Chương 862: Dinh dưỡng quá độ
Sợi rễ đâm vào trong đất, liên tục không ngừng hút lấy dinh dưỡng, Hàn Phỉ thoải mái híp híp mắt, mọi suy nghĩ chống cự với hành động này của bản thân cũng đều biến mất. Bản thể của nàng là nhân sâm, cũng cần phải hấp thu chất dinh dưỡng chứ, vừa vặn dinh dưỡng nơi này rất sung túc.
Nhưng khi hưởng thụ, Hàn Phỉ không để ý đến, mảnh đất đen dưới chân nàng đang từ từ biến thành màu trắng xám, mà thảo dược sinh trưởng ở gần khu vực này cũng rõ ràng suy yếu hơn chỗ khác không ít.
"Ngươi còn cần bao lâu nữa?"
Giọng nói của Nova truyền đến, đánh gãy sự hưởng thụ của Hàn Phỉ.
"Rất nhanh."
Hàn Phỉ trả lời, bắt đầu cân nhắc xem phải làm sao mới có thể khóng chế những sợi rễ dưới chân, sau khi thử nghiệm mấy lần liền phát hiện, chỉ khi bản thân hết sức chăm chú muốn khống chế, những cái rễ đâm vào trong đất mới thu hồi lại một chút. Nàng rốt cục có thể di chuyển thân thể.
Hàn Phỉ vừa rời khỏi nơi vừa đứng, đã nhìn thấy một mảnh bùn đất xám trắng dưới chân. Hàn Phỉ nhíu nhíu mày, đại để đoán được nguyên do, nàng đã hấp thu chất dinh dưỡng hơi quá tay, thế nhưng hiện tại cơ thể nàng vô cùng ấm áp, vô cùng thoải mái, toàn thân tràn ngập khí lực. Đất đen thực sự là đồ tốt!
Hàn Phỉ âm thầm ghi nhớ khu vực này trong lòng, sau đó đi giày vào chân, cũng đào một ít đất đen vùi lấp đám đất vừa bị chuyển sang màu xám trắng kia đi.
Lúc Hàn Phỉ tìm đủ thảo dược cần dùng, Nova lập tức đứng lên, nói: "Xong rồi?"
Hàn Phỉ vô cùng xảo diệu nói: "Đây chỉ là thảo dược dùng cho lần trị liệu đầu tiên, thời gian hái dược thảo sẽ ảnh hưởng tới dược tính của chúng, sau này ta vẫn cần thường xuyên trở lại đây hái thuốc."
Hàn Phỉ nói vô cùng đàng hoàng trịnh trọng, không có bất kỳ dáng vẻ nói dối nào.
Nova liếc nhìn nàng một cái, đại khái là trong lòng cảm thấy một mảnh bãi cỏ kia cũng không có lực sát thương gì, dù Hàn Phỉ muốn bày trò gì cũng đều vô dụng, liền đồng ý, nói: "Trong khi trị liệu cho Tế Ti, ngươi có thể tùy ý sử dụng khu vực này."
Hàn Phỉ kích động, phải dùng khí lực rất lớn mới khống chế được vẻ mặt của mình, duy trì bộ dáng bình tĩnh, nói: "Được."
"Bây giờ đi về."
Hàn Phỉ cầm thảo dược bắt đầu sắc thuốc, rất lâu sau đó mới sắc được một chén nước thuốc, Hàn Phỉ vốn định tự mình đưa tới cho Liễu Tuyết Âm, thế nhưng Nova trực tiếp tiến lên chủ động bưng lấy bát thuốc, nói: "Ta đến là tốt rồi."
Hàn Phỉ không có bất kỳ ý kiến nào, nàng cũng không phải người mù, đương nhiên thấy được vẻ quan tâm trong mắt Nova dành cho Liễu Tuyết Âm, đây là một cơ hội bồi đắp tình cảm với tình lang, nàng vẫn không muốn đắc tội tàn nhẫn với Nova đâu, vì thế tùy ý để nàng ta đi làm đi.
Chỉ là ở lúc Nova đi đút thuốc, Hàn Phỉ cũng tốt bụng nhắc nhở: "Khả năng sẽ có chút khó uống, nhưng nhất định phải uống xong."
Quả đúng là không sai, lúc Liễu Tuyết Âm uống vào ngụm đầu tiên, cả khuôn mặt hắn đều nhăn lại, gương mặt đẹp đến không nhiễm một tia khói bụi nhân gian cũng thay đổi, nếu như không phải là Nova vẫn còn đứng bên cạnh, hắn nhất định sẽ nhổ ra.
Hàn Phỉ đứng ở một bên, cúi đầu, làm bộ bình tĩnh, kỳ thực trong lòng cười đến nở hoa.
Nova nhìn sắc mặt Tế Ti khó coi như vậy, lập tức quay đầu, ánh mắt sắc như đao nhìn Hàn Phỉ, nói: "Chuyện gì thế này?"
Hàn Phỉ đầy mặt vô tội nói: "Ta đã nói rồi, thuốc này rất khó uống, thế nhưng nhất định phải uống hết, không thể để thừa, nếu như tin ta, thì cứ y theo ta nói mà làm."
Trên thực tế, lúc Hàn Phỉ nhìn thấy trong đất còn trồng cỏ đắng, trong lòng nàng liền xuất hiện chủ ý xấu xa này. Cỏ đắng cũng không có tác dụng quá lớn, chính là hương vị cực kì khó nuốt, ngược lại là có thể trung hòa dược tính, lúc viết dược phương cho Liễu Tuyết Âm, có vị thuốc này hay không cũng không ảnh hưởng, có điều Hàn Phỉ vẫn cho nó vào. Khi nhìn thấy bộ dáng khổ sở uống thuốc của Liễu Tuyết Âm, nàng cảm thấy rất đáng a.
Liễu Tuyết Âm cố gắng nuốt xuống chén thuốc, tuy hắn biết rõ Hàn Phỉ giở trò, thế nhưng nàng nói đúng, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn tin tưởng nàng, khổ sở tiếp tục uống hết. Liễu Tuyết Âm uống xong chén thuốc, đắng đến nỗi một Đại Tế Ti như hắn cũng suýt chút nữa phải nôn ra.
Nova vô cùng đau lòng, vội vàng rót nước cho hắn, Liễu Tuyết Âm uống vài chén nước, mới miễn cưỡng đè cảm giác đắng nghét trong miệng xuống.
Hàn Phỉ bổ sung: "Thuốc này ngươi còn phải uống 7 ngày."
Liễu Tuyết Âm: "..."
Hàn Phỉ tựa hồ nhìn thấy dung nhan đẹp đẽ của hắn có chút xám ngắt. Trong lòng trong nháy mắt vui sướиɠ không ít.
"Đúng rồi, tối nay nhất định phải có người canh chừng, đến nửa đêm có lẽ hắn sẽ có hiện tượng phát sốt, tốt nhất lấy thêm mấy cái chăn để đắp, hâm nóng, bất luận thế nào cũng không thể bỏ chăn ra, ngươi phải nhịn xuống, ra một thân mồ hôi ngươi sẽ tốt hơn rất nhiều."
Lần đầu tiên Nova cùng Liễu Tuyết Âm nghe nói tới cách trị liệu như vậy, xưa nay Vu Y đều trực tiếp nhảy múa, sau đó cho uống nước Tàn Hương. Trước đây, không phải là không có Vu Y muốn xem bệnh cho Liễu Tuyết Âm, thế nhưng thân phận Tế Ti so với Vu Y còn cao hơn, toàn bộ di tích không có một người nào có địa vị cao hơn Liễu Tuyết Âm, vì thế hắn không thể làm gì khác hơn là cố gắng chịu đựng, thêm vào việc hắn rát ghét nước pha Tàn Hương, nên vẫn luôn không xem bệnh. Bây giờ nhìn lại.. nước Tàn Hương tuyệt đối dễ uống hơn thứ thuốc này! Đáng tiếc, không có hối hận.
Ngay đêm đó, người bảo vệ Liễu Tuyết Âm, chính là Nova không thể nghi ngờ, hẳn vì muốn trả thù, Nova cứng rắn lưu Hàn Phỉ lại, Hàn Phỉ cũng đoán được kết quả này, không hề phản kháng, bản thân tìm một góc ngồi xuống, vùi mặt vào đầu gối, tựa hồ đang nghỉ ngơi. Hàn Phỉ đang điều chỉnh hô hấp của mình, ban ngày nàng hấp thu chất dinh dưỡng của đất đen có chút hơi nhiều, bây giờ toàn thân căng chướng, vô cùng khó chịu.
"Hàn Phỉ! Ngươi mau tới đây!"
Hàn Phỉ mơ mơ màng màng mở mắt ra, hỏi: "Làm sao thế?"
Trong giọng nói của Nova mang theo ngữ khí ra lệnh, quát: "Nhanh! Tới đây cho ta! Tế Ti rất không thoải mái!"
Hàn Phỉ gian nan đứng lên, đi tới, bước chân có chút lảo đảo, vẫn chưa đến nơi, đã bị Nova kéo qua, Nova vốn muốn nói điều gì đó, lại cảm nhận được nhiệt độ trên tay, liền sửng sốt, nói: "Sao ngươi cũng phát sốt thế?"
Hàn Phỉ trì độn 'a' một tiếng. Hàn Phỉ không biết, lúc này mặt nàng đã đỏ bừng, gò má như trái đào nhìn qua vô cùng hấp dẫn, đôi mắt ngập nước, như được bao phủ một tầng sương mỏng, mà thân thể nàng, nóng hừng hực, nóng đến đáng sợ, so với Liễu Tuyết Âm đang bị sốt còn nóng hơn, làm cho những lời trách cứ sắp vọt ra khỏi miệng Nova cũng dừng lại.
"Ngươi, có chuyện gì với ngươi thế này?"
Hàn Phỉ lắc lắc đầu, nỗ lực làm mình tỉnh táo hơn một chút, nói: "Ta không sao, hiện tại làm sao?"
Nova cũng không để ý sống chết của Hàn Phỉ, nói thẳng: "Ngươi mau nhìn Tế Ti một chút!"
Lúc này, Liễu Tuyết Âm ở trên giường đã lâm vào hôn mê, trên khuôn mặt đẹp đẽ đổ đầy mồ hôi, ngũ quan nhăn nhó, tựa hồ vô cùng khó chịu.