Những lời này của Lý Tử Nhiễm to và rõ ràng.
Mặc dù có rất nhiều hành động trước đó.
Nhưng cô vẫn tin tưởng Diệp Quân Lâm như trước.
Chỉ là Diệp Quân Lâm nợ cô một lời giải thích.
Cô tin rằng Diệp Quân Lâm cuối cùng cũng sẽ xuất hiện.
Cô đang chờ một lời giải thích.
Cảm động!
Ở đây có không ít người đều bị Lý Tử Nhiễm làm cho cảm động!
Trên thế gian còn có một người phụ nữ vĩ đại như vậy!
Đặc biệt là trong nếp sống xã hội này thì rất đáng quý.
Càng bị Lý Tử Nhiễm làm cho cảm động thì họ càng phẫn nộ với Diệp Quân Lâm!
Sao trên đời lại có loại đàn ông thế này?
Diệp Thần cười to nói: “Diệp Quân Lâm anh nghe được không? Anh may thật đó nha! Có thể gặp được một người vợ như vậy! Nhưng anh thật sự không xứng!”
“Diệp tộc Kinh Thành tôi tuy rằng quy củ nghiêm khắc, nhưng không vô tình, cho cô một lần ngoại lệ, để cô thay Diệp Quân Lâm thực hiện ca cược với tôi!”
Diệp Lăng Thiên đồng ý.
“Diệp Dương của Diệp tộc tôi là thủ lĩnh quân đoàn Thương Lang Bắc Cảnh? Cô có thể thắng?”
“Không thể!”
“Diệp Phi ở Diệp tộc tôi là...”
“Không thể!”
“Diệp Thiên Diệp tộc tôi là thủ môn, võ công xuất thần nhập hóa, cô có thể thắng?
“Không thể!”
“Một phần hai mươi sản nghiệp riêng của Diệp Thần tôi, cô có thể đạt tới?”
Mục cuối cùng, phải yêu cầu hai bên hạch toán.
Mặc dù, Lý Tử Nhiễm và Phương Tử Tình tích hợp tất cả tài nguyên, nhưng thời gian một tháng quá ngắn.
Chung quy tập đoàn Vân Đình vẫn không bằng một phần hai mươi sản nghiệp riêng của Diệp Thần.
Kết quả là tất cả mọi người biết.
Thách thức không thể thành công!
Bốn tiêu chuẩn của Diệp gia quá mạnh quá mạnh rồi!
Tất cả người Diệp gia đều nở nụ cười.
“Con trai Chu Oánh Oánh bà ngay cả một phần mười của Thần Nhi cũng không bằng! Còn muốn đánh đồng với thằng bé?”
“Ha ha ha, ngay cả một phần hai mươi Diệp Thần cũng không sánh được! Thật là sỉ nhục mà!”
...
Lúc trước Diệp gia đưa ra những tiêu chuẩn này chính là cố ý.
Là Diệp Lăng Thiên cố ý muốn làm bẽ mặt Chu Oánh Oánh cùng Diệp Quân Lâm.
Diệp Lăng Thiên cười lạnh một tiếng nói. “Vậy tôi tuyên bố... Cuộc đánh cược giữa Diệp Quân Lâm và Diệp gia, Diệp Quân Lâm thua!”
“Cô có chấp nhận thua không?”
Diệp Lăng Thiên hỏi.
“Vâng, tôi chấp nhận! Thua là thua! Nhưng không thể nói chồng tôi không đến thực hiện vụ cược!”
Vẻ mặt Lý Tử Nhiễm kiên định.
Trong con ngươi Diệp Thần hiện lên sát ý khát máu: “Thực hiện vụ cược không chỉ là phải tham gia thôi đâu! Còn phải thực hiện hậu quả sau khi thua nữa!”
“Ừm, không sai! Lúc trước Diệp Quân Lâm đã từng nói, nếu thất bại cậu ta sẽ tự mình biến mất khỏi đời này!”
Trong mắt các kiểu gia tộc lớn này mạng người đều hèn mọn như cỏ rác.
Hành vi của Lý Tử Nhiễm tuy có thể cảm động rất nhiều người, nhưng không cảm động được Diệp gia.
Ngược lại hành vi của cô chính là kɧıêυ ҡɧí©ɧ uy nghiêm của Diệp gia.
Lý Tử Nhiễm không chút do dự gật đầu nói: “Được, có thể! Hậu quả tôi cũng gánh chịu một mình!”
“Con bé này không được! Để mẹ! Hậu quả mẹ sẽ gánh!”
“Mẹ là mẹ của nó, thất bại mẹ gánh. Con còn trẻ, còn mẹ vốn đã là người gần đất xa trời rồi!”
Chu Oánh Oánh lập tức xông lên.
Nhìn Diệp Lăng Thiên nói: “Ông để tôi tới gánh hậu quả đi? Đừng làm khó Tử Nhiễm!”
“Được, hai người tự thương lượng đi! Ai không quan tâm! Nhưng nhất định phải có người gánh chịu hậu quả!”
Vẻ mặt Diệp Lăng Thiên nghiêm túc.
Điều này liên quan đến vấn đề uy nghiêm của Diệp gia.
Cần có người phải chết!
Lý Tử Nhiễm đang định nói gì đó thì bị Chu Oánh Oánh giữ lại: “Chăm sóc đứa nhỏ thật tốt, chờ Quân Lâm, mẹ cũng tin sẽ có một ngày nó xuất hiện thôi!”
“Mẹ, con...”
Lý Tử Nhiễm cũng bật khóc.
“Tôi sẽ chịu hậu quả! Tôi tin Quân Lâm sẽ xuất hiện! Diệp Lăng Thiên ông cứ chờ đi!”
Chu Oánh Oánh đi về phía Diệp Lăng Thiên.