Dưới sự giám sát nghiêm khắc của Cố trợ giảng, tự giác đã khang phục lục giáo thụ vẫn như cũ ở trên giường bệnh thủ vững tới rồi cuối cùng một khắc, thẳng đến bảo đảm nhất định tự mình đem kia năm mươi nói đề phê xong, mới rốt cuộc bị cho phép chính mình xuống giường đi lại.
Sốt cao vừa mới lui, lại ngủ lâu như vậy, thân thể khó tránh khỏi mệt mỏi. Đầu gối Lục Kinh Mặc hơi cong lên, bị Cố Xuyên Bách tay mắt lanh lẹ ôm vào trong lòng ngực, lo lắng mà ấn xoa trên sống lưng: “Ăn chút cơm liền có sức lực, ta trở về nấu chút cháo mang đến, được không?”
Thân thể trong lòng ngực lạnh run lên, trái tim dán sát lòng ngực cũng đập nhanh hơn. Cố Xuyên Bách nhịn không được buộc cánh tay thật chặt, tháo xuống áo khoác treo một bên, gips cậu khoác ở trên người.
Ấm áp phủ trên vai, Lục Kinh Mặc ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng lắc lắc: “Ta không có việc gì.”
Phòng thí nghiệm phải tổ chức thành lập và điều tiết khống chế, đề mục đầu tiên phải hoàn thành việc sửa chữa, còn phải công bố đề mục ra ngoài. Sớm muộn gì Cố Xuyên Bách cũng phải làm thực nghiệm, so với làm hệ thống giúp đỡ, bản thân y lại mô phỏng theo một lần, còn không bằng liền để bản thân cậu tự mình xuống tay.
Tương quan thực vật chính là sở trường của cậu, trình độ nghiên cứu khoa học của thế giới này so với vị diện mà cậu sinh ra lạc hậu hơn khoảng chừng trăm năm, tự mình làm những việc này cũng không cố sức. Lục Kinh Mặc cũng liền khăng khăng tự mình phụ trách, chỉ đem loại chuyện phê chữa bài tập không cần đến kỹ thuật giao cho hệ thống cần cù chăm chỉ.
Nguyên bản là lượng công việc lên đến hai năm, bị cậu giảm còn nửa năm, tự nhiên là không có khả năng không bận rộn.
Thời điểm bận rộn thực dễ dàng quên mất thời gian, một người bình thường không cần ngủ, cũng không cảm thấy mệt mỏi bao nhiêu, dứt khoát liền không them dừng lại nghỉ ngơi.
Chính cậu kỳ thật cũng không rõ ràng lắm bản thân đã làm việc bao lâu, như vậychỉ cần tạo thành tai hoạ ngầm có tính ảnh hưởng thực chất đối với thân thể liền không sao, sẽ không bị số liệu của hệ thống giám sát thấy. Không nghĩ tới bị gió lạnh thổi một đêm, liền ngã xuống.
Nhìn ánh mắt cậu vẫn có chút mờ mịt, cánh tay Cố Xuyên Bách thắt thật chặt, cẩn thân đỡ cậu ngồi trở lại, nửa ngồi xổm xuống bên giường bệnh.
“Kinh Mặc, ngươi vẫn luôn trụ ở văn phòng, không về nhà sao?”
Văn phòng ngẫu nhiên ở lại một hai lần còn được, nhưng không thể bảo đảm chất lượng nghỉ ngơi. Bác sĩ nói Lục Kinh Mặc ít nhất hơn một hai tháng không chịu hảo hảo nghỉ ngơi, tiểu giáo sư của y không nhớ phải ăn cơm, thời điểm chỉ có một mình, ước chừng cũng chưa chắc có thể nhớ rõ phải đi ngủ.
Lục Kinh Mặc cơ hồ đã quên chính mình ở bên ngoài trường học còn có chỗ ở, bị y hỏi đến hơi giật mình, cẩn thận suy tư một trận, mới chần chờ lắc lắc đầu.
Cậu không phải nhan vật nguyên bản của cốt truyện, cảnh tượng thế giới bên ngoài ở thời điểm cậu không tiếp xúc chưa chắc sẽ giải khóa, Lục Đăng khẩn cấp ở trong đầu gõ hệ thống: “Ta có chỗ ở sao?”
Hệ thống: “……”
Hệ thống: “Bây giờ tạo! Ký chủ cần phải muốn kéo sự chú ý của nhân vật mục tiêu hai tiếng!”
Giai đoạn trước chuẩn bị đều vội vàng đi tạo phòng thí nghiệm có thể làm kem, hao tổn của cải gần trăm triệu làm ra phòng thí nghiệm cao cấp xa hoa, dụng cụ thuốc thử cái gì cần có đều có, khay nuôi cấy quần thể sinh vật xài một lần liền vứt đi, súng lục dùng một cái ném một cái, dụng cụ tia tử ngoại tự động rửa sạch sấy khô tiêu độc. Đáng tiếc ký chủ trừ bỏ muốn làm kem, cư nhiên liền vẫn luôn không them sử dụng những thứ càng cao cấp hơn kia.
Muốn tạo nên chỗ ở cũng không khó, lại phải tiến hành điều chỉnh rất cẩn thận, bắt chước ra trạng thái chân thật nhất, ít nhất phải hơn hai tiếng đồng hồ.
Hai tiếng năm mươi đề mục còn phê không xong, Lục Đăng một chút cũng không lo lắng, ở trong đầu an ủi nó: “Đã biết, không nóng vội.”
Không đi xây nhà liền phải lưu lại phê chữa bài tập, hệ thống không dám không nóng vội, treo lên biển báo đang bận màu đỏ, ong một tiếng liền mất liên lạc.
Thấy cậu trầm ngâm không nói, Cố Xuyên Bách chỉ đưnghĩ cậu còn đang ngẩn người, đau đầu cứng họng cười khẽ, giơ tay xoa lên cái đầu tựa hồ chỉ chứa được chuyện nghiên cứu khoa học của tiểu giáo sư của mình: “Kinh Mặc, người phải ăn cơm và ngủ, phải hảo hảo nghỉ ngơi.”
Bản thân y mấy ngày này cơ hồ đều chui rúc trong phòng thí nghiệm, văn phòng chỉ có một mình cậu. Nếu không phải lúc này đây ngoài ý muốn bị gió lạnh thổi trúng, bỗng nhiên dâng lên sốt cao, không biết Lục Kinh Mặc còn muốn bù đầu bận rộn đến khi nào.
Tuy nói bản thân cũng vội, nhưng chung quy vẫn có mức độ biết mệt mỏi. Lục Kinh Mặc lại như là hoàn toàn không cảm thấy mệt mỏi, nhất định phải đến thân thể khi báo nguy, mới biết được nguyên lai cậu đã vất vả nhiều như vậy.
Sau này nhất định đến hảo hảo bên cạnh nhìn cậu, làm cậu dưỡng thành thói quen ngủ ngon mới được.
Cố Xuyên Bách nâng lên mu bàn tay, dán lên gương mặt Lục Kinh Mặc, thả chậm âm thanh thử thăm dò: “Bệnh rất đúng luc, phải hảo hảo nghỉ ngơi, ta đưa ngươi về nhà được không?”
Lục Kinh Mặc ngẩn ra, giữ chặt tay y: “Không sửa bài tập sao?”
“Tác nghiệp chậm rãi sửa, điều kiện nơi này hữu hạn, mấy ngày nay người cảm mạo lại nhiều, lại bị lây bệnh liền phiền toái.”
Cố Xuyên Bách cười rộ lên, cúi người ôm người đứng vững, chờ bước chân vững vàng, mới kiên nhẫn cúi đầu: “Đầu còn choáng hay không?”
Đầu tuy rằng không choáng,nhưng phải kéo thêm hai tiếng.
Lục Kinh Mặc chớp chớp mắt, suy nghixw biện pháp hợp lý kéo dài thời gian: “Ta muốn trước đi phòng thí nghiệm nhìn xem.”
“Ta bồi ngươi đi.”
Biết mấy ngày này tâm huyết Lục Kinh Mặc đều ở trên gian phòng thí nghiệm này, Cố Xuyên Bách gật gật đầu, giúp cậu mặc tốt quần áo, lại lôi kéo người đi đến trước bệ rửa mặt, kiên nhẫn chỉnh nước ấm.
Danh tiếng của một phòng thí nghiệm đều là phải dùng luận văn kéo lên, Chiêm Phái làm người ác liệt, chính là bởi vì phòng thí nghiệm đễ dàng tạo ra thành tích, mới có thể kéo tân sinh vào trong hố lửa.
Lục Kinh Mặc mới đến, hiện tại đúng là giai đoạn mấu chốt để nâng danh khí của phòng thí nghiệm lên, ít nhất cũng phải hơn khoảng mười tuần nửa mới lên nổi.
Dòng nước ấm áp thấm ướt khăn lông, đắp lên đôi mắt đang mệt mỏi, Lục Kinh Mặc ở dưới khăn lông hít sâu, cuối cùng đánh tan tia hỗn độn trì trệ còn sót lại sau khi ngủ sâu.
Dòng nước theo cằm chảy xuống, làm cho cổ áo bị ướt.
Cố Xuyên Bách nâng tay áo lên giúp cậu chà lau, Lục Kinh Mặc cũng không né, thành thành thật thật đứng mặc y lau đi vài giọt bọt nước kia, ánh mắt vẫn dừng ở ánh mắt y, thật lâu sau mới cong mặt mày kéo lên ý cười hoà thuận vui vẻ.
Là thật sự không khó chịu.
Tiểu giáo sư rạng rỡ như ánh dương vừa ngoan lại an tĩnh, ngực Cố Xuyên Bách bỗng nhiên sinh ra chút dao động, mạc danh ẩn ẩn cảm thấy khẩn trương, thay khăn lông khác đưa qua: “Giáo sư.”
“Ân?”
Đã quen việc thời điểm y trêu chọc mình sẽ loạn kêu các loại xưng hô, Lục Kinh Mặc mang theo giọng mũi lên tiếng, một bên lau sạch vệt nước dính chút kem đánh răng bên môi, một bên chờ y nói tiếp.
Thân hình cao lớn thẳng tắp, ánh mặt trời chiếu qua cửa sổ rọi vào ánh mắt, đồng tử đen láy trước sau vẫn chăm chú dừng trên người chính mình, người suy sụp tiều tụy trong đêm trước phảng phất như ảo mộng đã biến mất vô tung vô ảnh.
Thấy y không nói, Lục Kinh Mặc dứt khoát quay đi súc miệng, buông bàn chải đánh răng hoàn toàn xoay người nhìn y, lại bị thân hình bỗng nhiên cúi người phủ lên.
Một bàn tay vững vàng ôm eo và lưng cậu, không có khiến cậu đυ.ng vào bồn rửa mặt. Mùi hương ninh thần mộc gần sát bên, Cố Xuyên Bách nhẹ nhàng cọ gương mặt cậu, âm thanh nhẹ nhàng chậm chạp rơi xuống.
“Nghiên cứu sinh nhà chúng ta…… Có cung cấp nơi dừng chân bên ngoài không?”
Lực đạo sau lưng rõ ràng trở nên cứng đờ, hơi thở bên tai cũng không xong. Lục Kinh Mặc chớp chớp mắt, nghiêng đầu thổi khí lên mặt nghiên cứu sinh dĩ hạ phạm, lập tức nhìn đến bên tai lấy tốc độ mắt thường có thể thấy đỏ lên.
Hiện tại nếu kêu hệ thống xâm nhập vào bản ghi chép giám sát của Cố Xuyên Bách, đại khái có thể thấy ở sau dòng “Trêu chọc giáo sư có phạm pháp không”, sẽ tra được “Trêu giáo sư thực một một cách rất trôi chảy” cùng các tra cứu hướng dẫn linh tinh.
Bản thân so với y còn nhớ rõ hơn.
Lục Đăng nhếch khóe môi, trong lòng lặng lẽ sinh ra chút đắc ý.
Hệ thống luôn lo lắng việc chỉ có mình cậu nhớ rõ chuyện trước kia, thế giới kế tiếp có thể nào quá mức vất vả hay không, hiện tại xem ra, ngyoifw vất vả rõ ràng không phải bản thân cậu.
Eo sắp bị Cố Xuyên Bách sắp chịu đựng không nổi.
Lục giáo sư không nhanh không chậm, đè đè lại phần lưng đã sắp bị đối phương làm cho cứng đờ, trở tay chống ở trên bồn rửa mặt: “Không cung cấp.”
Không thể ngờ được cậu sẽ đáp lại, Cố Xuyên Bách hơi giật mình, quang mang trong mắt hơi ngừng lại, tiểu giáo sư của y đãnăng hai tay lên, cúc cảm ôn lương mềm mại dán ở cần cổ.
“Bất quá trợ giáo có thể bao ăn ở—— trừ bỏ ba bữa cơm, còn có thể ăn nhiều một bữa.”
Nghiên cứu sinh còn sẽ có rất nhiều, trợ giáo thì cậu chỉ tính toán thu một người.
Hệ thống chuyên môn làm các món ăn phân tử chuyên dụng phụ thuộc phòng thí nghiệm, có thể sắp xếp xử lí các phân tử, đối phương nhất định có thể không ngừng tạo ra kem, đến lúc đó càng có thể có thêm càng nhiều món ăn phong phú.
Không có nhận thấy được trợ giáo của mình nháy mắt ngưng hô hấp, Lục giáo sư nhấp nhấp môi, tin tưởng tràn đầy mà nghĩ.
……
Ở trên đường đi đến phòng thí nghiệm, Cố Xuyên Bách đều còn có chút vựng vựng hồ hồ, tự hỏi tiểu giáo sư của y đến tột cùng nói ăn nhiều một bữa là một bữa nào.
Phòng thí nghiệm Lục Kinh Mặc là mới được xây dựng xong, không phải ở tòa nhà cũ có các phòng thí nghiệm, phụ trách thực nghiệm cũng đều thực nghiệm viên từ bên ngoài đưa tới. Tuy rằng khi bắt đầu làm thực nghiệm vẫn nghiêm cẩn như thường, nhưng không khí so với phòng thí nghiệm của Chiêm Phái nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Trừ bỏ trộm làm kem, Cố Xuyên Bách vẫn là lần đầu tiên đi vào gian phòng thí nghiệm này ở ban ngày, thay đổi áo blue trắng được Lục Kinh Mặc đưa cho khi vào cửa, cùng mọi người chào hỏi qua, nhịn không được cẩn thận nhìn khắp nơi xung quanh.
Trong tay Lục Kinh Mặc có nguồn kinh phí rất lớn, kỳ thật chủ yếu đều dùng ở việc thành lập phòng thí nghiệm, mấy dụng cụ lớn liền hao đi đại bộ phận tiền của, dư lại thì mua sắm thiết bị cùng thuốc thử, nhưng cũng không tính là có bao nhiêu đầy đủ.
Tuy rằng không có xa hoa như phòng thí nghiệm của Chiêm Phái, nhóm thực nghiệm viên lại đều làm việc đâu vào đấy, âm thanh trò chuyện cùng dụng cụ va chạm rất hỏ vang lên trong gian phòng, cực ít xuất hiện tình huống chờ để sử dụng dụng cụ.
Bảng đen của phòng thí nghiệm được kẹp lên vài tờ giấy, mặt trên cẩn thận viết ngày và nhiệm vụ được phân phối, đã an bài tới cả ba ngày sau.
Đối với phòng thí nghiệm bậc trung mà nói, loại phân phối tường tận đến từng bước một tiết kiệm nhân lực vật lực này, cũng có thể nhanh nhất tạo ra thành quả. Chỉ là nhân tố phải suy xét thật sự quá nhiều, muốn làm ra được phải tốn rất nhiều tâm huyết, có rất nhiều đạo sư thà rằng dùng nhiều chút tiền cùng thời gian, cũng lười làm loại chuyện chuẩn bị thực nghiệm vất vả này.
Cố Xuyên Bách đứng ở trước bảng đen, nhìn kỹ mấy lần, rốt cuộc rõ ràng Lục Kinh Mặc vì sao vất vả đến nước này.
“Tiểu huynh đệ, muốn khảo thành nghiên cứu sinh của Lục giáo sư sao?”
Nam nhân trung niên vừa mới đảo thuốc thử xong đè lên các phế liệu thùng, hướng y nhếch miệng cười: “Phòng thí nghiệm của chúng ta hiện tại dụng cụ không nhiều lắm, may mắn Lục giáo sư an bài rất tốt, dụng cụ đều có thểthường xuyên sử dụng —— ngươi đừng nhìn hiện tại không có, chờ tương lai phòng thí nghiệm quy mô lớn hơn, liền sẽ thành lập một vòng tuần hoàn cực kỳ tốt, ngươi xem phòng thí nghiệm chúng ta mới mở mấy tháng, đã xuất ra hơn khoảng 5 bài luận văn SCI(*) tạo ảnh hưởng rất tốt.”
*SCI: Science Citation Index (viết tắt là SCI, tạm dịch Chỉ số Trích dẫn Khoa học) là một danh sách các tạp chí xây dựng dựa trên tần suất trích của các bài báo đăng trong đó. Danh sách này do Viện Thông tin khoa học quốc tế (ISI, hiện nay là một bộ phận của hãng Thomson Reuteurs) lần đầu tiên công bố vào năm 1960. Có hơn 3700 tạp chí nằm trong danh sách này, bao trùm 100 lĩnh vực khác nhau.
Cố Xuyên Bách thích nghe người ta khen Lục Kinh Mặc, hướng người nọ cười cười, nhẹ nhàng gật gật đầu, nhìn phía tiểu giáo sư của y đang ở một bên chính chuyên chú tɧẩʍ ɖυyệt ghi chếp của thực nghiệm.
Phòng thí nghiệm thực vật hiện tại đang ở giai đoạn xoát ảnh, cần lượng lớn thực nghiệm ngắn ngày để đặt chân, cũng có thể thành lập nên sự ăn ý giữa các thực nghiệm viên. Y thích bầu không khí như vậy, cũng là thiệt tình muốn mau chóng gia nhập vào.
Thân thể Lục Kinh Mặc vừa mới tốt hơn một chút, không thể lập tức liền bắt đầu làm việc cường độ cao. Cố Xuyên Bách dọn cái ghế đỡ cậu ngồi xuống, lấy qua một chồng sách ghi chép thực nghiệm đã được đống tốt, cũng bồi cậu cẩn thận lật xem.
Sửa sang lại sổ ghi chép là công việc rất lâu, chẳng qua ngày xưa ở Lục Kinh Mặc làm trên máy tính ở văn phòng, hôm nay đổi thành phòng thí nghiệm, vẫn thuận buồm xuôi gió như trước.
Lục Kinh Mặc nghiêng đầu nhìn nhìn y, mặt mày cong lên, cầm tay y, đem bút ghi chép trong tay mình đưa qua.
Bút máy mộc mạc bị cầm đến có chút ấm áp, ngực Cố Xuyên Bách nhẹ dao động, nói cảm ơn nhận lấy, ở trong tay chậm rãi nắm chắt, cúi đầu tĩnh tâm lật xem tờ tiếp theo.
Nghiên cứu viên thực lực nghiên cứu khoa học cao hơn so với nghiên cứu sinh bình thường, số liệu thực nghiệm của Lục Kinh Mặc phần lớn cũng đủ chuẩn xác, đơn giản chỉ là xem qua một lần nữa giản lược so sánh để xác nhận lần cuối, nhưng chưa từng nhìn ra sai lầm gì.
Cố Xuyên Bách nắm cây bút máy kia, nhìn một hồi tâm tư liền không khỏi bay xa, tay trái trong túi giật giật, cầm lấy mấy tờ giấy kế hoạch thực nghiệm được gấp gọn gang trong túi.
Y muốn ném, nhưng lại không bỏ được.
Dấu giày của Chiêm Phái còn ở mặt trên, ý kiến của Lục Kinh Mặc cũng ở mặt trên. Tiểu giáo sư y bồi khi sốt cao hôn mê, cái tay kia gắt gao nắm chặt y không chịu buông, trong hôn mê lại vẫn vụиɠ ŧяộʍ dùng lực để ngăn y đừng đi.
Muốn chích thuốc hạ sốt, y còn giúp đỡ hộ sĩ đè lại cánh tay Lục Kinh Mặc. Ngực vừa phủ lên, thân thể trong lòng ngực bỗng nhiên như có phép màu mà bắt đầu thả lỏng xuống, ấn đường luôn nhíu lại cuối cùng cũng giãn ra, lực đạo trên tay mềm nhũn, thân thể nóng lên liền không hề đề phòng mà ngã vào trong cánh tay y.
Y đã đã quên mất phản ứng của bản thân lúc đó, chỉ nhớ rõ nước thuốc trong ông tiêm từng chút một thấm vào mạch máu, cuối cùng sau khi xác nhận xong hơi thở của thanh niên trong lòng ngực dần dần vững vàng, phảng phất cả hô hấp cũng có thể mài cho ngực sinh đau.
Lục Kinh Mặc có thể không cần phải vội vàng như vậy.
Các giáo sư khác đều dựa theo quỹ đạo thâm nhập đại khái phải đến hai năm sau, có chút giáo sư ưu tú dứt khoát không mang theo học sinh, chỉ mời nghiên cứu viên làm thực nghiệm, làm ra thành quả sẽ dựa trên danh nghĩa chia cho trường học. Còn các nghiên cứu khoa học rơi vào các nhu cầu cần thiết của trường học, thì các giáo sư tạo nên nó chính là cung không đủ cầu.
Nửa cái học kỳ làm ra hơn mười bài SCI, đều là cấp bậc từ《JBC(*)》trở lên. Lục Kinh Mặc là vội vã muốn chính thức công khai thực nghiêm đầu tiên, chỉ có công khai thực nghiêmk, mới có thể đem y từ nơi của Chiêm Phái đón ra ngoài.
*JBC: Journal of Biological Chemistry là tạp chí khoa học được đánh giá hàng tuần được thành lập vào năm 1905. Kể từ năm 1925, nó được xuất bản bởi Hiệp hội Sinh hóa và Sinh học Phân tử Hoa Kỳ. Nó bao gồm nghiên cứu trong các lĩnh vực sinh hóa và sinh học phân tử.
Tiểu giáo sư của y cư nhiên cả một tiếng cũng không nói cho y biết.
Tầm mắt trong chớp mắt mơ hồ, liền lại bị nhanh chóng trong nháy mắt sạch sẽ. Dư quang tàm nhìn vẫn chuyên chú vào trên người Lục Kinh Mặc đang tɧẩʍ ɖυyệt ghi chép thực nghiệm, Cố Xuyên Bách thở sâu, cũng tập trung tinh thần, tiếp tục so sánh các số liệu còn dư lại.
Động tác của y bỗng nhiên hơi dừng lại.
Nhận thấy được âm thanh lật giấy bên cạnh bỗng nhiên ngừng lại ,Lục Kinh Mặc nghiêng đầu nhìn qua, ánh mắt dò hỏi. Cố Xuyên Bách nhăn nhăn mày, đem trang giấy nắm trong tay đưa qua đi: “Nơi này……”
Chỉ nhìn một cách đơn thuần thì là một tổ số liệu không có vấn đề,nét chữ thậm chí rất xinh đẹp, nhưng tổng hợp chỉnh thể thực nghiệm mà xem, theo lý số liệu chỉ nên chếch đi một chút cực nhỏ, nhưng chỗ này lại càng biến hóa nhiều hơn, không nên làm ra kết quả hoàn mỹ tới như vậy.
Thực nghiệm viên không phải nghiên cứu sinh, đều rõ ràng trình độ nghiêm trọng của việc số liệu tạo giả, cái thực nghiệm này thực hiện không quá khó khăn, chỉ cần tiếp tục làm là có thể hoàn thành, không cần thiết ở chỗ này bịa đặt số liệu.
Lục Kinh Mặc tiếp nhận trang số liệu kia, ngưng thần nhìn một hồi, ở dưới bàn sờ tay y.
Đầu ngón tay hơi lạnh ở lòng bàn tay ghi từng nét, khi cậu viết đến “Đêm nay” “Muộn”, Cố Xuyên Bách đã chuyển cổ tay đem tay cậu nhẹ nhàng bao lấy,nhẹ nhàng gật gật đầu: “Vậy trước đi ăn cơm.”
Cho dù phát hiện dị thường cũng không thể lập tức lộ ra, bây giờ bắt đầu làm lại thực nghiệm, không chỉ không có thiết bị trống, hơn nữa cũng dễ dàng khiến cho thực nghiệm viên mâu thuẫn.
Lục Kinh Mặc chớp chớp mắt, nhẹ nhàng gật gật đầu, đem số ghi chép cùng số liệu đóng lại, giao cho mọi người tiếp tục thực nghiệm, cùng y rời khỏi phòng thí nghiệm.
“Kinh Mặc, có thể hay không là Chiêm Phái? Hắn dùng biện pháp khác muốn ngươi không làm được, liền thu mua nghiên cứu viên củ ngươi……”
Ra khỏi phòng thí nghiệm, Cố Xuyên Bách rốt cuộc nhịn không được, nhíu chặt mày thấp giọng mở miệng, trong lòng dâng lên ồng đậm bất an.
Loại thực nghiệm này quá trình thật sự quá đơn giản, nếu là loại mới nhập môn tay mơ không phải cậu tới kiểm tra số liệu, ở trong mắt đại bộ phận đạo sư nói không chừng đều chỉ liếc mắt một cái liền trực tiếp đảo đi.
Cố tình chọn loại địa phương này để ác ý tạo giả bóp méo số liệu, khó đảm bảo không phải là Chiêm Phái âm thầm chơi xấu, thu mua nghiên cứu viên, muốn huỷ hoại luận văn của Lục Kinh Mặc.
“Không quan trọng, chúng ta làm lại một lần nữa.”
Lục Kinh Mặc tựa hồ cũng không hiện ra chút đắc ý nào, cầm tay y ôn thanh mở miệng.
Cậu có phòng thí nghiệm tư nhân, lại không cần phải làm thực nghiệm về mấy cái điện kính kia, dùng dụng cụ cùng kinh phí đều áp không được cậu, Chiêm Phái chó cùng rứt giậu cũng không kỳ quái.
Nếu chỉ là luận văn năm đó bị tạo giả, Chiêm phái còn có thể cắn chết không nhận, nhiều nhất là thanh danh không dễ nghe, chưa chắc nhất định sẽ bị thu hồi chức vụ giáo sư, chỉ bị thấp đi một bậc trong viện viện nghiên cứu khoa học cũng không phải không thể an thân.
Nhưng làm ra loại chuyện ác ý phá hư thực nghiệm của người khác, chỉ cần bắt được chứng cứ, tin tức trong vòng học thuật này lan truyền cũng không chậm hơn so với giới giải trí, trong vòng nửa tháng, Chiêm Phái đại khái liền không có biện pháp tiếp tục đặt chân ở bất luận cái hội nghị nghiên cứu khoa học cao cấp nào.
Hệ thống thích nhất làm loại chuyện này, không lo lắng tìm không được chúng cứ đáng tin cậy. Lục Kinh Mặc để lại nó để điều tra tin tức, liền không hề quá để tâm, kéo Cố Xuyên Bách cùng đi nhà ăn.
*
Hai người ăn cơm xong, lại về tới văn phòng đơn giản nghỉ ngơi một buổi trưa, chạng vạng mới về tới phòng thí nghiệm.
Thực nghiệm viên đều đã rời đi, phòng thí nghiệm trống không, làm người ta lại nghĩ tới chuyện xảy ra hôm làm kem.
Hệ thống đã xây xong phòng ở, nghe nói muốn tìm chứng cứ hứng thú bừng bừng xuất động toàn diện. Lục Đăng ở trong đầu giúp nó soạn ra mấy phương hướng, để tránh bắn tên không trúng đích, đang cúi đầu mang bao tay, sau lưng lại bỗng nhiên bị hơi thở ấm áp bao phủ.
“Kỳ thật ta còn biết làm chè đậu xanh, bất quá hiện tại đã qua mùa hè……”
Lặp lại thực nghiệm rất đơn giản, chỉ là quá trình buồn tẻ. Kỹ năng làm thực nghiệm của Cố Xuyên Bách được tôi luyện đến lưu loát dứt khoát, khi cậu làm chuẩn bị công tác,y đã nhanh chóng dựa theo sổ ghi chép thực nghiệm lấy ra thuốc thử cùng dụng cụ, độ ấm độ ẩm cũng đều chỉnh tốt, tiến hành xong rồi bước đầu pha trộn, bắt đầu yên lặng phân chia.
Lục Kinh Mặc chớp chớp mắt, nhìn bản thân đứng trên đài thí nghiệm nhưng tựa hồ không giúp được gì, ngẩng đầu nhìn y: “Máy ly tâm ta cũng có.”
“Chính là hiện tại thời tiết quá lạnh, uống chè đậu xanh ——”
Cố Xuyên Bách dở khóc dở cười, lý trí khuyên nửa câu, liền ở dưới ánh nhìn chăm chú đầy cõi lòng chờ mong của cặp mắt đen kia phóng bỏ lý trí: “Hảo, chúng ta đây nấu uống……”
Tiểu giáo sư hiển nhiên thập phần vừa lòng, cong cong mặt mày đi xem xét thực nghiệm, chỉnh tốt đồng hồ đếm ngược đặt ở một bên, lại thêm một câu: “Có thể nổ bắp rang sao?”
Trong phòng ngủ có mấy tên súc vật, vì không cần điểm danh phỏng chừng đã đem y bán sạch sẽ.
Cố Xuyên Bách thở sâu, chậm rãi thở ra, thành thật gật đầu: “Còn có thể dùng quả vải cùng dưa lê làm trứng cá muối.”
Nhận được tin tức mình muốn, tâm tình Lục Kinh Mặc hiển nhiên tốt lên, đôi mắt lộ ra bên ngoài khẩu trangđều cong lên. Cố Xuyên Bách nghẹn họng cười khẽ, mang bao tay không thể xoa tóc của cậu, chỉ có thể cúi người qua, dùng chóp mũi cọ cọ vành tai cậu: “Ngươi hảo hảo đem thân thể dưỡng tốt, cái gì ngon ta đều làm cho ngươi ăn.”
Y một chút cũng không nghĩ nhìn đếnngười trước mặt lại vô thanh vô tức đến mức ngã vào trong lòng ngực mình.
Lục Kinh Mặc nghe lời gật gật đầu, lại cúi đầu thực hiện bước tiếp theo của thực nghiệm.
Rốt cuộc còn nhớ rõ chuyện chính, lại nhớ mãi chuyện mau chóng đưa cậu về nhà hảo hảo nghỉ ngơi, Cố Xuyên Bách cũng không hề phân tâm, chuyên chú làm thực nghiệm.
Hai người từng người bận rộn, ngẫu nhiên phối hợp với nhau, tiến trình thực nghiệm trước sau thuận lợi. Cố Xuyên Bách lưu lại nhìn chằm chằm bản nhiệt độ đun nóng, Lục Kinh Mặc đi lấy ra tới thành quả mới ra lò, mới mở ra máy móc, lại bỗng nhiên “Bang” một tiếng vang lên, đèn phòng thí nghiệm chợt tắt, trước mắt nhanh chóng đen nhánh một mảnh.
Ngoài cửa sổ bóng đêm thâm trầm, không trăng không ánh sáng, một mảnh đồng dạng đen như mực.
Một đầu khác vẫn cứ an tĩnh, trong lòng Cố Xuyên Bách lại chợt dâng lên nồng đậm bất an: “Kinh Mặc……?”
Tiểu giáo sư của y sợ tối.
Vì tránh cho quấy nhiễu thực nghiệm, hai người đều chuyển ở quanh đài thực nghiệm. Nhất thời tìm không thấy dụng cụ tiện tay gì để chiếu sáng, lại sợ sẽ không cẩn thận chạm vào thuốc thử, y chỉ có thể sờ soạng bàn thí nghiệm, dọc theo phương hướng trong trí nhớ nhanh chóng đi qua.
Trong tay Lục Kinh Mặc vẫn cầm thuốc thử, bị biến cổ thình lình xảy ra dẫn tới hơi giật mình, trong đầu bỗng nhiên truyền đến âm thanh của hệ thống.
“Ký chủ đừng sợ! Là cái máy này hỏng rồi, khiến cho phòng thí nghiệm đứt cầu dao, ta lập tức có thể sửa tốt!”
Hai lần trải qua đã làm hệ thống chặt chẽ nhớ kỹ ký chủ sợ tối, hạ quyết tâm nhất định phải lợi dụng lần cơ hội này để bảo vệ tốt ký chủ, tin tưởng mười phần mà giải thích tình huống, lại tiếp tục săn sóc mà lải nhải: “Ký chủ yên tâm, sẽ không có chuyện gì, có ta ở đây, ta sẽ bảo vệ tốt ký chủ ——”
Lời còn chưa dứt, thân hình quen thuộc đã trong bóng đêm chuẩn xác sờ soạng đến gần, ở trong tầm nhìn của Lục Đăng cúi người xuống, đầu ngón tay chạm đến vành tai cậu, nhẹ nhàng tháo khẩu trang xuống.
Lục Đăng chớp chớp mắt, ngẩng đầu nhìn qua. Cố Xuyên Bách đem cậu vững vàng ôm ở trong ngực, chuẩn xác ở trên môi cậu nhẹ nhàng chạm vào một cái.
“Thời điểm sợ tối, liền nhớ kỹ cái này……”