Sau khi vai chính xuất hiện, thế giới liền sẽ tự động lấy vai chính làm trung tâm tiến hành chỉnh sửa, vai phụ không tham dự chủ tuyến có thể tùy thời thoát khỏi cốt truyện, sẽ không khiến cho bất luận kẻ nào chú ý.
Tuy rằng đã thành phông nền, hai người lại vẫn dừng lại ở thế giới này bảy năm, một lần có tên trên tạp chí nổi tiếng nhất. Đưa tiến sĩ cùng nghiên cứu sinh đã tuyển nhận tới tốt nghiệp, cuối cùng mới nương theo cơ hội xuất ngoại để giao lưu rời khỏi thế giới này.
Trở lại chủ thế giới, Lục Đăng cấp cho hệ thống một bao lì xì một ngàn điểm kinh nghiệm, lại cố ý đặt hàng một bộ máy bên trong hoàn toàn mới cùng một bộ da hệ thống huyễn khốc, hệ thống phải phê chữa bài tập suốt bảy năm lập tức tỉnh lại từ trong tinh thần sa sút.
“Ta đã lên tới cấp hai, về sau ký chủ liền không cần phải viết chi phiếu nữa!”
Hệ thống đánh lên tinh thần, hứng thú bừng bừng giới thiệu công năng sau khi thăng cấp: “Còn tăng thêm công năng nhập số liệu — ký chủ có thể trực tiếp sử dụng số liệu của bản thân, đối với số liệu về chiều cao , thể trọng, diện mạo, tố chất thân thể linh tinh đều có thể tiến hành điều chỉnh thích hợp, chỉ cần không khác quá nhiều, liền không có vấn đề!”
Lục Đăng cười cười, kiên nhẫn gật gật đầu, ở thương thành giúp nó bỏ thêm năm sao khen ngợi, click mở thế giới tiếp theo Cố Uyên phải đầu nhập vào.
Thế giới này cùng thế giới của cậu có chút tương tự, rồi lại khá giống với thế giới tương lai.
Trong quá trình tiến hóa của nhân loại, bởi vì nơi vũ trụ bị một lượng năng lượng khác thường thổi quét qua, tiến hóa ra rất nhiều năng lực tự nhiên đặc thù rất lợi hại.
Nhân loại có dị năng đại khái chiếm bảy phần, năng lực có mạnh có yếu, nhưng phần lớn đều có tác dụng trong sinh hoạt. Dưới sự kết hợp của khoa học kỹ thuật cùng dị năng, vô số kỹ thuật vốm không có khả năng thực hiện đều biến thành hiện thực, kinh tế công nghệ đều xuất hiện bước phát triển nhảy vọt.
Ở trong bộ phận nhân loại, có một bộ phận người trên người xuất hiện dấu hiệu chữ thập màu máu, được xưng là “Thánh ngân”.
Nhân loại có được thánh ngân không đủ một phần ngàn, thậm chí còn cường hãn hơn cả dị năng đặc thù cấp S, phần lớn bị chính phủ mời chào, được giao cho các nhiệm vụ đặc thù.
Có lẽ là nhân loại khi có được lực lượng đã gây ra vài ảnh hưởng, rất nhiều chủng loại vốn chỉ tồn tại trong truyền thuyết sôi nổi thức tỉnh, người sói, huyết tộc linh tinh chủng tộc kỳ dị, bị đội ngũ khoa học kỹ thuật của nhân loại hấp dẫn, đều bắt đầu thường xuyên xuất hiện ở trong đô thị nơi nhân loại sinh hoạt.
Bất đồng chủng tộc dễ gây mâu thuẫn, cũng từng một lần xảy ra chiến tranh khiến cho thế giới phải rung chuyển.
Trong thời gian dài hỗn loạn sau đó, chính phủ cùng quốc gia một lần nữa thành lập, trật tự trở nên ổn định. Các chủng tộc sống hòa bình không có việc gì mà cùng sinh hoạt trong đô thị tương lai phồn hoa, nhưng vẫn có bộ phận cực đoan là mục tiêu nguy hiểm đặc biệt bị theo dõi.
Chuyên môn phụ trách theo dõi được mọi người gọi là đặc cần cục, chủ tuyến của thế giới này, chính là quay chung quanh lực lượng hệ thánh ngân giả Phương Dật vừa mới gia nhấp đặc cần cục, cốt truyện theo từng cọc án kiện hắn gặp phải mà triển khai.
Pháo hôi cậu cần cứu vớt lần này tên là Cố Đình, thân phận bên ngoài là một nhϊếp ảnh gia tự do, nhưng thực tế là huyết tộc thuần huyết ẩn mình trong nhân loại. Bởi vì thực lực quá mức cường hãn, nên bị đặc cần cục đặc biệt giam giữ cùng theo dõi.
Vào một lần ra ngoài trong quá trình đi tìm hiểu phong tục, trùng hợp gặp được một dị năng giả đang ngắm cảnh trên tàu không gian bị mất khống chế bùng nổ gϊếŧ chóc, Cố Đình vì cứu hành khách trên tàu mà mạnh mẽ dùng sức mạnh, lại bị đặc cần cục vừa đến lầm thành như hung thủ mà phát động công kích.
Vai chính lúc ấy đang xử lý án kiện ở một nơi khác, lúc đuổi tới cũng tình hình đã được điều tra rõ, Cố Đình đã trọng thương mới được cứu ra, cũng theo con đường đặc thù khẩn cấp tiến hành trị liệu.
Cọc án kiện này xảy ra cùng lúc với mấy các án kiện khác, khiến cho dư luận khắp nơi xôn xao, cũng bởi vậy làm cho 《 Bản dự thảo cùng chung sống hoà bình 》được sửa chữa lại một lần nữa.
Pháp luật trở nên càng thêm hoàn thiện, giữa các chủng tộc rốt cuộc nhận được bảo hộ cùng tín nhiệm càng thêm nguyên vẹn. Nhưng Cố Đình cũng bởi vì huyết hạch vỡ vụn hoàn toàn, khi bản dự thảo cuối cùng cũng được ban bố sóng não đã ngừng hoạt động, lâm vào giấc ngủ vĩnh hằng.
Thừa dịp Lục Đăng đọc tóm tắt lịch sử của nhiệm vụ, hệ thống tiên tiến mới ra đời đã dọ thám he ét một vòng, hưng phấn hồi báo: “Trường học ở thế giới này dạy dị năng, nhất định không cần làm bài tập!”
Hệ thống đã nhận được ám ảnh khắc sâu của chuyện làm bài tập, Lục Đăng đồng dạng cũng cảm xúc dâng tràn, cười gật gật đầu, giơ tay tiếp thẻ thông hành: “Giúp ta mua một phần dược nhuộm màu đen, đem thánh ngân điều chỉnh giấu cho sâu vào một chút.”
Hệ thống hơi giật mình: “Không sợ huyết tộc sao?”
Ánh mắt dừng ở trên nút huyết tộc màu xám không thể chọn, Lục Đăng tiếp tục suy nghĩ các bước tiếp theo, nhẹ nhàng lắc lắc đầu.
Số liệu tự thân vừa chỉnh xong có mang theo dị năng tinh thần, bởi vì là thuộc tính thuần túy của sinh mệnh, cùng lực lượng thiên nhiên của huyết tộc đối ngược, không có biện pháp thuận lợi để chuyển hóa hoàn toàn.
Tuy rằng dị năng cùng hồi ức gắn liền với nhau gần như không tính là tốt bao nhiêu, nhưng dù sao cũng là thân thể của mình, sử dụng đã thuận tay, cũng có thể tránh tình huống giống như hai thế giới trước vì qúa sức hoặc là lực bất tòng tâm. Thế giới mới có tính nguy hiểm nhất định, nhưng được dùng số liệu nguyên bản càng có thêm phần nắm chắc.
Huống hồ — ký ức không tốt,vẫn tốt nhất là đừng nên nhớ đến.
Nhớ tới mỗi đêm tiến đến đều sẽ có người đúng lúc ôm cậu ôn nhu hôn môi, đáy mắt Lục Đăng lan ra chút ấm áp, đem lục lạc ở cổ tay cẩn thận buộc chặt: “Giúp ta gia nhập vào đặc cần cục, phụ trách theo dõi bên người Cố Đình.”
“Ký chủ — muốn tham gia đặc cần cục sao?”
Hệ thống xoay hai vòng giảm xóc, do dự nhắc nhở: “Trước mặt thì thái độ của đặc cần cục đối với dị tộc rất cường ngạnh, hai bên lén xung đột rất nhiều lần. Theo dõi là ở dưới tiền đề phải che giấu tung tích mới tiến hành, gần như là lập trường hoàn toàn đối lập với mục tiêu……”
“Không quan hệ.”
Lục Đăng ngẩng đầu, nhìn đã bảng tiến độ đã muốn chạy tới 99%, kiên nhẫn đáp lại.
Sẽ không bởi vì lập trường mà có bất kỳ thay đổi gì.
Chính là bởi vì thái độ đặc cần cục cường ngạnh, lại là nơi chủ yếu phát ra uy hϊếp, cho nên mới bản thân hẳn là phải tới trước giành công việc này, để bảo hộ đối phương càng tốt.
Vô luận dạng lập trường gì, bọn họ đều sẽ giống nhau.
Thấy cậu chủ ý đac quyết, hệ thống vội vàng ứng tiếng, bắt đầu chuẩn bị cho thế giới tiếp theo.
Lục Đăng đã hoàn thành số liệu đăng nhập, không có sửa chữa quá nhiều, chỉ là đem thân mình chỉnh cao thêm ba phân, liền cất bước đi vào trời sao mênh mang.
*
Bóng đêm yên tĩnh.
Vòm trời xanh thẫm khảm những mảnh sao trời nhỏ vụn, không khí tràn ngập sự hiện đại hoá cùng những tòa nhà cao chọc trời. Mây không nhiều, mưa bụi phiêu xuống, đèn huyền phù chiếu xuống ánh sáng ảm đạm, trong giọt nước chiếu ra bóng dáng ấm áp.
Cả thành thị phát đạt mà phong phú, nếu là người không hiểu biết nhiều, nhất định không thể nghĩ được nơi này cư nhiên còn cất dấu không biết bao nhiêu người phi chủng tộc.
Thanh niên cầm bàn vẽ vội vàng đi ở trong mưa phùn, dưới mái tóc ngắn thuần đen, màu da cậu có vẻ dị thường trắng nõn, đôi mắt màu đen chiếu sáng trong mưa, ngẫu nhiên hiện lên một tia huyết sắc nhàn nhạt .
Trên người cậu lượn lờ hơi thở thuộc về huyết tộc cấp cao, nhưng ở trong mưa lại vẫn có vẻ cực nhạt như cũ, nhìn qua như là thế hệ con cháu có huyết thống bị pha loãng của một thuần huyết lưu lại.
“Ký chủ…… Như vậy thật sự có thể chứ?”
Tuy rằng đã được đặc cần cục an bài chu đáo chặt chẽ, nhưng hệ thống vẫn lo lắng sốt ruột như cũ: “Không có huyết tộc mang mỹ đồng(*), như vậy nhất định sẽ lập tức bị phát hiện……”
*Mỹ đồng: đồng tử màu đen, nhưng để mỹ đồng nghe nó bí hiểm hơn.
Lục Đăng chớp chớp mắt, còn không kịp ứng tiếng, tiếng gió nhoáng lên, một đạo thân ảnh bỗng nhiên nhào xuống phía cậu.
Ban ngày nơi đây là thế giới của nhân loại, nhưng trong đêm mưa yên tĩnh như bây giờ, nguyên hình của dị tộc
sẽ được khôi phục và bắt đầu lặng lẽ hoạt động, thế hệ con cháu huyết tộc lạc đàn không thể nghi ngờ là món ngon tốt nhất cho rất nhiều chủng tộc.
Thật lâu chưa từng dùng thân thể nguyên bản của mình để chiến đấu, ánh mắt Lục Đăng sáng như tuyết, dưới chân lui một chút về phía sau, đang muốn ra tay, một mảnh đen thuần đã đem cậu bọc kín mít.
Hơi thở quen thuộc đem cậu bao vây từ đầu đến chân, bốn phía bỗng nhiên an tĩnh, hoàn toàn ngăn cách hơi lạnh cử mưa bụi.
Lực lượng bàng bạc nhẹ nhàng đánh vào kẻ tập kích thình lình xuất hiện, huyết tộc thuần huyết thân mình cao lớn hơi hơi cúi người, ánh mắt dừng ở trên người cậu, rất có hứng thú mà đánh giá thanh niên tóc đen có chứa hơi thở của bản thân.
Lục Đăng ngẩng đầu lên, cành cây vừa vươn ra liền thu mình lại, đối diện với cặp mắt kia, đầu mày khó thấy mà hơi chau lại.
Thật sơ suất.
Đã chỉnh cho thân mình cao trước thêm ba phân, nhưng hiện tại xem ra, đối phương hiển nhiên đã đem thân mình chỉnh còn cao hơn cậu nhiều.
Huyết tộc thuần huyết vốn dĩ là hỉ nộ vô thường, huống chi đã là lão tổ tông nằm trong tam đại cấp bậc của huyết tộc. Hệ thống sợ tới mức số hiệu bay loạn, sợ ký chủ bị thương, một bên nhắc nhở cậu cẩn thận một chút, một bên vội vội vàng vàng tìm kiếm vũ khí phòng thân có thể sử dụng được.
Cố Đình cúi đầu nhìn cậu, nhìn thấy quang mang nhu hòa không dễ nhìn thấy trong ánh mắt của thiếu niên, đỉnh mày hơi nhướng, giơ tay nhẹ nhàng chậm chạp giúp cậu vỗ về: “Tên?”
Đầu ngón tay thấm hơi lạnh, lực đạo chạm vào giữa trán vẫn ôn nhu như cũ, Lục Đăng ánh mắt thả lỏng, ngửa đầu nhìn y: “Lục Hoài Diệp.”
Hệ thống đã giúp cậu nhập thân phận vào, cậu ở thế giới này tên Lục Hoài Diệp, là thành viên thuộc đội hành động đặc biệt của đặc cần cục, phụ trách che giấu tung tích, giả mạo thế hệ con cháu huyết tộc của Cố Đình, tiến hành theo dõi bên người Cố Đình.
Tóm lại là phải có người tới theo dõi, cùng với để cho người khác tới, tùy thời đều có khả năng tạo thành nguy hiểm cho đối phương, còn không bằng chính mình trực tiếp đoạt cái công tác này để y có thể an toàn.
“Căn cứ khí vị trên người của ngươi, ngươi hẳn là thế hệ con cháu của ta.”
Cố Đình kéo kéo khóe môi, một vòng tay giữ chặt thanh niên huyết tộc khiến thân thể cậu gần như quá mức đơn bạc, âm thanh thấp trầm từ tính: “Là tới tìm ta sao?”
Thân thể cao lớn hơi hơi bao phủ xuống, tri kỷ mà giúp cậu ngăn trở mưa bụi, cực kỳ giống ôn nhu ưu nhã ôm lấy, nhưng kỳ thật thân thể vẫn chưa tiếp xúc, vẫn lễ phép tạo ra khoảng cách ngăn cách rõ ràng.
Lục Đăng nhìn ra được, phương hướng cánh tay y chỉ cần hơi sửa, chính là sát chiêu đủ để trí mạng.
Xem ra cảnh ngộ của đối phương một chút cũng không thoải mái, nếu chính mình không tới, nói không chừng còn không biết phải chịu bao nhiêu lần giám thị.
Nhớ tới lần tao ngộ(*) ở thế giới thứ nhất, Lục Đăng gật gật đầu, nhìn khuôn mặt anh tuấn như đao khắc của nam nhân, khóe môi không tiếng động cong lên.
Lần này chính mình thật sự chính là đặc công đối địch với y.
Cố Đình vẫn như trước nắm lấy cằm cậu, trong mắt không mang theo bao nhiêu độ ấm, khóe môi khơi mào độ cung bỡn cợt nhàn nhạt, bỗng nhiên cúi người bao phủ bên tai cậu: “Kêu ba ba.”
Lục Đăng: “……”
Hệ thống: “……”
Hệ thống: “Ký chủ chỗ ta có tỏi đã lột tốt –”
“Cố Đình.”
Đánh gãy giọng nói trong đầu, Lục Đăng ngửa đầu nhìn y, rõ ràng mà kêu ra tên của y, một bàn tay cầm lấy cổ tay y: “Mang ta về nhà.”
Chính mình đã tới, đương nhiên có thể bảo hộ y.
Có thể bảo vệ tốt.
Xúc cảm xa lạ dừng trên cổ tay, tầm mắt Cố Đình rơi xuống, đáy mắt quang mang chợt lóe mà qua, ngực bỗng dưng cứng lại, đột nhiên lại tích tụ không nổi nửa điểm đề phòng sắc bén.
Mắt đen thanh triệt bướng bỉnh, nghiêm túc nhìn chằm chằm y.
Không giống như là tròng mắt hoàn toàn thuần màu máu của huyết tộc, đôi mắt này còn có thể chiếu ra ánh sáng mềm mại nhỏ vụn, theo tinh quang nhoáng lên, liền lặng yên dừng ở lòng ngực y.
Âm kém dương sai(*), Cố Đình thế nhưng gật gật đầu, nắm ngược lại tay cậu, đem người ôm vào trong lòng ngực: “Hảo.”
*Âm kém dương sai: thời cơ không đúng.
Hướng bên người y tặng người như vậy, đặc cần cục đánh chủ ý rất khá. Dù bối phận y tuy cao, nhưng từ trước khi giáng sinh bắt đầu đã bị phong ấn ngủ say, chịu ảnh hưởng từ dị năng lượng lan đến mới thức tỉnh, vừa mở mắt liền nhìn thấy cái xã hội tương lai có thuyền bay nhà cao tầng. Đừng nói là làm loại hành vi rõ ràng có hiềm nghi lừa bán dân cư này, ngay cả người cũng chưa cắn qua một ngụm, nơi nào lại nhảy ra cái thế hệ con cháu này.
Tổng hội luôn có người giám thị y, không có một người này, cũng có người tiếp theo.
Thế nên mang về một người.
Giải thích cho sự mềm lòng thình lình xuất hiện của bản thân, Cố Đình đem thân thể lạnh băng của cậu bọc trong áo choàng, dưới đáy lòng tưởng tượng khi thân thể này có độ ấm của nhân loại sẽ mang đến dạng xúc cảm gì, thân hình yên lặng hoàn toàn biến mất trong đêm mưa.
Khi mắt khôi phục ánh sáng, Lục Đăng đã bị đặt trong một căn biệt thự.
Biệt thự trang hoàng thậm chí chỉ có thể xưng là bình thường, trừ bỏ niên đại hiện ra chút cổ xưa, thì không chút nào tìm ra ít phong cách nào của huyết tộc.
Thảm màu vàng nhạt xúc cảm mềm mại, ánh đèn vàng nhạt màu sắc ấm áp chiếu xuống, lò sưởi tường thời Trung cổ đang an tĩnh sưởi ấm, ngọn lửa ngẫu nhiên phát ra ba tiếng vang ‘tất’. Hai ghế sô pha trầm mặc đối diện với lò sưởi, trên bàn trà còn đặt trà bánh đơn giản.
Huyết tộc không có biện pháp lưu lại hình ảnh, thân phận của Cố Đình ở thế giới nhân loại, lại cố tình là nhϊếp ảnh gia nổi tiếng.
Trên tường treo rất nhiều tác phẩm nhϊếp ảnh, phần lớn là cảnh trí rung động lòng người, cũng có người, có một mình cũng có thành tụ tập thành nhóm, đơn thuần đối diện với màn hình cười, có lẽ đều không ai biết người đứng phía sau máy quay phim kỳ thật cũng không phải là nhân loại.
Lục Đăng bị đặt ở sô pha, ánh mắt Cố Đình vẫn dừng ở trên người cậu.
Có lẽ là về tới hoàn cảnh quen thuộc, hơi lạnh trên người huyết tộc cấp cao tan đi một chút, đồng tử màu đen dưới ánh lửa của lò sưởi thậm chí ẩn ẩn hiện ra chút ấm áp.
Thấy cậu chuyên chú đánh giá những bức ảnh chụp đó, Cố Đình không có nóng lòng lên tiếng, ở trên sô pha ngồi xuống, giúp cậu thêm chút trà vào chén trà trước mặt, ngữ khí nhu hòa xuống: “Lạnh không?”
Trong chén trà đảo ra chút nước màu đỏ thẫm, mặt Lục Đăng không đổi sắc, nâng chung trà lên nhấp một ngụm, nhẹ nhàng lắc đầu.
Vị dâu tây.
Nhìn thấy động tác của cậu, Cố Đình nhướng mày, khóe môi thấm chút ý cười, cúi đầu cũng bỏ thêm trà vào ly của chính mình: “Ngươi nếu thuộc thế hệ con cháu của ta, theo lý ta nên dạy dỗ ngươi.”
Sinh mạng mới của huyết tộc đều cần phải có trưởng bối cùng hệ dạy dỗ,nếu thật sự dựa theo độ dày huyết khí trên người Lục Đăng, kêu Cố Đình một tiếng tổ tiên kỳ thật cũng không quá, nếu Cố Đình nói ra, cậu không có quyền phản kháng.
Lục Đăng kỳ thật không nhiều lắm để ý có thể hay không đem cái này ngụy trang thân phận kiên trì đi xuống, lại rốt cuộc không thể ngày đầu tiên liền lộ tẩy. Nhớ tới thân phận bản thân lựa chọn, vẫn là nhẹ nhàng gật gật đầu, ngửa đầu đối diện ánh mắt cậu.
Nên dạy dỗ điều thứ nhất, chính là thế hệ con cháu không thể nhìn thẳng vào người lớn.
Nếu đi quá giới hạn này, có thể bị đánh rớt.
Đối diện với cặp mắt kia, Cố Đình không có dời ánh mắt đi, tầm mắt đem cả người cậu đều nhìn qua, chăm chú nhìn một lát, bỗng nhiên bị bàn vẽ phía sau lưng cậu thu hút sự chú ý: “Ngươi biết vẽ tranh?”
Căn cứ tình báo của đặc cần cục, Cố Đình đang yêu cầu một cái có mỹ thuật bản lĩnh trợ thủ, ở nhϊếp ảnh khi tiến hành phụ trợ công tác, hơn nữa tham dự ảnh chụp hậu kỳ sửa chữa cùng chế tác.
Cũng không nghĩ làm cái này trợ thủ lại bị phái cái gì những người khác nhét vào tới, lục đèn gật gật đầu, lại thêm vào bổ sung: “Còn biết làm vườn.”
Cố Đình đang trùng hợp cần một người làm vườn hơi hơi nhướng mày, nhìn thanh niên đang đứng thẳng trước mắt, ngược lại cứng họng mà khẽ cười lên.
Lục Đăng không có động, vẫn lẳng lặng nhìn y.
Ý cười chưa vơi, Cố Đình bỗng nhiên cúi người áp qua, đem cậu nhét vào khoảng cách giữ cánh tay cùng sô pha, trong mắt lóe lên dao động mơ hồ: “Còn làm được cái gì?”
Huyết tộc cấp cao luôn có chút năng lực thiên phú, chỉ cần đứng ở đối diện, hẳn là có thể đủ thôi miên bất kỳ sinh vật gì, tiểu gia hỏa nhân loại mang theo mỹ đồng này cũng không ngoại lệ.
Thân thể cao lớn đột nhiên tới gần, lại phát hiện không đến độ ấm cùng khí tức.
Tuy rằng biết là bởi vì là huyết tộc, nhưng vẫn là đột nhiên sinh ra chút khổ sở. Lục Đăng chớp chớp mắt, ánh mắt ở dưới cặp mắt nhìn chăm chú kia sinh ra chút hoảng hốt, bỗng nhiên giơ tay ôm lấy cậu, ngửa đầu phủ lên đôi môi nhạt màu của Cố Đình.