Làm Trước Yêu Sau

Chương 13

Hai chân Lâm Hiên hơi hơi run rẩy, căn dươиɠ ѵậŧ vẫn còn thô ngạnh, tìm đến phía sau của cậu mà bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi.

Chờ cao trào qua đi, hai người dần bình tĩnh lại.

Khóe mắt Lâm Hiên đỏ lên, đôi mắt rưng rưng.

Nhìn bộ dáng này của cậu, Thẩm Úc quả thật thích không chịu được. Lâm Hiên ngay cả khóc cũng đều quyến rũ hơn người khác vạn phần. Thẩm Úc thò người lại gần vươn đầu lưỡi liếʍ đi nước mắt của Lâm Hiên, thấp giọng nói: "Hiên Hiên bảo bối, em đây là muốn dụ dỗ ca ca sao?"

Lâm Hiên thở hổn hển, cả người mềm nhũn, toàn thân vô lực, cái gì cũng không nghe thấy, ngoan ngoãn để cho Thẩm Úc hôn.

Thẩm Úc liếʍ cả mặt cậu, hôn lên đôi mắt, lại liếʍ cái mũi một chút, sau đó thấp giọng dụ dỗ: "Vươn đầu lưỡi để ca ca hút một chút nào."

Qua hai lần làʍ t̠ìиɦ, hai người đã hôn không biết bao nhiêu lần. Lâm Hiên say mê với loại kɧoáı ©ảʍ môi lưỡi giao triền này, hơn nữa đối phương là Thẩm Úc, cậu cũng không muốn cự Tuyệt.

Thế là, Lâm Hiên nhút nhát sợ sệt ngoan ngoãn mà vươn đầu lưỡi ra, mặc cho Thẩm Úc đùa giỡn liếʍ mυ'ŧ.

"Ngoan quá." Thẩm Úc liếʍ mυ'ŧ đầu lưỡi như nếm thứ thạch trái cây mềm mại trơn trượt, chỉ cảm thấy trong lòng muốn nở hoa.

Môi lưỡi giao triền hồi lâu, Thẩm Úc tách hai người ra.

"Cái miệng nhỏ này mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ lớn của ca ca được không?"

Lâm Hiên nghe âm thanh trầm thấp gợi cảm của Thẩm Úc, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thẳng đến l*и da^ʍ run run, nhưng vẫn là mạnh miệng: "Không... Không cần..."

"Ngoan nào." Thẩm Úc tiếp tục dụ dỗ: "Ca ca muốn ȶᏂασ cái miệng da^ʍ này của em, còn muốn đầu lưỡi dâʍ đãиɠ của Hiên Hiên liếʍ ©ôи ŧɧịt̠ lớn của ca ca nữa..."

Lâm Hiên mặt đỏ không chịu được, xẩu hổ vươn nắm tay đấm nhẹ vào người Thẩm Úc: "Cậu... Chán ghét..."

Nhưng là, chính mình đã sớm bị hắn ȶᏂασ mềm, cái đấm này một chút lực đạo đều không có.

Thẩm Úc lại vui vẻ, mừng rỡ mà hôn vài cái lên miệng Lâm Hiên.

Hôn một lúc, Thẩm Úc chậm rãi rút ©ôи ŧɧịt̠ lớn ra.

Hắn cố ý nâng mông Lâm Hiên lên, để cho cậu nhìn rõ bộ dáng c̠úc̠ Ꮒσα cắn nuốt dươиɠ ѵậŧ. Côи ŧɧịt̠ lớn thô dài dữ tợn, giờ phút này toàn thân dính đầy một tầng nước da^ʍ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp lánh, thoạt nhìn làm người ra sợ hãi.

Mặt Lâm Hiên đỏ lên, hận không thể nhắm mắt lại, nhưng thân thể không biết vì cái gì lại cảm thấy hưng phấn.

Cú© Ꮒσα đột nhiên mất đi côn ŧᏂịŧ cảm thấy trống rỗng. Vách ruột còn lưu luyến mà không cho ©ôи ŧɧịt̠ lớn rời đi.

"Luyến tiếc ©ôи ŧɧịt̠ lớn ca ca rời đi sao?" Thẩm Úc chế nhạo nói, nhìn c̠úc̠ Ꮒσα bị chính mình ȶᏂασ đến không khép lại được, bên trong lại không ngừng chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình, côn ŧᏂịŧ thô dài hoàn toàn ngạnh cứng lên, "Còn chưa có bắn hết đâu, xem chừng còn bắn cho em nhiều lần nữa."

"Hức... Từ bỏ..." Lâm Hiên chu miệng làm nũng, vô thố nhìn nam nhân cao lớn. Lúc bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào, chính mình giống như mất đi lí trí.

Thẩm Úc thấp giọng cười cười: "Hiên Hiên sẽ muốn, ca ca biết l*и da^ʍ của Hiên Hiên mà. L*и da^ʍ của Hiên Hiên thích nhất là ăn ©ôи ŧɧịt̠ lớn với tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ca ca..." hắn cầm ©ôи ŧɧịt̠ lớn hung hăng đè ép hộŧ ɭε của Lâm Hiên, làm Lâm Hiên sướиɠ đến phát ra một tiếng hét chói tai.

Không đợi Lâm Hiên phục hồi tinh thần, mũi cậu đã ngửi được một cỗ hương vị tanh nồng nồng đậm.

Lâm Hiên mở to hai mắt, nhìn thấy ©ôи ŧɧịt̠ lớn thô to ngay trước mặt mình. Qυყ đầυ to lớn còn nhỏ tϊиɧ ɖϊ©h͙, nhìn gần càng thêm dọa người.

Lâm Hiên muốn động đậy, nhưng thân thể căn bản lại không có sức lực. Giây tiếp theo, cây côn ŧᏂịŧ di chuyển, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bôi trên cánh môi đỏ tươi của cậu.

Thẩm Úc làm được việc mà mình mơ ước. Hắn dùng chính côn ŧᏂịŧ dơ bẩn của mình miêu tả cánh môi của Lâm Hiên, đem hai cánh môi xinh đẹp kia dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình. Hình ảnh như vậy làm ngọn lửa du͙© vọиɠ trong người hắn càng thêm bùng cháy, âm thanh cũng khàn khàn: "Hiên Hiên há miệng nào, mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ lớn của ca ca."

Lâm Hiên đỏ mặt, không chịu mở miệng.

Cậu không phải ghét bỏ Thẩm Úc, ngược lại cũng muốn thử xem thế nào.

Nhưng trong lòng Lâm Hiên vẫn cảm thấy thẹn thùng, như nhắc nhở cậu, không thể.

Thẩm Úc bắt đầu không biết xấu hổ, làm nũng chơi xấu. "Hiên Hiên mau nhìn nè, ©ôи ŧɧịt̠ lớn của ca ca đều cứng đến đau tím luôn, đau quá~ Hiên Hiên há miệng ngậm lấy nó được không? Côи ŧɧịt̠ lớn muốn đầu lưỡi da^ʍ của em liếʍ mới có thể hết sưng nha~..."

Lâm Hiên bị hắn dụ dỗ đến mềm lòng, hơi hơi mở miệng ra...

Qυყ đầυ nhân cơ hội mà tiếp vào một chút, để bờ môi Lâm Hiên ngậm lấy một đoạn ngắn, nhấm nháp hương vị phía trên.

"Ngoan, vươn đầu lưỡi liếʍ một cái, giống như ca ca vừa mới liếʍ cho em vậy." Thẩm Úc thấp giọng dụ dỗ.

Khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Hiên đối lập với ©ôи ŧɧịt̠ lớn thô dài dữ tợn tạo nên một hình ảnh quá mức kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Lâm Hiên khóc nức nở, rồi lại vì để Thẩm Úc có thể cao hứng, tủi thân vươn đầu lưỡi, đáp lời Thẩm Úc mà liếʍ nhẹ.

Trên thân côn ŧᏂịŧ dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng nước da^ʍ vô cùng tanh nồng, làm Lâm Hiên có chút không thể mở miệng. Nhưng cậu nhìn thấy đôi mắt thâm thúy của Thẩm Úc, lại cam tâm tình nguyện tiếp tục liếʍ láp.

Thẩm Úc thay đổi tư thế, chính mình thoải mái nửa nằm ở trên giường, để Lâm Hiên quỳ ghé vào giữa hai chân của hắn, nghiêm đầu ngoan ngoãn vươn đầu lưỡi mà liếʍ láp ©ôи ŧɧịt̠ lớn.

Lâm Hiên một bên liếʍ côn ŧᏂịŧ, lại bởi vì cảm thấy xấu hổ, nước mắt cứ rơi xuống, cả người thoạt nhìn cực kì diễm lệ.

Còn Thẩm Úc lại cứ nhàn nhã vuốt ve tóc Lâm Hiên, cười nhẹ nói: "Tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ca ca ăn ngon không?"

Lâm Hiên ngẩng đầu nhìn hắn một cái. Khuôn mặt Thẩm Úc nhiễm đầy tìиɧ ɖu͙© càng có vẻ anh tuấn đẹp trai, thậm chí có thể nói là sắc tình mê người.

Làm Lâm Hiên không thể nói lên lời. Cậu nghe được tiếng trái tim mình đập thình thịch, thần sắc có chút mê luyến mà mở miệng: "... ăn ngon..."

Cả người Thẩm Úc hưng phấn, lại không buông tha cậu, còn trêu đùa hỏi: "Cái gì ăn ngon?"

Lâm Hiên liến ©ôи ŧɧịt̠ lớn một cái, nhỏ giọng nói: "tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ca ca ăn ngon..." cậu nói xong, lại bám vào côn ŧᏂịŧ mà liếʍ láp.

"Ngoan lắm. Chờ lúc sau ca ca thưởng cho em càng lúc càng ngon."

Lâm Hiên nghe được, xấu hổ đỏ cả người.