Ta Đã Bảo Hộ Cái Pháo Hôi Này!

Chương 97

Bộ trưởng bộ tài nguyên tinh cầu nháy mắt im miệng, thân hình hoàn toàn căng chặt dưới uy hϊếp của chim ưng khổng lồ, trong mắt hiện lên nồng đậm kinh sợ.

Cố Quy trầm giọng mở miệng, đáy mắt sát khí chợt lóe lướt qua: “Ngươi cho em ấy —— dùng thuốc dẫn dụ?”

Nếu muốn xác nhận một người có phải Omega hay không, trừ bỏ kiểm tra toàn bộ thân thể, cũng chỉ còn cách nhìn xem sau khi sử dụng thuốc dẫn dụ có tác dụng hay không.

Lấy trình độ vũ lực của Lục Trì Thu, những người này không hề nghi ngờ đã không thể tiến hành kiểm tra bất cứ thứ gì trên thân thể cậu. Y vốn còn cảm thấy kỳ quái vì sao ái nhân lại chạm vào rượu, hiện tại nghe bộ trưởng bộ tài nguyên tinh cầu nói lên thân phận của cậu chắc chắn như vậy, mới bỗng nhiên ý thức được, đối với người không phải Omega mà nói, hiệu quả của thuốc dẫn dụ kỳ thật không sai biệt lắm với rượu.

Nếu Lục Trì Thu thật sự là Omega……

Móng vuốt sắc bén của chim ưng tinh thần lực khổng lồ nháy mắt kiềm chặt, hung hăng bóp chặt vai bộ trưởng bộ tài nguyên.

Thân phận ái nhân là gì với y mà nói không quan hệ, nhưng nếu Lục Trì Thu thật sự là Omega, hiện tại liền sẽ mất đi khả năng tự khống chế dưới tác dụng của thuốc dẫn dụ, bị bản năng tra tấn, thậm chí bị những người này làm như ——

Cố Quy nhắm mắt lại, tinh thần lực không chịu khống chế kịch liệt quay cuồng, không ít tên tay chân khó khăn lắm mới tỉnh lại đều dưới uy áp tinh thần lực quá mạnh bị chấn đến miệng mũi phun huyết, một lần nữa chết ngất đi.

Bộ trưởng bộ tài nguyên tinh cầu vô luận thế nào cũng không ngờ dduojc mọi chuyện còn sẽ phát triển thành như vậy, sớm đã sợ tới mức hoàn toàn nói không nên lời, ý đồ liều mạng chui về huyết đằng, lợi mõm của chim ưng khổng lồ đã mang theo kình phong lao thẳng xuống tới.

“Không —— không được! Cố nguyên soái…… Ngươi gϊếŧ ta ngươi cũng sẽ ngồi tù, Cố Quy!”

Mắt thấy hai tròng mắt của chim ưng khổng lồ đã hiện ra huyết sắc đỏ đậm, bộ trưởng bộ tài nguyên té ngã lộn nhào liều mạng lui về phía sau, nói không lựa lời mà cao giọng hét lên, nhưng vẫn vô pháp ngăn cản chiếc mỏ sắc như đao cương rơi thẳng xuống.

Đã cảm giác được mấy phần hàn ý như thật của tinh thần lực, bộ trưởng bộ tài nguyên tuyệt vọng mà nhắm chặt hai mắt, đau đớn đã đoán trước lại không lập tức buông xuống.

Bộ trưởng bộ tài nguyên run lập cập, chần chờ trợn mắt.

Dây đằng khủng bố làm cho tim và mật bọn họ đều nứt kịp thời vọt lên, tư thế ôn nhu tùng tùng cuốn lấy tuyệt không trói buộc gần sát chim ưng khổng lồ điên cuồng, ngọn cây mềm nhẹ chạm lên, phiến lá ngoan ngoãn mà gục xuống dưới, thật cẩn thận mà cọ trên lông vũ cứng rắn của chim ưng khổng lồ.

Lục Trì Thu ngẩng đầu, hôn lên đôi mắt Cố Quy.

“Thực xin lỗi……”

Cố Quy nhẹ nhàng run lập cập, mở mắt ra nhìn cậu, cánh tay dùng sức buộc chặt.

Vào thời điểm bị luôn mồm gọi là kẻ lừa đảo, Lục Trì Thu liền tỉnh rượu hơn phân nửa. Dư lại cũng bị hệ thống kịp thời điều chỉnh trạng thái thân thể, tạm thời đem men say áp chế xuống, để cậu có thể thanh tỉnh mà ứng đối với cục diện trước mắt.

Không phải Omega, liền không thể giúp Cố Quy xác nhận thân phận Alpha của y.

Lục Trì Thu cúi đầu, gương mặt vẫn hơi nóng như cũ dán lên cần cổ Cố Quy, trầm mặc một lát mới lại tiếp tục nói tiếp: “Là ta không cẩn thận, về sau sẽ không……”

Tuy rằng rõ ràng chính mình sẽ không bì thuốc dẫn dụ ảnh hưởng, nhưng cũng lo lắng có thể xảy ra tình huống ngoài ý muốn gì khác hay không, cậu xác thật rất cẩn thận không để bất cứ thứ gì vào miệng—— nhưng những người này cư nhiên làm ra máy phun thuốc dẫn dụ sương mù từ khi cậu vào căn nhà này ở đã bị phun một thân thuốc dẫn dụ độ dày cao, chờ thời điểm phản ứng lại, huyết đằng đã chiếm lĩnh cả phòng, một phòng nhân vật phản diện ô y y khóc lóc gọi điện thoại cáo trạng.

Thực lực của cậu gần như có thể đạt tới đỉnh cao ở thế giới này, thế cho nên mấy ngày này ít nhiều thả lỏng cảnh giác, Cố Quy sinh khí là đúng, cậu cần phải đem sai lầm lần này thành giáo huấn để hảo hảo nhớ kỹ.

Nhưng là những nhân vật phản diện đó thật sự quá ít bị đánh, vạn nhất Cố Quy hạ thủ không đúng mực, thật sự đem bộ trưởng bộ tài nguyên kia đánh đến xảy ra chuyện không hay, không thể nghi ngờ cũng phải vì chuyện này mà bị chất vấn trừng phạt.

Ái nhân còn hảo hảo mà ở trong lòng ngực mình, âm thanh nhẹ nhàng mềm mại nhận sai, còn hôn đôi mắt mình.

Sát khí trong đáy mắt Cố Quy dần dần nguội tắt, hàn ý lạnh thấu xương quanh thân cũng tùy theo mềm hoá, lực đạo cánh tay ôm cậu phóng nhẹ, một tay phỏng qua mặt mày thanh tú gục xuống xuống dưới của tiểu thê tử, hôn hôn cái trán cậu: “Nhanh như vậy liền tỉnh, có phải dùng tinh thần lực hay không?”

Uống rượu xong nói ít cũng phải mất một đêm mới có thể hảo hảo thanh tỉnh, càng đừng nói uống rượu hóa học.

Người tinh thần lực đủ cường hãn là có biện pháp tạm thời đem men say áp chế xuống, nhưng thân thể cũng sẽ không quá dễ chịu, hiện tại còn không phải thời điểm nên tổng kết giáo huấn hấp thụ kinh nghiệm, phải để Lục Trì Thu hảo hảo ngủ một giấc mới được.

Lục Trì Thu chớp chớp mắt, do dự một cái chớp mắt mới gật gật đầu.

Cố Quy ngưng chú nhìn cậu, đem tất cả ý niệm dư thừa loại bỏ, thần sắc hoàn toàn nhu hòa xuống, lòng bàn tay vuốt đuôi tóc mềm mại: “Không có việc gì, trước cứ ngủ đi, như vậy sẽ không thoải mái……”

Y đang cúi đầu nói, bên kia lại bỗng nhiên truyền đến tiếng kêu thảm thiết của bộ trưởng bộ tài nguyên.

Cố Quy:……

Cảm xúc do tinh thần lực hóa hình chân chính biểu hiện ra càng thêm rõ ràng, ở thời điểm chủ thể giải trừ áp chế, tinh thần lực sẽ phản ứng lại càng rõ nét hơn.

Cố Quy càng nỗ lực không cho bản thân suy nghĩ, phản ứng của chim khổng lồ liền càng kịch liệt. Vừa mới một trảo đá bay bộ trưởng bộ tài nguyên, hiện tại đang ấn móng vuốt trên tiểu nộn đằng ngoan ngoãn nhận sai, bạch bạch bạch mà đánh mông, còn đang lải nhải mà pi pi pi pi nói không ngừng.

Lục Trì Thu nhìn đến kinh ngạc, chớp chớp mắt, nhấp khóe môi ngẩng đầu nhìn y.

“Không phải, ta chỉ suy nghĩ một chút —— ta chưa từng nghĩ, một chút cũng chưa suy nghĩ.”

Nháy mắt bị ánh mắt trong suốt dầy ánh nước của tiểu thê tử nhìn đến chột dạ, Cố Quy ho nhẹ một tiếng, tinh thần lực nháy mắt thu hồi, mất bò mới lo làm chuồng mà thật cẩn thận giúp tiểu thê tử xoa mông.

Cánh chim ưng khổng lồ căn bản không thật sự xuống tay, tinh thần lực và trên người đều một chút không đau, ngược lại bởi vì trừng phạt hư trương thanh thế như vậy, mà không biết vì sao diễn ra một chút ý vị sâu xa khác không liên quan.

Lục Trì Thu đem mặt vùi vào cần cổ Cố Quy, bên tai ẩn ẩn nóng lên, hai tay buộc chặt ở cổ y cọ cọ. Đang muốn mở miệng, tiếng cảnh báo bén nhọn lại bỗng nhiên điếc tai vang lên.

Cố Quy tinh thần chấn động, cánh tay buộc chặt nhận cuộc gọi khẩn cấp: “Là ta, chuyện gì?”

Nội dung của cuộc gọi khẩn cấp sẽ bị niêm phong hoàn toàn, những người khác không thể nghe chung. Lục Trì Thu nhíu mi lại, đang muốn để hệ thống tuần tra, trong đầu đã vang lên tiếng cảnh báo khẩn cấp của hệ thống: “Ký chủ, là đàn thú nặc lỗ đặc—— hiện tại chỉ là đàn dị thú quy mô nhỏ, thú triều đại quy mô chân chính vào hai tháng sau sẽ xâm lấn tinh cầu Sorin, dự đoán uy lực có khả năng sẽ khiến tinh cậu Sorin trực tiếp hủy diệt!”

Quả nhiên là chuyện này.

Lục Trì Thu không lên tiếng, nắm chặt quần áo Cố Quy, đối diện với ánh mắt trầm mặc đấu tranh của nguyên soái đế quốc.

Ở trong tuyến cốt truyện gốc, Cố Quy lẻ loi một mình nhảy vào đàn thú, cuối cùng bị thú triều cuồng bạo xé nát, chính là chuyện phát sinh trong một hồi ác chiến cuối cùng với nặc lỗ đặc thú.

Đây là một loại du thú tinh tế cực kỳ cường hãn, chúng nó không có nơi làm tổ cố định, ở trong vũ trụ du đãng đến mùa sinh sản, sẽ trực tiếp xâm chiếm một tinh cầu, hủy diệt tất cả giống loài cư dân sống trên đó, làm “Sào huyệt” tạm thời. Chờ đến ấu tể phu hóa sau, lại tiếp tục tân vũ trụ phiêu lưu.

Hiện tại đại khái là bọn họ gặp phải đàn thú nhỏ tới để dò đường, thú nặc lỗ đặc trình độ trí lực tương đối so cao, sẽ không xâm phạm tinh cầu thực lực quá mạnh, nếu có thể cứng đối cứng mà khiến chúng nó ăn mệt vài lần, trong trận chiến cuối cùng biểu hiện ra chiến lực cường hãn hơn chút nữa, nói không chừng là có thể khiến chúng nó biết khó mà lui.

“Trì Thu ——”

Cố Quy cầm tay cậu, tầm mắt hạ xuống đang muốn mở miệng, rồi lại trầm mặc lần thứ hai khi chạm phải quang mang trong cặp mắt kia.

Đã hứa rồi.

Lục Trì Thu không có mở miệng, chỉ là an an tĩnh tĩnh ngửa đầu nhìn y, đồng dạng cầm lại cái tay kia, lực đạo thoáng siết chặt.

“……Được.”

Đối diện với cái nhìn chăm chú của cậu, Cố Quy cuối cùng cũng lộ ra tươi cười nhạt nhẽo, cúi đầu ở trên môi ái nhân nhẹ chạm hôn hôn.

Loại đàn thú nặc lỗ đặc xâm lấn nhỏ này, ở bất luận tinh cầu nào trong vũ trụ đều có cảnh báo chuyên biệt.

Quân bộ nhanh chóng phản ứng, dàn trận cơ giáp nhanh chóng xếp hàng, Cố Quy đem tọa độ kết nối thông qua quang não, không mất bao lâu, cơ giáp đen thuần đã được chỉnh sửa xong nổ vang bay vυ't xuyên qua cánh đồng hoang vu.

“Cơ giáp của em còn chưa dựng xong, ngồi cơ giáp của ta, lần sau sẽ cho em tự lái.”

Cố Quy gắt gao siết chặt cánh tay, ôm lấy cậu nhẹ nhàng nhảy lên cơ giáp, kết nối tinh thần lực tiến hành thao tác hệ thống, giọng nói vẫn nhu hòa ôn tồn như cũ: “Nhắm mắt lại hảo hảo ngủ một giấc, chúng ta đánh xong lập tức về nhà.”

Hệ thống chặn men say hiệu quả so với tinh thần lực còn tốt hơn một chút, Lục Trì Thu ở trong vòng tay y chớp chớp mắt, nghe lời gật gật đầu, bị Cố Quy bỏ vào ghế dựa, giơ tay giữ chặt y: “Cẩn thận một chút.”

“Có ngươi ở, ta không dám không cẩn thận.”

Cố Quy mỉm cười, ở giữa trán y nhẹ nhàng hạ xuống một nụ hôn, cúi người đem cẩn thận đai an toàn cài tốt, trở lại vị trí điều khiển.

Cơ giáp ầm vang bay lên, nhào vào trong vũ trụ mênh mang, hòa vào trong dòng cơ giáp khổng lồ.

Chiến đấu kịch liệt giằng co suốt một đêm.

Thú nặc lỗ đặc được xưng là “Cường đạo vũ trụ”, cho dù chỉ là loại nhỏ thú đàn, chiến lực cũng không chút nào có thể khinh thường.

Cơ giáp sơ cấp bình thường căn bản không thể tham chiến, chỉ có thể tiến hành công kích ở cự ly xa, cơ giáp của Cố Quy một mình gánh vác đại bộ phận áp lực, nhóm quân đoàn trưởng ở vị trí khác phụ trợ phối hợp, tận lực tách đàn thú ra, tuy rằng bởi vì hấp tấp ứng chiến mà nhất thời khó có thể thủ thắng, nhưng cũng vẫn không xuất hiện xu hướng suy tàn quá lớn.

Tình hình chiến đấu gian nan từng chút một hòa nhau.

Thao tác cường độ cao cực kỳ hao phí tinh thần lực, Lục Trì Thu nghỉ ngơi một trận liền về bên người Cố Quy, muốn hỗ trợ tiếp nhận cơ giáp, lại bị Cố Quy nắm tay đặt ở chỗ ghế phó lái.

Thân hình nguyên soái đế quốc vẫn lù lù ổn định như cũ, nhìn vào ánh mắt tiểu thê tử, cương nghị giữa mày liền tẩm qua nhu sắc, thừa dịp khoảng trống khi chiến đấu, cúi người trên môi cậu hôn một cái: “Hiệu quả của thuốc dẫn dụ ít nhất cũng kéo dài liên tục ba ngày…… Nghe lời, ta còn không muốn lấy hóa đơn phạt nồng độ rượu.”

Lý do của y mười phần đầy đủ, Lục Trì Thu hơi hơi hé miệng, vẫn là nghe lời nói mà ngồi trở về, ánh mắt nhìn hình ảnh máy theo dõi.

“Yên tâm, cục diện của chúng ta cũng không tệ lắm.”

Cố Quy cầm tay cậu, ôn thanh trấn an một câu, đang muốn hạ lệnh khởi xướng tổng tiến công cuối cùng, mắt Lục Trì Thu lại bỗng nhiên hơi co lại, giơ tay ấn lên bản điều khiển thao tác phụ trợ.

Đột nhiên không kịp phòng ngừa mà đυ.ng phải tia tinh thần lực quen thuộc, cơ giáp bị đâm cho lệch về một bên, khó khăn lắm tránh thoát một con nặc lỗ đặc thú gia tốc bạo kích. Lục Trì Thu lại cũng bởi vì hấp tấp tiếp nhập cơ giáp nhịn không được kêu lên một tiếng cực nhẹ, nhắm mắt lại nhíu chặt mi.

Đầu Cố Quy nhẹ chấn, một tay đem cậu ôm vào trong lòng ngực, nháy mắt nhận tiếp quản tiến hành phòng ngự cho cơ giáp, lấy máy theo dõi bên ngoài tiến hành xem xét.

Cái phương hướng kia là bụng sườn bạc nhược nhất của cơ giáp, cũng là mặt bảo vệ trọng điểm mà nhóm quân đoàn trưởng bảo vệ, theo lý sẽ không nên có dị thú phá tan đạo phòng tuyến kia.

Y biết thủ hạ quân đoàn trưởng của mình đã có mấy bị phương thế lực mua chuộc, kỳ thật cũng rõ ràng lập trường cùng thân phận mỗi người, nhưng bọn họ chung qυყ đầυ tiên vẫn là quân nhân, không có gì khác —— thay đổi lén lút tranh đấu quyền lợi như thế nào cũng không sao, dò hỏi cơ mật thân phận của y cũng không quan hệ, nhưng hiện tại ngay loại thời điểm liên quan đến tồn vong này, không nên có người tự hủy trường thành.

Chính là hiện tại, phòng tuyến quân đoàn trưởng lại bị xé rách.

Nhận thấy có cơ hội mới, nặc lỗ đặc thú lập tức nhào lên thành đàn, áp lực cũng chợt tăng lớn. Cố Quy nhăn chặt đỉnh mày tận lực thao túng cơ giáp tiến hành né tránh, mắt lại không khỏi trầm xuống.

Nhóm quân đoàn trưởng cần phải dựa vào nhau phối hợp để tạo thành phòng tuyến, chỉ cần một người âm thầm chậm rãi phá rối, phản kích tạo thành sẽ không có hiệu quả. Hiện tại hoàn toàn dựa vào đệ nhất quân đoàn trưởng trái xung phải đột bổ sung vào, miễn cưỡng còn có thể chống đỡ nổi một trận, nhưng cũng chưa chắc có thể chịu được lâu.

Cơ giáp đen thuần uy lực mạnh nhất đảo mắt thành bia ngắm bị vây công, đàn thú con trước ngã xuống, con sau tiến tới nhào lên, ôm cơ giáp cắn xé phòng hộ, độ cứng của móng vuốt sắc bén có thể so với quặng lôi thạch bén nhọn xé rách phòng hộ của cơ giáp, có mấy con nặc lỗ đặc thú nhẹ cường tráng thậm chí đã tìm đúng bộ vị mấu chốt nhất, mạnh mẽ hung hăng đυ.ng phải.

Cơ giáp đột nhiên chấn động, đèn chỉ thị khoang năng lượng bỗng nhiên sáng lên hồng quang cực kỳ chói mắt.

Khoang năng lượng ở dưới một lần tiếp một lần va chạm của nặc lỗ đặc thú, rốt cuộc lung lay sắp đổ, mắt thấy sắp phải bị văng ra.

Cố Quy đột nhiên trầm xuống, kéo xuống máy truyền tin khẩn cấp, đẩy ái nhân trong lòng ngực ra, hạ giọng nhanh chóng mở miệng: “Đi tiếp quản cơ giáp của đệ nhất quân đoàn trưởng, sau đó lại đến giúp ta, ngồi vào khoang thuyền thoát hiểm đi ra, thao tác của em so với hắn tốt……”

Nhìn vào cặp con ngươi thanh thấu như nước kia, Cố Quy nhảy dựng, cắn chặt răng: “Nghe lời.”

Dưới tình huống khoang năng lượng thương hư một nửa, cơ giáp khác sẽ không thể tới gần, vì tránh cho nổ mạnh, thậm chí sẽ bị hệ thống tự bảo hộ của cơ giáp trực tiếp kéo xa.

Y đương nhiên rất muốn cùng ái nhân sống sót, cùng nhau về nhà, nhưng khi gặp phải vấn đề sinh tử, y vẫn như cũ không thể để Lục Trì Thu cùng bồi y đánh cược mạng sống.

Ái nhân đối với thao tác cơ giáp chỉ giới hạn trong hình thức cộng cảm, hẳn là không biết……

Nhìn vào ánh mắt y, Lục Trì Thu chớp chớp mắt, linh hoạt mà đứng dậy, chạy tới cửa thoát hiểm.

Cố Quy nhẹ nhàng thở ra, giúp cậu mở khoang thoát hiểm. Quay đầu lại đang muốn mở miệng, Lục Trì Thu đã một tay kéo đồ phòng hộ xuống lưu loát tròng lên, thả người lập tức nhảy ra khỏi thân khoang cơ giáp.

Tác giả có lời muốn nói:

Cố Quy: Ngoan sờ sờ đầu ôm một cái xoa xoa trở về ngủ o(*////▽////*)q

Chim ưng khổng lồ: Không nghe lời! Đét mông! Không cho ngươi uống sữa bò ! Nhiều lo lắng ô oa oa không nghe lời không nghe lời không nghe lời ヽ(#`Д?)ノ