Bên kia, Diệp Quân Lâm đang ở cùng Lý Tử Nhiễm.
Anh ta nhận được cuộc gọi từ Vũ Sâm.
Nói rằng có người đang tìm anh.
Diệp Quân Lâm sững sờ, đám người này trực tiếp như vậy sao?
Trực tiếp đến?
Nhưng nghe thấy là Khương Di Quân và Lăng Thiên Long, Diệp Quân Lâm nhẹ nhõm.
Hóa ra là hai con người ngu ngốc này.
“Vũ Sâm nói cho bọn họ biết, ông đây không có thời gian! Bảo bọn họ mau cút!”
Diệp Quân Lâm đang chuẩn bị ứng phó với cường địch, làm gì có thời gian chơi với bọn họ?
Tại thời điểm quan trọng như này, bọn họ chả là cái thá gì hết.
Bên ngoài tập đoàn Vân Đình.
Đám người Lăng Thiên Long còn đang sốt ruột chờ đợi.
Vũ Sâm đi ra, lạnh lùng nói.
“Ông chủ chúng tôi không có thời gian, bảo các người mau đi đi!”
“Cái gì?”
Lăng Thiên Long muốn bùng tức giận.
Danh tính của họ là gì?
Diệp Quân Lâm thế nhưng lại không gặp?
Há có cái lý này.
“Lúc trước là có Diệp gia che cho anh ta, bây giờ anh ta vẫn còn dám ngông cuồng như vậy? Không để chúng ta vào mắt à!”
Lăng Thiên tức giận nói.
Khương Di Quân cũng không ngờ rằng Diệp Quân Lâm sẽ kiêu ngạo đến mức này, ngay cả gặp cũng không gặp cô ta.
“Mau quay lại nói cho Diệp Quân Lâm biết, nếu anh ta không gặp chúng tôi, tôi sẽ đích thân tới kiếm rắc rối.”
Lăng Thiên Long đe dọa.
“Các người mau đi đi, anh Diệp của tôi gần đây bận việc khác, không có thời gian để ý tới mấy nhân vật nhỏ bé các người!”
Vũ Sâm không kiên nhẫn xua xua tay.
Tuy rằng anh ta không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn có thể nhận ra Diệp Quân Lâm gần đây đang bận một chuyện lớn.
“Nhân vật nhỏ bé?”
Lăng Thiên Long và Khương Di Quân chỉ vào mũi mình nói.
Bọn họ đường đường là đại thiếu, tiểu thư của hoàng tộc Kinh Thành, mà là nhân vật nhỏ bé á?
Đùa nhau đấy à?
Nhưng so với trăm quốc gia nước ngoài mà Diệp Quân Lâm đang đối mặt, bọn họ chính là nhân vật nhỏ bé.
“Hay cho Diệp Quân Lâm anh, rượu mời không uống thích uống rượu phạt chứ gì!”
Khương Di Quân cũng lạnh mặt.
Lần đầu tiên tới, bị Diệp Quân Lâm hắt hủi.
Lần này diện đồ đẹp lộng lẫy xuất hiện, lại bị từ chối.
“Không được, tôi nhất định phải khiến Diệp Quân Lâm nhìn thấy tôi!
Trong mắt Khương Di Quân lóe lên tia sáng.
Cô ta phải đứng trước mặt Lý Tử Nhiễm, bảo Diệp Quân Lâm so sánh, để anh nói ra cô ta ưu tú hơn Lý Tử Nhiễm.
Tại thời điểm này, màn đêm buông xuống.
Giang Bắc chìm trong bóng tối.
Nó cũng báo hiệu sự xuất hiện của nguy hiểm.
Các cường giả của Võ Quốc cùng với Hải Quốc mười tám quốc gia khác phái đến tụ tập đông đủ, còn có một vài quốc gia nước ngoài khác, còn có tổ chức lính đánh thuê, tổ chức sát thủ, thế lực thế giới ngầm phương Tây, thậm chí cao thủ của tập đoàn tài chính quốc tế cũng không ngừng tụ tập lại với nhau.
Ban đầu, phe nào cũng muốn dẫn đầu lập công lớn, đều muốn là người đầu tiên bắt được Lý Tử Nhiễm hoặc là Chu Oánh Oánh, muốn danh vang thế giới.
Nhưng theo thông tin tình báo, Diệp Quân Lâm vẫn luôn ở cùng hai người này, căn bản không có cơ hội.
Hơn nữa trong lòng mọi người cũng biết rõ.
Bên phía Diệp Quân Lâm chắc chắn đã biết hành động của bọn họ, hơn nữa đã làm tốt phòng thủ nghiêm ngặt.
Nếu là trước đây, bọn họ chắc chắn không có cơ hội.
Nhưng lần này, Diệp Quân Lâm có hai nhược điểm.
Mọi người có thể thử.
Cho nên mọi người dứt khoát từ bỏ việc tấn công một mình, cố gắn gắn kết mọi người lại với nhau nhiều nhất có thể.
Tăng cường thực lực, tấn công chính diện.
Tốt nhất là tách Diệp Quân Lâm ra, rồi xuống tay với Lý Tử Nhiễm hoặc Chu Oánh Oánh.
“Hậu quả của việc này rất rõ ràng, chúng ta sẽ bị thương vọng nặng nề! Chiến thần Côn Luân Đại Hạ quá mạnh, chúng ta e là sẽ phải để lại hơn nửa số người ở đây!”
“Nhưng còn cách nào chứ, mệnh lệnh chúng ta nhận được chính là không tiếc bất cứ giá nào!”
...
Vì quá căm ghét Diệp Quân Lâm, mọi người đã hạ quyết tâm tới chết.
“Hả? Tình huống gì thế này?”
Rất nhanh trong tầm mắt mọi người xuất hiện một đám người.
Chính là Lăng Thiên Long và Khương Di Quân.
“Hả? Biến cố xuất hiện, tỷ lệ thắng của chúng ta thêm lớn rồi!”