngọc thể, nó có thể tự động đậy, có thể đáp lại y, mỗi lần cũng vừa vặn đυ.ng vào điểm nhạy cảm của y.
Y thoải mái khóc, ngọc hành trước người đã bắn qua hai lần, nhưng vẫn run rẩy ngẩng đầu lên. hoa huy*t đã bị khai phá cũng đang rêu rao khao khát, rõ ràng mới vừa rồi đau muốn chết, vào lúc này nhưng lại muốn cảm thụ một lần kɧoáı ©ảʍ kịch liệt như vậy lầm nữa.
Lúc tϊиɧ ɖϊ©h͙ loãng lại một lần nữa bắn ra, ngọc hành trước người đã có điểm đau đớn, điểm nhạy cảm trong hậu huyệt vẫn đang bị đâm vào.
Không biết lúc nào có thể kết thúc, y cũng không muốn kết thúc, chỉ muốn tiếp tục như vậy, hoàn toàn đem mình giao cho phu chủ của y.
Lạc Minh Lâm đột nhiên tăng nhanh tốc độ, làm chạy nước rút sau cùng.
“A… Phu chủ, chậm một chút, chậm…”
“Không nhịn được, phu chủ, cầu ngươi…”
“Muốn tiểu… Đi tiểu…”
Lạc Minh Lâm nghe của của y, không có dừng lại ngược lại càng thêm tăng nhanh tốc độ, không ngừng ra vào tạo ra tiếng nước chảy bên tai không dứt.
“Tiểu quân muốn đi tiểu liền đi tiểu đi, ngươi không phải muốn ký hiệu ta sao?”
Cẩn Thư nghe giọng của Lạc Minh Lâm theo phản xạ liền tiểu ra một ít, một trận tiếng nước chảy nhỏ từ ngọc hành chảy ra, phun vào trên người Lạc Minh Lâm, bụng Lạc Minh Lâm nóng lên bắn vào trong hậu huyệt của Cẩn Thư.
Cẩn Thư cảm thấy tự hào to lớn, tất cả huấn luyện cũng là vì để cho phu chủ của y sử dụng thoải mái hơn, hôm nay phu chủ sử dụng y, vui thích phát tiết du͙© vọиɠ.
Mà y cũng sắp vòng phu chủ vào địa bàn của mình.
Nến đỏ đốt một túc, hậu huyệt làm xong Cẩn Thư lại cảm thấy hoa huy*t rất trống không, hai người ở trên giường gỗ Hàn ngọc đã dùng hoa huy*t làm một lần, Cẩn Thư lại một lần nữa đi tiểu ở trên người Lạc Minh Lâm. Cuối cùng Cuối cùng Lạc Minh Lâm dụ dỗ Cẩn Thư dùng miệng hầu hạ hắn một lần. Cho đến trời bắt đầu sáng, hai người mới ôm nhau ngủ