Chương này dành cho @nhoconcute. Chúc nàng cùng mọi người có một kì thi tốt đẹp.
Hôm sau, Cố Hoài Ân vừa mở mắt ra liền cảm thấy toàn thân đau nhức, sức lực như bị rút sạch. Cậu hoảng hốt nháy mắt mấy cái, thân thể vừa động liền phát hiện bên hông bị một cánh tay khoẻ mạnh khoác lên. Cố Hoài Ân nhanh chóng nhớ lại ký ức đêm hôm qua, vài hình ảnh làm người đỏ mặt cứ dũng mãnh tràn vào trong đầu của cậu.
Sợ đánh thức Lục Định Minh cho nên mọi động tác của Cố Hoài Ân đều cực kỳ thật cẩn thận. Cậu nhẹ nhàng đυ.ng vào hai má nóng hổi của chính mình, vụиɠ ŧяộʍ nhéo nhẹ một cái, di, không phải là mơ a!
Cảm giác ngọt ngào cùng hạnh phúc len lỏi vào trong l*иg ngực của Cố Hoài Ân, cậu mím môi cố không cười thành tiếng, cảm giác giống như đang nằm mơ vậy, đây là lần đầu tiên cậu tỉnh dậy trong lòng người đàn ông mà mình thương thầm a.
Sau một lát, Cố Hoài Ân lại có chút thẹn thùng, cậu không được tự nhiên mà di chuyển thân thể. Tất cả lực chú ý của Cố Hoài Ân đều đặt hết ở trên người kia nào là nhiệt độ, hơi thở và cái đồ vật to lớn đang bừng bừng sức sống ở trên mông cậu.
Nghiêm túc mà nói, Cố Hoài Ân là bị cái khối vừa cứng lại vừa nóng làm cho tỉnh dậy. Dựa theo tư thế hiện tại của hai người -- Lục Định Minh một tay đặt ở trên eo Cố Hoài Ân, chân thì gác ở trên người cậu, côn ŧᏂịŧ bừng bừng sức sống vừa vặn dán tại khe mông của cậu.
Chính là thứ này, đêm qua ra ra vào vào bên trong thân thể của mình... Cố Hoài Ân có chút không dám thừa nhận hôm qua cậu bị thứ to lớn này làm tới thoải mái.
Được rồi, không thể nghĩ đến nó nữa.
Cố Hoài Ân có chút bất an, tay chân đều không biết nên làm như thế nào, tuy rằng chính mình phát dục có chút khác người, nhưng tiểu huynh đệ của cậu cũng có hiện tượng cương cứng vào buổi sáng như những người đàn ông bình thường khác...
Làm một tác giả viết truyện Caoh, Cố Hoài Ân đỏ mặt, trong đầu không nhịn được liên tưởng đến những thứ bậy bạ, cái gì mà "Tiểu thụ chủ động mở ra tiểu huyệt ngồi ở trên côn ŧᏂịŧ của tiểu công làm đến khi tiểu công tỉnh dậy mới thôi", hay là "Tiểu thụ tỉnh lại nhìn đến côn ŧᏂịŧ to lớn của tiểu công cho nên nhịn không được liền cúi đầu liếʍ mυ'ŧ, cho đến khi uống được tϊиɧ ɖϊ©h͙ để giải khát" ...
Trong đầu miên man suy nghĩ, đủ loại hình ảnh xấu hổ liền tiến vào đầu óc của Cố Hoài Ân. Dựa theo lý luận Cố Hoài Ân lúc này nên làm theo những gì mà mình vừa mới suy nghĩ, nhưng trên thực tế là, cậu tứ chi vô lực, tựa như uống phải một lọ xuân dược mang tên Lục Định Minh. Đã thế nhiệt độ cơ thể của người kia lại làm Cố Hoài Ân có vài phần ham muốn, cậu theo bản năng dùng mông cọ cọ côn ŧᏂịŧ to lớn kia. Nhiệt độ nóng bỏng cứ thế lao tới như cơn sóng, làm hai cái huyệt đã được thanh lý sạch sẽ lại trở nên ướt đẫm.
Ngô, thân thể mình sao có thể dâʍ đãиɠ như thế này chứ, chỉ là nằm ở trong lòng Định Minh, hai cái huyệt sẽ chảy nước đến ướt đẫm, thật sự là rất da^ʍ ...
Cố Hoài Ân cắn môi dưới, nhưng mà thân thể cũng không nghe theo lời sai sử của cậu, Cố Hoài Ân trên trán đều đổ đổ mồ hôi. Sau một đêm nghỉ ngơi, tiểu côn ŧᏂịŧ đã cương đến nửa cứng rắn, Cố Hoài Ân không biết phải làm sao, bỗng nhiên bên hông bị siết chặt, sau tai truyền đến một giọng nói ấm áp, "Ông xã đợi lâu như vậy, vì cái gì bảo bối còn không chịu ngậm lấy côn ŧᏂịŧ của ông xã."
Cẩn thận nghe một chút, trong giọng nói còn có chút ủy khuất, người không biết còn tưởng rằng Cố Hoài Ân cậu ăn hϊếp chủ nhà, không cho chủ nhà ăn cơm.
Cố Hoài Ân có cảm giác suy nghĩ dâʍ đãиɠ của mình bị Lục Định Minh nhìn thấy, cậu vội vàng phủ định nói, "Không được nói lung tung, tớ còn, còn lâu mới làm mấy cái sự tình xấu hổ kia ..."
"Nhưng mà..." Lục Định Minh đem cả người của Cố Hoài Ân xoay lại rồi ôm vào trong ngực, cằm đặt tại vai Cố Hoài Ân cọ cọ, côn ŧᏂịŧ cương cứng liền chen vào hai chân của Cố Hoài Ân,"Nhưng mà ông xã có xem qua nga, ở bên trong truyện thời điểm Định Minh ngủ Hoài Ân sẽ thừa dịp đó để trộm hôn lên huynh đệ của Định Minh mà......" Lục Định Minh một bên cọ cọ, một đi xuống sờ sờ, ngón cái đặt trên côn ŧᏂịŧ thanh tú của Cố Hoài Ân, mặt khác bốn ngón còn lại đi xuống phía dưới vỗ về chơi đùa hoa huyệt, thời điểm chạm đến địa phương ẩm ướt kia thân thể của Cố Hoài Ân liền căng thẳng rõ rệt.
"Di, đã ướt như vậy, bảo bối rõ ràng rất muốn nha..." Lục Định Minh sờ chỗ đó đến miệng khô lưỡi đắng, cảm nhận được người trong lòng giãy dụa, hắn không những không dừng lại còn xấu xa nắm lấy âm đế của Cố Hoài Ân,"Bảo bối không cần thẹn thùng nha, nên làm đều đã làm qua..."
"Đừng !"
Vào sáng sớm thì du͙© vọиɠ dễ dàng bị trêu chọc nhất, thế nhưng kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ ở bàng quang khiến Cố Hoài Ân nhanh chóng đẩy cánh tay của Lục Định Minh. Cậu khép chặt hai chân lại, ánh mắt ửng đỏ,"Không, Định Minh... Buông tay... A... Sẽ, sẽ tiểu ra, tớ muốn tiểu... Đừng nháo ..."
"?"
Lục Định Minh không những dừng lại mà còn tiếp tục, một tay nắm lấy toàn bộ côn ŧᏂịŧ của Cố Hoài Ân, "Bảo bối gọi ông xã là gì?"
"Định... Định Minh"
Bốp. Một tiếng vang lớn ở trên mông của Cố Hoài Ân. Lục Định Minh giả vờ tức giận nói: "Bảo bối, nói lại một lần nữa ông xã nghe chưa rõ."
"... Ô ô... Ông xã... Ông xã em sai rồi... Có thể buông em ra không?... Em muốn đi tiểu..."
"Lúc này mới ngoan." Lục Định Minh
ôm lấy Cố Hoài Ân, huýt sáo cười nói,"Ông xã ôm em đi tiểu nha ~"
"A !" Cố Hoài Ân sợ hãi kêu lên, thân thể cậu lúc này trần như nhộng, khi bị Lục Định Minh ôm lấy, Cố Hoài Ân cuống quít bắt lấy cánh tay của hắn.
Lục Định Minh ôm lấy hai chân của Cố Hoài Ân, làm cậu mở rộng hai cái đùi, cái lưng trắng mịn dán sát vào l*иg ngực cơ bắp của mình. Giữa hai chân thon dài lộ ra hoa huyệt hồng nộn cùng tiểu côn ŧᏂịŧ đáng thương đang run rẩy.
Phòng khách có một cái gương lớn vừa mới đi qua Cố Hoài Ân liền nhìn thấy bộ dáng dâʍ đãиɠ của mình, cậu xấu hổ đến nói chuyện đều lắp bắp, "Đừng, đừng như vậy, rất... Ông xã, rất khó coi..."
"Sao lại khó coi, về sau sẽ thành thói quen, sau này mỗi ngày ông xã đều ôm bảo bối đi tiểu ." Lục Định Minh hôn một cái ở bên tai Cố Hoài Ân,"Từ khi đọc cảnh này ở trong truyện, ông xã cũng muốn làm thử một lần."
"Ông xã, đó chỉ là truyện... Không thể xem là thật ...".
Lục Định Minh giở trò vô lại nói, "Ông xã không tin đâu." Hắn đi nhanh về hướng toilet, Cố Hoài Ân thân thể nhỏ xinh, ôm một lúc cũng không mất nhiều sức lực. Lục Định Minh thậm chí còn có thể lấy tay nắm tiểu côn ŧᏂịŧ của Cố Hoài Ân, nhắm ngay vào bồn cầu,"Hư hư hư, bảo bối tiểu ra đi nào."
"Ân... Tiểu, tiểu không ra..." Cố Hoài Ân tựa như con tôm luộc đỏ bừng một mảnh, cảm giác muốn tiểu tràn đầy trong bàng quang, nhưng tư thế này lại khiến cậu ngượng ngùng đến khó có thể tiểu ra được, Cố Hoài Ân bản năng cầu xin tha thứ,"Ông xã buông ra đi... Em muốn tự mình đến có được hay không?"
"Bảo bối không nghe lời, phải phạt..." Lục Định Minh rốt cuộc không kiềm chế được nữa liền đem côn ŧᏂịŧ cứng rắn của mình cọ xát tại kẽ mông của Cố Hoài Ân. Hậu huyệt nhỏ nhắn hồng hào ra sức mời gọi, thấy thế Lục Định Minh liền đem côn ŧᏂịŧ của mình nhắm ngay vào cái miệng huyệt tham lam này.
Hậu huyệt bởi vì xâm nhập bất ngờ cho nên không kịp phòng bị, Cố Hoài Ân lập tức trợn tròn hai mắt, tiểu huyệt bị cắm xuyên trực tiếp làm tiểu côn ŧᏂịŧ không nhịn được liền run rẩy, rốt cuộc chất lỏng được tích góp cả một đêm không nhịn được liền chảy ra. Không biết là vì nghẹn quá lâu, hay là vì cái gì khác mà tiểu côn ŧᏂịŧ cùng hoa huyệt lại đồng loạt phun ra một bãi nướ© ŧıểυ.
"A a a --" Cố Hoài Ân thoải mái đến khóc thành tiếng, hai nơi vừa phun ra nướ© ŧıểυ cùng hậu huyệt liên tục bị tấn công khiến cậu cảm thấy như bị điện giật,"Chậm một chút, a... Cứ như vậy nữa... Sẽ, sẽ cao trào ... Ô ô... Chịu không nổi ... Ông xã... Nhẹ một chút, chỗ đó sẽ hư mất ... A a..."
"Bảo bối, a... Chỗ này của em co dãn như vậy thì sao có thể hư được, cứ việc ở trong lòng ông xã cao trào đi, ông xã muốn đem em thao đến chết..."
Lục Định Minh đã thèm từ lâu chỉ với mấy lần vào hôm qua thì làm sao có thể thoả mãn được hắn. Đã thế sáng sớm dục hỏa còn bùng lên dữ dội, không làm mới là thằng ngu. Hậu huyệt nhỏ nhắn gắt gao hút lấy côn ŧᏂịŧ của Lục Định Minh, hắn cảm thấy tiểu tâm can còn có thể chịu được liền nghiêng mình về phía trước, đem Cố Hoài Ân ngồi ở trên bồn rửa tay thủy tinh. Cố Hoài Ân bị làm đến phân không rõ là khó chịu hay là thoải mái, một tay đỡ tường, một tay không tự chủ được bắt đầu xoa nắn đầṳ ѵú của chính mình, lúc này cậu muốn kí©ɧ ŧɧí©ɧ núʍ ѵú để giảm bớt sự ngứa ngáy trong cơ thể.
Cố Hoài Ân hai mắt đẫm lệ, mơ hồ nhìn thấy chính mình ở trong gương, khóe mắt tràn đầy nước mắt sinh lý, hai cái má đỏ ửng, khóe miệng còn chảy xuống một dòng nước dãi, thân thể dâʍ đãиɠ uốn éo lung tung, tựa như là một tiểu da^ʍ thú hứng tình, đã thế còn dùng tay xoa ngực của mình nữa chứ.
Hình ảnh da^ʍ mĩ như vậy thành công kí©ɧ ŧɧí©ɧ Cố Hoài Ân, dâʍ ŧᏂủy̠ trong nháy mắt tuôn ra, dính vào trên mặt gương bóng loáng.
"Không... A... Thật thoải mái... Ông xã... Thật là lợi hại, đem tiểu tao hóa thao... Thao đến cao trào... Ô ô... Thật lớn... Côn ŧᏂịŧ vừa to vừa nóng, làm tới nơi sâu nhất của tiểu tao hoá nha..."
"Đó là đương nhiên... Bảo bối dâʍ đãиɠ như vậy, nếu huynh đệ của ông xã không đủ lớn thì làm sao có thể thỏa mãn được bảo bối..." Lục Định Minh ra sức mười phần, một bên xoa bóp cái mông tròn trịa của Cố Hoài Ân, một bên trầm giọng hỏi "Nơi này hút chặt như vậy... Có phải muốn ăn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ ông xã bắn ra không?"
"Ô ô... Bắn cho tiểu tao hoá, toàn bộ bắn cho tiểu tao hoá... Muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ông xã... Cầu ông xã dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙... Nhồi đầy bụng của tiểu tao hóa..." Da^ʍ tính được giấu sâu trong người của Cố Hoài Ân nay đã bị khai phá, Cố Hoài Ân không chịu nổi liền lên cao trào. Cả người mềm nhũn như một bãi xuân thủy, hai cái huyệt không khống chế được liền phun ra từng bãi nước ngọt ngào, "Ông xã... Thật lợi hại ... Ô ô... Đem tiểu tao hóa... Gϊếŧ chết ..."
Người dưới thân quá mức ngon miệng, Lục Định Minh da đầu căng thẳng một trận, thoải mái đến kêu ra thành tiếng, hắn gắt gao bắt lấy thân thể của Cố Hoài Ân, đem côn ŧᏂịŧ đẩy vào địa phương sâu nhất,"Bảo bối, ông xã muốn bắn... A...... Thật thích..."
"Bắn, bắn ở bên trong... A a a..."
Bị Lục Định Minh bắn vào trong cơ thể khiến Cố Hoài Ân thích đến nước miếng chảy ròng ròng, hậu huyệt ra sức hút chặt, có thể nói cậu hoàn toàn biến thành một cái da^ʍ phụ chỉ biết đến côn ŧᏂịŧ của đàn ông, theo bản năng ra sức ngậm chặt côn ŧᏂịŧ của người trong lòng. Lục Định Minh cảm thấy mình như sắp bùng nổ lần nữa, vì vậy hắn liền ở bên tai Cố Hoài Ân nói nhỏ "Bảo bối, không được... Ông xã muốn tiểu ... Quá sung sướиɠ, ông xã không muốn đi ra ngoài..."
"Ô ô... Ông xã cứ việc... Cứ việc ở trong thân thể của tao hóa tiểu đi... Nó thật thoải mái... Không cần đi ra ngoài..." Cố Hoài Ân hoàn toàn quên đi ngượng ngùng, tiếp tục nói,"Sau này chỉ cần ông xã muốn đều có thể... Ô ô... A a a thật nóng! Bụng muốn trướng lớn..."
Hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ và nướ© ŧıểυ thi nhau bắn vào trong cơ thể của Cố Hoài Ân, theo mắt thường đều có thể nhìn thấy bụng cậu bị bắn đến lớn.
Lục Định Minh si mê nhìn cảnh tượng da^ʍ mĩ này, hắn vuốt ve bụng của Cố Hoài Ân, đem côn ŧᏂịŧ rút khỏi cái miệng nhỏ nhắn tiêu hồn kia,"Bảo bối thật giống như đang mang thai đâu... Về sau ông xã đều đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều bắn cho bảo bối... Làm bảo bối mang thai con của chúng ta..."
Trên thực tế ý thức của Cố Hoài Ân đã mơ hồ, cậu treo trên mặt một nụ cười phóng đãng nói,"Hảo... Tiểu tao hóa... Muốn sinh con cho ông xã... Còn muốn... Cấp ông xã uống sữa...".