Vương Gia Ta Sẽ Giảm Béo Mà!

Chương 882: Rơi vào hắc ám

Chương 882: Rơi vào hắc ám

Thần trí của Hàn Phỉ đã hoàn toàn không còn.

Trong khoảnh khắc Tiếu Tiếu bị đâm xuyên qua ngực kia, nàng đã mất đi thần trí. Tất cả mọi thứ, đều trở nên trắng xóa. Mà nàng, đã giao mình cho bản năng, cho phẫn nộ, giao cho một "chính mình" khác.

Lúc kim quang tản đi, bóng dáng của Hàn Phỉ cũng đã biến mất. Ma loại kia còn chưa kịp phản ứng, cánh tay hắn, trong nháy mắt bị một đao chém đứt. Cánh tay đâm thủng ngực Tiếu Tiếu của hắn lăn lốc trên mặt đất.

"..."

Ma vật la to, phẫn nộ phát động công kích, càng lúc càng nhiều đồng bạn của hắn cũng tụ tập ở chỗ này, muốn xé nát con người kia. Nhưng, ma vật này nối tiếp ma vật kia bị chém lìa thân thể, chân đứt tay gãy rơi đầy trên mặt đất.

Mà sau khi kim quang rút đi, trên người Hàn Phỉ mặc một bộ hồng y, mái tóc bạc đã dài đến gót chân, xõa tung trên bờ vai, sợi tóc tung bay trong gió, trên dung nhan tuyệt thế vô song lại là một loại trống rỗng. Trong cặp mắt kia, đã không còn vẻ linh động, mà là.. tuyệt vọng. Một giọt nước mắt từ khóe mắt chảy xuống, sau đó trong tay nàng, một thanh kiếm hoàng kim đang dần hiển hiện, từng chút một ngưng tụ.

Lúc này, bởi vì động tĩnh quá lớn khiến cho Nova cùng Ywen đang trốn sau đám đá vụn cũng nhìn thấy tình cảnh này.

Vẻ mặt Nova choáng váng, sửng sốt thầm thì: "Trang bị của thần nữ.."

Ywen quay đầu lại nhìn Nova, nói: "Trang bị của thần nữ là cái gì?"

Vẻ mặt Nova hết sức phức tạp, vừa như thoải mái lại như không cam lòng, nói: "Năm đó, ta thua dưới tay nàng, chính là bởi vì ta không thể hiện thực hóa trang bị của thần nữ, mà năm đó, trong lúc tất cả mọi người tác chiến, nàng đã thành công hiện thực hóa, vì vậy ta thua, không thể không tâm phục khẩu phục."

Ywen ngơ ngác nhìn thân ảnh màu đỏ tung bay giữa không trung kia, đột nhiên nói: "Nova, ta hi vọng ngươi vĩnh viễn không thể cụ thể hóa trang bị của thần nữ."

"Tại sao.."

"Trả giá quá lớn, quá nhiều."

Nova trầm mặc.

Hình ảnh Ma Tử kia bị đâm xuyên ngực, bọn họ đều tận mắt chứng kiến, nhưng gần như không thể nhẫn tâm mà nhìn thẳng. Phải trải qua cảm giác đau đớn thê thảm như vậy mới có thể cụ thể hóa trang bị của thần nữ, không cần cũng được.

Hàn Phỉ quên đi chính mình, cũng quên mất tất thảy, nàng gϊếŧ hết ma loại này đến ma loại khác, mà nước mắt nàng vẫn chưa từng ngừng chảy. Mãi đến tận khi nàng rốt cục gϊếŧ tới trước mặt Tiếu Tiếu, nàng ôm thân hình bé nhỏ kia lên, nhìn bé con nhắm chặt hai mắt. Nước mắt của Hàn Phỉ rơi từng giọt trên mặt Tiếu Tiếu. Nàng giơ tay, không hề ngẩng đầu đã một kiếm vung xuống, tên ma vật kia lập tức bị phân thành hai nửa.

Hàn Phỉ ôm Tiếu Tiếu, nhìn cây Thần Trượng kia, trong nháy mắt một cơn phẫn nộ như sóng cuộn biển gầm xông tới, không thể khống chế nổi. Nàng đột nhiên dùng kiếm, chém cây Thần Trượng thành hai nửa. Trời đất rung chuyển liền ngưng bặt. Mà hắc động bị mở ra kia cũng dần thu nhỏ lại từng chút một.

Có điều, Hàn Phỉ không hề vui vẻ một chút nào. Nàng ôm đứa con gái bé bỏng, cánh tay ướt đẫm những máu là máu, từng giọt chảy xuôi theo cánh tay nàng, đó đều là máu của Tiếu Tiếu.

【 Mẫu thân, mẫu thân)

Bên tai, tựa hồ còn có thể nghe thấy bé con ngọt ngào non nớt gọi nàng, còn i a vui cười, duỗi cánh tay mũm mĩm ôm lấy cổ nàng, bé con sẽ lại nhếch miệng, phun ra quả bong bóng nhỏ. Sẽ lại vào những lúc nàng khổ sở, an tĩnh vùi trong lòng nàng.

Hàn Phỉ nhắm mắt lại, ôm thật chặt Tiếu Tiếu, lần này, nàng không thể kím nén nổi nữa mà nghẹn ngào bật khóc. Tiếng khóc kia, dường như cũng khiến cả trời đất cũng nhuốm nỗi bi thương.

"Tiếu Tiếu!"

Nova cùng Ywen nhìn tình cảnh này, trong lòng giống như bị đè chặt. Nova biết rõ, bản thân đã sai, quá sai. Thế nhưng lần này, cũng không thể nào cứu vãn.

Ngay lúc Nova muốn đứng ra, đồng tử nàng ta co rụt lại, vô thức hô to: "Hàn Phỉ! Cẩn thận sau lưng!"

Vậy nhưng, đã không kịp.

Hàn Phỉ đang chìm đắm trong bi thương, không hề phòng bị, phía sau lưng, Liễu Tuyết Âm vẫn bị mọi người lãng quên đã không biết từ lúc nào ôm lấy cánh tay cụt xông lại, trên gương mặt vặn vẹo đầy vẻ ác độc buồn nôn.

Khi Thần Trượng bị hủy, hắc động từ từ thu nhỏ lại, Liễu Tuyết Âm đã triệt để phát điên. Nếu hắn không có thứ gì, hết thảy đều kết thúc, vậy thì còn gì để mất nữa! Hắn xông lại, dùng hết khí lực, đẩy Hàn Phỉ về phía trước.

Hàn Phỉ mất trọng tâm, trực tiếp ngã xuống, nàng cũng chẳng hề giãy dụa, chỉ ôm Tiếu Tiếu, nhắm mắt lại, thân hình dần mất hút trong động đen sắp khép lại kia. Khi bóng dáng nàng cùng Tiếu Tiếu rơi xuống, hắc động cũng lập tức biến mất. Tất cả mọi thứ, khôi phục lại yên lặng.

Nova lao tới, hô: "Hàn Phỉ! Hàn Phỉ!"

Nàng ta cào xuống sàn nhà, không ngừng đào bới, thế nhưng không có thứ gì, hắc động đã biến mất, Hàn Phỉ cũng bị mang đến thế giới kia.

Nova quỳ xuống dưới đất, sắc mặt hoảng hốt.

Liễu Tuyết Âm điên cuồng cười lớn.

"Haha haha.. không phải là ngươi muốn đến thế giới kia sao! Ta đưa ngươi đi! Có phải rất hợp ý ngươi không? Haha haha!"

Nova đứng lên, nhìn Liễu Tuyết Âm, lần đầu tiên, trong ánh mắt nàng ta không còn vẻ không muốn xa rời, không còn quý mến, mà là hối hận vô tận.

Ywen đi ra, đưa thanh kiếm của mình cho Nova, nói: "Ngươi cần nó."

Nova tiếp nhận kiếm, chậm rãi đứng lên. Nếu như là nàng ta sai, vậy thì nàng ta phải là người chấm dứt..

Cùng lúc đó, toàn bộ đại địa đang rung động, trong mỗi góc của thế giới đột nhiên mở ra từng hắc động, có không ít người hiếu kỳ đi thăm dò hắc động liền không thể ra ngoài được nữa. Trời đất hỗn loạn, bốn mùa cũng đan xen, khi thì tuyết rơi, khi thì mặt trời thiêu đốt, khi cuồng phong gào thét, khi lại gió êm sóng lặng. Dân chúng đều lưu truyền, đây là Thiên Thần đang nổi giận, muốn giáng xuống tai họa, trong lúc nhất thời, các miếu thờ thần linh đều bị giẫm nát cả ngưỡng cửa, mọi người vốn không thờ phụng thần linh đã bắt đầu quỳ bái, sợ rằng tai họa từ trên trời ập xuống.

Mà ở một số nơi, đã có không ít người bị Hắc Động Thôn Phệ.

Tinh Uyên đứng ở trước hắc động, hắn nhắm mắt lại, thở dài một tiếng, liền bước vào trong hắc động.

Bách Lý Mân Tu nhìn cửa động đen xì đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, cười khổ một tiếng, cũng thả mình rơi xuống.

Trì Tư đang đứng trên mặt đất, thậm chí không kịp nói một câu với Hác lão bản đứng bên cạnh, liền bị động đen đột ngột xuất hiện dưới chân hút vào, sau đó hắc động biến mất.

Trong lúc hỗn loạn, dường như có biến mất mấy người, cũng không chẳng có ai phát giác.

Thần Điện bị hủy, khủng hoảng tràn ngập trong thần tích. Nova mang theo Ywen, tìm được Phí Trắc đang hôn mê trong tủ treo quần áo, cũng vào lúc hắn chưa tỉnh táo, choàng thứ dùng để chứng minh thân phận Tế Ti-- Thần Bảo Tế Ti vào cho hắn, cũng cấp tốc đẩy hắn tới vị trí Tế Ti kế nhiệm.

Còn đối với Tế Ti tiền nhiệm Liễu Tuyết Âm? Liền tuyên bố với bên ngoài rằng, hắn chết bệnh. Trong lúc nhất thời, người của thần tích đều lâm vào bi thương, thêm vào việc Thần Điện bị hủy, tín ngưỡng lập tức bị dao động, Phí Trắc hoàn toàn không có chuẩn bị ép vội vội vàng vàng tiếp nhận trọng trách này, dưới sự phù trợ của Nova cùng Ywen cấp tốc ổn định dân chúng đang khủng hoảng.