Nó giống như một tiếng sét vang oành.
Đánh loạn xạ về phía đám người.
Tất cả mọi người bị sốc!
Hơn nữa mấy người Diệp gia.
Vốn ai cũng là vẻ mặt mang ý cười nhưng trong nháy mắt nụ cười đó vụt tắt.
Long Ngạo Tình vừa mới nói chuyện, trực tiếp trợn tròn mắt.
Giống như bị sét đánh.
Diệp Thần biến sắc.
Diệp Lăng Thiên biến sắc.
Sắc mặt mọi người vào giờ phút này đều biến đổi kịch liệt.
Trong sân có hơn một nghìn ánh mắt đồng loạt lướt theo nguồn âm thanh truyền tới.
“Hả? Không đúng, hình như là giọng nữ...”
Tiếp theo, mọi người mới phản ứng lại.
Tiếng vừa nghe thấy hình như là giọng nữ?
Không phải Diệp Quân Lâm?
Vừa rồi nghe thấy tiếng, mọi người đều cho rằng là Diệp Quân Lâm tới.
Chu Oánh Oánh còn lộ ra vẻ mừng như điên.
Ngay sau đó, chỉ thấy một người phụ nữ đi tới, trong ngực còn ôm em bé.
Không phải Lý Tử Nhiễm thì còn là ai?
Người nói vừa nãy là cô!
“Cái gì? Là cô ta ấy à!”
Diệp Lăng Thiên hít một hơi khí lạnh.
Sắc mặt Diệp Thần rất khó coi.
Lý Tử Nhiễm đây là muốn làm cái gì?
Chu Oánh Oánh lập tức chạy tới.
“Con… Con tới làm cái gì?”
Bà sợ hãi.
Lý Tử Nhiễm cười cười nói: “Con đến thực hiện vụ cược thay chồng con, khiêu chiến Diệp gia!”
Vốn Lý Tử Nhiễm muốn trở về ngay từ Tinh Quốc chính là vì chuyện này.
Theo lý mà nói, cô vẫn muốn ở cữ ở Tinh Quốc.
Hôm nay đáng lẽ là tiệc đầy tháng của em bé, cô đã lừa hai nhà Lý Triệu để đi tới Kinh Thành.
Để thực hiện giao ước.
Lời nói không kinh người chết không ngớt.
Lý Tử Nhiễm vừa nói ra lời này, toàn trường kinh ngạc.
Mọi người đều nhìn cô một cách đáng kinh ngạc.
“Chồng tôi có việc không tới được, tôi và con đến thay anh ấy thực hiện giao ước, khiêu chiến Diệp gia!”
“Gia đình tôi trước nay không phải là người nói mà không giữ lời!”
“Xin mọi người thu lại những lời xúc phạm chồng tôi!”
Lý Tử Nhiễm hô to.
Chu Oánh Oánh rốt cuộc không khống chế được nữa, nước mắt tràn ra.
Lý Tử Nhiễm vẫn không quên Diệp Quân Lâm!
Ngược lại vẫn luôn yêu anh sâu sắc.
Thậm chí trong thời điểm quan trọng này còn thay anh đến khiêu chiến!
Tiêu Thấm, Tần Bắc Sơn và mọi người vô cùng cảm động.
Diệp Lăng Thiên kinh ngạc nhìn cô: “Cô muốn thay Diệp Quân Lâm khiêu chiến Diệp gia?”
Rất nhiều người ở đây tò mò kinh ngạc nhìn cô.
Một người phụ nữ đến khiêu chiến Diệp gia sao?
Hay là đến thay cho chồng?
Lý Tử Nhiễm rất khẳng định gật đầu: “Đúng, không sai!”
“Diệp Quân Lâm, tên vô dụng hèn hạ nhà cậu nhìn thấy chưa? Vợ và đứa con một tháng tuổi của cậu thay cậu tới khiêu chiến đó? Còn cậu thì sao? Cậu là thằng đàn ông tồi tệ nhất mà tôi từng gặp!”
Diệp Lăng Thiên cười to nói.
Diệp Thần lạnh mặt: “Đây là trò đùa lớn nhất mà tôi từng thấy đó! Diệp Quân Lâm thật sự được đấy! Anh trốn đi mất rồi để người phụ nữ và đứa con vừa đầy tháng của anh đến để gánh vác tất cả cho anh? Anh thực sự không xứng làm một người chồng và một người cha! Tôi khinh anh từ tận đáy lòng!”
“Đúng, không sai! Diệp Quân Lâm thế này mà còn muốn đánh đồng với con trai tôi? Cậu có xứng không?”
Long Ngạo Tình cũng mang vẻ mặt trào phúng.
Chu Oánh Oánh đã khóc thành nước mắt.
Con trai không mang lại tự hào thì thôi, đằng này còn trở thành sự sỉ nhục luôn rồi.
Lý Tử Nhiễm lạnh lùng liếc nhìn mọi người: “Vớ vẩn! Chồng tôi không phải kẻ hèn, cũng không phải là người không có trách nhiệm!”
“Tôi nói cho tất cả các người biết, anh ấy chỉ là có chuyện quan trọng nên mới không trở về được, anh ấy là người đàn ông có trách nhiệm nhất mà tôi từng gặp, lời nói như đinh đóng cột! Dù sao chúng tôi đều là người một nhà, anh ấy không đến, tôi đến cũng có khác gì sao?”
Diệp Thần không nói gì lắc đầu: “Lý Tử Nhiễm trong lòng cô hiểu rõ chuyện gì xảy ra, cô còn tin tưởng anh ta? Đừng tự lừa mình dối người nữa!”
“Đúng, tôi luôn tin tưởng chồng tôi!”