Làm Trước Yêu Sau

Chương 11

"A!" Lâm Hiên không biết làm sao mở to hai mắt nhìn, hoàn toàn không nghĩ tới Thẩm Úc sẽ làm như vậy.

Kɧoáı ©ảʍ được mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ cho dù nam nhân nào cũng không từ chối được, Lâm Hiên cũng không ngoại lệ. Thế nhưng cậu có chút cự tuyệt. Lâm Hiên nức nở một tiếng, dùng sức vặn vẹo thân hình: "Không cần... Bẩn lắm..."

Thẩm Úc cười một chút, hắn một chút cũng không cảm thấy dơ, phấn nộn hồng hồng ngược lại càng thêm đáng yêu.

Hắn nhổ ra một ít, chỉ dùng đầu lưỡi liếʍ qua qυყ đầυ một chút, còn thấp giọng nói: "Một chút cũng không dơ, toàn thân Hiên Hiên nhà chúng ta chỗ nào cũng thơm."

"... Chán ghét..."

Thẩm Úc càng buồn cười hơn.

Tiện đà, hai chân Lâm Hiên bị tách ra, chỗ bí ẩn giữa hai đùi cũng bị bại lộ. Hai mép l*и đẫy đà nở rộ, còn dính chút giọt sương.

Lông tóc trên người Lâm Hiên rất ít, xung quanh lỗ l*и cơ hồ không có lông cho nên l*и da^ʍ xinh đẹp kia hoàn toàn lộ ra trước mắt Thẩm Úc.

Vẫn giống như tối hôm qua mà làm hắn mê muội.

Hô hấp Thẩm Úc cứng lại, nhìn mép l*и đang hơi run rẩy, lỗ l*и hơi hơi khép mở, toàn bộ đều có màu phấn hồng, mặt trên dính nước sướиɠ long lanh, hiển nhiên chủ nhân của nó đã động tình từ lâu.

Thẩm Úc nhìn chằm chằm lỗ l*и một hồi lâu mới dùng ngón tay vuốt ve hai mép l*и, thấp giọng thở dài: "L*и da^ʍ của bảo bối Hiên Hiên giống như đang đói bụng, vẫn luôn chảy nươc miếng đây này."

Từ ngữ quá mức dâʍ ɭσạи làm sắc mặt Lâm Hiên đỏ lên, trong cổ họng phát ra âm thanh nức nở.

"Không cần mà." Cậu mở to hai mắt nhìn Thẩm Úc, nhìn Thẩm Úc cúi đầu vươn đầu lưỡi, cũng không biết liếʍ tới nơi nào, toàn thân Lâm Hiên giống như bị giật điện. Một cỗ kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt từ đầu đánh tới, làm Lâm Hiên thoải mái đến ngón chân đều duỗi thẳng, trong cổ họng cũng phát ra tiếng hét chói tai.

"L*и da^ʍ nhỏ cũng thơm quá." Thẩm Úc kìm nén không được, hai tay nắm lấy hai đùi Lâm Hiên, phòng ngừa cậu loạn hoảng, một bên dùng đầu lưỡi liếʍ l*и da^ʍ của Lâm Hiên.

Đầu lưỡi hơi thô ráp của hắn hung hăng nghiền nát hộŧ ɭε, miệng ngậm lấy mép l*и liếʍ mυ'ŧ, dùng nước miếng làm cho lỗ l*и phấn nộn kia càng thêm ướt.

"A... A... Thoái mái quá... Hức..." Lâm Hiên rên lên một tiếng rồi mới phản ứng được mình vừa rồi mới kêu cái gì, chẳng qua cậu không nhịn được. Lâm Hiên không biết rằng bản thân lại có thể nếm được thứ kɧoáı ©ảʍ thoải mái như thế này. Loại cảm giác này làm cậu sợ hãi, lại làm cậu trầm luân, l*и da^ʍ ngứa ngáy làm cậu có chút chờ mong.

Thẩm Úc nghe được Lâm Hiên kêu da^ʍ giống như được cổ vũ, không ngừng liên túc liếʍ áp hai mép l*и, làm lỗ l*и không ngừng chảy nước da^ʍ.

Đầu lưỡi đỏ tươi của Thẩm Úc không ngừng dao động, cuối cùng chọc vào lỗ l*и đang khép mở câu dẫn kia.

"Ngọt quá. L*и da^ʍ của bảo bối Hiên Hiên thật là ngọt." Thẩm Úc nếm được mật ngọt chảy ra, cả người càng thêm điên cuồng, động tác cũng thêm kịch liệt.

"Không... A ha.... Nơi đó không được..." Lâm Hiên kinh hoàng, bị dọa chảy cả nước mắt, lại sợ hãi cảm giác thoải mái mà thân thể đem lại, làm cậu không biết làm sao mới tốt.

Cậu sợ bản thân sẽ bị kɧoáı ©ảʍ làm cho mất lí trí.

Thẩm Úc cứ liên lục mυ'ŧ liếʍ hộŧ ɭε rồi tới lỗ l*и, nước da^ʍ chảy ra bao nhiêu đều nuốt hết vào miệng. Lúc đầu lưỡi chui vào, tầng tầng lớp lớp thịt l*и giống như co rút, vừa giống như cản lại đầu lưỡi, lại giống như cơ khát mà hút vào.

Một lát sau, Thẩm Úc liếʍ đủ.

Hắn ngẩng đầu, nhìn Lâm Hiên giống như tối hôm qua đang rưng rưng hai mắt thấp giọng dụ dỗ: "Bảo bối ngoan, vươn lưỡi ra cho ca ca nếm thử nào."

Cái xưng hô "ca ca" dùng ở trên giường làm Lâm Hiên cảm thấy có chút – biếи ŧɦái, sắc mặt chậm rãi trở nên ửng hồng.

Thẩm Úc khẽ cười: "Về sau lúc chỉ có hai người chúng ta, cứ gọi là ca ca nhé. Giờ thì vươn đầu lưỡi ra nào."

Lâm Hiên thầm mắng hắn không biết xấu hổ, nhưng người này là Thẩm Úc.

Cuối cùng, cậu vẫn là chậm rãi vươn đầu lưỡi của mình ra, tiến đến trước mặt Thẩm Úc.

Đôi mắt Thẩm Úc tối sầm lại: "Hiên Hiên ngoan quá." Nói xong liền ngậm lấy đầu lưỡi nhỏ nhắn kia mà liếʍ mυ'ŧ.

Kỹ thuật hôn của Thẩm Úc cải thiện quá mức nhanh chóng, lại cố tình thi triển kỹ xảo, Lâm Hiên cũng dần trầm luân. Hơn nữa, l*и da^ʍ nơi đó vẫn luôn bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn cọ xát, thân ©ôи ŧɧịt̠ thỉnh thoảng lại như nghiền nát hộŧ ɭε, làm toàn thân Lâm Hiên thoải mái đến nóng lên, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ cũng cứng đến lợi hại.

Lâm Hiên cơ hồ không chống đỡ nổi cỗ kɧoáı ©ảʍ này.

Thẩm Úc mυ'ŧ đủ bờ môi của cậu, lại hút hai vυ' nhỏ, lại còn có ý xấu mà để lại thật nhiều dấu vết loang lổ.

Hắn dùng ngón tay nhợt nhạt khuếch trương lỗ l*и Lâm Hiên, bảo đảm bên trong đủ ướt, mới rút ngón tay ra, cầm ©ôи ŧɧịt̠ lớn của mình đặt lên.

"Hức..." Hai chân Lâm Hiên bị Thẩm Úc dùng sức là tách ra hai bên. Tư thế này làm Lâm Hiên có thể nhìn đến l*и da^ʍ ướŧ áŧ kia bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn cọ xát như thế nào.

Thẩm Úc cố ý trêu đùa cậu: "Hiên Hiên, mau nhìn xem dươиɠ ѵậŧ của ca ca có lớn không nào?"

Lâm Hiên giơ tay đánh vào cánh tay Thẩm Úc, không đáp.

"thân thể Hiên Hiên mẫn cảm quá. Chỉ mới bị cọ vài cái, lỗ l*и đã phun nhiều nước da^ʍ như vậy rồi. Có phải muốn ăn ©ôи ŧɧịt̠ lớn hay không?" Thẩm Úc nhìn chằm chằm l*и da^ʍ chảy nước ròng ròng, cả người cực kì hưng phấn. Côи ŧɧịt̠ lớn của hắn cũng ướt đẫm, cả thân ©ôи ŧɧịt̠ đều đã dính đầy nước da^ʍ chảy ra.

Lâm Hiên vẫn quá xấu hổ với lời nói dâʍ ɭσạи kia mà không đáp, chỉ có thể nhẹ nhàng cắn môi. Cậu bám vào cánh tay Thẩm Úc, không tiếng động mà làm nũng.

"Bảo bối Hiên Hiên mau nhìn nè. Ca ca muốn ȶᏂασ vào, ca ca muốn ȶᏂασ l*и da^ʍ của em về sau không rời khỏi được ©ôи ŧɧịt̠ lớn của ca ca, chỉ cần tưởng tượng đến ca ca là l*и da^ʍ sẽ phun nước được không?"

"Hức... A.. A ha..." Lâm Hiên chán nản, "Cậu... Sao mà... chán ghét vậy chứ..."

Thẩm Úc cười, cả người hưng phấn rồi lại điên cuồng. Giờ phút này, hắn chậm rãi dùng căn ©ôи ŧɧịt̠ lớn kia đỉnh nhập vào lỗ l*и của Lâm Hiên.