Chớp mắt đã đến ngày cử hành tang lễ.
Thực ra không có ai là thật lòng đến tham dự tang lễ, đại đa số mọi người đều là vì giao tình với Trình Gia và thuận tiện đến xã giao một chút. Khi nhị lão gia Trình gia còn sống đã có rất nhiều kiểu vui chơi tiêu khiển, đừng nói kết giao bạn tốt gì, không đắc tội với người khác đã tốt lắm rồi.
Cố Vô Kế là người qua đường vốn dĩ không nhất thiết phải tham gia, nhưng lại vì hai mẹ con Trình Gia thuyết phục mà xuất hiện trong tang lễ.
Đây cũng là lần đầu tiên cậu gặp người nắm quyền hiện tại của Trình gia Trình Khanh. Nhưng hai người vốn không có giao tình gì cả, lại thêm đối phương tương đối bận bịu, thậm chí hai người còn không chào hỏi.
Cố Vô Kế đối với chuyện này cũng không để tâm, đối với cậu đối phương cũng chỉ là người qua đường mà thôi. Còn về Trình Gia là con trai của người mất, đương nhiên bận trong bận ngoài, chỉ có thể thỉnh thoảng mới đáp lại Cố Vô Kế vài câu.
Cố Vô Kế cũng thu hút ánh nhìn của không ít người có mặt, họ rất ngạc nhiên với việc Cố Vô Kế xuất hiện ở đây.
Dù sao trước đây scandal của Cố Vô Kế cũng rất lớn. Tuy sau này đã được làm sáng tỏ rồi, nhưng vẫn có người cảm thấy không có lửa làm sao có khói, Cố Vô Kế và Trình Gia chắc chắn có quan hệ không rõ ràng, trong lòng đối với cậu căn bản đều có chút khinh bỉ, nhưng lại không ngờ có thể gặp mặt ở đây.
Điều càng khiến người ta kinh ngạc đó là, mẹ Trình Gia lại trò chuyện vui vẻ với Cố Vô Kế, lẽ nào quan hệ của họ đã được Trình gia chấp nhận rồi sao? Cố Vô Kế rốt cuộc đã làm gì!
Cho dù trong lòng họ nghĩ thế nào, ngoài mặt đều vẫn giữ lễ nghĩa cơ bản.
Chỉ là rất nhanh, đã xảy ra chuyện còn hấp dẫn mọi người hơn nữa,một người phụ nữ dắt theo đứa trẻ bảy tám tuổi từ bên ngoài đi vào, tất cả mọi người lúc này đều không kiềm được rơi vào im lặng.
Đám đông đương nhiên biết rằng đây là đứa con riêng mà nhị lão gia Trình gia đã có ở bên ngoài, chỉ là không ngờ họ lại quang minh chính đại bước vào phòng, quả thật khiến người ta kinh ngạc. Chuyện này người ngoài đương nhiên không muốn tham gia vào, lần lượt tránh sang một bên nhường đường.
Chỉ có Cố Vô Kế khi nhìn thấy có hơi giật mình, đây rõ ràng chính là hai mẹ con mà thời gian trước cậu đã gặp khi đang ăn cơm ở bên ngoài, thật không ngờ họ lại chính là tiểu tam và đứa con riêng mà mẹ Trình Gia luôn miệng nhắc đến.
Thang phu nhân lửa giận ngút trời nói: “Ai cho phép tiện nhân cô vào đây! Không phải người thấp kém nào cũng đều bước vào cửa Trình gia được đâu!”
Người phụ nữ dường như có chút căng thẳng, bất giác nắm chặt tay đứa trẻ, sau đó một người đàn ông trung niên được vệ sĩ vây quanh bước từ sau lưng cô ta lên phía trước, mặt nở nụ cười nhìn Thang phu nhân, “Sao phải tức giận như vậy, mọi người đều là người của Trình gia, tôi nghĩ chú hai cũng không muốn nhìn thấy chuyện như thế này xảy ra đâu.”
Thang phu nhân lập tức giật mình. Những người xung quanh cũng bàn tán xôn xao.
Lúc này Cố Vô Kế mới biết, người đàn ông trung niên này cũng coi như là một phân chi khác của Trình gia, cũng là kẻ hay giả ngu nhất, thiết nghĩ lần này móc nối với hai mẹ con này cũng là muốn nhân lúc Trình gia trên bờ vực đại loạn kiếm chút lợi lộc.
Không hổ là ân oán hào môn, không ngờ đến bây giờ cũng vẫn còn có thể gây sức ép.
Cuối cùng vẫn là Trình Khanh bước lên trước, nhìn có vẻ rất ôn hòa lễ độ, trên thực tế nói chuyện với người đàn ông trung niên không hề nhượng bộ, biểu thị nếu đối phương thật sự là con của nhị lão gia Trình gia, thì đó cũng là chuyện của họ, không cần người ngoài nhúng tay vào.
Trên trán người đàn ông trung niên đều đã toát mồ hôi, thật không ngờ thiếu gia Trình gia đúng là ghê gớm như lời đồn.
Cuối cùng đoàn người cũng không dây dưa bên ngoài quá lâu, Cố Vô Kế không biết họ đã trao đổi những gì, tóm lại cùng nhau bước vào rất hòa bình.
Khi đứa trẻ đó nhìn thấy Cố Vô Kế, ánh mắt lập tức sáng lên, lại bị mẹ giữ chặt, không để nó chạy lung tung ở đây. Có điều mọi người cũng đều biết đứa trẻ này tên là Trình Kỳ.
Thang phu nhân nghiến răng, “Ai mà không biết đứa bé trong bụng cô đã bị sảy, đứa trẻ này là loại gì ai mà biết được chứ! Tưởng rằng như vậy là có thể bước vào Trình gia chúng tôi sao, nghĩ cũng đẹp quá!”
Mọi người xung quanh đều xôn xao, thật không ngờ Thang phu nhân lại nói ra những lời như vậy trước mặt mọi người ở đại sảnh, có thể thấy đã rất tức giận rồi.
Trước tình hình như vậy, đứa trẻ tên Trình Kỳ vô tư chơi khối rubik trên tay, dáng vẻ không chút để ý đối với tất cả những chuyện xảy ra xung quanh, cho dù có nhiều cặp mắt thăm dò nhìn về phía bé như vậy, dường như bé đã quen rồi.
Sắc mặt người phụ nữ trắng bệch, Trình Khanh lại lên tiếng trước: “Thím hai, cháu cũng biết xảy ra chuyện như vậy thím rất buồn. Nhưng đứa trẻ này quả thật là của chú hai, kết quả kiếm tra đều không có vấn đề gì cả.”
Thái độ này của anh ta rõ ràng đã chấp nhận đứa trẻ này rồi, trong lòng Thang phu nhân bất mãn, lập tức bắt đầu tranh chấp với anh ta.
Cố Vô Kế lại phát hiện sắc mặt người phụ nữ kia càng lúc càng khó coi, dường như không chỉ bị Thang phu nhân hù dọa, không khác tình huống hôm gặp ở nhà hàng, hơn nữa còn tồi tệ hơn ngày hôm đó rất nhiều.
Thậm chí không chỉ người phụ nữ này, ngay cả vệ sĩ xung quanh đứa trẻ kia cũng không biết từ lúc nào sắc mặt đã trắng bệch, thân hình cũng có chút không vững.
“Không đúng.” Cố Vô Kế cảm thấy khác lạ, “Âm khí ở đây ngày càng nồng đậm, rốt cuộc là sao?”
Lúc này Trình Kỳ đột nhiên ngừng xoay rubik trong tay, rồi nhìn chằm chằm vào vị trí linh đường, miệng đột nhiên nói: “Ba?”
Những người vốn đang tranh chấp đều bỗng nhiên im bặt, đám đông xung quanh càng cảm thấy toàn thân ớn lạnh, dường như có một phần khí tức không nói rõ được thành lời bao vây xung quanh họ. Tuy họ cũng rất muốn thuyết phục bản thân rằng đứa trẻ kia đang nói bừa, nhưng tại sao lúc này cứ cảm thấy cơ thể lạnh cóng.
Ban đầu Cố Vô Kế đã phát hiện quỷ hồn ở đại sảnh này không ít, nhưng đây cũng là chuyện rất bình thường, trừ phi là ác quỷ, nếu không căn bản cậu cũng không quan tâm.
Người phụ nữ sợ hãi vội vàng nói, “Con đang nói gì vậy, chẳng phải đã dặn con ở bên ngoài đừng nói lung tung sao……”
Câu nói của cô còn chưa dứt, cơ thể đã loạng choạng, nếu không phải được người bên cạnh tốt bụng đỡ lấy, cả người đã trực tiếp ngã xuống đất rồi.
Nhưng những vệ sĩ xung quanh đột nhiên lại như phát điên, trực tiếp tấn công Trình Khanh đang ở gần trong tầm với.
Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người đều chấn kinh, dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông trung niên. Tuy họ đều biết người đàn ông trung niên đến đây chắc chắn không có ý tốt, nhưng thật không ngờ ông ta lại trực tiếp ra tay với người thừa kế của Trình gia ở đại sảnh trước mặt tất cả mọi người như vậy, chuyện này cũng thật quá phô trương rồi!
Bản thân người đàn ông trung niên cũng ngơ ra, khi ông ta thu nhận mẹ con hai người này quả thật là vì muốn từ đó gây rối Trình gia, bản thân có được chút lợi ích, nhưng từ đầu tới cuối ông ta chưa từng nghĩ đến sẽ xảy ra chuyện như vậy, “Các người làm gì vậy? Mau dừng tay—“
Vệ sĩ đánh một quyền vào mặt ông ta, người đàn ông trung niên lùi về sau mấy bước, ôm mặt của mình vẫn còn bàng hoàng.
Còn một vệ sĩ khác nắm đấm sắp đánh vào mặt Trình Khanh,vệ sĩ ở khoảng cách gần nhất đều không kịp chạy đến, nếu cứ tiếp tục như vậy họ đều có thể nghĩ đến dáng vẻ mất mặt của người thừa kế Trình gia từ trước đến nay gặp chuyện không chút kinh ngạc rồi!
Chính vào thời khắc quan trọng này, một cánh tay đột ngột chặn đứng nắm đấm, rồi thừa thế ấn vệ sĩ kia xuống đất.
Đám đông nhìn gương mặt chủ nhân của cánh tay kia____ Cố Vô Kế, ai nấy không dám tin vào mắt mình, thân thủ linh hoạt này, tốc độ phản ứng như vậy…… Đây mà là minh tinh tuyến ba gì chứ? Nói cậu là vệ sĩ chuyên nghiệp mọi người cũng đều tin!
Những tên vệ sĩ còn lại cũng lần lượt bị Cố Vô Kế giải quyết, nằm trên mặt đất mất đi năng lực hành động, quá trình mọi chuyện xảy ra giống như xem đoạn video tốc độ gấp 2.5 lần vậy, khiến người khác chưa kịp phản ứng gì tất cả đã kết thúc rồi.
Lúc này mọi người cuối cùng cũng đã hiểu ra rồi, tại sao Cố Vô Kế lại có thể quang minh chính đại ra vào Trình gia như vậy, tại sao lại có thể thân thiết với Trình Gia đến thế…… Xem ra diễn viên đều là để che đậy, thân phận của người này trên thực tế chắc chắn là vệ sĩ của Trình Gia!
Thực tế bản thân Cố Vô Kế đều cảm thấy không được sảng khoái, dù sao bắt đầu từ trước đó cậu đã sử dụng vũ lực và năng lực phản ứng vượt xa người thường để ra tay, có lẽ cậu nên kiểm tra xem từ chỗ hệ thống có thể mua được tài liệu nào về phương diện võ thuật cấp tốc hay không.
Trình Khanh ngạc nhiên nhìn Cố Vô Kế, mở miệng muốn cảm ơn, nhưng Cố Vô Kế đều không nhìn anh ta lấy một cái, mà vội vàng bước đến trước mặt hai mẹ con kia.
Người phụ nữ nhận ra người trước mặt chính là người đã giúp mình trước đó, nhưng cô vẫn có chút rụt rè lùi về sau một bước, Trình Kỳ lại giống như không hề để ý đến tình huống xung quanh đi đến trước mặt Cố Vô Kế, đưa tay nhè nhẹ kéo áo cậu.
“Tôi không biết rốt cuộc các người đã gặp phải chuyện gì.” Cố Vô Kế nhẹ nhàng nói với cô ta: “Nhưng nếu cô có chuyện gì có thể tìm đến tôi.” Vừa dứt câu, cậu lấy từ trong ngực ra một lá bùa viết phương thức liên hệ của mình đưa cho đối phương, lại nhìn về phía Trình Kỳ ở bên cạnh, “Dù sao đứa bé này rất có thể sẽ gây ra cho cô áp lực rất lớn, thiết nghĩ nếu các người tiếp tục tiếp xúc, nhất định sẽ xảy ra chuyện không tốt.”
Người phụ nữ giật mình, ngạc nhiên nói: “Cậu, cậu đã biết được chuyện gì rồi?”
Cố Vô Kế lắc đầu, “Tôi cũng không rõ, tôi chỉ cảm thấy không thể ngồi không không làm gì mà thôi.”’
Người phụ nữ cắn răng, cất lá bùa vào trong túi. Cô vô thức cảm thấy rằng người thanh niên tuấn tú trước mặt là một người tốt, hơn nữa rất có thể khiến người ta tin tưởng, nhưng chuyện đang xảy ra hiện tại vẫn không thể khiến cô nói hết tất cả sự tình cho đối phương được.
Dù sao Cố Vô Kế cũng đã làm chuyện mình nên làm rồi, liền quay về chỗ cũ như không có chuyện gì, nhưng khi cậu quay người lại, Trình Kỳ lại lon ton chạy theo cậu.
“Đại ca ca.”
“Sao vậy?” Cố Vô Kế quay đầu nhìn bé, ngữ khí vô cùng nhẫn nại.
“Cái này, cho anh xem nè.” Bé đưa tay ra, khối rubik trên tay đã quay về nguyên trạng ban đầu rồi, nhìn đôi mắt đen láy của Cố Vô Kế dường như cũng có vài phần mong chờ.
Cố Vô Kế đưa tay xoa đầu bé, “Em làm tốt lắm.”
Trình Kỳ có hơi bất ngờ, hình như không biết phải phản ứng như thế nào, cuối cùng cậu cúi đầu, đôi má nhợt nhạt dường như có chút ửng hồng.
“Khối rubik này em cứ tiếp tục giữ lấy đi.” Cố Vô Kế nhấn khối rubik vào lòng bàn tay đối phương, “Nếu gặp phải chuyện gì, thì cứ đập vỡ nó nhé.”
Trình Kỳ không hiểu chuyện gì cả, cuối cùng vẫn gật đầu.
Người phụ nữ hoảng loạn thất thểu bước tới, kéo Trình Kỳ vào sát bên mình. Cố Vô Kế không hề có chút bất mãn đối với thái độ cảnh giác như vậy của cô, mỉm cười một cái rồi quay người trở về chỗ.
Lúc này ánh mắt những người khác nhìn cậu đã hoàn toàn thay đổi, đã không còn sự khinh bỉ ẩn sâu trong đáy mắt nữa mà là kèm theo vài phần cảm thán…… Có một vệ sĩ thân thủ như vậy, thậm chí họ còn xúc động muốn kéo về phía mình.
Thang phu nhân vội vàng bắt lấy Cố Vô Kế hỏi: “Đứa trẻ đó có phải có vấn đề không?”
Cố Vô Kế lắc đầu, “Tôi cũng không rõ…… Nhưng có lẽ nó thật sự là con của nhị lão gia.”
Thang phu nhân không kiềm được có chút thất vọng, nhưng trong lòng bà cũng biết chuyện này không phải nhất thời mà có thể giải quyết được, nói cảm ơn với Cố Vô Kế.
Còn về mấy vệ sĩ kia lúc này thậm chí vẫn chưa hồi phục thần trí, vẫn còn muốn tấn công người bên cạnh trong lúc ý thức chưa rõ ràng, lập tức bị dẫn về đồn cảnh sát.
Trình Khanh nhìn Cố Vô Kế chăm chú, liền dặn dò người bên cạnh, kêu họ đưa đối phương đến bệnh viện trước đã.
Người đàn ông trung niên kia có chút không vui, nhưng vệ sĩ của mình đã làm ra chuyện như vậy, xém chút nữa đánh trúng người thừa kế của Trình gia rồi…… Nếu không phải có Cố Vô Kế ở đó, e rằng ông ta đã đắc tội lớn với Trình gia rồi, bây giờ cũng không còn mặt mũi nào tiếp tục nán lại đây nữa, chỉ có thể nói cảm ơn với Cố Vô Kế, sau đó vội vàng đi xử lí những chuyện khác.
………
……
Tang lễ kết thúc.
Trình Gia giống như trút được gánh nặng trên người, tinh thần lại có hơi phức tạp, anh ta nói với Cố Vô Kế: “Từ nhỏ tôi đã rất ít khi gặp được cha. Thật không ngờ ngay cả lần cuối cùng cũng không nhìn được mặt ông ấy, tuy ông ấy là một người đáng hận như vậy, nhưng vẫn cảm thấy có chút tiếc nuối.”
Cố Vô Kế cũng không hiểu những chuyện này, đưa tay vỗ vỗ lên vai Trình Gia, người kia lập tức cảm thấy được quan tâm mà sợ hãi.
“Nhưng mà Cố đại sư, cậu cảm thấy đứa trẻ này, em trai của tôi, rốt cuộc thế nào?” Tuy ngoài mặt Trình Gia là công tử quần áo lụa là không được dạy bảo, nhưng khi đối diện với chuyện như thế này vẫn rất dễ mềm lòng, “Thật ra tôi nghĩ rằng đón nó về cũng không vấn đề gì, nhưng mẹ sẽ không vui…… có điều nhà của Trình gia chúng tôi nhiều như vậy, cuối cùng có lẽ cũng sẽ tùy tiện để nó ở một nơi nào đó nuôi dưỡng thôi.”
“Tôi cảm thấy đứa trẻ đó cũng được.” Cố Vô Kế suy nghĩ, nói: “Nhưng trên người nó vẫn khiến người ta cảm thấy không đúng lắm, anh có thông tin trước kia của họ không?”
“À, những thứ này đều là mẹ xem, tôi không để ý lắm.” Trình Gia vừa nghe thấy Cố Vô Kế nói như vậy, người lập tức lạnh toát, liền nói: “Đợi đến mai tôi sẽ sắp xếp lại rồi đưa cho cậu, Cố đại sư, nếu thật sự có vấn đề gì, vậy vẫn mong trông cậy vào cậu!”
Trải qua nhiều lần nguy hiểm như vậy rồi, có vài lần xém chút mất mạng, bây giờ Trình Gia đã trở thành người nghe thấy tiếng gió thôi cũng cảnh giác. Anh ta không muốn lại gặp phải chuyện phiền phức như vậy nữa.
Cố Vô Kế gật đầu nghĩ, nếu thật sự xảy ra chuyện như vậy, bùa chú của mình có lẽ cũng có phát huy chút tác dụng, dù tệ đến đâu cũng vẫn còn khối rubik kia.
“Lại nói đại ca cũng rất có hứng thú với Cố đại sư đó, hỏi tối này có muốn cùng ăn cơm không.” Khi Trình Gia nói như vậy, dáng vẻ rất lo lắng, dù sao anh ta đối với người anh Trình Khanh này vừa sợ vừa kính nể, đối với Cố Vô Kế cũng vô cùng tôn kính và ngưỡng mộ, thật sự lo sợ nếu hai người này xảy ra mâu thuẫn, chuyện đó sẽ phiền phức to.
“Không vấn đề gì.” Cố Vô Kế nói: “Mà bây giờ cũng đã ổn, đến lúc tôi về nhà ở rồi.”
Trình Gia nhất thời lo lắng, “Chuyện gì vậy, là do chúng tôi tiếp đãi có chỗ nào không tốt sao? Cố đại sư, có vấn đề gì tôi nhất định sẽ lập tức sửa đổi!” Anh ta thật không dám sống ở nơi không có Cố Vô Kế!
“Cũng không phải.”Cố Vô Kế thờ ơ nói: “Dù gì một thời gian dài rồi không về nhà, có chút nhớ người nhà rồi.”
Trình Gia nhớ lại chuyện thê thảm gặp phải khi lần trước đến nhà Cố Vô Kế chủ động quét dọn vệ sinh, lập tức nổi da gà, cho dù anh ta muốn nói mình cũng có thể sống ở đó, đều không mở miệng được.
Nhưng cũng không thể cứ để Cố Vô Kế đi đoàn tụ với “người nhà” như vậy được,đây đúng là việc khiến người ta thấy khó xử đủ bề.
“Thật ra anh cũng không cần quá lo lắng vấn đề này.” Cố Vô Kế vỗ vỗ vai Trình Gia mặt không còn chút máu, “Dù sao nghi thức Ninh đại sư làm lần trước,vẫn còn tàn dư một chút âm khí của ác quỷ trên người anh, quỷ hồn bình thường không dám đυ.ng vào anh đâu.”
Trình Gia: “……” như vậy thật sự không vấn đề gì chứ!!
_______
Sau đó bữa tối của Cố Vô Kế và Trình Khanh diễn ra rất thuận lợi.
Trình Khanh quả thật là một người rất biết nói chuyện, ngay cả nói chuyện với Cố Vô Kế cũng tìm được chủ đề để trò chuyện rôm rả, thậm chí còn khiến Cố Vô Kế chủ động nói với anh ta không ít chuyện.
Chuyện này khiến Trình Gia ở bên cạnh trong lòng chua lè, anh ta và Cố Vô Kế tiếp xúc lâu như vậy rồi, tới bây giờ vẫn không hiểu rõ được sở thích của Cố đại sư!
Nhưng mà Trình Gia cũng đồng thời cảm thấy tự hào vì anh trai, không hổ là đại ca, đối với Cố Vô Kế cũng đều đáng tin cậy như vậy. Tuy anh ta cảm thấy hình như hai người này cũng chỉ nói về chủ đề bình thường trong giới giải trí mà thôi……
Sau đó Trình Khanh lại cảm ơn Cố Vô Kế thời gian gần đây đã chiếu cố em họ Trình Gia của mình, “Trước đây chuyện xảy ra trong nhà tôi cũng đã có nghe kể, thời gian tôi không có ở đây thật may mắn vì có cậu. Cố đại sư, thứ này cậu nhất định phải nhận lấy.”
Vốn dĩ Cố Vô Kế muốn từ chối,nhưng cúi đầu nhìn xuống, xuất hiện trước mắt lại là một miếng ngọc bội.
Hơn nữa ngọc bội này không giống những ngọc bội bình thường, cho người ta một cảm giác kì quái, sau khi cậu đưa tay chạm vào nó,thậm chí có một cảm giác quen thuộc đến kinh người, Cố Vô Kế vô thức nhận lấy ngọc bội sau đó mới vội vàng cảm ơn lễ vật của Trình Khanh.
Tuy lúc này vẫn chưa cảm nhận được ngọc bội này rốt cuộc là cái gì, nhưng cậu biết đối với bản thân mà nói nhất định không phải là vật bình thường.
Đợi đến khi Cố Vô Kế đem miếng ngọc bội lên lầu, Trình Gia lập tức phấn khởi nhìn về phía Trình Khanh, “Đại ca, ngọc bội đó là gì vậy, lần đầu tiên em nhìn thấy Cố đại sư quan tâm đến một thứ như vậy đó.”
“Chuyện này em không cần biết.” Trình Khanh quét mắt nhìn Trình Gia một cái, “So với những chuyện này, một người Trình gia như em chạy đi làm trợ lí còn ra cái gì nữa?”
Trình Gia lập tức nói: “Đại ca, đột nhiên em nhớ ra còn có việc, em đi trước nhé.”
Nhìn Trình Gia vội vã chạy đi, Trình Khanh lắc đầu, cũng đã quen với người em họ không an phận của mình rồi.
Dù sao, những người thân thích như vậy cũng đáng tin cậy hơn so với những người luôn thèm muốn tài sản của Trình gia và muốn nhúng tay vào mọi lúc mọi nơi.
Quản gia bước đến, nói với Trình Khanh: “Thiếu gia, thời gian gần đây quả thật cũng may có Cố đại sư.”
Tuy ông đã mất trí nhớ sau khi ra khỏi phó bản, nhưng cũng không thể nói được tại sao bản thân lại hâm mộ Cố Vô Kế như vậy, tóm lại chính là cảm thấy đối phương rất đáng tin cậy vậy thôi!
Trình Khanh gật đầu, “Quả thật tôi không cảm thấy ác ý gì từ trên người cậu ta…… Có điều, tôi đã điều tra được một số thứ rất thú vị, lúc nãy sau khi thăm dò, quả nhiên, cậu ta chính là đứa trẻ duy nhất còn sống sót sau thảm án ban đầu……”
“Cái gì?” Quản gia lập tức kinh ngạc, dường như đã nhớ lại thứ gì cực kì đáng sợ, “Nếu như vậy thì, có cần bảo thiếu gia Trình Gia tránh xa cậu ta một chút không? Chuyện này thật sự quá nguy hiểm.”
“Không cần đâu. Chẳng phải bây giờ nó vẫn đang yên đang lành sao? Cũng chưa nghe nói bên cạnh xảy ra chuyện gì cả.” Trình Khanh lắc đầu. “Ngược lại Trình gia chúng ta bây giờ phiền phức có thể vẫn chưa xử lí xong…… Nói không chừng còn phải trông cậy vào Cố đại sư.”
Quản gia liền gật đầu một cách nặng nề, lại nói: “Thiếu gia, chuyện của Trình Kỳ, phải xử lí thế nào?”
“Họ dù gì cũng là người của Trình gia chúng ta,đến lúc đó tùy tiện tìm một nơi nuôi họ đi.” Trình Khanh nói: “Chỉ là lai lịch của đứa trẻ này quả thật khiến tôi rất quan tâm, dù gì người phụ nữ chú hai nuôi ở bên ngoài trước kia bí sẩy thai quả thực là sự thật, từ sau đó cũng không hề mang thai lại…… Nhưng kết quả kiểm tra của đứa trẻ này cho dù xem như thế nào cũng đều đúng là con của chú hai… …”
Gương mặt quản gia cũng lấm tấm mồ hôi, trong đầu tưởng tượng ra những suy nghĩ không hay, trên thực tế ông càng muốn tin rằng đây là đứa trẻ mà nhị lão gia đã làm bừa với một người khác mới có, chứ không phải là dùng thủ đoạn không bình thường nào đó làm ra.
“Dù sao thời gian này cũng cho người theo dõi chặt chẽ bọn họ, tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”
“Vâng.”
……
“Các người mau dọn đồ vào đi!” Trình Gia đứng ở hành lang căn hộ, căn dặn nhóm vệ sĩ của mình.
Đám đông lập tức đem gia cụ dọn vào nơi ở, vốn là một căn phòng rộng rãi lập tức trở nên chật chội không ít, đặc biệt là chiếc giường mà anh ta đặc biệt lựa chọn, lúc chuyển vào đã chiếm hết nửa căn phòng rồi.
Nếu là bình thường Trình Gia căn bản sẽ không sống ở căn phòng như vậy, nhưng bây giờ vì để càng gần Cố đại sư hơn một chút chỉ có thể làm như vậy thôi!
Không sai, Trình Gia nảy ra một chủ ý, miễn cưỡng dọn đến dưới lầu Cố Vô Kế. Như vậy vừa ở gần Cố Vô Kế hơn một chút, lại không cần dùng chung một phòng với những hồn ma kia nữa.
Dù sao lúc ở Trình gia cũng gần như vậy, anh ta luôn cảm động bởi những chủ ý thiên tài của mình, lại thêm đại ca Trình Khanh rất ủng hộ hành vi này của anh ta lại càng truyền cảm hứng cho Trình Gia.
Nhìn những người này sắp xếp cũng gần xong,Trình Gia đem theo quà đi lên lầu thăm Cố Vô Kế.
Cửa nhà Cố Vô Kế không hề đóng, sau khi được Cố Vô Kế cho phép, vội vàng bảo các vệ sĩ khiêng đồ vào. Bản thân khi vừa bước vào cảm nhận được một trận gió âm đáng sợ, lập tức cảm thấy nổi da gà.
Anh ta thật không ngờ, bây giờ chỉ là đem chút quà cho Cố Vô Kế đã cảm nhận được âm khí mãnh liệt như vậy rồi……Quả thật khiến cho người ta cảm giác đáng sợ như căn phòng trước kia khi anh ta bị Ninh đại sư bắt đi vậy!
Thậm chí khi anh ta vừa bước vào cửa, bức tranh treo trên tường bỗng nhiên rơi xuống đất, trong bếp thì lại phát ra âm thanh lăn lốc, cửa ở ban công không có giò tự rung lắc.
Dường như còn mơ hồ nghe thấy tiếng khóc tỉ tê, không khí giống như băng lạnh, khiến người ta vô thức hô hấp một cách nặng nề.
Đừng nói là Trình Gia, ngay cả những vệ sĩ không tin ma quỷ cũng cảm thấy không đúng, mấy anh chàng cường tráng này đều toát mồ hôi hột, bỏ đồ xuống là nhanh chóng ra ngoài.
Nếu không phải Trình Gia tin tưởng Cố Vô Kế tuyệt đối cũng sẽ co giò bỏ chạy rồi.
Cố Vô Kế lúc này mới từ bên trong đi ra, trên tay cầm dao thái, trên người vẫn đang đeo tạp dề, toàn thân rõ ràng đều cho người ta cảm giác có vẻ tốt bụng đức độ, nhưng không hiểu lý do tại sao lại khiến người nhìn vào có cảm giác tê tái, giống như nhìn thấy kẻ sát nhân biếи ŧɦái gϊếŧ người hàng loạt vậy.
Đặc biệt là con dao thái trên tay Cố Vô Kế cũng cho Trình Gia cảm giác đã từng đẫm máu vậy.
Lần này Cố Vô Kế đang chuẩn bị thử tài nghệ làm bếp của mình, dù gì sau khi trải qua nhiều phó bản như vậy, Cố Vô Kế cảm thấy kĩ thuật dùng dao của mình đã được nâng cao rồi, thiết nghĩ tài nấu ăn cũng đã tiến bộ! Thế là vừa về nhà cậu đã vội vàng chạy vào nhà bếp.
“Ặc, Cố đại sư, chuyện gì vậy……” Trình Gia run rẩy mở miệng, nhìn quanh căn phòng rõ ràng bừa bộn không ít.
“Cũng không có gì.” Cố Vô Kế nhìn xung quanh, không kiềm được khẽ cau mày, ngữ khí lại có chút bất lực, “Dù gì tôi cũng đã đi xa nhà lâu quá rồi, có lẽ mọi người đều không vui, nên đã quậy phá đó mà, đến lúc đó dỗ dành một chút là được thôi.”
Sau khi Cố Vô Kế dứt lời, tiếng động trong phòng càng lớn hơn, giống như có thứ gì đó không tồn tại đang phản kháng vậy. Tuy nhiên Cố Vô Kế căn bản không chút lay động.
Trình Gia: “!!” Không, không hổ là Cố đại sư! Cho dù đối với những hồn ma này cũng giống như đối xử với người tình nhỏ đang gây sự, nói một cách nhẹ nhàng đến vậy.
Dù sao đó cũng là Cố đại sư ngay cả khi ở trong bãi chiến trường của hai con ác quỷ cũng chẳng có chút tổn thất nào.
Anh ta lại càng cảm thấy nên học hỏi Cố Vô Kế nhiều hơn nữa.
“Được rồi, bây giờ tôi tiếp tục nấu ăn, nếu anh đã đến rồi thì cứ ngồi xuống, lát nữa ăn cùng với tôi nhé.” Cố Vô Kế nói xong lại đi vào bếp.
Lúc này Trình Gia cảm thấy cảm động không gì bằng, thật không ngờ bản thân lại có thể ăn được đồ ăn do đích thân Cố Vô Kế nấu! Đây là vinh hạnh đến mức nào chứ.
Tên vô sỉ Hạ Dương Sóc muốn lôi kéo Cố đại sư cũng không có vinh hạnh này!
Trình Gia suy nghĩ như vậy rất nhanh chóng đã bắt đầu thấy hối hận.