Giấc Mộng Trở Thành Sự Thật

Chương 6: Trò chơi Ŧìиɦ ᗪu͙ƈ

"Trò, trò chơi?" Tần Sở ngừng một chút, lập tức nghĩ đến cái trò chơi mà mình cài đặt rồi lại biến mất kia, "Giấc mộng trở thành sự thật?"

"Đúng vậy, trò chơi này tên là Giấc mộng trở thành sự thật." Người máy giải thích một cách trật tự, "Trò chơi này là bản cao cấp hơn so với các bản ở không gian khác, do Đại Sư ở không gian K742 (haha, mau nhìn ta mau nhìn ta, tác giả quân ra mặt đây) sáng tác, là trò chơi tìиɧ ɖu͙© nam nam chân thật 100%. Người chơi cài đặt trò chơi, bắt đầu nhập số liệu là có thể tiến hành trò chơi, trò chơi bắt đầu khi người chơi bước vào giấc ngủ, ở trong mộng mô phỏng các cảnh tượng tìиɧ ɖu͙©, cho người chơi trải nghiệm tìиɧ ɖu͙© vui sướиɠ nhất, chân thật nhất!"

"Tao không chơi! Mau chấm dứt trò chơi!" Tần Sở rốt cuộc hiểu ra vì sao mình lại làm mộng xuân như vậy.

"Độ chân thật của trò chơi là 100%. Phản ứng của người chơi trong trò chơi đều là chân thật, lượt khen ngợi cũng rất cao!" Người máy nói.

"Không phải chân thật!" Tần Sở nhớ tới biểu hiện dâʍ đãиɠ của mình trong mộng kia, luôn miệng phản bác, như thế nào cũng không chịu thừa nhận mình là tên dâʍ đãиɠ.

"Lúc người chơi bắt đầu trò chơi đầu tiên, nếu là thụ, trò chơi sẽ tự động tăng cao độ mẫn cảm của người chơi, phòng ngừa việc làʍ t̠ìиɦ quá mức sẽ tạo thành thương tổn cho người chơi. Nhưng mà về sau sẽ không điều chỉnh nữa." Người máy giải thích," Hơn nữa trò chơi này một khi được cài đặt thì không thể xóa bỏ. Nếu người chơi muốn dừng trò chơi lại, thì sau khi trải qua năm giấc mộng, sẽ có một phần điều tra phản ứng người chơi, khi đó nếu người chơi không muốn chơi nữa là có thể dừng lại, trước đó là không thể dừng lại. Cũng giống vậy, cơ hội thỉnh cầu GM trợ giúp giải thích trò chơi cũng chỉ có một lần."

"Nhưng tao không tự nguyện chơi trò này a! Tao còn không biết trò chơi này từ đâu ra nữa!" Tần Sở vô cùng không muốn đợi bên trong trò chơi, hiện tại hai tay hai chân cậu đều bị cột lại, áo quần đều bị lột, tính khí (dư*ng v*t) đứng thẳng, bộ phận bí ẩn trên người đều lộ ra hết.

"Trò chơi này là trò chơi phi lợi nhuận, phân bố tùy tiện ở các không gian khác nhau, người chơi cũng là tùy chọn, nhưng mà hầu như tất cả người chơi trước đây đều rất vừa lòng, chưa từng có ai dừng lại trò chơi sau năm giấc mộng đâu!" Người máy nói.

"Tóm lại tao không cần, còn có... " Tần Sở còn chưa nói xong, người máy liền ngắt lời cậu," Chỉ đạo trò chơi tiến hành xong, nhiệm vụ của GM747 hoàn thành, chuẩn bị rời đi, chúc người chơi có trải nghiệm tình yêu vui vẻ!".

Vừa dứt lời, người máy liền biến mất, người trong phòng bắt đầu hoạt động lại.

Xem ra ngoài việc chống đỡ qua năm giấc mộng cũng không còn cách nào khác, Tần Sở bi ai nghĩ.

"Được rồi, bây giờ chúng ta học bài thực hành." Thầy giáo từ dưới bục giảng cầm ra một cây thước, cây thước này được làm từ sắt, phần tay cầm rất thô, càng lên cao càng nhọn, phần đầu nhọn giống như là kim châm.

"Nơi này chính là núʍ ѵú, nhìn đây, núʍ ѵú của tao hóa này bị sưng vừa lớn vừa đỏ, đây chính là chứng minh tao hóa bắt đầu phát tao." Thước của thầy giáo chỉ vào đầṳ ѵú của Tần Sở, cảm giác lạnh lẽo khiến Tần Sở run lên, lời nói mang tính nhục nhã của thầy giáo cùng ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của các học sinh phía dưới khiến cho mặt Tần Sở càng thêm nóng, đây không phải là thật, chỉ là mơ thôi, Tần Sở ở trong lòng thầm nhủ.

"Bình thường chúng ta có thể đùa giỡn núʍ ѵú của hắn một chút." Thầy giáo dùng thước đâm đâm đầṳ ѵú Tần Sở,"Xem, đối với loại tao hóa này, chỉ đâm một chút cũng sẽ có kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt!".

Đầu thước nhọn bị mài mòn, đâm ở trên người cũng không đau, nhưng Tần Sở lại cảm giác đầṳ ѵú của mình bị thước sắt đùa giỡn sắp bị thiêu cháy.

"Nơi này là bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của tao hóa, cũng là côn ŧᏂịŧ da^ʍ của hắn." Thước của lão sư chuyển xuống, nhẹ nhàng chơi đùa côn ŧᏂịŧ của Tần Sở,"Xem côn ŧᏂịŧ của tao hóa cứng đến sắp nổ này!".

Phía dưới vang lên tiếng cười, cho dù biết đây là mộng, Tần Sở cũng không khỏi xấu hổ mà nhắm mắt lại.

"Tao hóa! Mau nhìn cho tao!" A Hữu hung tợn quát,"Bằng không tiết này chúng ta sẽ học cắt côn ŧᏂịŧ của tao hóa như thế nào!".

Tần Sở sợ giật mình, vội vàng mở mắt.

"A Hữu cậu dữ như vậy làm gì?" A Tả cúi đầu ngậm đầṳ ѵú của Tần Sở,"A Sở phải nghe lời, đợi lát nữa sẽ có phần thưởng nha!".

"Giống loại tao hóa này, bình thường làm cho hắn đau một chút sẽ làm cho hắn càng thích ." Thầy giáo dùng thước sắt đánh vào côn ŧᏂịŧ Tần Sở.

"A a!" Tần Sở hét lên một tiếng, côn ŧᏂịŧ cũng hơi mềm xuống.

"Thầy ơi! Làm vậy có làm hư côn ŧᏂịŧ của hắn không ạ?" Một bạn học giơ tay phát biểu.

"Sẽ không đâu." Thầy giáo lại đánh vài cái," Bởi vì loại tao hóa này a, càng bị đối xử như vậy thì càng thấy thích!"

Thầy giáo kia nói không sai, côn ŧᏂịŧ Tần Sở rất nhanh lại cứng lên, mã nhãn (lỗ nhỏ ở trên côn ŧᏂịŧ) còn phân bố ra một ít dâʍ ɖị©ɧ. Tần Sở cũng không biết bản thân mình bị làm sao nữa, rõ ràng côn ŧᏂịŧ bị đánh, nhưng ngoại trừ đau, từ trên côn ŧᏂịŧ truyền đến càng nhiều kɧoáı ©ảʍ, một loại rất quen thuộc, Tần Sở đã từng cảm giác được loại kɧoáı ©ảʍ này mấy ngày hôm trước trên phi cơ công cộng.

"Không cần a..." Rõ ràng biết thầy sẽ không ngừng tay, Tần Sở vẫn cứ cố gắng cầu xin. Không thể giống như trên phi cơ công cộng nữa, bị rất nhiều căn côn ŧᏂịŧ làm cho dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ròng ròng, đến cuối cùng còn cầu xin người khác tới chơi mình, da^ʍ phụ không biết xấu hổ như vậy mới không phải là chính mình đâu!

"Đúng là học sinh hư, không thành thật một chút nào, xem ra không cho trò một bài học thì trò sẽ không nói lời thật!" Thầy giáo nói xong liền cúi đầu ngậm lấy côn ŧᏂịŧ Tần Sở, cực kì có kĩ xảo mà mυ'ŧ vào.

"A! Không, không cần a..." Kɧoáı ©ảʍ thình lình ập đến khiến Tần Sở nhịn không được mà rêи ɾỉ vài tiếng, nhưng lí trí vẫn kiềm chế cậu," Không cần liếʍ, mau phun ra... Ân a..."

"A Sở đúng là một chút đều không chịu thành thật, rõ ràng hưng phấn đến núʍ ѵú cũng sưng to hơn." A Tả liếʍ láp đầṳ ѵú Tần Sở oán giận nói.

"Chờ chút nữa đem côn ŧᏂịŧ đâm vào liền tốt hơn." A Hữu liếʍ vành tai Tần Sở nói," Nó chính là tao hóa thiếu người thao! Nhìn nó có thể kiên trì bao lâu!"

Quả thật Tần Sở cũng không kiên trì được bao lâu, côn ŧᏂịŧ được đưa vào một nơi ấm áp lại căng chặt, hơn nữa người khẩu giao cho cậu lại là một thầy giáo, việc này càng mang đến cho cậu một kɧoáı ©ảʍ cấm kị, kĩ thuật của thầy giáo rất tốt, còn hay thâm hầu cho cậu, côn ŧᏂịŧ được đưa vào cổ họng càng căng chặt, kɧoáı ©ảʍ không ngừng dâng lên khiến đầu óc Tần Sở trở nên mơ hồ. Hai người A Tả, A Hữu cũng không dừng tay, luôn không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ điểm mẫn cảm trên cơ thể Tần Sở.

"Tao hóa thích đến chịu không nổi ha!" A Hữu nhìn Tần Sở đầy mặt mờ mịt mà trào phúng.

Tần Sở theo bản năng mà kháng cự vài tiếng,"Dừng lại... Đừng liếʍ nữa... Ta không phải, không phải tao hóa a..." Cho dù nói vậy nhưng tay cậu lại đè đầu thầy giáo lại, hi vọng côn ŧᏂịŧ mình đi vào càng sâu hơn.

"Được rồi, có thể tiếp tục." Thầy giáo dễ dàng tránh thoát tay cậu, hắn lại cầm lấy cái thước sắt kia,"Kế tiếp chúng ta đến xem tao huyệt của tao hóa này."

"Không, không cần đi a..." Tần Sở thống khổ rêи ɾỉ, thế nhưng không ai để ý tới cậu.

"Tao huyệt của tao hóa này vẫn là màu hồng nhạt, coi như sạch sẽ." Thầy giáo dùng tay hơi nâng lên mông Tần Sở, làm cho học sinh phía dưới nhìn rõ ràng hơn," Trước khi cắm vào, chúng ta cần khuếch trương một chút, nếu không tao huyệt bị làm hư liền không chơi được."

Nói xong, thầy giáo lấy một lọ thuốc trơn từ dưới bục giảng, bóp lên ngón giữa một chút, đưa vào nhục huyệt Tần Sở.

"A a!" Ngón tay cắm vào nhục huyệt cũng không đau, nhưng loại cảm giác cơ thể bị dị vật xâm nhập khiến Tần Sở lập tức thanh tỉnh, bắt đầu giãy dụa.

"Thật là phiền toái." Thầy giáo bất mãn nói, lại cầm ra một chai từ dưới bục giảng, trong bình chứa loại kem gì đó đặc sệt,"Khi đυ.ng phải loại tao hóa không nghe lời này, chúng ta cần dùng một chút thủ đoạn đặc thù!"

Thầy giáo moi ra một ít kem từ trong chai,"Loại thuốc trợ hứng này có thể khiến tao huyệt của tao hóa càng trở nên mẫn cảm." Nói xong, hắn bôi toàn bộ kem vào hậu huyệt Tần Sở.

Ngón tay thầy giáo vừa rời khỏi hậu huyệt Tần Sở, A Tả và A Hữu cũng đồng thời bước lui, cùng lúc đó, Tần Sở cảm giác được hậu huyệt truyền đến một loại cảm giác tê ngứa, sau đó loại cảm giác này lại truyền đến núʍ ѵú, dươиɠ ѵậŧ. Cái cảm giác này ngày càng mãnh liệt, Tần Sở cảm thấy toàn thân đều nóng quá, thật hi vọng...bị người khác mạnh mẽ đùa bỡn, nhưng ba người lúc ban đầu đùa bỡn cậu lại không nhúc nhích, chỉ đứng đó trơ mắt nhìn cậu.

"Ân a~" Tần Sở rêи ɾỉ vặn vẹo thân thể, cố gắng ma sát với đồ vật để giảm bớt thống khổ này, nhưng tay chân cậu đều bị trói lại, thứ gì cũng không lấy được.

"Tao hóa bắt đầu hối hận rồi!" A Hữu sung sướиɠ khi thấy người gặp họa.

Tần Sở đành phải cầu cứu mà nhìn về phía A Tả, A Tả lại nói,"Đứa trẻ hư là phải chịu phạt nga!"

Cảm giác tê ngứa trên thân thể ngày càng mãnh liệt, Tần Sở sắp bị bức điên rồi, cậu khẩn cấp hi vọng côn ŧᏂịŧ bị người khác hung hăng vuốt nó, tốt nhất là có người đến cắn tao đầṳ ѵú của cậu, khát vọng nhất vẫn là hậu huyệt muốn bị thứ gì đó vừa to vừa dài đâm vào, tốt nhất là côn ŧᏂịŧ nam nhân mang theo nhiệt độ nóng bỏng!

"Cứu mạng a..." Tần Sở kêu lên.

"Gọi cứu mạng làm gì?" Thầy giáo đưa tay sờ côn ŧᏂịŧ Tần Sở, lại lập tức thả ra,"Gọi gì đó dễ nghe thì ta sẽ lấy cái gì đó đến đâm cho tao huyệt của trò vài cái!"

"Không, không cần a..." Tia lí trí cuối cùng của Tần Sở vẫn đang kiên trì, cậu biết, chỉ cần cậu nói ra những lời đó, có thứ gì đó sẽ không giống so với trước đây nữa.

"Thật sự là cố chấp a, vậy để ta giúp trò một lần đi!" Thầy giáo cầm lấy thước, dùng phần đầu thô nhất cắm mạnh vào hậu huỵêt Tần Sở.

"A!" Tần Sở vừa đau vừa thích hét lên, kɧoáı ©ảʍ nhục huyệt bị cắm vào khiến cho cậu thiếu chút nữa bắn ra.

Thầy giáo dùng lực đâm thước vào vài cái lại rút ra, để trên miệng huyệt Tần Sở, nói,"Thế nào? Tao huyệt bị đâm thích hay không a?"

Cảm giác bị lấp đầy lại lần nữa biến thành hư không vô cùng khó chịu, Tần Sở cố gắng đung đưa mông ma sát với thước sắt, muốn đem thước nuốt vào lại trong tiểu huyệt.

"Nói tiếng dễ nghe liền cho trò nga!" Thầy giáo dụ dỗ nói,"Mau, nói xem tiểu tao huyệt muốn cái gì?"

"Côn ŧᏂịŧ! Muốn côn ŧᏂịŧ!" Tần Sở rốt cuộc nhịn không được, hô to lên như muốn phát tiết,"Tao hóa muốn đại côn ŧᏂịŧ! Đại côn ŧᏂịŧ mau hung hăng đâm vào bên trong tao huyệt đi!"

Edit có lời muốn nói: Sorry vì để mọi người chờ lâu, mình edit bằng điện thoại nên không thể nhanh được, có gì mọi người bỏ qua cho mình nhé TT^TT