Sau khi bé cưng chào đời, A và O rất ít có cơ hội du lịch. Cục cưng bé nhỏ hết quấy rồi lại khóc, toàn bộ thời gian rảnh của hai người đều bị bé chiếm sạch, có đôi khi còn chiếm luôn cả quỹ thời gian của người cha nuôi kia.
Vậy nên khi hai người ông bảo hai vợ chồng đi du lịch đi, để cháu lại cho ông chăm thì họ đã thở phào một hơi, bật dậy, vội vội vàng vàng lên kế hoạch cho chuyến đi chơi nghỉ dưỡng kéo dài hai ngày. Tới ngày xuất phát, như thường lệ, hai đầu người tăng lên ba đầu người, kẻ chen ngang kia còn cung cấp xe việt dã và ôm luôn vị trí tài xế.
Con đường họ chọn thích hợp với những nhóm chuyên du lịch tự lái, hiện tại cũng không phải Tuần lễ vàng* nên người không nhiều lắm, dọc đường có thể dừng lại để ngắm cảnh, tự do tự tại. Đã lâu rồi tiên sinh A không được thư giãn cả về thể xác và tinh thần, do đó tâm trạng anh lúc này rất tốt, thuận tay lấy một cái máy ảnh DSLR ra chụp ít phong cảnh. Trong lúc anh đang giơ cao máy ảnh dự định ấn nút chụp cảnh nông thôn ở phía chân trời thì một bàn tay từ đâu xuất hiện, mò xuống nửa dưới kéo khóa quần, thong thả chui vào.
dương v*t bỗng nhiên bị nắm lấy khiến anh căng thẳng, cánh môi siết chặt, ảnh chụp cũng vì thế mà thất bại.
"Em làm gì vậy hả? Đang trong xe đó."
"Làm anh nè."
O lười biếng tựa vào lưng anh, ngón tay linh hoạt vuốt ve lên xuống, không bao lâu đã khiến anh thở hổn hển, mặt đỏ tai hồng.
"Ông xã thèm khát quá nha. Có phải do mấy hôm nay ít làm không? Có muốn em bồi thường cho anh không nào?" Cậu vừa cắn gáy anh, vừa cười nói.
"Không có! Là em... Ưʍ..."
Nói thật thì kỹ xảo của O rất tuyệt vời, A phản kháng không được vài giây đã mềm eo, đúng lúc này xe việt dã chạy qua một đoạn đường xóc nảy, anh liền thuận theo đó ngả vào lòng cậu.
"Anh xem, anh xem, còn dám nói không đói khát, vừa chạm vào đã nhào vào lòng người ta rồi." Thịt ngon dâng đến tận miệng, tất nhiên là O sẽ không bỏ qua. Cậu quen tay kéo quần anh xuống tới gối, một tay tiếp tục xoa nắn tính khí bán cương, tay còn lại mò ra phía sau trêu chọc lỗ nhỏ, ấn nhẹ một cái đã dễ dàng đi vào. "Chưa cắm đã ướt thế này mà còn nói dối không muốn làm đấy."
"Không phải, ưʍ... A, ưʍ... Sáng, buổi sáng, a..." A muốn giải thích rõ ràng, động nhỏ ướt là do sáng nay O chơi đùa quá mức, nào phải do anh đói khát, nhưng ngón tay kia vẫn còn khuấy đảo trong hậu huyệt, lại thêm đoạn đường xóc nảy gia tăng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, kɧoáı ©ảʍ kéo đến dồn dập làm anh không nói nên lời.
"Hai người đừng có chơi quá đà, trạm xăng tới tôi phải đổ xăng đó." Giám đốc là người lái xe, hắn liếc mắt, thông qua gương chiếu hậu trong xe nhìn phía sau một cái, vẻ mặt A đỏ bừng, cả người nằm gọn trong lòng O mặc cậu giở trò đùa bỡn thân dưới, bức tranh gợϊ ȶìиᏂ đó làm tim hắn ngứa ngáy.
O nhàn nhạt "ừ" một tiếng rồi cởϊ áσ khoác của mình ra đắp lên người anh, che phủ hai đùi và cặp mông săn chắc, sau đó duỗi tay vào trong tiếp tục chuyện kia. Đến trạm xăng dầu, nhân viên đi tới giúp họ đổ xăng, A tựa vào vai O không dám thở mạnh, mắt nhắm chặt sợ bị người ngoài phát hiện, đáng tiếc cậu lại không hoặc cố tình không thấy anh đang nhẫn nhịn vất vả nhường nào, một ngón tay lặng lẽ tiến vào khoang sinh sản, cọ xát trái phải.
"Ưm!" Rốt cuộc, A không nhịn được nữa bèn bật thốt một tiếng, thân thể cũng vì thế mà run run rẩy rẩy. Tuy tiếng động không lớn nhưng vẫn khiến nhân viên đang làm việc ngoài xe tò mò ngẩng đầu.
Trái lại, O vô cùng bình tĩnh, vừa không nhanh không chậm chà đạp thịt huyệt non mềm, vừa quay đầu hướng mắt ra ngoài cửa sổ, mỉm cười, thong thả nói: "Không có việc gì đâu, tiên sinh nhà tôi say xe ấy mà."
Đổ đầy xăng và trả tiền chỉ mất tầm vài phút, nhưng trong mắt A bao nhiêu đó là khoảng thời gian chịu đựng cực kỳ dài, để không lộ ra âm thanh nào anh đã phải cắn rách cả môi, đến khi xe lần nữa di chuyển thì tiếng rêи ɾỉ dâʍ ɭσạи thường ngày mới có cơ hội phơi bày.
"A, ưm! Đừng cào! A, ưʍ... Không được... A ——!"
O không những không dừng lại mà còn đút cả ba ngón tay vào tiểu huyệt, bóp mông anh liên tục cắm rút, tay cậu có kích thước lớn, vì vậy ngón tay cũng to và dài hơn người bình thường một số. Anh bị cậu đâm đến mơ màng, khoang sinh sản tiết đầy dâʍ ɖị©ɧ, nhiều đến mức chảy ngược ra ngoài.
"Chồng của em chảy nhiều nước quá." Thấy lỗ nhỏ đã nới lỏng, cậu lập tức rút tay ra, đút ngón tay vào miệng nhấm nháp, "Ngọt lắm. Tiếp theo, ông xã ——"
"O này, cậu có muốn thì đợi đi, đừng làm ở ghế sau." Cậu nhìn anh ngồi ngoan trong lòng mình, trái tim đập bình bịch, dương v*t rục rịch cương cứng, chưa kịp làm gì đã bị giám đốc cắt ngang.
"Tập trung lái xe đi, anh chuẩn bị cái xe này không phải để làʍ t̠ìиɦ sao?" Có thể thấy rõ O rất hài lòng với chiếc xe này, khoảng cách giữa hai hàng ghế đủ rộng để chơi vài tư thế khác nhau.
Giám đốc cười cười không nói lời nào, trong đầu đang cân nhắc tìm một khu vực hẻo lánh đậu xe, nếu còn tiếp tục chạy với màn đông cung sống động này hắn không dám bảo đảm bản thân duy trì được bình tĩnh.
Ngồi ở ghế sau, O không rảnh quan tâm đến hắn, thịt đã cắt sẵn, nấu chín và đút tới miệng luôn rồi còn không mở miệng ăn thì chỉ có tên điên mới làm vậy. Cậu ôm A ngồi trên đùi, mặt xoay về hướng cậu, nâng mông nhét qυყ đầυ vào, sau đó buông tay để anh chậm rãi nuốt lấy.
Tính khí chen vào hậu huyệt buộc anh phải ngửa đầu tiếp nhận, tiếng hét nhuốm mùi sợ hãi vang vọng, âm cuối còn chưa kết thúc mà cậu đã ra sức chuyển động ngay lập tức. dương v*t thô to không ngừng ra ra vào vào hậu huyệt, mỗi một tấc thịt đều bị cậu chà đạp, đâm thẳng tới chỗ sâu nhất, mẫn cảm nhất, cắm đến độ tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ chưa từng dừng một giây nào, nước miếng không thể nuốt chảy dọc xuống cổ, thấm ướt một phần da thịt trước ngực.
"Ông xã, anh kêu dễ nghe quá." O càng đâm càng hưng phấn, cậu dứt khoát kéo bàn tay đang đặt trên vai mình ra, để anh đung đưa trái phải theo từng chuyển động của thân dưới và xóc nảy của xe, "Kêu lớn một chút, bằng không người phía trước không nghe được đâu, bất lịch sự lắm đấy."
Trọng tâm cơ thể toàn bộ đều đặt ở nơi giao hợp, anh mơ hồ có cảm giác bản thân sẽ ngã bất cứ lúc nào, lưng ngả ra sau lấy lưng ghế trước làm chỗ dựa, dương v*t di chuyển trong cơ thể mỗi lúc một thô bạo, chơi đến anh khóc nức nở.
"Anh không được, a, ha... Sâu, sâu quá... A... Nhẹ, nhẹ thôi... Ưm, ưʍ..."
Anh khóc thảm, trực tràng bị làm đến mềm nhũn, thịt huyệt non mềm dùng sức cắи ʍút̼ qυყ đầυ, liên tục co rút dưới động tác cắm rút của tính khí. Lúc bấy giờ, xe chạy qua một miệng hố, xe lảo đảo lắc lư, gậy th*t trong lỗ nhỏ cũng vì thế mà nhảy nhót, đâm tới độ sâu khó tưởng tượng, anh chỉ cảm thấy tiểu huyệt bất chợt đau nhức, nháy mắt đã run rẩy hét lớn: "A a a a ——! Muốn bắn! Anh phải... Ưm, a... Phải bắn ——!"
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra, văng lung tung cả trên ghế và xe, làm không gian chật kín bỗng chốc nồng mùi xạ hương ngây mũi. Thứ mùi này có thể khiến Omega phát tình, đồng thời cũng làm hai tên kia kích động, O còn đỡ, dù sao cậu vẫn còn cắm dương v*t trong lỗ nhỏ. Cậu lật người anh lại, bắt anh quỳ trên ghế, một tay nâng chân lên, một tay bóp mông hung hăng đâm chọc.
Sau lưng liên tục truyền đến tiếng va chạm "bộp bộp", giám đốc xem ra đã đến cực hạn, thầm mắng hai người không biết liêm sỉ, ánh mắt gấp gáp đảo tới đảo lui hai bên đường, cuối cùng trời cũng giúp hắn tìm được một cánh rừng yên lặng nhưng không có đường dẫn vào. Hắn không do dự nữa, lập tức đánh bánh lái rẽ vào, quẹo trái quẹo phải hết bảy tám lần, đợi khi bốn phía hoàn toàn im ắng, một bóng người sinh sống, ra vào cũng không có mới dừng lại.
Hắn không tắt máy, tháo dây an toàn rồi đẩy cửa trước, vòng ra kéo mở cửa sau. Giám đốc đã cứng lắm rồi, nhưng lúc này O đang sung sướиɠ điên cuồng chơi A, hắn không cách nào chen vào xuống tay.
"Cho tôi một chỗ."
Ba người cùng nhau chơi đùa không ít lần, O cũng không để ý, cậu ôm A nằm ngửa, đầu ngực lồ lộ trước mặt đối phương. Hắn cũng không khách sáo, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm ngực anh, một bên ngậm, một bên xoa nắn, kết hợp với chuyển động của cậu cùng tấn công cả trước và sau.
Mông nhỏ bị O cắm rút, trước ngực lại bị giám đốc chà đạp, anh thích đến độ chỉ biết "ưm ưm a a" không ngừng, dương v*t đã bắn qua một lần nữa chào cờ. "Dùng sức, a, ưʍ... Mạnh lên... Ưm, ha... Sướиɠ quá..." Anh vừa vặn vẹo, xoay tròn eo để tính khí cắm sâu vào trong, vừa ưỡn lưng đút đầu v* vào miệng hắn, "Bên này cũng, ưʍ... Cũng muốn nữa..."
"Xem ra một cây vẫn chưa đút no em." Nhìn bộ dạng dâʍ ɭσạи của anh, hai người đàn ông nở nụ cười âm u.
Cậu đỡ người anh chỉnh lại tư thế, đổi thành O nửa ngồi nửa nằm dựa vào cửa kính, A nằm ngửa trên người cậu, giám đốc kéo chân anh lên cao dang rộng ra hai bên, lỗ nhỏ hoàn toàn bung nở. Hắn nhét từng ngón tay vào, không lâu sau thì thay chúng bằng dương v*t, chen chúc đi vào.
Hai tính khí cùng cắm vào, tiểu huyệt bị kéo căng đến cực hạn, ngay cả một chuyển động nhỏ cũng khó có thể thực hiện. Giám đốc di chuyển mấy cái rồi dừng, cảm thấy không đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ bèn lui ra ngoài một chút, qυყ đầυ cọ xát miệng khoang sinh sản, thấy nó đã mở miệng thì đâm vào lút cán.
Kɧoáı ©ảʍ mà khoang sinh sản mang tới làm toàn thân anh nóng như lửa đốt, thắt lưng điên cuồng giãy dụa muốn chạy trốn, đáng tiếc bị hai dương v*t giam cầm chặt chẽ không thể động đậy. Hai gã đàn ông, một người nắm eo, một người bóp mông, thay phiên chà đạp trực tràng và khoang sinh sản, ép buộc thịt huyệt non mềm buông vũ khí đầu hàng, tiết đầy dâʍ ɖị©ɧ.
"Bỏ cuộc... Nhiều, nhiều quá!" Cả hai nơi trong cơ thể đều đau đến nửa sống nửa chết, làm anh mơ màng không biết phải đi đối phó bên nào, trực tràng co rút thì khoang sinh sản sẽ bị tấn công, quan tâm khoang sinh sản thì trực tràng sẽ bị nghiền nát, dần dần hai nơi đều bị đâm tới bủn rủn vô lực, cơ bản đã không còn khả năng phản kháng những xâm phạm tàn nhẫn kia, tùy ý gậy th*t ra ra vào vào.
dương v*t chăm chỉ cày cấy, tay cũng không rảnh rỗi mà bắt đầu vuốt ve, xoa nắn da thịt, nơi nơi đều bị họ mài đến ửng hồng, hai đầu v* không thể chạy trốn bị niết tới vừa đỏ vừa sưng, thoạt nhìn ngon miệng như hai quả anh đào chín rục. Giám đốc động tâm, cúi đầu ngậm cắn hạt đậu bé nhỏ. Kɧoáı ©ảʍ nửa đau nửa sướиɠ kí©ɧ ŧɧí©ɧ A rêи ɾỉ kêu la, uốn éo muốn đào thoát nhưng lại bị kiềm hãm trong lòng đối phương.
"Ưm, a, a... Đừng cắn mà... Ưʍ... Hỏng, hỏng mất..."
"Bé ngoan, dương v*t tôi chơi em sướиɠ không?" Giám đốc nhả đầu v* anh ra, thẳng lưng thúc sâu mấy cái.
"... Thích... Ha, a... Thoải mái... Ưʍ... Dùng sức, dùng sức làm... Ha, a... Lớn quá... A, a ——O, chậm một chút a a ——!"
O nằm dưới nghe anh khen tên đáng ghét kia thì mất hứng, nắn mông anh tàn bạo đâm từ dưới lên mấy chục lần, biến âm thanh rêи ɾỉ của đối phương thành tiếng la hét kêu gào, anh gắng sức lắc đầu cầu xin cậu tha thứ, khóc đến nghẹt thở. Lúc bấy giờ, cậu mới coi như tạm hài lòng, chuyển từ cắm rút mãnh liệt sang di chuyển nhẹ nhàng, gầm nhẹ bắn sâu vào trong.
O làm xong bèn buông tay để giám đốc cướp người. Hắn ôm anh mặt đối mặt, lưng dựa ghế, hai đùi mở rộng sang hai bên gác lên bả vai hắn, hai tay siết chặt eo, thúc vừa sâu vừa bạo. Khoang sinh sản chảy nước da^ʍ, mỗi khi dương v*t đâm vào rút ra đều có tiếng nước va chạm, nơi đó vừa ẩm ướt vừa trơn nhẵn, đã đút vào rồi không ai muốn lấy ra. Hắn cố tình giảm tốc độ, hưởng thụ cảm giác sung sướиɠ này từng chút một, hắn làm hơn nửa tiếng, đợi khi A không còn chút sức nào để khóc mới xuất tinh.
Cuộc làʍ t̠ìиɦ kết thúc, ba người không lập tức rời đi mà nghỉ ngơi trên xe, quanh cảnh xung quanh không tệ, một người đã đề nghị ra ngoài ngắm cảnh.
Xuống xe, đi thêm một đoạn nữa thì phát hiện nơi này hóa ra còn có một hồ nước, bởi không có danh lam thắng cảnh gì nên khách du lịch hay một tấm ảnh đăng lên mạng đều không có. Song, ánh mặt trời chiếu xuống mặt nước lấp lánh như muôn ngàn vì sao, nhìn thoáng qua thấy vô cùng bắt mắt. Du lịch là một hình thức giải khuây, đó mới là ý nghĩa thật sự của du lịch chứ không phải như mọi người vẫn thường làm, chen chúc chỗ này chỗ kia chụp ảnh checkin. Phía xa xa, thác nước từ trên núi đổ xuống như đang vẽ một bức tranh phong cảnh tráng lệ, chỉ đơn giản thế thôi đã giúp anh xua đi phần nào mệt mỏi, tinh thần vui vẻ, tràn đầy sức sống.
Nhưng hiển nhiên, người có tâm trạng đó chỉ có mình A mà thôi, trong mắt giám đốc và O, thứ cần được thưởng thức phải là anh chứ không phải phong cảnh. Tình ái vừa chấm dứt vài phút trước, mắt anh ướŧ áŧ, cánh môi đỏ tươi, cả người thấm đượm mùi vị tìиɧ ɖu͙© quyến rũ, hấp dẫn và mỹ lệ hơn cả vật chết ngoài kia. Nghĩ đến đó, du͙© vọиɠ trong lòng bỗng chốc trỗi dậy mạnh mẽ, cả hai liếc mắt nhìn ngắm cảnh vật bốn phía, cẩn thận lựa chọn địa điểm thích hợp để tiếp tục làʍ t̠ìиɦ.
Và A – người được nhắc đến từ nãy đến giờ – hoàn toàn không hay biết điều gì, anh ngờ nghệch nghĩ rằng hai tên biếи ŧɦái kia đã chơi đùa đủ trong xe, khoảng thời gian còn lại sẽ thoải mái trôi qua, mãi đến khi bản thân bị đè xuống thảm cỏ xanh mướt mới nhận ra hai kẻ cầm thú đó vẫn dồi dào tinh lực, dư sức làm chết anh thêm vài lần nữa.
"Ông xã thích phong cảnh chỗ này đúng không? Vậy chúng ta chơi ở đây một lát nhé?" O cười khúc khích cởϊ qυầи anh, tới khi nửa dưới tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ thì nâng chân đặt lên miệng, cắn xuống nhẹ nhàng. Dù sao nơi này một bóng người hay một bóng ma cũng không có, rất thích hợp chơi dã chiến.
"Ưʍ... Đừng liếʍ mà, ngứa lắm..."
A cong chân rút về, chỗ bị cắn không có vết nào, anh âm thầm thở dài, đáng lẽ nên bỏ cuộc từ lâu, không so đo với O mới đúng.
Ở bên cạnh, giám đốc nhổ vài cọng cỏ cọ cọ dương v*t anh, cảm giác này còn khó chịu hơn bị O liếʍ cắn, không lâu sau đã ép anh buông tay đầu hàng, mở miệng xin tha: "Ưʍ... Đừng, ngứa mà... Hai người đừng làm vậy nữa, ưm, dừng tay."
"Đừng sao?" Cậu cầm chân anh, bất động, một lát sau duỗi tay ra vuốt ve đùi trong mẫn cảm. "Vậy ông xã nói em nghe đi, anh muốn bọn em làm gì nào?" Cậu nói chậm, rõ ràng từng chữ, A vừa nghe đã biết ý đồ của cậu, sắc đỏ vốn đã phủ kín gương mặt giờ đây lan xuống cả cổ.
Giám đốc cũng ngầm hiểu, hắn xấu xa đùa giỡn tính khí anh, chỉ chạm nhẹ, không làm gì khác, khiến anh khát tình nhưng lại không được thỏa mãn. "Nào, bây giờ bọn tôi nghe lời em hết, em bảo gì chúng tôi sẽ làm đó, không thêm không bớt, chắc chắn không tự tiện làm theo ý mình."
A hiểu rõ làm trái ý hai người này không có chỗ nào tốt, bọn họ luôn thay đổi nhiều hình thức khác nhau gây sức ép cho anh, cuối cùng chỉ có anh là người chịu thiệt mà thôi. Anh nhớ lại những khi ba người làʍ t̠ìиɦ, đỏ mặt, giọng nói nhỏ nhẹ.
"O sờ đầu v* bên trái, ưm! Ha, ưʍ... Bo, Boss, dùng miệng, ưʍ... Ăn đầu v* bên phải... A! Đừng cắn, ưʍ..."
"Tiếp theo thì sao?" Hai người phân chia trái phải, dựa theo lời nói của anh mà trêu đùa hai hạt đậu sưng đỏ đáng yêu, nếu anh không nói bước tiếp theo làm gì bọn họ sẽ không dừng tay.
"Tiếp theo... Ưʍ... Lấy tay cắm, cắm vào tiểu huyệt... Ưm, a a! Nhiều quá... Hai người, ha... Sao có thể cắm vào nhiều... A, a... Đầy quá..."
"Em không nói rõ ai làm, mấy ngón mà." Hai người đút ngón tay vào lỗ nhỏ, nơi đó vừa được hai dương v*t lớn yêu thương nên không chặt như trước, có ăn mấy ngón tay cũng không gặp chút khó khăn nào.
"Ưm, a... Tôi sai rồi, đừng mà... Ha, thoải mái... Cùng cắm vào, a... Ưm, a... Nhanh dừng tay, a ——" A bị mấy ngón tay linh hoạt đùa giỡn đến nói năng lộn xộn, miệng mở lớn, nước miếng chảy dọc xuống cằm, tuy nhiều nhưng so với lượng dâʍ ɖị©ɧ mà hậu huyệt tiết ra chỉ như muối bỏ biển.
"Ông xã vẫn chưa nói phải làm gì đâu, anh không lên tiếng tức là muốn tụi em dùng ngón tay chơi anh đến bắn hả?" Ngón tay O cào nhẹ phần thịt trong khoang sinh sản, làm nơi đó run lên từng đợt.
"Không, không muốn ngón tay... Ưm, ha..." Thịt huyệt non mơn mởn ngứa muốn chết, nhất định không bao lâu nữa bị cắm đến bắn tinh, thế nhưng hai người kia vẫn chưa chính thức bắt đầu, khi đó anh sẽ là người mệt mỏi nhất, nghĩ đến hậu quả đáng sợ đang chờ ở phía trước, cơ thể lập tức mềm nhũn.
"Không muốn ngón tay à... Vậy anh muốn cái gì?"
"Muốn, muốn dương v*t cắm vào..."
"Hửm?"
O nhìn anh không nhúc nhích, cười như không cười, A thấy thế bèn hoảng sợ, cuống quít bổ sung: "Muốn dương v*t của em tiến vào, làm anh..."
Lúc này O mới bật cười, cậu rút ngón tay ra, cầm tính khí cọ xát miệng huyệt, "Phải cắm sao đây, cắm bao lâu rồi cắm thế nào nữa... Ông xã ơi, em không biết làm."
"Đâm vào trong..." Bên trong không có ngón tay đùa giỡn làm anh ngứa ngáy khó chịu, anh tự giác mở hai đùi, mông nâng cao, "Muốn dương v*t của O tiến vào, đút vào lỗ nhỏ, ưm, a... Cắm vào đi mà... Ha, a... Sâu, vào rồi... Ưm, a... A a a ——"
Khoang sinh sản bị nhồi đầy, nơi đó đã bị chơi đến mềm xốp, thịt huyệt nhẵn mịn bao bọc tính khí thô to, mặc cho nó chà đạp. Con đường nhỏ hẹp dịu dàng nghênh đón vật lạ, cậu thỏa mãn thở dài một hơi, tay vươn ra nhấc một chân anh lên cao, thân dưới thúc vào vừa sâu vừa mạnh, đến khi anh kêu la dâʍ đãиɠ mới thả chân xuống, mông run run, nước da^ʍ ào ạt trào ra.
"A... Sâu quá... Ưm, dùng sức... Thoải mái... Ư, a... Chỗ đó... Chậm, chậm thôi..." A xoay mông điên cuồng, O đâm anh rất sướиɠ. Lúc bấy giờ, anh chỉ một lòng một dạ nhớ thương dương v*t gân guốc đang cày cấy trong hậu huyệt, không mảy may nghĩ xem mình đã bỏ quên cái gì, đến tận khi trực tràng bị ngón tay khuấy động, anh mới nhận ra mình đã quên mất giám đốc.
"Boss... Ưm, a... Từ bỏ... Ha..."
"Em chưa nói tôi phải làm thế nào, quên trước quên sau kiểu đó, tôi dạy em vậy à?"
"Không, không phải... Ư, a... Boss cũng, cũng cắm dương v*t..."
"Cắm vào đâu?"
"Cắm... Ưʍ... Cắm..." Khoang sinh sản bị O làm đến run rẩy, còn chơi song long nhập động một lần nữa chắc chắc anh sẽ hỏng mất, do dự nửa ngày, anh mở miệng rêи ɾỉ: "Cắm tôi, ưʍ... Miệng, miệng... Tôi dùng miệng, ha... Tôi dùng miệng giúp anh... Được không..."
Giám đốc vừa thấy khóe mắt A ươn ướt đã động tâm, anh vốn đã đẹp trai, trải qua hai năm dạy dỗ của bọn họ càng thêm phần gợi cảm, bộ dạng này mà đi ra đường, đừng nói Omega, ngay cả Alpha cũng không nhịn được liếc mắt nhìn mấy cái.
"Bé dâʍ đãиɠ."
Hắn rút ngón tay ra rồi mơn trớn nơi đùi trong của anh vài cái mới dừng tay, bước về trước mấy bước và quỳ gối. Hắn ôm A đến, để cậu gối đầu lên đùi mình, ngón tay vuốt ve cánh môi hồng hồng, kéo quần xuống, để tính khí sưng to cọ xát trên mặt anh.
"Ngoan ngoãn liếʍ, làm tốt sẽ thưởng cho em." Qυყ đầυ đảo qua đảo lại trước miệng, mùi vị giống đực tanh tưởi nháy mắt chui vào mũi, song anh không những không thấy ghê tởm mà còn có cảm giác kích động, mong mỏi ngóng trông. Đầu lưỡi vươn ra liếʍ nhẹ lỗ niệu đạo, anh nuốt được một phần ba đã không nuốt được nữa nhưng lại không dám nhả ra, ngẩng đầu, nước mắt lưng tròng nhìn chằm chằm giám đốc.
Một cái liếc mắt đã câu mất nửa hồn của giám đốc, hắn không nhẫn nhịn nữa, lập tức đè gáy đối phương, ưỡn lưng thúc sâu xuống cổ họng anh.
A đau đến khó chịu, nước mắt nước miếng chảy ròng ròng. Anh cầm gậy th*t gian nan phun ra nuốt vào, kích thước dương v*t quá lớn làm khoang miệng anh đau nhức, dần dần biến thành chết lặng, đáng nói nhất là giám đốc lần nào thúc vào cũng sâu đến tận cùng, ép buộc anh chơi thâm hầu, làm anh nửa sống nửa chết, ngỡ như muốn nghẹt thở.
Nhìn A bị giám đốc làm đến nước mắt đầy mặt, trong lòng O bỗng dâng lên cảm xúc phấn khích khó nói thành lời, chúng như dòng điện cường độ cao đánh thẳng vào tim cậu, tính khí chôn trong cơ thể cũng vì thế mà sưng to thêm. Nhưng, sự chú ý của anh hoàn toàn đặt trên người giám đốc, điều đó làm cậu hơi bực, vậy nên cậu cố tình dùng lực bẻ hai chân anh sang hai bên, dang rộng hết cỡ, hai mũi chân gần như nằm trên cùng một đường thẳng mới đâm vào, lực thúc mạnh bạo đẩy cả người anh về phía trước, anh vội vàng phun thứ trong miệng ra, ngẩng đầu hét chói tai.
"A a ——! Đâm tới rồi! A a! Quá sâu ——!"
"Em là muốn đâm chỗ đó đó, ông xã sướиɠ không? Muốn em tiếp tục thúc vào chỗ đó không?" O thấy A quay đầu bèn hung hăng đâm mấy cái liền, mỗi lần đều cắm đến tận cửa tử ©υиɠ, tuy rằng nơi đó không thể sử dụng nhưng độ mẫn cảm không thua gì tử ©υиɠ Omega.
"Không được ——! A! Đừng đâm, đừng! Ô ô ô... Đừng đâm mà, đầy quá... A, ưʍ... Sắp chết, sắp bị làm chết rồi... Cứu mạng a a ——!"
A khóc đến đáng thương, song những tiếng nức nở đó rơi vào tai cậu chỉ thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ hừng hực trong cơ thể, gậy th*t tàn nhẫn chà đạp hậu huyệt, thịt huyệt non mềm cơ bản không phải đối thủ của nó, tùy ý qυყ đầυ cọ xát cửa cung. Tử ©υиɠ non mơn mởn sao chịu nổi tra tấn điên cuồng đó, cuối cùng chỉ có thể buông vũ khí đầu hàng, dưới từng cái cắm rút mà trở nên mềm nhũn, vô lực.
Tử ©υиɠ bị đâm xuyên khiến A ra sức giãy dụa, anh mơ hồ có cảm giác mình sẽ chết dưới thân cậu, nơi không thể phát triển hoàn toàn kia chắc chắc sẽ bị phá hư. Anh cực kỳ sợ hãi, chống tay xuống đất liều mạng bò về trước, đáng tiếc bàn tay O siết chặt bên eo không cho anh cơ hội nhúc nhích, ngay cả giám đốc cũng tham gia góp vui, hắn nhanh tay ôm cậu vào lòng, dỗ dành:
"Đừng sợ, ngoan, chịu đựng chút, cắm vào rồi sẽ không đau nữa." Hắn dịu dàng an ủi anh, thậm chí còn rướn người đè hai đùi anh xuống đất cố định lại, tạo điều kiện cho O tiến sâu vào.
"... Không... Tôi sợ, xin anh... Cầu xin hai người... A, a! Đâm vào rồi ——! Rách a!"
Nước mắt anh chảy ào ạt, anh không có cách nào chống lại hai người đàn ông này, tử ©υиɠ bị đâm mở, mỗi lần dương v*t cắm vào rút ra đều góp phần nới lỏng nơi đó, chỉ một cú thúc nhẹ cũng có thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ kɧoáı ©ảʍ trỗi dậy. Anh biết hôm nay mình không thể trốn khỏi số kiếp bị chơi tử ©υиɠ, âm thanh nức nở càng thêm dữ dội.
"Ngoan, để em vào anh sẽ sướиɠ hơn nữa, anh phải tin em. Thả lòng nào, để em yêu anh... Ngoan, ông xã thích em thương ông xã mà ~"
"... Sướиɠ, càng sướиɠ... Ưʍ... A a! Anh thích, ha, ưʍ... Thích em thương anh... Ưm!"
A bị thúc đến mơ màng, về cơ bản anh không thể chống lại kɧoáı ©ảʍ cực hạn đang dồn dập kéo đến này, đầu óc anh như đang lơ lửng giữa tầng mây, bốn phía đều là những đám mây mềm xốp, ôn nhu bảo bọc anh.
Thấy mắt anh dần dần tan rã, ánh mắt O tối sầm, dùng sức chuyển động thân dưới, dương v*t đột phá chướng ngại vật cuối cùng, cả cây thịt lớn đâm sâu vào tử ©υиɠ. Cậu thở phào một hơi, tốc độ đâm rút chậm lại, cọ xát mấy cái liền bắn tinh, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn thẳng vào trong, cọ rửa vách thịt.
"A a a a a rách a a a ——! Nóng quá... A... A... Tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn đầy, đầy tử ©υиɠ rồi... Bên trong, a, hư... Ưʍ..." Cả người anh cơ rút, hai mắt vô thần nhìn lên trời, rốt cuộc anh đã bị người đàn ông này nắm giữ từ trong ra ngoài.
O rút tính khí, khi qυყ đầυ ra tới miệng huyệt thì A cũng run run xuất tinh, có điều hôm nay anh đã bắn quá nhiều, hiện tại lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra không đáng là bao, màu sắc cũng nhạt hơn bình thường, mùi nhàn nhạt. Cậu quệt một ít rồi đưa lên miệng nếm, đắc ý khen ngọt, tiếp đó lại quệt thêm chút nữa đút cho anh ăn, anh nhắm mắt lại há miệng ngậm vào, đầu lưỡi liếʍ mυ'ŧ ngón tay cậu.
"Ngoan quá."
Cậu sờ mặt anh, kéo anh xoay người đổi tư thế, để mặt anh đối diện với dương v*t lớn vừa tàn phá hậu huyệt bên dưới. Anh suy yếu nhìn thoáng qua, như con chó nhỏ mở miệng, vươn lưỡi liếʍ sạch hỗn hợp tϊиɧ ɖϊ©h͙ và nước da^ʍ dính bên ngoài, nuốt hết vào bụng.
Lúc này, giám đốc thay thế vị trí của O, hắn vỗ mông A, bắt anh nhếch cao cánh mông để lộ tiểu huyệt đỏ tươi, hắn cười nhẹ, thẳng lưng thúc vào lút cán, tính khí sưng to nổi đầy gân chôn sâu vào hậu huyệt, bước đầu khai phá trực tràng.
Hắn không vội đi vào khoang sinh sản, tuy đó là nơi hắn thích nhất nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc. Nơi đó vừa bị O chơi đến rút gân, nếu thô bạo cắm vào lần nữa e rằng sẽ phá nát nó, ngày hôm nay hắn vẫn chơi chưa đủ. Hơn nữa, trực tràng của anh khác với người thường, gậy th*t vừa tiến vào đã được nó ôm chặt, dù có bị làm bao nhiêu lần nơi đó vẫn khít như cũ.
Giám đốc bóp mông A di chuyển không nhanh không chậm, mỗi lần đâm vào đều khiến anh ngả về trước, cổ họng rên "a a" liên tục nhưng miệng vẫn không rời xa qυყ đầυ O. Toàn thân anh như đang dập dờn trôi giữa đại dương kɧoáı ©ảʍ, ở nơi đó lý trí dần chìm sâu xuống vực thẳm, ngoại trừ dương v*t trong miệng trên và miệng dưới, anh không còn nghĩ được gì khác.
O vừa câu được câu không đút anh ăn tính khí, vừa dịu dàng vuốt ve hai má, cùng anh trò chuyện: "Thoải mái không? Thích không?"
"... Ưʍ... Thích, rất thích... Ưm, a... Anh thích... O ơi... Ưm, ha..."
"Chỉ thích mỗi cậu ta à?" Giám đốc cúi người, thân dưới thúc mạnh, mở miệng cắn gáy anh, hắn ôm chặt lấy anh, ép buộc anh thừa nhận động tác cắm rút mãnh liệt.
"A... Cũng thích, a... Sướиɠ quá... Bên trong cũng muốn... Boss... Dùng sức làm, làm tôi, a a..." A vừa rên vừa uốn éo mông, một loại kɧoáı ©ảʍ không rõ tên từ khoang sinh sản chậm rãi lan ra khắp hậu huyệt, như lửa tình không được thỏa mãn thiêu đốt cơ thể.
Giám đốc thấy bộ dạng thèm khát của anh liền đâm dương v*t đến miệng khoang, qυყ đầυ to lớn kɧıêυ ҡɧí©ɧ mép thịt, cảm nhận nước da^ʍ ấm nóng từ bên trong trào ra thấm ướt gậy th*t, hắn chậm rãi, kiên nhẫn đi vào, tiến một tấc lại lùi một nửa, hưởng thụ quá trình giao hợp, mãi một lúc sau mới chỉ vào được một nửa.
Động tác chậm chạp của hắn làm A gấp muốn chết, bất chấp mọi thứ, dâʍ đãиɠ kêu to: "Ưm, a... Sâu chút, bên trong ngứa quá... Ha... Thích dương v*t lớn... Nhanh tiến vào..."
"Bé dâʍ đãиɠ, nhiêu đây vẫn chưa đút no em sao." Giám đốc cười cười xoa nắn mông thịt đầy đặn của người hắn yêu, thích đến không muốn buông tay, hắn theo lời anh thúc vào toàn bộ, cọ xát cửa cung mà O từng chà đạp qua.
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ nơi cửa cung làm A hít sâu một hơi, không đợi anh kêu tiếng nào, giám đốc lập tức đâm mạnh vào, trực tiếp tách mở tử ©υиɠ, thịt non nhạy cảm chịu đựng dương v*t ra vào, qυყ đầυ cực lớn như muốn bóp chết tử ©υиɠ, cả căn dương v*t tiến vào, nó đâm rút liên tục làm anh thất thần, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ cơ thể như bị điện giật, toàn thân co rút, muốn nằm cũng nằm không được, chỉ có thể dựa vào cái ôm của hai gã cầm thú kia mới không ngã nhào xuống đất.
Nhưng điều đáng sợ vẫn còn chờ ở phía sau, khi giám đốc gầm nhẹ một tiếng vọt vào tử cưng, cả người anh cứng đờ, có cảm giác tính khí vốn đã thô to có xu hướng phình ra, thứ đó anh cực kỳ quen thuộc, thân là Alpha không thể nào không biết... Giám đốc sắp thành kết! Anh hoảng sợ muốn quay đầu lại bị O đè chặt hai vai, không được phép nhúc nhích.
"Không! Không được! A, a... Không thể!... A a ——!" A la hét thất thanh, vài giây sau liền im bặt, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi tưới lên vách thịt, chất lỏng đặc sệt cọ rửa tử ©υиɠ, sướиɠ đến độ run run rẩy rẩy.
"Ô... A... Nhiều quá, không nuốt hết..." A lơ đễnh nỉ non.
O ôm lấy cơ thể run run của anh, cõi lòng ngập tràn tình yêu, cúi đầu khẽ hôn hai má. Anh mơ mơ màng màng rêи ɾỉ, vô lực vùi đầu vào cổ cậu, mở miệng mặc cậu chiếm đoạt. Cậu cười nhẹ một cái rồi hôn xuống, miệng lưỡi giao triền, vừa cắn vừa liếʍ, âm thanh "chụt chụt" liên tục vang vọng. Hai người say mê hôn hít cũng không quên giám đốc, anh duỗi tay ra sau nắm cổ tay hắn, hắn hiểu ý bèn nhích người về trước, ngậm cắn vành tai tinh tế.
Buổi chiều, ánh mắt trời đổ xuống thảm cỏ xanh mướt, nơi đó có ba người đàn ông trần trụi quấn quýt.
Cả trước và sau đều có người ôm lấy, toàn thân anh phủ kín dấu hôn xanh tím, lỗ nhỏ luân phiên bị hai người chơi đùa, có khi là trực tràng, khi khác lại là khoang sinh sản, chỗ nào cũng được bắn no tϊиɧ ɖϊ©h͙ rồi lại vì động tác giao hợp mà chảy tràn ra bên ngoài, nhỏ xuống nền cỏ. Cuối cùng, hai người vẫn không nhịn được chơi một trận song long, bọn họ bắt anh đứng thẳng kẹp giữa hai người, hai dương v*t lớn đồng thời xỏ xuyên hậu huyệt, mãi đến lúc A chịu không nổi ngất xỉu mới kết thúc.
– Kết thúc phiên ngoại –
TOÀN VĂN HOÀN