Những Quyển Sách Này Muốn Làm Tôi

Chương 4 : Vậy tôi làm nhiều chút [H]

Edit : Đàn Hy

"Hức ... hức ..." Hạnh phúc rơi về phía trước, Hứa Nịnh đã cạn kiệt sức lực, nghiêng đầu chớp chớp đôi mắt đẫm lệ. Một ít vết máu tại hoa huyệt hòa với chất lỏng được tạo thành bọt tổng hợp ra một màu hồng gợi lên sắc tình, nhầy nhụa gây khó chịu. Chỗ sâu nhất trong huyệt vẫn đang nịnh nọt quấn lấy đầu nấm to, vách thịt quá chặt bắt đầu mềm nhũn, không còn sức chống cự mạnh mẽ bài trừ côn ŧᏂịŧ.

Cô gái đắm chìm trong dư vị sảng khoái, đôi chân trắng nõn mềm mại treo trên vai nam nhân cũng thả lỏng, lười biếng cọ cọ bả vai của hắn.

Pha Tây đứng dậy, tự nhiên thích thú với sự hấp thụ ngoan ngoãn của cô gái, có lực mà kinh hỏi, "Cô bé, tôi làm em thoải mái chứ?"

Suy nghĩ của Hứa Nịnh bị một lời nói của anh nhớ lại, nghĩ đến kɧoáı ©ảʍ khiến cô điên cuồng vừa rồi, cũng như phản ứng da^ʍ dãng của chính mình, mặt cũng đỏ bừng. Trước ánh mắt đối diện là Pha Tây trên cao nhìn xuống, giống như một con mồi bất lực rơi vào bẫy bị thợ săn nhìn chằm chằm, máu toàn thân sắp chảy ngược.

Đương nhiên cảm thấy thoải mái, mọi lỗ chân lông đều trả lời như thế này. Nhưng cô cũng sợ hãi, sợ mình đắm chìm trong cảm giác ngây ngất đến không thể xuất thủ, bị hắn huấn luyện trở thành một cô gái da^ʍ dãng trong truyện người lớn bị hôn một cái liền ướŧ áŧ, không thể xa rời nam nhân.

Co lại người mềm nhũn đầy đặn, Hứa Nịnh che mặt chặn ánh mắt của anh, không dám trả lời.

Pha Tây nheo mắt, ngoẹo đầu gặm những vết đỏ ửng trên đôi chân trắng nõn, chòm râu ngắn cọ vào người tạo cảm giác ngứa ran.

Cô gái muốn thoát ra nhưng bị trấn áp, cô nhìn thấy vẻ mặt kiên nhẫn chờ đợi của anh qua những ngón tay của mình. Đường cong trên khuôn mặt anh hoàn hảo đến kinh ngạc, yết hầu lên xuống của anh vô cùng gợi cảm, mồ hôi chảy từ cơ ngực xuống cơ bụng làm người ta vô cùng thích. Hứa Nịnh nằm mơ cũng chưa từng mình sẽ quan hệ bạch bạch bạch với một người đàn ông như vậy, thậm chí cô còn có ảo giác muốn thổ huyết ...?

Xuống chút nữa là hạ thể nơi hai người đang dán chặt vào nhau, anh áp sát vào cô đến mức anh nóng lòng đút hai bao trứng vào tận hưởng mà đợi cô trả lời.

Nội tâm Hứa Nịnh dường như có hai nhân vật phản diện đánh nhau, một trong số họ hét lên "muốn" và người kia che miệng cô và nói "không, bạn không muốn".

“Tôi, tôi không biết.” Cô lắc đầu như sắp ném hết tất cả ra khỏi đầu, chọn giả vờ làm một kẻ ngốc lừa gạt người đàn ông, nhưng cô không biết rằng một thủ đoạn như vậy đã được Pha Tây dự kiến.

“Đã vậy,” anh đặt chân cô gái xuống, dùng một tay véo vòng eo thon thả của cô, một tay giữ lấy vạt hông của cô, đột ngột xoay người 180 độ giữa tiếng hét của Hứa Nịnh, ấn côn ŧᏂịŧ nóng hổi vào hoa huyệt xoay người để buộc một chất nhầy trong suốt, đọng lại trên mắt con ngựa và gần như không thể nhắm mắt, "Uh-huh, để tôi làm nhiều một chút rồi cho tôi đáp án."

"Hừ, không được nữa, nhiều quá ..." Hứa Ninh bị vật cứng rắn đẩy vào, rút

ra thật mạnh làm cô không ngừng xin tha, quỳ trên giường cố gắng bò về phía trước để tránh đòn tấn công của anh, nhưng bị bắt lại người đàn ông ôm eo cô và kéo cô về hướng của anh. "Bang" một cái đâm vào, mông cô đau và da^ʍ dịch bắn ra khắp người.

Từ góc độ đi vào từ phía sau, có thể khám phá những nơi hiếm khi được chạm vào, cảm giác kỳ lạ không được nhẵn nhụi, những nếp thịt được cơ bắp rung động không ngừng lấp đầy và mài ra, những hạt ngọc sưng tấy cũng bị sa đi lần nữa. Túi trứng bị va đập, như thể nó được lắp đặt một máy mát xa đặc biệt, nó lắc rất thoải mái.

Không kɧoáı ©ảʍ truyền đến nhưng khiến Hứa Nịnh phải khóc thét lên, nức nở, ngay cả tiểu bạch thỏ trên ngực cũng run lên bần bật vì lực cực lớn, người đàn ông có vẻ tốt bụng cầm chúng vuốt ve càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ với quả nam việt quất thì khó hơn.

Cứ vài phút, Hứa Nịnh lại bị bức đến cao trào, người đàn ông tồi tệ như vậy đã nhớ tất cả những điểm nhạy cảm của cô lúc nãy, lúc này, anh đang thay đổi cách chọc ngoáy với nhiều góc độ và cường độ khác nhau mà đâm vào: "A, a ừ…". Cô còn cảm thấy kêu liên tiếp như vậy họng sẽ mau hỏng, thân thể mới vừa bị khai phá như vậy nên cũng không làm trong thời gian dài được, vô cùng mệt một.

Mỗi lần Pha Tây chỉ rút một đầu nấm ra còn lại nhét vào tất cả, tiểu huyệt bị đâm đi chưa kịp trở về như cũ, co giật cố gắng nuốt lấy thân cây thô dài, quấn lấy côn ŧᏂịŧ muốn nó tỏ ra ngoan ngoãn, nhưng hoàn toàn bị phản bội cô chủ hét lên "không cần". Anh chỉ cảm thấy nơi huyệt ấm áp và ướŧ áŧ, như có hàng ngàn chiếc lưỡi mềm mại đang liếʍ láp dươиɠ ѵậŧ, bọt biển sưng tấy không thể kiểm soát, thậm chí còn được chăm sóc cẩn thận ở miệng sâu nhất luôn. nhiệt tình mà phun dâʍ ɖị©ɧ để anh có thể đâm vào nhanh hơn và mượt hơn. Dâʍ ɖị©ɧ chảy ra bên ngoài làm ướt hết lôиɠ ʍυ của canh, một dúm một dúm nhỏ đầy dâʍ ɖị©ɧ.

Anh ậm ừ thở hổn hển, liếc mắt nhìn mái tóc đung đưa của cô gái, trên tấm lưng trắng nõn, vòng eo thon thả vặn vẹo càng thêm giãy dụa như một nữ thú đang tìm kiếm kɧoáı ©ảʍ. Cô gái nhỏ vẫn còn ngây thơ trước đó không lâu đã biến thành một đứa bé da^ʍ dãng dưới thân anh, thân thể theo bản năng bình tĩnh lại mà hy sinh mông cho người đàn ông.

Cô lướt lên xuống dọc theo cây côn ŧᏂịŧ, dồn về phía sau thúc giục anh thả ra, và bắn cho đầy cô gái nằm dưới thân, khiến cô không bao giờ dám đọc tiểu thuyết người lớn nữa.

"Ồ ... không được..." Khuỷu tay chống đỡ cơ thể của Hứa Nịnh đã hoàn toàn mất đi sức lực, đầu gối bị cọ tới cọ lui đến đỏ bừng. Cô mềm nhũn, vùi mặt vào khăn trải giường, trong lòng than thở rằng người đàn ông này kéo dài quá mức, cô sắp bất tỉnh.

Nhíu mày cắn môi, vẻ mặt vừa vui thích vừa thống khổ, lông mi dài đẫm lệ vui sướиɠ, đuôi mắt nhếch lên đỏ bừng, khuôn mặt thuần khiết của cô gái lộ ra vẻ khát vọng, thậm chí là thánh nhân cấm dục cũng bị cô hấp dẫn. Cũng may là có người đàn ông không thể nhìn thấy bộ dạng mê hoặc như vậy của cô, nếu không thực sự cho rằng cô trời sinh dâʍ đãиɠ

“Thật sự không có tác dụng sao?” Pha Tây vén mái tóc đen đã rốt của cô, ngậm lấy gáy Hứa Nịnh, thân dưới không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ, bắp thịt trên đùi nổi lên, trông giống như một con sư tử đực đang kí©ɧ ŧɧí©ɧ mẹ động dục và rụng trứng.

Bộ ngực rắn chắc và nóng bỏng của người đàn ông áp sát phía sau cô, và cô gái gần như bị bao phủ bởi hơi thở và nhiệt độ cơ thể của anh. Không đợi câu trả lời của cô, Pha Tây tự mình tăng tốc đô, tiếng "Bang phốc bang phốc" liên tục vang lên, túi trứng gần như lủng lẳng trên bóng đen cho thấy người đàn ông sắp bắn tinh cho nên tâm tình vội vàng.

Hoa môi không ngừng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tàn phá không khép lại được nữa, hoa huyệt theo thói quen giật giật, một cây gậy dày và dài như vậy như muốn đâm thủng tim cô!

"Ôi a!" Hứa Nịnh cắn chặt ga gường mông kiều chuẩn bị chờ nam nhân bắn tinh. Túi nhảy lên một cái, ngàn con mắt trữ tình không biết từ bao giờ lao ra khỏi mắt ngựa, đập vào miệng huyệt ham ăn, lập tức rót vào nơi thuần sinh, nóng đến mức bắn ra một lực rất lớn.

Hai buồng va chạm kịch liệt trong huyệt đạo mẫn cảm không thôi, một dòng điện ấm áp tràn ngập bụng dưới, Hứa Nịnh trợn tròn mắt, cô như bị ném vào một thiên đường xinh đẹp, tứ chi hóa thành mây mềm không còn bị suy nghĩ khống chế gì nữa. Cột sống và xương chậu bùng lên những tia lửa râm ran, thiêu đốt mọi dây thần kinh, và cuối cùng thiêu rụi ý thức của cô thành tro bụi, bay vào giữa vùng cao hỗn loạn,chảy vào trong bóng tối.

Chủ nhân hoa huyệt thân thể đã mất đi ý chí còn đang đắm chìm trong vần vũ sau, cô không những không xua đuổi được sự yếu ớt có kích thước đáng kể, ngược lại còn ngậm chặt, khiến cho nam nhân thậm chí khó có thể rút ra.

“Hừ, thật sự là ngất xỉu rồi còn không tha cho người đúng cho cô gái nhỏ.” Pha Tây thở dài nhẹ nhàng, cơ thể nhỏ nhắn và hấp dẫn phủ đầy lông tơ được phản chiếu trong đôi mắt nâu của anhvà giọng nói chậm rãi . Chất lỏng trắng đυ.c do hai người trộn lẫn từ từ chảy ra, hai cánh hoa đã bị dán chặt nên không thể nhìn rõ.

Cành ngọc được xoa bóp dưới áp lực mạnh mẽ đã khôi phục vài phần nhãn lực của cô, nếu không phải lần đầu tiên chịu không nổi, e rằng anh sẽ tiếp tục thực hiện du͙© vọиɠ của mình cho dù cô đã ngủ say.

Hứa Nịnh không biết rằng cô đã thoát khỏi một kiếp nạn, nhưng cô vẫn đang bị một người đàn ông xâm lược trong giấc mơ của mình. Nói mớ cự tuyệt, cô được ôm vào vòng tay rộng lớn của Pha Tây và chìm vào giấc ngủ.

.........

Ánh nắng tràn vào nhà qua rèm cửa, vuốt ve khuôn mặt non nớt của cô gái, xua đi hơi ái muộn trong không khí.

Khi Hứa Nịnh mở mắt ra, cô rất hy vọng tất cả những gì xảy ra đêm qua đều là mơ, l*иg ngực ấm áp của người đàn ông phía sau đã đánh tan hy vọng của cô.

Cô gái vừa tỉnh dậy đã đỏ bừng cả mặt, đôi mắt lim dim liếc xuống cánh tay bắt chéo trước ngực, cô nâng bàn tay nặng trĩu đầy chì lên đẩy không nhúc nhích. Cơ thể không có cảm giác nhớp nháp nhưng rất đau nhức, đặc biệt là nơi riêng tư, dường như có ảo giác có côn ŧᏂịŧ đang vào. Những cuộc làʍ t̠ìиɦ đêm qua giống như những mảnh vỡ, Hứa Nịnh ghép chúng lại với sự hổ thẹn.

"Thật sự là thật ..." Giọng nói có chút cát, ước chừng tối hôm qua rêи ɾỉ cầu xin quá nhiều.

Một giọng nam trầm thấp dễ chịu vang lên trên đầu anh, “Đương nhiên là sự thật, và nó đã trở thành

lịch sử.” Anh duỗi tay ôm một con thỏ trắng chưa biến mất dấu hôn, xoa nắn nó rất sắc tình.

Phản ứng mà một người đàn ông buổi sáng nên có lúc này lại bị Hứa Nịnh trải qua, cái mông bị chọc vào rất khó chịu.

"Không được nữa, sẽ rất đau ..." Thân thể mỏng manh của cô bị gò bó không có chỗ để giãy giụa, chỉ có thể đau lòng cự tuyệt, bàn tay nhỏ bé vốn định đánh cánh tay của người đàn ông kia yếu ớt nghỉ ngơi.

Pha Tây vô cùng thích thú, cúi đầu liếʍ vành tai đỏ bừng của cô, hơi nóng thở ra thiêu đốt cái cổ thanh tú, "Ngoan, anh sẽ không đi vào."

Nói xong liền mở mông ra, đem côn ŧᏂịŧ vừa cứng vừa dày mà đến miệng huyệt mà chà sát.

Mặc dù không tiếng vào hoa huyệ, nhưng nghe tiếng gầm gừ khêu gợi gợi cảm của người đàn ông bên tai, và sức nóng từ thịt mềm được cọ xát, nghĩ về cách anh làm cô tối qua đến cao trào không thôi, Hứa Nịnh vẫn không có gắng để không chảy nước.

Ở lâu như vậy ma sát kịch liệt, Hứa Nịnh đột nhiên nắm được một tia linh cảm, còn chưa kịp nghĩ tới sau này liền bị hành động của Pha Tây đẩy ra.

Người đàn ông không làm cho cô xấu hổ, ngay sau đó theo bản năng mà thả ra.

May mắn thay, hôm nay là Chủ nhật, sẽ không có người hầu đánh thức cô sau khi cô ngủ, nếu không cô không biết mình sẽ như thế nào khi bị nhìn thấy cô đang bị một người đàn ông ôm trút bỏ du͙© vọиɠ.

"Cái kia ..." Lần này Hứa Nịnh dễ dàng đẩy tay Pha Tây ra, ôm ngực ngồi dậy, do dự không biết mở miệng để cho anh rời đi.

Thành thật mà nói, cô không muốn tin những hình phạt mà anh nói, nhưng rồi cô không thể không tin. Người đàn ông có vẻ ngoài lãnh đạm biết cô lén lút làm gì trong thư viện, liền cắt đứt mọi giọng nói để những người bên ngoài không nghe thấy tiếng kêu cứu của cô.

Vừa rồi, anh ta quét sạch tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào người cô chỉ bằng một cái quẹt. Không phải một người bình thường có thể làm được.

Không để cô suy nghĩ quá nhiều, Pha Tây đã nói chậm rãi, "Đừng lo lắng, cô gái nhỏ, tôi sẽ đi khi hết giờ."

Phất tay đem quần áo từ xa ném tới bên người Hứa Nịnh, ánh mắt sắc bén ôn nhã ẩn chứa ý cười, "Trước đó, hình phạt của tôi sẽ không dừng lại. Nhưng nếu cô gái cư biểu hiện tốt trong lời nói, Biết đâu sẽ có phần thưởng? "

Với đôi tay hào phóng, anh lần lượt mặc từng bộ quần áo của Từ Ninh lên người cô, ăn mặc chỉnh tề như một vị trưởng bối chăm sóc trẻ nhỏ, mỗi cử động đều tràn đầy sự cưng chiều dịu dàng. Nhưng trong mắt người con gái lại phán anh ta là, mặt người dạ thú

——————

Tác giả có lời muốn nói :

Bộ sưu tập đột nhiên tăng lên rất nhiều và làm tôi sợ hãi ww cảm ơn mọi người! Sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ!

Trong dàn ý của tôi có tám nhân vật nam chính, tôi xin nói là 23333 sợ bản sao dài quá nên viết ba.

Thông báo tiếp theo là một cuốn sách toán học dễ thương! Tôi đã chọn oh oh oh!

Sau đó, tôi hơi tò mò về việc mọi người đọc cuốn sách này ở đâu. Tôi cũng không tìm thấy cuốn sách đó và tôi sợ không ai nhìn vào cuốn sách này ...

Tiếp tục thu thập thông điệp ngọc trai!