Nỗi Khổ Của Tiên Sinh A

Chương 10

Ngoài mặt, A xin nghỉ để chăm sóc hai cha con O, nhưng thực ra người cần được chăm sóc chỉ có đứa nhỏ mà thôi. Cậu hoàn toàn không biết cách chăm nom bé, khi anh thấy cậu xách bé lên để thay tã đã sợ đến mất hồn, vội vàng ôm bé vào lòng, giành nhiệm vụ thay tã này. Tuy hai người đều luống cuống tay chân nhưng bé con mới chào đời thật sự thay đổi cuộc sống của họ, điểm tô không ít niềm vui.

Cục cưng là một Omega, miệng mũi giống A, đôi mắt giống O, tổng hợp lại không được đẹp lắm nhưng tiếng khóc chắc chắn không ai bằng. Kết thúc khoảng thời gian mang thai, những ngày sau đó không tốt như O đã nghĩ, ví dụ như buổi tối ngủ không yên, lúc đang "ưm a a ưm" thì bị phá rối, nói chung lúc không nên làm ồn là bé đều mở miệng quấy phá. Vì thế, tâm trạng cậu không tốt chút nào, khó khăn lắm mới thoát được cái bụng to, kết quả đã ra viện được mười ngày mà một cơ hội để làʍ t̠ìиɦ với A cũng không có.

Đang lúc sứt đầu mẻ trán, giám đốc đột nhiên tìm tới cửa, anh vô cùng bất ngờ với việc này, bầu không khí hòa hợp giữa giám đốc và O quỷ dị muốn chết, có cảm giác như người chồng đang đứng giữa bà xã chính thức và bồ nhí bên ngoài. Không ngờ, hắn đến lại giúp hai người họ rất nhiều, bé con ầm ĩ khóc lóc ngày nào giờ ngủ ngon lành trong vòng tay hắn. Thấy hai người thắc mắc, hắn giải thích rằng hồi nhỏ cha mẹ mất sớm, mấy đứa em trai em gái đều một tay hắn chăm sóc, vì vậy kinh nghiệm chăm con nít rất dồi dào. Hàm ý trong câu nói ấy chính là mỉa mai người trẻ tuổi bọn họ không đáng tin, anh nghe mà trán giật giật mấy cái liền.

Thu xếp cho bé cưng đâu ra đó đàng hoàng, cuối cùng hai người mới có thể ngả lưng xuống giường nghỉ ngơi. A thầm cảm thán, bị hai tên kia luân phiên làʍ t̠ìиɦ sáng đêm còn chưa mệt bằng chăm một đứa trẻ. Đúng lúc này, anh bắt gặp ánh mắt nhìn mình như hổ rình mồi của hai người kia, nháy mắt lạnh cả sống lưng, áp lực quá lớn. Anh nhìn người này xong lại liếc người nọ một cái, nuốt nước miếng cái ực, nghĩ thầm hình như có chỗ nào đó không đúng.

Nào ngờ, O là người đầu tiên bật cười, cậu nói: "Lo gì chứ, em chẳng xảy ra chuyện gì đâu." Giám đốc ngồi cạnh cũng gật đầu, vẻ mặt trầm ổn, bổ sung thêm một câu: "Làʍ t̠ìиɦ thôi mà."

Đây là lần đầu tiên A thấy O và giám đốc ngồi gần nhau, hơn nữa còn người xướng kẻ hò, anh cứ ngỡ hai người không hợp nhau, hiện tại cẩn thận quan sát mới thấy bọn họ có vẻ như đang thông đồng làm việc xấu. "Hai người... Không phải muốn cùng..." Nói xong, anh tự nhìn lại chính mình rồi nhìn O, sau đó đảo mắt trông giám đốc, một người cười cười, một người nói "Tôi trước".

Lúc bấy giờ muốn chạy đã không kịp, dù là người nào cũng khỏe hơn anh.

A bị O ôm vào lòng, giám đốc không nhanh không chậm cởϊ qυầи áo, anh giãy dụa mấy cái rồi thôi, thực ra nội tâm vẫn có chút khó chấp nhận.

"Hai người không ngại sao?" Anh nhịn không được hỏi.

Giám đốc không có vẻ gì ngại ngùng, hắn tiếp tục cởϊ qυầи lót anh, trêu đùa hai túi tinh, "Không còn cách nào, chỉ có thể trách tôi chậm một bước." Hắn nói tiếp với O, "Nếu cậu ta là Beta thì chuyện này đã giải quyết xong."

O không để ý đến kɧıêυ ҡɧí©ɧ của đối phương, cậu một lòng liếʍ mυ'ŧ đầu ngực anh. Tâm tư cậu rất ít người có thể suy đoán, càng hiếm có ai đủ khả năng hiểu rõ chúng, chỉ là cách thức mà cậu yêu thích không giống người bình thường mà thôi. Nếu so sánh hai người với nhau, tính ra giám đốc mới là người có tư duy bình thường.

Hai người vuốt ve đương nhiên toàn diện hơn một người, A cảm thấy như từng điểm mẫn cảm trên người đều được bàn tay hoặc miệng an ủi, hai hạt đậu tròn trước ngực lần lượt bị gặm cắn và xoa nắn, dương v*t bán cương được lòng bàn tay ấm nóng bao bọc, hậu huyệt cũng không thể trốn thoát, luôn có một bàn tay liên tục vuốt ve đùi trong, thỉnh thoảng đảo nhẹ qua miệng huyệt, như có như không ấn xuống mà không hoàn toàn cắm vào. Anh bị hai người đồng thời trêu đùa, du͙© vọиɠ như lửa nóng thiêu đốt cơ thể, nơi nào cũng khó chịu, chỗ nào cũng ham muốn.

"A, đừng sờ nữa, nhanh lên, ưʍ..."

"Bé cưng muốn nhanh thế nào?" O bật cười, đầu lưỡi liếʍ mυ'ŧ vành tai hồng hồng, nước miếng trong suốt thấm ướt làm nơi đó càng thêm phần hấp dẫn.

"Nhanh lên, nhanh lên..." Cơn khát tình đã vượt quá giới hạn, cả người anh không chỗ nào không ngứa, hơn nữa cảm giác ngứa ngáy đó còn xuất phát từ trong cơ thể, chỉ khi có người ra sức làm anh thì cảm giác ấy mới có thể giảm bớt.

"Đi vào, nhanh đi vào..."

A nằm trong lòng O vặn vẹo hết bên này đến bên khác, ý muốn thoát khỏi nguồn cơn kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhưng lại không chịu âu yếm thật sự từ những ai kia, nhưng hai tên đó trước sau luôn giam cầm anh chặt chẽ, một đường sống cũng nhất định không chừa ra.

"Bé cưng gấp gáp quá." Giám đốc càng thêm ra sức xoa nắn dương v*t, qυყ đầυ rỉ ra chút dịch màu trắng, mãi vẫn chưa thấy bắn tinh. Nơi đó đã được dạy dỗ qua, nếu mặt sau không được thỏa mãn thì đừng mơ tưởng phía trước có thể phóng thích.

"Dĩ nhiên gấp rồi, nửa tháng không làm còn gì, miệng nhỏ háu ăn đã muốn chờ không kịp rồi." Bàn tay O lần mò bờ mông co dãn, tách chúng ra làm lỗ nhỏ giữa mông hoàn toàn phô bày trước mặt hai người, một ngón tay đút vào thăm dò, tiểu huyệt vừa cảm nhận được có vật xâm nhập đã cắn chặt lấy không buông, thậm chí còn mơ hồ dùng lực co rút muốn ngón tay đi sâu vào. Cậu cười cười, ngón tay tiến vào toàn bộ, lúc cong lúc duỗi, không ngừng đâm chọc. "Ngậm chặt thế này, xem ra đã đói lắm rồi."

A lớn giọng rêи ɾỉ, ngón tay cắm vào giảm bớt phần nào ngứa ngáy nhưng bấy nhiêu vẫn chưa đủ, thân thể chứa đựng khát vọng tích tụ nhiều ngày không chịu nổi đối phương trêu đùa, cong người gào thét đòi hỏi thêm: "Còn muốn, không đủ... A, ưʍ... Nữa, bên trong, bên trong ngứa quá... Ưm ——!" Âm thanh dâʍ ɭσạи đứt đoạn khi một ngón tay nữa tiến vào, nó thô bạo cắm vào khoang sinh sản hãy đang chảy nước, tàn nhẫn chà đạp thịt huyệt non mềm, kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá độ khiến A im bặt, cơ thể căng cứng, run rẩy từ đầu đến chân.

Nhìn anh sướиɠ đến chảy nước miếng, cả O và giám đốc đều không khách sáo nữa, từng người vuốt ve chỗ mình yêu thương, tất cả đều là những vị trí mẫn cảm nhất trên người đối phương. Không biết hai người đã cắm bao nhiêu ngón tay vào, anh chỉ cảm thấy cả trực tràng lẫn khoang sinh sản đều bị lấp đầy, nơi mẫn cảm nhất thời thời khắc khắc bị chà đạp. Kɧoáı ©ảʍ dồn dập kéo đến làm anh khó thở, tiếng "a a" rêи ɾỉ tắc trong cổ họng, hai chân nâng cao run rẩy từng đợt, dang rộng, vô lực cong cong. Trong nhục hình ngọt ngào này, thời gian lướt qua như thoi đưa, mỗi giây nửa kéo dài như một thế kỷ, nửa lại kết thúc nhanh như một cái nhớp mắt. Cuối cùng, điểm cực hạn được chạm tới, khoảnh khắc ấy như có một vầng sáng nổ mạnh trước mắt anh, cả người mềm nhũn, tính khí co giật bắn tinh.

"A, a ——!" A run run hét chói tai, âm thanh kiềm hãm nơi yết hầu rốt cuộc cũng vượt chướng ngại vật thoát ra, thân thể như bị điện giật, chỗ nào cũng tê dại, kɧoáı ©ảʍ ê ê ẩm ẩm.

Thời điểm cao trào, hai người đồng thời rút ngón tay ra, sau đó, một dương v*t chen vào hậu huyệt, chuyển động chậm rãi. Dư vị cao trào vẫn chưa chấm dứt đã bị gậy th*t cắm vào đâm chọc, kɧoáı ©ảʍ kéo đến ào ạt như nước chảy, mon men bùng phát trở lại. Kí©ɧ ŧɧí©ɧ bén nhọn đem đến cảm giác chết chóc như đang lấp lửng bên bờ tử thần khiến A sợ hãi, không nhịn được nức nở, lập tức được người sau lưng ôm lấy, hôn môi, dịu dàng an ủi.

"Đừng sợ, em sẽ giúp anh thoải mái." O giảm tốc độ đâm rút để anh thích ứng dần dần.

Hiện tại, nhìn thấy người đang cùng mình giao hợp là O, trái tim cũng vì thế mà rung động, cơ thể thả lỏng dựa vào l*иg ngực to rộng của đối phương, nhỏ giọng rên "ưm ưm a a" theo từng nhịp thúc phập phồng. Một khi đã vượt qua giai đoạn khó khăn nhất, cảm giác thoải mái lập tức xuất hiện. Có điều, anh còn chưa hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ ấy được bao lâu đã bị động tắc cắm rút mạnh mẽ của O làm đến không chịu nổi.

"A! Chậm, chậm một chút! Ha... Lớn quá, thoải mái quá, a... Sắp hỏng rồi..." A kêu khóc dâʍ đãиɠ, toàn thân dần nhuộm màu đỏ hồng, eo và mông vặn vẹo điên cuồng, tính khí kia càng đâm càng sâu.

Giám đốc đứng xem mà ngứa ngáy, nhưng bé cưng đã bị O chiếm trước, hắn không tiện ra tay nên đành cúi người ngậm dương v*t anh vào miệng, phối hợp với chuyển động của cậu mà ra sức liếʍ mυ'ŧ, không lâu sau đã làm A bắn tinh lần nữa.

Bởi vì có người quấy rối, cậu còn chưa tận hứng đã phải rút ra nhường lại vị trí. Giám đốc ôm lấy người, không nói hai lời đã cắm dương v*t vào. Tiểu huyệt sau khi cao trào hãy còn co rút, tính khí một lần nữa xâm nhập làm thịt non bên trong run run rẩy rẩy. A mơ mơ màng màng khóc nức nở, vô lực phản kháng hắn nâng mông anh lên, chiếm đoạt từng chút một.

Bộ dạng mềm nhũn của anh không những không khiến bọn họ cảm thương buông tha mà còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ ẩn sâu trong lòng. Anh như con mồi đáng thương bị mãnh thú chia phần, khóc thút thít, rêи ɾỉ liên tục, khu vực mềm xốp nhất tùy ý bọn họ chơi đùa ngắt nhéo.

Nhưng bấy nhiêu vẫn chưa đến điểm cực hạn, giám đốc đâm sâu hai lần rồi dừng lại, qυყ đầυ không có ý tốt cọ xát miệng khoang sinh sản. Trong khoảnh khắc đó, A bỗng phát hiện giây tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, cơ thể hoảng loạn giãy dụa kịch liệt.

"Khôngđược! Không được —— sẽ chết mất! Đừng cắm vào! O, O ơi... Cứu anh ——!"

Anh không cách nào thoát được giam cầm của hắn, tính khí bên trong cơ thể dùng sức ép buộc khoang sinh sản mở miệng, cảm giác đau đớn như bị xé rách làm anh sợ đến mất hồn, la hét chói tai muốn trốn về phía O.

Cũng may O không làm anh thất vọng, cậu nhanh chóng cướp người về, vừa dịu dàng an ủi anh, vừa hung hăng nhìn chằm chằm giám đốc. "Anh muốn phế luôn chỗ đó ngay lần đầu tiên sử dụng hả?"

Giám đốc xấu hổ cười một tiếng, hắn cũng biết dương v*t của mình là quá lớn so với khoang sinh sản nhỏ hẹp, nếu thô bạo cắm vào sẽ làm nó rách toạc. Song, khi đó hắn có hơi mất khống chế, nhất thời muốn tiến vào nơi sung sướиɠ ấy.

O duỗi tay kiểm tra trực tràng chảy đầy dâʍ ɖị©ɧ, may mắn không bị thương. Có điều, cậu không định giúp anh tránh cơn đại nạn này, bây giờ không làm thì tương lai cũng phải làm thôi. Ngón tay cong cong đút vào thử độ co dãn của khoang sinh sản, cậu ôm anh ngồi trên đùi mình, nâng mông, cắm tính khí bán cương vào hậu huyệt.

"Ngoan, thả lỏng sẽ không sao." O hiểu rõ cấu tạo khoang sinh sản, cậu biết chỗ nào đau chỗ nào không. Ngón tay tách mở hai mép thịt, qυყ đầυ chậm rãi chen vào, tiếp đó mới dùng sức nhấn eo anh xuống.

Tuy thứ của đối phương không khủng bố như của giám đốc nhưng A vẫn bất an, anh chống tay lên vai cậu, nước mắt như châu ngọc thi nhau rơi xuống. Mặc dù hiện tại dương v*t cậu chưa phình to như bình thường nhưng bấy nhiêu đó đã làm anh chịu không nổi, cảm giác vừa đau vừa đầy vẹn nguyên như cũ, khó chịu muốn chết.

"Từ bỏ, từ bỏ... Chỗ đó không thể ——" A bắt đầu giãy dụa, phần thân dưới chống cự của anh tụt ra một chút, muốn đi vào càng thêm khó khăn.

"Giúp tôi." Người O gọi chính là giám đốc, hắn hiểu ý bước qua giúp cậu chặn eo anh lại.

Bị hai người đàn ông giam cầm, A muốn nhúc nhích cũng không được, dương v*t trong cơ thể một lần nữa khai phá đóa hoa bí ẩn, lăn lộn một hồi, tính khí lại sưng to hơn trước.

"Không được! Aaaa ——!"

A tuyệt vọng khóc thút thít, anh không có cách nào ngăn cản dương v*t kiên định kia cắm vào khu vực chưa bao giờ được sử dụng. Qυყ đầυ xâm nhập từng chút một, cảm giác đau xót cũng theo đó tăng lên, bên trong căng chặt, đau xót, như thể giây tiếp theo anh sẽ bị xé tách thành hai. Đến khi phần thân hoàn toàn đi vào thì anh đã mềm nhũn, tay chân tê liệt buông thõng, cả người đổ vào lòng giám đốc.

Nhưng khổ hình vẫn chưa chấm dứt, ở bên trong, O chỉ dừng một lát đã chậm rãi di chuyển ra vào. Khu vực non mềm lần đầu tiếp nhận ma sát thô bạo như bị dao cùn cắt qua, đau khôn xiết, cố tình trong đó lại ẩn chứa tia kɧoáı ©ảʍ làm A run rẩy, miệng mở lớn nhưng chỉ có thể phát ra vài từ rêи ɾỉ mơ hồ.

"Ngoan, nhịn chút." Lúc này không thể mềm lòng, chỉ khi khai phá hoàn toàn thì đau đớn mới kết thúc. O bóp chặt eo A, vừa thong thả vừa kiên quyết đâm rút, đồng thời, giám đốc cũng rải vô số nụ hôn trên da anh, cơ bắp cứng đờ một lần nữa thả lỏng.

Giằng co một hồi, nỗi đau dần biến mất, thay vào đó là kɧoáı ©ảʍ không thể diễn tả bằng lời, tiếng rên của A cũng dần biến đổi, từ nức nở đau xót chuyển sang sung sướиɠ ngọt ngào. O biết anh đã thích ứng được bèn cắm rút không chút lưu tình và anh cũng vì chuyển động của đối phương mà tiếng rên ngày một lớn, có vẻ như càng hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ mà khoang sinh sản đem đến hơn là trực tràng bình thường.

"Lớn quá... A, ưʍ... Sâu, sâu quá... Dùng lực, a, chỗ đó..." A lắc mông, lúc bấy giờ không cần giám đốc ra tay nữa vì anh đã chủ động nâng mông hạ xuống, bắt đầu cắn nuốt dương v*t. Khoang sinh sản quả nhiên là nơi kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhất, tính khí cắm vào sướиɠ đến bất ngờ, thoải mái đến mức nửa muốn đòi hỏi thêm, nửa muốn dừng lại.

"Muốn bắn!" Kɧoáı ©ảʍ chất chồng bùng nổ, thắt lưng anh cứng đờ, ngẩng đầu hét lớn một tiếng, và O cũng nhanh chóng chạy nước rút, đưa đẩy thêm mấy cái rồi bắn hết vào khoang sinh sản.

Khoang sinh sản cao trào mãnh liệt hơn tất cả những lần làʍ t̠ìиɦ trước đây, vốn dĩ hôm nay anh đã hơi mệt, lúc này đây càng thêm vô lực, tay chân không thể nhúc nhích, nhưng anh vẫn chưa thể nghỉ ngơi vì giám đốc đã đứng chờ bên cạnh từ lâu.

Một lần nữa bị ép đổi tư thế, anh quỳ sấp, nửa người trên được O ôm lấy, cái mông bị giám đốc bóp trong tay. Tiểu huyệt bị chơi đến chín rục, tưởng như đã lỏng hóa ra lại vô cùng phù hợp với kích thước của hắn, tính khi chen vào không gặp chút khó khăn nào. Động nhỏ vừa được O khai thác, tϊиɧ ɖϊ©h͙ hãy còn lưu lại làm chất bôi trơn, gậy th*t dùng sức đâm vào, qυყ đầυ tách mở thịt non bắt đầu trận giao hợp mới. A hơi run vai nhưng không chống cự, mặc hắn tùy ý chơi đùa đóa hoa bí ẩn.

"Sướиɠ không?" Cậu vén mái tóc mướt mồ hôi của anh, thỏa mãn nhìn anh thất thần vì xâm phạm của giám đốc.

"... Sướиɠ..." A gần như không còn khả năng suy nghĩ, dương v*t thô to mở rộng khoang sinh sản đến cực hạn, mỗi một lần cọ xát đều như đẩy anh đến bờ vực sâu, lơ lửng giữa sống và chết.

"A, a, a! Không được!"

Hắn đắc ý nhìn anh kêu la dâʍ ɭσạи, bàn tay siết chặt cái eo, đâm rút tàn nhẫn. O bật cười thích thú, cậu thận trọng ôm A vào lòng để anh không đến mức té ngã vì chuyển động hung ác của hắn, mở miệng dụ dỗ: "Chỗ đó bị làm thích không? Thích chỗ đó hơn hay bên ngoài hơn?"

"Đều, đều thích... A, ưʍ... Đều thoải mái, đều muốn... Ưm, a... Làm, làm anh..." Du͙© vọиɠ lấp kín đầu óc, anh đã không còn biết gì nữa, trả lời lung tung câu hỏi của cậu.

"Nghe thấy không? Lòng tham của bé cưng không vừa đâu." O nâng A dậy, để anh kẹp giữa cậu và giám đốc, "Nằm xuống đi."

Giám đốc hiểu ý dừng lại, trước tiên hắn nằm xuống, sau đó kéo anh nằm ngửa đè lên người mình, đem nơi đang giao hợp kia phơi bày trước mắt O. Cậu quan sát hậu huyệt chật kín, ngón tay đảo quanh miệng huyệt rồi đút vào.

Lỗ nhỏ căng đầy đau xót làm A bất ngờ, nhưng chút suy nghĩ đó lập tức biến mất, chớp mắt một cái đã quay về trạng thái cũ, vặn vẹo eo rêи ɾỉ, không hề hay biết O đang làm gì. Đến khi tiểu huyệt nới lỏng thêm một chút, một dương v*t khác chậm rãi tiến vào thì anh mới nhận ra, có điều lúc này đã muộn rồi.

"A, đau quá! Không được... Đừng, đừng mà... Cùng làm sẽ rách mất... A, ưʍ..." Nhưng hai gã đàn ông ác liệt kia không thèm để ý đến tiếng rên la của anh, một trước một sau, một chuyên tâm chà đạp trực tràng, một thô bạo tàn phá khoang sinh sản, chơi anh đến khóc lóc thảm thiết.

"Bé cưng, cả hai cái em cũng ăn hết, quá tuyệt vời."

"Ăn, ăn hết... Ưʍ..." A đã không còn nhận ra ai đang nói chuyện với mình, hai căn dương v*t nhồi đầy hậu huyệt, ngoại trừ căng cũng chỉ có kɧoáı ©ảʍ, những thứ khác anh đều không cảm nhận được, hai đùi như chết lặng, theo chuyển động của hai người mà vô lực đung đưa.

"A... Lớn quá..."

Anh cảm giác bản thân cuối cùng đã bị kéo xuống vực sâu du͙© vọиɠ, từng tế bào trên cơ thể đều khát cầu kɧoáı ©ảʍ, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ, ý thức lúc này đây đã không còn quan trọng.

"Ưm, a... A... Hư, hư rồi... Muốn... Muốn bị chơi hỏng..."

Lỗ tai thấp thoáng nghe thấy tiếng cười khàn khàn, sau cùng anh cũng trở thành bộ dáng mà họ muốn, vô số nụ hôn và những cú thúc thấm đượm tình yêu lần lượt rơi xuống người anh, khảm sâu vào cơ thể, tϊиɧ ɖϊ©h͙ rót đầy trực tràng và khoang sinh sản, để rồi trào ngược ra ngoài vì không thể chứa hết như lời O nói trước ka.

Anh chiếm được tình yêu vẹn toàn của họ, đồng thời cũng biến bản thân thành vật sở hữu vĩnh viễn của họ.

– Kết thúc chính văn –