Làm Trước Yêu Sau

Chương 12

"A... A..." Lâm Hiên có thể cảm nhận được chính mình đang chậm rãi bị căng ra.

Người Thẩm Úc chảy đầy mồ hôi: "L*и da^ʍ của Hiên Hiên chặt quá."

Ngày hôm qua Lâm Hiên bị phá thân, bây giờ vẫn còn đau.

Thẩm Úc chú ý tới, vươn người lại hôn cậu, một bên vuốt ve dươиɠ ѵậŧ đang bán cương của Lâm Hiên. Côи ŧɧịt̠ lớn nóng nổi của Thẩm Úc hoàn toàn căng chặt lỗ l*и Lâm Hiên, gân xanh trên dươиɠ ѵậŧ còn đang không ngừng nhảy lên.

Kí©ɧ ŧɧí©ɧ cho Lâm Hiên hai chân đều run rẩy.

Thẩm Úc một bên an ủi Lâm Hiên, thấy cậu ổn một chút, một bên lại chậm rãi cọ xát trong lỗ l*и, cố nhớ lại vị trí điểm da^ʍ của Lâm Hiên.

Âm thanh Lâm Hiên lát sau đã thay đổi, trong ánh mắt cũng hiện lên một mảng mê mang, sắc mặt càng thêm ửng hồng.

Thẩm Úc khảy khảy mái tóc mướt mồ hôi của cậu, làm khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Hiên lộ ra: "Hiên Hiên bắt đầu sướиɠ sao?"

"Hức... A...." Điểm da^ʍ bị Thẩm Úc cọ xát làm cơ thể cảm nhận kɧoáı ©ảʍ, l*и da^ʍ cơ khát bị ȶᏂασ qua cũng cảm nhận được du͙© vọиɠ quen thuộc.

"Lỗ l*и của Hiên Hiên da^ʍ quá. Hiên Hiên có phải hay không trời sinh là để ca ca ȶᏂασ? L*и da^ʍ cắn ca ca thật chặt."

"Mới không có... Hức... Cậu chậm một chút... A ha..." Lâm Hiên thở hổn hển, điểm da^ʍ bị ȶᏂασ cực kì thoải mái, làm cậu cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ quen thuộc.

"Rõ ràng là có mà. Bên trong l*и da^ʍ của Hiên Hiên thật ướt, bị ca ca ȶᏂασ còn nghe tiếng nước, Hiên Hiên có nghe thấy không?" Thẩm Úc cũng sướиɠ cả người, phát huy toàn bộ kỹ xảo dâʍ ɭσạи của mình trước mặt Lâm Hiên, muốn đem tới cho cậu càng nhiều kɧoáı ©ảʍ.

"Bạch, bạch..." Trong phòng cũng không ngừng vang lên tiếng hai thân thể va chạm, hơn nữa tiếng sau so tiếng trước càng thêm kịch liệt, âm thanh dần dần dày đặc.

"Hiên Hiên phun thật nhiều nước. Hiên Hiên da^ʍ làm ca ca ȶᏂασ sướиɠ quá. Hô... Quá sướиɠ... Cắn ©ôи ŧɧịt̠ lớn của ca ca thật chặt..." Thẩm Úc cố tình muốn tìm kiếm càng nhiều điểm mẫn cảm của Lâm Hiên. Côи ŧɧịt̠ lớn thô dài ȶᏂασ vào lỗ l*и ướt mềm, một tia hở đều không có. Côи ŧɧịt̠ lớn to lớn thô dài quá mức tuy rằng còn chưa hoàn toàn ȶᏂασ tới, nhưng vẫn làm Thẩm Úc sướиɠ đến tê đầu.

Thẩm Úc cứ lung tung mà ȶᏂασ vào lỗ l*и của Lâm Hiên, cuối cùng cũng chạm đến một điểm, Lâm Hiên đột nhiên phát ra một tiếng thét chói tai, lỗ l*и co rút cắn chặt côn ŧᏂịŧ.

"Là điểm da^ʍ của Hiên Hiên sao?" Thẩm Úc cực kì hưng phấn, liên tục hướng điểm da^ʍ mà ȶᏂασ tới.

"Không cần... A ha... Thật kỳ quái... A..." Lâm Hiên không an phận mà vặn vẹo cả người, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ lại một lần nữa cương cứng, nước da^ʍ chảy tí tách tí tách.

Tối hôm qua ít nhiều gì cũng còn có tác dụng của thuốc, nhưng hiện tại bản thân lại vô cùng thanh tỉnh... cảm giác...

"Không kỳ quái... Bởi vì em quá thoải mái, l*и da^ʍ sẽ cắn càng chặt, cắn ©ôи ŧɧịt̠ lớn của ca ca càng sướиɠ chết. Thật là muốn ȶᏂασ hỏng l*и da^ʍ của em." Cả người Thẩm Úc đột nhiên điên cuồng lên, cơ bắp toàn thân căng trướng, eo cẩu bắt đầu đĩnh động, ©ôи ŧɧịt̠ lớn thô tráng hung hăng mà ȶᏂασ thiếu niên dưới thân.

"A... A ha... A... Không cần... Hỏng mất... A a a a a...." Kɧoáı ©ảʍ làm Lâm Hiên cực kì thoải mái, đầu ngón chân cũng duỗi thẳng, lỗ l*и mềm ướt hoàn toàn bị côn ŧᏂịŧ đυ. ȶᏂασ, Thẩm Úc chỉ là trừu động cũng làm cậu sướиɠ đến không chịu được.

"Phải ȶᏂασ chết em. Ai bảo em đem cái l*и da^ʍ này câu dẫn ca ca. Lỗ l*и sao lại phun nhiều nước da^ʍ như vậy? Hửm?" Thẩm Úc nhướn mày dò hỏi.

"Tớ không biết... A a a..."

"Là bởi vì ©ôи ŧɧịt̠ lớn của ca ca ȶᏂασ em sướиɠ sao?"

"Hức..." Đầu óc Lâm Hiên đã hoàn toàn hỗn loạn, nói theo lời Thẩm Úc: "Đúng vậy... Hức... L*и da^ʍ bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn ȶᏂασ sướиɠ... Sắp hỏng rồi... A ha..."

Thẩm Úc nghe được Lâm Hiên kêu da^ʍ, cả người càng thêm hưng phấn, trong ánh mắt giống như hàm chứa hai ngọn lửa nhỏ, "Là bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn của ai ȶᏂασ sướиɠ?"

Đầu óc của Lâm Hiên đã không còn nghĩ ngợi được gì nữa, tay không tự giác mà ôm lấy cổ Thẩm Úc, thân thể cũng rướn lên, bộ dáng hoàn toàn bị tìиɧ ɖu͙© chi phối: "Là bị ca ca ȶᏂασ sướиɠ... Là bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn của ca ca ȶᏂασ... Hức... Ca ca tiếp tục ȶᏂασ em... A ha... L*и da^ʍ sướиɠ quá..."

"Hóa ra Hiên Hiên lại da^ʍ dãng như thế. Ca ca muốn ȶᏂασ nát l*и da^ʍ của em... Đem l*и da^ʍ của em làm bao dươиɠ ѵậŧ của ca ca được không?"

"Hức... Được... Em phải làm bao dươиɠ ѵậŧ của ca ca... A ha... TᏂασ em..."

Nhìn người dưới thân hoàn toàn chìm trong du͙© vọиɠ, Thẩm Úc cực kì hưng phấn, ©ôи ŧɧịt̠ lớn hung hăng hướng điểm da^ʍ mà ȶᏂασ tới.

Lâm Hiên chủ động nhào vào trong ngực làm Thẩm Úc kích động không thôi. Hắn mới đưa môi lại gần, Lâm Hiên đã ngoan ngoãn vươn đầu lưỡi để Thẩm Úc bú ʍúŧ, môi lưỡi kịch liệt giao triền.

Một bên hôn lưỡi, một bên ȶᏂασ l*и, Thẩm Úc tiếp tục tiến công.

"A..." kɧoáı ©ảʍ khủng bố làm Lâm Hiên không chịu được, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ run run một chút liền bắn, thịt l*и cũng co rút rồi phun một cỗ nước da^ʍ, tưới lên toàn bộ côn ŧᏂịŧ, làm ©ôи ŧɧịt̠ lớn Thẩm Úc sướиɠ đến hung hăng nhảy lên vài cái.

"Hiên Hiên thế mà lại bị ca ca ȶᏂασ đến tự bắn, thật sự là da^ʍ quá."

"A... Thật thoải mái... A a a... Bắn..." Lâm Hiên lại một lần bị ȶᏂασ bắn, cao trào như là thủy triều bao trùm lên cậu, làm Lâm Hiên sướиɠ đến toàn thân đều hơi run run.

Thẩm Úc lại không có buông tha, tiếp tục như máy đóng cọc không ngừng ȶᏂασ vào tử ©υиɠ Lâm Hiên.

"Tiểu da^ʍ dãng triều xuy cho ca ca xem được không?" Thẩm Úc tưởng tượng đến cảnh tượng kế tiếp, cả người hắn đã phát cuồng, lực đạo trên eo càng lúc càng nặng.

"A... Ca ca... Thoải mái... Ca ca dừng một chút được không..." Lâm Hiên khóc nức nở xin tha.

"Sao mà dừng được. L*и da^ʍ của Hiên Hiên còn đang cắn chặt ©ôи ŧɧịt̠ lớn của ca ca đây này. Ca ca muốn bắn cho em." Nơi hai người kết hợp đã lầy lội một mảnh. Mỗi một lần thọc vào rút ra lỗ l*и ướt mềm kia nước da^ʍ đều phun tung tóe. L*и da^ʍ hoàn toàn bị ȶᏂασ thành màu đỏ tươi diễm lệ, vài chỗ được điểm thêm bởi tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng dục, thoạt nhìn cực kì mê người.

Thần trí Lâm Hiên Tuy rằng không quá thanh tỉnh, nghe đến từ "bắn", cậu đột nhiên giãy giụa: "Không được."

Thẩm Úc thấy trạng thái Lâm Hiên không đúng, cưỡng chế bản thân dừng lại.

Hắn hôn vài cái lên miệng Lâm Hiên, hỏi: "Sao vậy bảo bối?"

Lâm Hiên bất an hỏi: "Bắn vào, lỡ mang thai thì làm sao?"

Nghe thấy hai chữ "mang thai", tâm tình Thẩm Úc kích động, ©ôи ŧɧịt̠ lớn lại lớn một vòng, nhưng hắn vẫn nhịn xuống, rồi lại nghĩ đến cái gì, "Nhưng hôm qua ca ca cũng bắn vào rồi."

Lâm Hiên trừng mắt. Ngày hôm qua tâm trí của cậu không rõ ràng, hoàn toàn không chú ý tới điểm này.

"... Vậy làm sao bây giờ? Lỡ như..."

"Vậy thì mang thai thôi. Ca ca bắn cho em, bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho em, bắn sâu tận tử ©υиɠ của em, làm em mang thai con của ca ca."

Lâm Hiên nghe hết lời Thẩm Úc, mặt đỏ tía tai.

"Nhưng... Tớ còn chưa có thành niên nữa... Hiện tại còn đi học, hơn nữa ba mẹ tớ còn không biết tớ cùng người khác..."

Nhìn bộ dáng Lâm Hiên nghiêm túc tính toán, Thẩm Úc chỉ cảm thấy đáng yêu không thôi.

Hắn thò người lại gần, ở trên miệng hôn vài cái chụt chụt.

"Là muốn sinh em bé, nhưng không phải hiện tại. Chút nữa ca ca bắn phía sau nhé."

Lâm Hiên đỏ mặt gật đầu.

Thẩm Úc dừng một chút, lại mở miệng. "Hoặc là... Bắntoàn bộ cái miệng nhỏ này của em..." nói xong lại hôn một cái thật to lên miệngLâm Hiên.