Thẩm Thanh Song đang vui vẻ thì bị Bạch Diễm giội một bát nước lạnh khiến cô tức chết.
Cô liếc mắt lạnh lùng nhìn Bạch Diễm, dùng giọng điệu vô cùng trịnh trọng nói với nó: “Bạch Diễm, tôi nói cậu miệng thối không phun ra được lời nào tốt hơn sao? Có phải cậu phải làm tôi tức chết thì mới vui có phải không? Đúng vậy, hiện tại tôi cần dựa vào cậu mà đứng lên nhưng cậu cũng cần phải dựa vào tôi. Cậu cũng đừng quên, tôi và cậu là mối quan hệ cùng tồn tại cùng vinh quag.”
“Cậu đả kích tôi làm cho tôi mất đi ý chí chiến đấu, làm cho tui xấu đi thì có gì tốt cho cậu? Chuyện này không có lợi cho cậu mà cậu còn cố tình làm, vậy mà cậu vẫn tự cho mình là có chỉ số IQ cao sao? Chỉ số IQ cao sẽ làm chuyện ngây thơ vậy sao? Hahaha…”
Nhìn thấy Thẩm Thanh Song thực sự tức giận, còn bắt đầu mắng nó muốn hộc máu, Bạch Diễm có cảm giác tủi thân muốn khóc, không phải chỉ nói đùa với cô thôi sao, Có cần mắng nó tới vậy không? Thật sự là quỷ hẹp hòi!
Nhưng cô nói rất đúng nên nó cũng không biết phải phản bác lại cô như thế nào? Nó không biết nói gì đành rụt cổ lại xám xịt ẩn mình.
Thẩm Thanh Song hừ lạnh một tiếng, tên thối này, ba ngày không đánh thì muốn giỡ ngói nhà rồi. Dám dội bát nước lạnh vào lúc cô đang vui? Thật là càng ngày càng quá đáng!
Nếu hôm nay cô không dạy dỗ cho nó một bài học thì sau này nó càng không biết kiềm chế, có thể càng lúc càng đi xa!
Thẩm Thanh Song thích nhất là có thể cùng nhau cổ vũ, cùng nhau cố gắng chứ không phải kiểu cả ngày tìm cách đâm chọc, đả kích và kìm hãm nhau.
Nếu hôm nay Bạch Diễm bị mắng mà vẫn không tỉnh ngộ thì cô sẽ tiếp tục dạy bảo nó cho đến khi nó ngoan mới thôi.
Nếu bề ngoài đáng yêu như vậy thì tính tình cũng phải dễ thương mới khiến người khác yêu thích!
Bạch Diễm đã ẩn thân cảm giác được sự gian trá đen tối của kí chủ không khỏi âm thầm hối hận, tại sao nó đi làm phiền cô chứ? Hu hu, đã bị hổ cái theo dõi, về sau nó phải cẩn thận hơn, không được trêu xấu cô nữa, tránh cô có cơ hội dạy bảo nó.
Đã không còn Bạch Diễm quấy nhiễu, Thẩm Thanh Xong nhìn về luân bàn trúng thưởng.
Mặt trên của bàn xoay trúng thưởng là từng ô vuông nhỏ xếp cạnh nhau tạo thành, trên mặt các ô vuông cũng không ghi rõ phần thưởng bên trong ô vuông đó là cái gì?
Bởi vì số tiền giao dịch tương đối lớn với Thẩm Thanh, cô ấy cũng được nhiều điểm hơn, đối với một người kinh doanh trên vị mặt hệ thống không lâu mà nói, lần này cô có thể nhận được hai cấp độ liên tiếp và nhận được hai lần rút thăm may mắn. Có thể nói thực sự rất may mắn.
Thẩm Thanh Song không nghĩ nhiều, trực tiếp nhấn nút bắt đầu ở giữa bàn xoay trúng thưởng.
Bàn xoay trúng thưởng bắt đầu chuyển động, càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nhanh,…
Không biết xoay tròn bao lâu, đột nhiên bàn xoay trúng thưởng dừng lại, trong đó một ô vuông phát ra ánh sáng màu ngọc bích.
Một hộp quà tỏa ra màu trắng xóa xuất hiện trước mặt Thẩm Thanh Song.
Thẩm Thánhong nhướng mày, cười híp mắt.
Đó là một quyển sách pháp thuật thuật trị thương thuộc hệ mộc.
Quá tuyệt vời! Xem ra cô được thần may mắn chăm sóc rồi!
Thẩm Thanh Song mừng thầm, chạy nhanh đến nhấn nút xác nhận để nhận quà.
Chỉ thấy quyển sách pháp thuật trị thương thuộc hệ mộc nhanh chóng biến thành một dải ánh sáng xanh biếc chui vào trong vùng hải thức đại não.
Vô số tin tức giống như thủy triều lao vào trong trí nhớ cô, giống như khắc sâu, một khi dấu vết đi vào sẽ không thể lau đi.