Thất Sát nhìn Diệp Quân Lâm một chút, rồi lại nhìn mấy người Lý Tử Nhiễm, vẻ mặt do dự.
“Nói đi, không cần tránh bọn họ!”
Diệp Quân Lâm nói.
Trong khoảng thời gian này, Lý Tử Nhiễm đã luyện được sức chịu đựng tâm lý.
Còn điều gì không thể chịu đựng được?
Nghe vậy, sắc mặt Thất Sát nghiêm túc nói: “Lần này tôi tới, có hai chuyện.”
“Thứ nhất, lấy lại con dấu Côn Luân, từ đầu anh đã nên giao nó ra rồi!”
Ánh mắt Thất Sát lạnh lùng nhìn Diệp Quân Lâm.
Mặc dù Trần Vô Đạo ngồi vào vị trí Côn Luân, nhưng con dấu Côn Luân lại nằm trong tay Diệp Quân Lâm.
Trong tay có con dấu Côn Lôn mới có thể hiệu lệnh cho đoàn Thiết Lữ Côn Luân!
Cũng là biểu tượng của thân phận Chiến thần Côn Luân!
Diệp Quân Lâm gật đầu: “Được, tôi có thể giao con dấu Côn Luân ra!”
“Nói chuyện thứ hai đi!”
Khí tức cả người Thất Sát đột nhiên tăng vọt, một luồng sát khí bá đạo bao phủ toàn trường.
“Diệp Quân Lâm, anh biết tội chưa?”
Thất Sát gầm gừ ra tiếng.
Mấy người Lý Tử Nhiễm đều bị dọa sợ.
Chuyện này là sao?
Diệp Quân Lâm nhìn chằm chằm Thất Sát: “Tôi có tội gì?”
“Thông địch phản quốc!”
Thất Sát tức giận nói.
“Cái gì? Thông địch phản quốc?”
Lý Tử Nhiễm, Võ Tiêu, mấy người nghe vậy quả thực muốn điên lên đi được.
Với phẩm chất của Diệp Quân Lâm, anh có chết cũng sẽ không làm ra loại chuyện này.
“Không có khả năng...”
“Đúng, chuyện này tuyệt đối không có khả năng...”
Mọi người đều lo lắng.
Diệp Quân Lâm suỵt một tiếng, ý bảo mọi người im lặng.
“Lý do?”
Diệp Quân Lâm tò mò nhìn anh ta.
“Năm năm trước Huyết Vương điện bị anh tiêu diệt sạch sẽ, một người cũng không giữ lại đúng chứ?”
Diệp Quân Lâm gật đầu.
Lần đó anh quả thật đã tiêu diệt sạch sẽ.
“Nhưng vì sao năm ngoái Huyết Vương điện lại xuất hiện? Chuyện này anh giải thích như thế nào?”
Thất Sát nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm.
“Tôi...”
Chuyện này Diệp Quân Lâm không cách nào giải thích.
Anh cũng không rõ vì sao Huyết Vương điện lại xuất hiện, hơn nữa còn mạnh hơn so với trước.
“Anh không biết? Nhưng chúng tôi biết điều! Tất cả đều là vì anh!”
“Vì anh và Huyết Vương điện là một nhóm, anh đã sớm phản bội Đại Hạ, thông đồng với địch nước ngoài rồi.”
Lúc trước, anh căn bản không hề tiêu diệt Huyết Vương điện, là chính anh làm giả tin tức, làm cho người đời đều cho rằng Huyết Vương điện đã bị tiêu diệt.”
“Kỳ thật trên thực tế, Huyết Vương điện đang âm thầm phát triển, cho nên mới mạnh hơn trước!”
“Chúng tôi đã có tất cả các bằng chứng trong tay! Có tất cả chứng cứ về âm mưu của anh và Huyết Vương điện!”
...
Nghe Thất Sát nói, Diệp Quân Lâm liền mỉm cười.
Quả nhiên là lấy Huyết Vương Điện làm ẩn ý.
Bịa đặt tội danh à!
Quan trọng là anh còn không có cách nào phản bác.
“Lần này nếu không phải Viêm Long Vệ hạ lệnh, sợ là anh cũng sẽ không đi tiêu diệt Huyết Vương điện đúng chứ?”
Thất Sát cười lạnh nói.
“Diệp Quân Lâm anh cấu kết với Huyết Vương điện, gây ra hậu quả nghiêm trọng, khiến nhiều tổ chức bị thương hại! Anh đáng tội gì đây?”
Đối mặt với chất vấn của Thất Sát, Diệp Quân Lâm đã không muốn đi biện giải nữa.
Nó chẳng có ích gì cả.
Đây là kế hoạch do một tay ai đó dựng lên.
Anh chỉ có thể đợi ăn đòn thôi.
“Xử phạt tôi thế nào?”
Diệp Quân Lâm cười hỏi, đây mới là điều quan trọng nhất.
“Hình phạt đối với anh như sau, vì trước đó anh đã có công lao! Cho nên, không xét anh tội chết, nhưng tội sống khó tránh. Bắt đầu từ giờ phút này, trục xuất anh ra khỏi Đại Hạ, cho anh rời khỏi Đại Hạ trong vòng ba ngày, nếu không sẽ cưỡng chế đưa đi!”
Thất Sát lạnh lùng nói.
“Oành!”
Nghe được kết quả này, trong đầu mấy người Lý Tử Nhiễm đều như có bom nổ.
Lấy một tội vô căn cứ đã muốn trục xuất Diệp Quân Lâm ra khỏi Đại Hạ?
Tàn nhẫn!
Thật quá tàn nhẫn!