Sinh Hoạt Ngọt Ngào Của Tiểu Mỹ Thụ

Chương 5

Sau 3 tiếng miệt mài thì mình cũng đã edit xong chương này. Hy vọng mọi người đọc truyện vui vẻ.

"Bảo bối, quay lại đây, ông xã muốn em nhìn kỹ là ai đang thao em..."Nhìn không được khuôn mặt của người trong lòng, Lục Định Minh bắt đầu có cảm giác không thỏa mãn, hắn bỗng nhiên đem côn ŧᏂịŧ của mình rút ra khỏi toàn bộ, dùng lực xoay Cố Hoài Ân lại, khiến cậu đối mặt với mình.

Cố Hoài Ân hét lên một tiếng, thân thể mềm dẻo bị nam nhân dùng sức xoay lại. Lục Định Minh bắt lấy hai chân thon dài của Cố Hoài Ân, sau đó đem nó đặt trên vai mình. Lục Định Minh lần nữa đem côn ŧᏂịŧ hùng hổ của mình chôn vào trong miệng huyệt nhỏ nhắn sớm bị thao lộng.

Nguyên bản đệm giường chỉnh tề bị hai người dây dưa tạo thành hỗn loạn không chịu nổi, dâʍ ŧᏂủy̠ bên trong hậu huyệt của Cố Hoài Ân tràn ra ướt cả ga giường, lưu lại một mảnh nước ướt đẫm.

Tư thế như vậy, Cố Hoài Ân chỉ cần đưa mắt nhìn xuống, liền có thể thấy được hậu huyệt của mình bị côn ŧᏂịŧ to lớn như cánh tay của trẻ em thao đến đỏ bừng. Côn ŧᏂịŧ ra sức đóng cọc, Cố Hoài Ân phát hiện tiếng giao hợp bên tai càng lúc càng rõ rệt. Hình ảnh dâʍ đãиɠ như thế khiến thân thể Cố Hoài Ân ngày càng mẫn cảm, cậu cảm giác được trong thân thể mình như có từng luồng kɧoáı ©ảʍ sắp thoát ra ngoài.

Chỉ là nhìn một chút, Cố Hoài Ân liền cảm thấy ngượng ngùng không chịu nổi, cậu nhịn không được lấy tay che hai mắt," Không... Không cần nhìn... Rất dâʍ đãиɠ ... Định Minh đừng... A, thật lớn..."

" Bảo bối ngoan, không được che mắt, nhìn xem chỗ này của bảo bối đang ngậm chặt lấy ông xã này..." Lục Định Minh bắt lấy hai tay của Cố Hoài Ân, không cho cậu che mắt, hắn phát hiện tiểu bảo bối trong lòng mình chỉ cần khẩn trương một chút, thì cái miệng nhỏ nhắn ở phía dưới sẽ ngậm tiểu huynh đệ của hắn đến tiêu hồn.

" Bảo bối nhìn xem, tiểu huynh đệ của ông xã đang ra sức lấy lòng nơi nhỏ nhắn này của em đâu ..." Lục Định Minh kéo cánh tay của Cố Hoài Ân, đặt lên tiểu côn ŧᏂịŧ đáng thương hề hề của cậu, thấp giọng dụ dỗ," Bảo bối cũng nên cho ông xã một ít phúc lợi chứ, ngoan, tự mình thủ da^ʍ cho ông xã xem, ông xã thật muốn xem a..."

Ngón tay run rẩy chạm vào côn ŧᏂịŧ của mình, dù cho Cố Hoài Ân cảm thấy thẹn thùng, nhưng nghĩ đến cảm giác thoải mái này cậu lập tức đem tay tuốt lộng côn ŧᏂịŧ, Cố Hoài Ân không nhịn được mà rêи ɾỉ," Hảo, thật thoải mái... Ô ô... Muốn ra ... Muốn bị thao tới bắn ra... A a... Ông xã làm em... Ông xã..."

Lục Định Minh xem Cố Hoài Ân thủ da^ʍ mà nghẹn đến thở không nổi. Bảo bối nhỏ xinh mà hắn yêu thầm giờ đã bị hắn đặt ở dưới thân, mặt sau hậu huyệt phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ của mình. Không chỉ thế vật nhỏ còn dâʍ đãиɠ đến mức tự tuốt tiểu côn ŧᏂịŧ thanh tú của mình trước mặt hắn, mà tiểu hoa huyệt khả ái bị vắng vẻ cũng không chịu thua mà chảy ra cả đống dâʍ ŧᏂủy̠. Lục Định Minh cảm thấy mình sắp nghẹn tới bùng nổ rồi.

Nghĩ đến đó, Lục Định Minh liền bắt đầu xoa xoa nắn nắn âm đế của Cố Hoài Ân bất quá chỉ mới kí©ɧ ŧɧí©ɧ một chút, người dưới thân liền căng thẳng, đến cả những ngón chân khả ái cũng co lại. Cố Hoài Ân vừa khóc vừa kêu, thanh âm ngọt ngào mềm mại tiến tới bên tai của Lục Định Minh. Hắn ra sức xoa nắn hoa huyệt, chỉ một lát hoa huyệt tựa như không khống chế được mà chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, phun hết lên người của Lục Định Minh.

Cố Hoài Ân lại lần nữa bị vây trong cao trào mà thất thần, khuôn mặt tràn đầy tìиɧ ɖu͙©, ánh mắt không có tiêu cự, bộ ngực run lên, tựa như thạch trái cây làm nam nhân yêu thích không thôi.

"Thật thoải mái... Chưa từng có, thoải mái như vậy... Ông xã thật là lợi hại... Côn ŧᏂịŧ, côn ŧᏂịŧ vẫn cứng đâu..." Theo bản năng Cố Hoài Ân mơ mơ màng màng ôm chặt lấy người còn đang ở trong chính mình cày cấy. Vì Lục Định Minh đã mang đến kɧoáı ©ảʍ cho mình nên Cố Hoài Ân vô cùng tin tưởng mà đưa vυ' đến miệng hắn,"Núʍ ѵú hảo trướng, a ân... Ông xã giúp em..."

"Ân?" Côn ŧᏂịŧ của Lục Định Minh toàn bộ đi vào trong hậu huyệt Cố Hoài Ân, giờ nghe cậu nói vậy hắn kiềm chế du͙© vọиɠ của mình, nhẹ nhàng nói "Bảo bối ngoan, nếu muốn, liền nói ông xã giúp tiểu dâʍ đãиɠ hút sữa, như vậy ông xã sẽ giúp em thoải mái."

"Ân cáp... Ngô..." Đang ở trong cao trào Cố Hoài Ân rất dễ dàng bị lừa gạt, cậu ngây ngốc lộ ra nụ cười tươi, giống một tiểu bạch thỏ ngốc manh. Một tay ôm Lục Định Minh, vặn vẹo thân thể, một tay giống như bị nghiện mà tiếp tục tuốt lộng tiểu côn ŧᏂịŧ giữa hai chân," Ông xã, ân a... Ông xã... Tiểu dâʍ đãиɠ muốn đút ông xã uống sữa... A !... Núʍ ѵú được ông hút a... Mạnh một chút... A, thật thoải mái!..."

Lục Định Minh ra sức cắи ʍút̼ đầṳ ѵú đã cương cứng như trái nho, hắn dùng toàn bộ khí lực tựa như muốn hút ra tất cả sữa, đầu lưỡi đảo quanh vài vòng rồi lại hút một cái. Động tác cứ lặp lại như vậy nhiều lần. Bàn tay cũng không rảnh rỗi mà móc ngoáy hoa huyệt ướt đẫm, tay kia lại ở trên mông của Cố Hoài Ân đánh mấy phát, Lục Định Minh cảm thấy hắn càng ngày càng yêu hai cái huyệt này của Cố Hoài Ân.

Từ đầu đến chân đều thích đến run rẩy, Cố Hoài Ân chỉ cảm thấy cả người mình bị Lục Định Minh làm đến sảng khoái. Một lúc sau cậu liền lên cao trào thêm một lần nữa, chỉ là liên tục trải qua ba lượt cao trào thân thể đã không chịu nổi những công kích cường liệt như vậy, "A a... Ông xã, không được... Đã, đã đến cực hạn ... Cầu, cầu ông xã nhanh bắn vào bên trong hậu huyệt của tiểu dâʍ đãиɠ ... Ô ô..."

Cố Hoài Ân càng khóc cầu xin tha thứ, thì Lục Định Minh càng hưng trí bừng bừng, hắn đem gối lót dưới mông của Cố Hoài Ân, sau đó cầm chặt lấy tiểu côn ŧᏂịŧ của cậu, thở hổn hển nói,"Bảo bối, ráng nhịn, ông xã còn chưa có bắn đâu... Bảo bối ngoan, nghe lời ông xã dùng mặt sau cao trào..."

Tính khí bị trói buộc, Cố Hoài Ân vừa đau lại vừa thích, giống như con cá mất nước, côn ŧᏂịŧ bị Lục Định Minh chế trụ khiến du͙© vọиɠ bắn tinh bị nghẹn trở về, ngược lại hoa huyệt và hậu huyệt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến co rút lại.

Lục Định Minh cảm thấy trước mắt một mảnh trắng xoá, dùng sức ra vào hơn chục lần côn ŧᏂịŧ cuối cùng cũng kiềm chế không được mà bắn một cỗ vào trong hậu huyệt. Hậu huyệt như bị dòng nước mạnh mẽ bắn phá, Cố Hoài Ân thét chói tai mà lên cao trào.

Hậu huyệt mẫn cảm bao vây côn ŧᏂịŧ bán cương, nghỉ ngơi một lát Lục Định Minh lại lập tức lên tinh thần. Cố Hoài Ân lúc này đã bị thao sợ, cứ mỗi khi côn ŧᏂịŧ to lớn ra vào mấy chục lần cậu liền cao trào một lần. Cậu cảm nhận được Lục Định Minh đã đem toàn bộ côn ŧᏂịŧ đều rút ra, theo bản năng Cố Hoài Ân như biết có chuyện chẳng lành, liền cuống quít cầu xin tha thứ,"Ô ô... Định Minh, Định Minh... Đã đủ rồi đi...... Tớ chịu không nỗi, chỗ đó nhất định đã sưng lên... Không có biện pháp lại đi vào ... Sẽ hỏng mất ..."

Thấy Lục Định Minh cũng chẳng có hành động gì, Cố Hoài Ân liền thả lỏng. Nhưng sau đó cậu liền cảm thấy hoa huyệt - địa phương chưa từng bị côn ŧᏂịŧ làm qua, nay đã bị tiểu huynh đệ của Lục Định Minh chà xát, cậu mở to hai mắt,"Đừng, Định Minh... A a..."

"Bảo bối vừa mới gọi ông xã là gì? Có phải ông xã còn chưa có đủ cố gắng phải không?"

"Ô, ô... Ông xã, ông xã em sai rồi... Sau này em sẽ không như vậy nữa..."

"Thật ngoan, ông xã muốn nếm thử tư vị của hoa huyệt... Một lần, chỉ một lần có được hay không ?"

Cố Hoài Ân nào có thể từ chối Lục Định Minh, cậu chỉ có thể gật đầu đồng ý. Chỉ là sau đó Cố Hoài Ân liền cảm thấy thân thể đau đớn như bị xé ra làm hai mảnh.

"A... Đau... Ông xã, đau quá... Không muốn nữa rút ra đi..." Cố Hoài Ân vừa khóc vừa cầu xin. Cậu chưa từng nghĩ chỗ này bị phá lại đau đến như vậy.

Lục Định Minh biết cậu khó chịu nhưng hắn không thể làm gì khác. Nhìn thấy trong hoa huyệt của Cố Hoài Ân chảy ra từng dòng máu đỏ, Lục Định Minh nhiệt huyết sôi trào. Đây là người của hắn, cậu đã trở thành người của hắn.

" Bảo bối, thả lỏng rồi hít sâu vào như vậy sẽ không đau nữa, ngoan."

" Ông xã thật đau quá... Đừng di chuyển có được không?"

" Ngoan, ông xã không di chuyển, thả lỏng thân thể nào, tin tưởng ông xã có được không? Ông xã sẽ không làm bảo bối bị thương."

Lục Định Minh đè xuống du͙© vọиɠ để cậu thích ứng, chỉ mới nếm thử tư vị, hắn liền muốn chết ở trên người bảo bối. Hoa huyệt đang liều mạng chống đối sự xâm nhập của người bạn to lớn này vì thế nó đang cố gắng đẩy côn ŧᏂịŧ ra ngoài. Nhưng việc này không những không có tác dụng mà chỉ làm cho hoa huyệt ngày càng hút chặt lấy côn ŧᏂịŧ của Lục Định Minh. Trên trán của hắn đã nổi lên từng cọng gân xanh vì nhịn.

Cố Hoài Ân nhìn thấy người mà mình yêu thương đang cực khổ nhẫn nại vì mình liền có chút vui mừng cùng đau lòng. Cậu chỉ có thể thả lỏng thân thể của mình để giảm bớt cơn đau. Chỉ một lát cơn đau đớn được thay thế bằng sự thoải mái, Cố Hoài Ân liền ra hiệu cho Lục Định Minh thao mình.

" Ông xã, thật ngứa... Tiểu dâʍ đãиɠ muốn ông xã dùng côn ŧᏂịŧ to lớn thao em. "

"Tiểu dâʍ đãиɠ làm chết em." Lục Định Minh như tên tội phạm được ân xá mà ra sức di chuyển côn ŧᏂịŧ. Cảm nhận được từng thớ thịt đang mυ'ŧ lấy tiểu huynh đệ của mình, hắn liền thoải mái chết đi được.

" Bảo bối, chân lại mở rộng một chút, cho ông xã đi vào, làm ông xã thao tới tử ©υиɠ của bảo bối... Nga đúng chính là như vậy, ông xã cảm giác được, bên trong còn có một cái miệng nhỏ nhắn ham ăn..."

Cố Hoài Ân liều mạng lắc đầu, không biết là thoải mái hay là thống khổ, qυყ đầυ cực đại mài qua mài lại tử cũng mềm mại, từng trận tê dại như rút hết khí lực toàn thân," Không... không được, ô ô... Ông xã, không muốn nữa... A a... Sẽ bị thao chết... A ! a a ! ân... A a, không, đi vào ! a a... Bị làm hỏng... A, muốn hỏng mất , a a ..."

Hoa huyệt co rút chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ tưới ở bên trên qυყ đầυ nóng hổi, Lục Định Minh thoải mái tới kêu thành tiếng. Hắn cơ hồ như biến thành dã thú trong đầu chỉ biết đến giao cấu. Nằm ở trên người Cố Hoài Ân, Lục Định Minh gắt gao ôm lấy cậu, tựa như muốn đem người trong lòng hấp thu vào trong người mình,"Bảo bối, tử ©υиɠ của em thật sự rất mềm mại, ông xã muốn đi vào, sau đó bắn cho em mang thai ..."

Cố Hoài Ân chỉ có thể nói năng lộn xộn, lại không biết thanh âm ngọt nị mị hoặc như đổ thêm dầu vào lửa, sẽ làm cho Lục Định Minh càng hưng phấn và không biết mệt mỏi.

Sau chục lần ra vào Lục Định Minh liền bắn ra, côn ŧᏂịŧ còn chưa từ tử ©υиɠ rút khỏi, lại lần nữa lên tinh thần. Cố Hoài Ân đã mệt đến không còn lực lượng để phản kháng, chỉ có thể tại mặc cho hắn muốn làm gì thì làm. Rốt cuộc tại một lần cao trào kia, liền mơ mơ màng màng mất đi ý thức.

Trước khi hôn mê, Cố Hoài Ân đã tin, đàn ông khi nói cái gì chỉ làm một lần, đều là gạt người.