Những Quyển Sách Này Muốn Làm Tôi

Chương 3 : Chỉ muốn cắm vào thôi sao [H]

Edit : Đàn Hy

“Tê… thả lỏng chút.” Pha Tây bị kẹp đến nổi gân xanh trên trán, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của hai người hoàn toàn không giống kích cỡ, bị cô kẹp chặt sau khi tiến vào chưa được một phần ba, vách thịt mỏng manh không ngừng chống cự. Muốn khôi phục lại trạng thái ban đầu. Phần đầu chôn vùi trong tiểu huyệt giống như thiên đường ấm áp, nhưng phần thân gậy lộ ra bên ngoài không được an ủi, sự tương phản giữa hai ngăn đơn giản chỉ là sự tra tấn ngọt ngào.

Cau mày tuấn tú, trên trán chảy ra mồ hôi xẹt sườn mặt, nhịn không được muốn chạm vào du͙© vọиɠ , kéo hai cổ tay gầy guộc của Hứa Nịnhđè lêи đỉиɦ đầu cô, một tay nhặt lấy tiểu âm đế co rút lại vì đau. Đang bị kìm nén lạnh lẽo vùi đầu vào đó, phát ra tiếng nước "chụt chụt". Rồi anh há miệng ngậm lấy như sắp nuốt trọn bầu ngực bé nhỏ để xoa dịu những dây thần kinh nhạy cảm của cô gái.

Anh liếʍ xương quai xanh mảnh khảnh, cái cổ nổi lên đau đớn, liếʍ dọc theo đường cong quai hàm đến lỗ tai Hứa Nịnh, nhẹ nhàng gặm lấy dái tai nhỏ nhắn đỏ ửng, Pha Tây thổi vào lỗ tai khơi dậy sự run rẩy của cô gái, "Ngoan nhẫn, Nhẫn rồi sẽ qua."

"Hừ, đi ra ngoài ..."Hứa Nịnh sợ hãi vô cùng đau đớn, chỉ có thể ngoan ngoãn hít sâu một hơi, thả lỏng cơ thể, cố gắng tiếp nhận kẻ xâm nhập thô bạo. Thần kinh không còn căng thẳng, cô có thể cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ do sự vuốt ve của người đàn ông mang lại, đánh vào cơ thể cô từng đợt khiến cô có chút choáng váng. Những nơi bị chạm vào dường như đốt một ngọn lửa nhỏ, nóng rát và ngứa ngáy, tất cả đều từ từ tụ lại ở bụng dưới, hòa thành một ngọn lửa cuồng bạo, thiêu đốt cơn đau.

Thịt đế bị người đàn ông liên tục ấn vào như công tắc, dần dần không thành, khiến chất lỏng da^ʍ dãng càng ngày càng chảy ra nhiều hơn, hành lang vốn đã khô vì đau lại trở nên ẩm ướt.

Mặc dù Hứa Nịnh miệng nói cự tuyệt, nhưng thân thể của Hứa Nịnh đã sẵn sàng nghênh đón, cô không còn mặt mũi nào mở miệng bảo người người đàn ông kia động. Cô chỉ quấn lấy bắp chân vừa đá trước đó của mình quanh eo Pha Tây, nhắm chặt hai mắt không dám nhìn vào biểu hiện của anh, ám chỉ xoa nhẹ phần bắp thịt rắn chắc bằng gót chân sau.

Người đàn ông không hiểu suy nghĩ của cô, thấp giọng cười hỏi: “Có thể cử động được không?”

Động tác trên tay không ngừng chuyển từ dịu dàng sang dữ tợn, vừa nhéo vừa ấn, khiến tiểu huyệt không ngừng chảy nước, nhưng lại bị côn ŧᏂịŧ lấp kín và không thể phát tiết.

Nếu Hứa Nịnh mở mắt ra vào lúc này, có thể nhìn thấy nụ cười xấu xa trên khuôn mặt thanh thoát vốn có của Pha Tây, trong đôi mắt nâu của anh, dục thú đã thức tỉnh, phun một hơi thở nóng rực và chuẩn bị nuốt cô vào bụng. .

"Ô ...ô" Rõ ràng chỗ sâu nhất trong hoa huyệt đang rất ngứa, cô gái lại ngượng ngùng gật đầu đáp ứng. Bị người ta cường bạo cô sao có thể mời sắc lang tiến vào cơ thể của mình? Điều này chẳng phải chứng tỏ cô là người da^ʍ dãng trời sinh sao!

Côn ŧᏂịŧ cứng ngắc lắc đầu đổi lại nam nhân nói "Vậy ta đi ra ngoài", thịt huyệt iết chặt nhưng không giữ được côn ŧᏂịŧ chậm rãi rút đi, cuối cùng chỉ còn lại có cái đầu nấm dày trơn bóng nông chặn miệng huyệt, càng làm cô cảm thấy thân thể hoảng sợ, khắp nơi hoa huyệt ngứa ngáy, cuối cùng không nhịn được nhẹ nhàng ngâm nga: "Đừng, vào đi, vào đi..."

"Hả? Cô bé nói cái gì? Nghe không được." Pha Tây lắc eo, qυყ đầυ biến côn ŧᏂịŧ mềm mại tại miệng lỗ lại hoành hành, nếp thịt đóng mở, miễn cưỡng mυ'ŧ vào một cách sưng sướиɠ.

Người đàn ông cố gắng chịu đựng, mồ hôi trên trán cô đập vào môi Hứa Nịnh một tiếng “ lạch cạch”, theo bản năng cô liếʍ láp nó, vị mặn lan tỏa trên đầu lưỡi, thúc giục cô nhanh chóng thẳng thắn.

Vả lại mặt mình lại nhanh như vậy, Hứa Nịnh trong lòng tự an ủi mình chết sớm, thừa sống thiếu chết, mau kết thúc còn hơn là đau khổ dài. Chất lỏng trắng trong đường hầm đã tràn ra khiến cô rất khó chịu, cả người toát ra khí thế du͙© vọиɠ.

"Tôi nói," Có một sự xấu hổ trong giọng nói nhẹ nhàng và khát vọng được dễ dàng bị phát hiện ra, "Cắm, cắm vào ..."

Sau đó, Hứa Nịnh quay đầu sang một bên, cố gắng vùi mặt vào cánh tay bị kéo lên cố định, cô chưa bao giờ nghĩ rằng bóng tối trước mặt chỉ khiến cô tập trung hơn vào nơi bị cắm vào,còn có người đàn ông nhỏ giọng hỏi

Một giọng nói khàn với sự trêu đùa và nhẫn lại vô cùng :"Chỉ là cắm vào thôi sao? Yêu cầu của cô gái rất đơn giản."

Đương nhiên — không chỉ là cắm vào mà còn phải liên tục thọc ra rút vào để cô có thêm kɧoáı ©ảʍ, cắm cô cho đến khi kêu da^ʍ dãng rồi phun nước — Hứa Nịnh vừa nghĩ tới đó, hoa huyệt liền giật giật hai lần. Cả thể xác và tinh thần đều bị người đàn ông đó hành hạ thậm tệ, làm cô giảm dần mọi sự e dè.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô hằn lên vẻ áy náy vì xấu hổ, cơ thể vùng vẫy vô nghĩa cố gắng thỏa mãn du͙© vọиɠ chỉ bằng một qυყ đầυ, Hứa Nịnh siết chặt ngón tay phải cúi đầu trước du͙© vọиɠ, phát ra tiếng mời gọi với tiếng nức nở khe khẽ:" Đều phải, vào và ra, tất cả huh— "

Chưa kịp dứt lời, Pha Tây đã nóng lòng đỡ cây côn ŧᏂịŧ đâm vào huyệt đạo uốn éo. Hắn không có đi sâu, vì đây là lần đầu tiên của Hứa Nịnh nên quan tâm, côn ŧᏂịŧ thô to đi hai điểm lui một điểm, chậm rãi khai phá một mảnh đất hoang chưa từng mở ra.

Mỗi lần qυყ đầυ ô ô rút ra đều cuốn đi một đợt chất lỏng màu bạc, nhưng không kịp tốc độ tiết ra của da^ʍ huyệt, tiếng " òm ọp òm ọp" không dứt bên tai, giống như một bản nhạc da^ʍ mĩ thúc giục người ta động dục.

Hứa Nịnh vốn tưởng rằng anh sẽ giống như nam nhân trong truyện người lớn điên cuồng mà làm, không ngờ anh lại ôn nhu như vậy, không có ý cự tuyệt cảm giác từng bước mở ra, ngược lại có chút dục tử dục tiên.

Thịt mềm trơn trượt hút lấy côn ŧᏂịŧ vào sâu hơn, khi bị côn ŧᏂịŧ nghiền nát đến những nếp gấp ẩn hiện, thân thể chưa từng trải qua cảm giác kɧoáı ©ảʍ như vậy vui sướиɠ đứng lên, ước gì côn ŧᏂịŧ sẽ nghiền nát hết, đem từng bước tường huyệt khám phá.

"Hừ ... Thật là lạ ..." Hứa Nịnh ngẩng đầu thở hổn hển, hé mắt nhìn biểu cảm gợi cảm của người đàn ông, lông mi dài không giấu được du͙© vọиɠ trong con ngươi, lông mày dài cau lại vì kɧoáı ©ảʍ của dươиɠ ѵậŧ, đôi môi hé thở ra hơi nóng mà phả vào mặt cô, có chút ngứa ngáy, ở chỗ sâu chưa mở ra ngứa ngáy.

Dần dần, cô cảm thấy tốc độ như ốc sên bò quá chậm, đến khi nào mới có thể xoa dịu cái miệng trong cùng? Hứa Nịnh không nhịn được mà dùng hai chân ôm lấy eo người đàn ông, kẹp chặt vách thịt không cho anh lui ra ngoài, ngực cô vô thức dựng đứng, hai trái đỏ mọng đung đưa dụ dỗ tầm mắt của Pha Tây.

Kinh nghiệm sa trường của người đàn ông bị thách thức, côn ŧᏂịŧ thực sự vặn vẹo muốn bắn ra vì sự chặt chẽ của cô, qυყ đầυ to lớn được phục vụ nhiệt tình, đường gân căng phồng trên côn ŧᏂịŧ cẩn thận vạch ra, ngâm trong da^ʍ huyệt ấm áp. Làm eo anh không khỏi tê dại. Cúi đầu nhìn xuống thấy có một thân cây gậy lớn lộ ra bên ngoài và nó trở nên sáng bóng vì dính da^ʍ định của cô gái.

Anh cúi người hôn lên cái miệng nhỏ nhắn đang thở không ra hơi của cô gái, không còn kẹp tay cô nữa mà dùng cả hai tay kéo đôi chân trắng nõn và thẳng tắp của cô lên vai, nhìn rõ cái miệng nhỏ hồng hào đói khát đến nhường nào. Hoa huyệt nuốt một cây côn ŧᏂịŧ quá khổ, rõ ràng không chịu nổi khổng lồ như vậy duỗi thành hình chữ o, thế nhưng dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra vứt bỏ như tiền.

" Cô bé thật tham lam, đừng hối hận."

Giọng nói khàn khàn đưa ra cảnh cáo cuối cùng, anh vốn dĩ muốn đợi cô hoàn toàn thích ứng, nhưng hiện tại xem ra phong thái của quý ông không cần dùng trên giường. Cô gái dưới thân đã đọc hết truyện người lớn và quen thuộc với quá trình này, tâm lý da^ʍ dãng và thể chất của cô tự nhiên sẽ thay đổi không lường trước được, ngay cả tiếp thu xâm phạm của cô nhanh hơn nhiều.

Đương nhiên, Hứa Nịnh không biết rằng những truyện sắc mà cô thường đọc sẽ trở thành chất xúc tác vào lúc này,cô thường chỉ có cách che giấu ham muốn bấy lâu nay nhưng không được thỏa mãn, rốt cuộc làm sao có thể nếm thử được?

Những bất an do cặp mông đung đưa mang lại khiến cô muốn dựa vào thứ gì đó, lúc này thứ thích hợp nhất chính là cơ bụng rắn chắc của đàn ông. Hứa Nịnh đáp lại một cách mơ hồ, xoay người vặn vẹo mà âm thầm dụ dỗ Pha Tây.

Đôi bàn tay to khỏe véo hai bắp chân non mềm, côn ŧᏂịŧ đẩy vào làm đứt từng lớp thịt quyến rũ, uy hϊếp vách thịt mềm mại, va vào một chỗ phồng cứng gặp phản xạ của cô gái co giật mới dừng lại. Pha Tây khẽ cười, cũng không rút ra, đi thẳng đến tìn chỗ vào trong, đầu nấm bị bắt lấy mà mãnh liệt.

Cái miệng nhỏ nhắn vẫn còn đang mời gọi vừa rồi hối cải, "A! Đừng, đừng ở đó!" Kɧoáı ©ảʍ kỳ quái ép cô nói không nên lời. Người đàn ông ác ý đánh bóng điểm mẫn cảm của cô, anh bắt lấy hai chân cô không thoát ra được. Đột ngột chịu đựng quá nhiều sự thoải mái, đến nỗi da đầu tê dại và ngón chân co quắp lại.

Hứa Nịnh ưỡn người lên, bàn tay nhỏ bé mềm yếu không phá được vòng vây của anh, đẩy l*иg ngực anh ra, cô bất lực ngã ngửa xuống giường. Cô chỉ cảm thấy hô hấp sắp đứt quãng, nhịp tim cũng không theo kịp tần suất co giật kẹp chặt côn ŧᏂịŧ, càng siết chặt càng lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ tinh thần chiến đấu của nam nhân, không những không ngăn cản được mà còn khiến vách thịt sưng lên ngày càng dày.

"Cầu xin anh, Từ bỏ! Nó hỏng mất--" Hứa Nịnh nức nở đáng thương lắc đầu, năm ngón tay nhăn lại kéo khăn trải giường, nhưng không cách nào có được sự đồng cảm của Pha Tây.

Anh rút ra một chút giống như lấy đà, côn ŧᏂịŧ lại lần nữa chạy vào chỗ mẫn cảm kịp chưa thở, đâm vào khiến nó co giật. Sau khi liên tiếp xuống mấy lần Hứa Nịnh chỉ cảm thấy linh hồn sắp bị xông ra khỏi cơ thể một chút, đỉnh sâu cuối cùng trực tiếp đưa nàng lêи đỉиɦ kɧoáı ©ảʍ.

"Ô a-"

So với cao trào vốn chỉ là món khai vị, lần này nó đến dữ dội càng dữ dội. Từ Ninh như bị ném vào chảo nóng, máu sôi sùng sục, đốt cháy tứ chi nhưng không thoát ra được, tử ©υиɠ phun ra chất lỏng tình yêu không chút do dự rửa sạch côn ŧᏂịŧ xâm phạm huyệt thịt, cố gắng hạ thấp nó. Nhiệt độ tăng cao, côn ŧᏂịŧ mềm mại khắp nơi tranh nhau liếʍ láp ân nhân mang đến kɧoáı ©ảʍ.

Pha Tây rêи ɾỉ, ôm eo mảnh khảnh không để ý đến vách tường lưu lại, tranh thủ cơ hội mở miệng cung điện để ngay lập tức xâm nhập vào phía dưới!

Túi trứng đập vào hoa môi sưng đỏ, phát ra tiếng vang "lách cách" da^ʍ dãng, điên cuồng mà đánh tan lớp dịch nhầy. Nhưng Hứa Nịnh không nghe thấy gì, cảm giác sung mãn đến gần cổ họng, trong đầu chỉ có một tiếng gầm thét, điên cuồng lắc đầu nhưng không thể ném ra ngoài, miệng vô thức rêи ɾỉ cầu xin.

"Không ... ah ..." Giọng nói thê lương và uyển chuyển như vậy là tín hiệu khiến đàn ông thúc giục động dục.

Pha Tây phớt lờ cô gái nhỏ nhạy cảm cao trào như thế nào, anh nhất định cầm cự kiếm khổng lồ thâm nhập, có khí lực không ngừng đánh phá cung. Côn ŧᏂịŧ mềm mại bị lôi ra vào miệng tiểu huyệt, ma sát sinh ra nhiệt độ cao, tiểu huyệt chặt chẽ đã hoàn toàn biến thành hình cây côn ŧᏂịŧ, mỗi lần đút vào đều thoải mái như dao quay lại vỏ bọc, khích lệ hắn căng cứng hơn.

Không chỉ túi thịt, mà ngay cả cơ bụng cũng va chạm vào mông nhỏ của Hứa Nịnh"bạch bạch", nổi lên từng mảng hồng hào, khiến đùi cô run lên.

Đôi mắt mất tiêu điểm đầy ánh sáng trắng cao, cô gái bị ném lên bờ như một con cá trắng, cô hô hấp khó khăn, cơ thể đỏ bừng lên vì bị bắt nạt, và cuối cùng cũng giãy giụa trở lại nước cạn.

——————

Tác giả có lời muốn nói :

Đã tới chậm! Chúc mọi ngày Lễ Tình Nhân hạnh phúc!

[Vì tôi đi công tác bên ngoài cả ngày nên con chó độc thân vừa khóc vừa ăn chanh

Cầu nhắn lại chữ! Chủ yếu vẫn là chữ ww

Muốn biết mọi người thích loại sách nào play

Lần đầu tiên H rất nhẹ nhàng nhưng về sau thì siêu ghê luôn!