Sau khi tiễn bước hai người Đường Lương và Đỗ Nhược Phi.
Đối mặt với Tiểu Chúc Chúc đang ngủ ngọt lành, đối mặt với cá sấu yêu vừa ngoạm một miếng chân giò, lại lần nữa phun đến trời đất tối tăm, trên mặt Chân Tiểu Tiểu lộ ra vẻ bất đắc dĩ nhàn nhạt, khẽ mỉm cười.
Tiếp đó nàng lấy Thú Linh Thạch ra từ trong cơ thể, dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve bề mặt lồi lõm của nó, dùng làn da cảm thụ nhiệt độ hơi lạnh của nó.
Đại cha cho!
Nhất định là vật hữu dụng.
Tuy rằng điều kiện thí luyện thạch chủ vô cùng khắc nghiệt, nhưng mỗi khi tới thời khắc mấu chốt, nó lại cứu mình thoát khỏi nước sôi lửa bỏng.
Không còn oán giận nó luôn uy hϊếp mình, Chân Tiểu Tiểu chờ mong đến lúc tiếp thu tất cả truyền thừa trong cục đá, nàng có thể đạt được thần uy đạp thiên như thế nào.
Chẳng qua……
Cất cục đá đen đi, ngón tay Chân Tiểu Tiểu theo bản năng đặt lên ngực.
Trước khi chia tay, đại cha tặng cho mình hai kiện kỳ vật, ngoại trừ Thú Linh Thạch, chính là dây hồng ngọc vẫn luôn đeo trước ngực này.
Tuy nhiên, Thú Linh Thạch đã sớm bày ra sự thần kỳ của nó, mà dây hồng ngọc lại không có phản ứng gì, nó chỉ là sự tượng trưng cho thân phận sao? Hay là … cất giấu huyền cơ khác?
Không rõ!
Có điều biến số không biết, cũng khiến lòng người ôm ấp kỳ vọng.
Hóa phàm không thích hợp với ta, ta tựa hồ thích đạp gió tiêu dao nhất!
Ngậm một cây cỏ nằm trên mặt đất, Chân Tiểu Tiểu nhìn lên bầu trời đêm, đáy mắt phản chiếu ánh lửa còn rực rỡ sáng lạn hơn cả biển sao.
Nàng tưởng tượng tới đủ loại thần tích đằng sau hàng tỉ vì sao, nhất thời hoảng hốt như nhìn thấy bóng ma ngập trời và dị thú mỹ lệ không thể dùng ngôn ngữ để hình dung. Trong đầu ý nghĩ tung bay khắp mây trời, hai mắt chậm rãi khép lại.
Nhưng ngay lúc Chân Tiểu Tiểu nhắm mắt, nơi màn trời cao cao đột nhiên xuất hiện một cơn lốc xoáy!
Trong khoảnh khắc này, toàn bộ linh khí trên không trung Phi Long Quan đều bị lốc xoáy đoạt lấy, rồi điên cuồng rót vào giữa mày Chân Tiểu Tiểu!
Cảm giác đau đớn mãnh liệt khiến Chân Tiểu Tiểu giãy giụa một chút, tuy nhiên cho dù nàng nỗ lực như thế nào, cũng không thể bừng tỉnh thoát khỏi hắc ám u trầm.
Khẩu quyết Ngưng khí tự động vận chuyển trong thức hải, ba trang khẩu quyết nàng nhớ kỹ dưới đáy lòng khi còn ở Thất Diệp Cốc bị phá tan thành từng mảnh, thay thế, là pháp tắc tu luyện Ngưng khí đỉnh cực của Đông Linh - Ngưng Linh Đạo!
Bí tịch truyền thừa ẩn chứa trong hắc đao, sao chép lại vào ký ức của Chân Tiểu Tiểu từng cuốn từng cuốn một, dường như khi lần đầu yên giấc sau ba ngày bôn ba mệt mỏi, là thời điểm ý thức phản kháng của nàng yếu ớt nhất.
Trùng tu Ngưng khí.
Tầng một … tầng hai … tầng ba … tầng bốn … tầng năm……
Chỉ muốn thử xem thân thể nàng có thể cất chứa tới hạn mức nào, thanh cuồng đao đen trong mắt trái nàng cũng phải run rẩy!
Đáng sợ!
Truyền nhân siêu hoàn mỹ!
Tu vi yếu kém, chưa đạt tới Trúc cơ, vốn không thể dao động truyền thừa, nhưng ý niệm của nàng, cuồng mà không tà, bá mà có độ, quả thực là tâm tính thượng giai, vậy nên lúc này đây đao ý đánh vỡ quy tắc, mạnh mẽ chọn chủ.
Nguyên bản cho rằng, để cất cao thực lực của nàng đến Kết đan trong khoảng thời gian ngắn, đạt tới cảnh giới có thể dưỡng đao, là chuyện vô cùng khó khăn.
Tuy nhiên trăm triệu không ngờ được, sức chịu đựng của đan điền và kinh mạch lại cao đến vậy! Sau khi liên tiếp tiến giai, vẫn có thể tiếp tục cất chứa!
Nước lũ vào suối thì lúc nào cũng có nguy cơ vỡ bờ sụt lở, mà sóng dữ ra biển, thì tựa như múc nước vực thẳm, không hề ngại nhiều.
Hiện tại, thân thể Chân Tiểu Tiểu chính là tình huống như thế.
Ở thời điểm bị ép tiếp nhận lực lượng, không những không phải lo lắng dục tốc bất đạt, thương tổn căn bản cơ, tương phản còn như Thao Thiết há mồm, thức tỉnh du͙© vọиɠ nuốt thiên.
Thanh hắc đao truyền thừa trong mắt trái Chân Tiểu Tiểu hưng phấn đến run rẩy không ngừng!
Căn cơ thật sâu!
Ta hút! Ta hút! Ta hút hút hút!
Trong nháy mắt, đại địa cây xanh khô vàng ba phần, vô số yêu thú ngủ say đều có linh cảm mà thức tỉnh từ giấc mộng, trợn tròn hai mắt, hoảng sợ đánh giá bốn phía.
_NL_
Cảm thấy, chính mình cũng dốt đặt tên~