“Được thôi, đến lúc đó tôi sẽ qua xem xem!”
Diệp Quân Lâm nói.
“Nếu anh có thể chỉ điểm, vậy thì càng tốt.”
Tiêu Tuyệt Trần khẩn cầu nói.
“Được, lão Tiêu, tôi nghe cậu!”
Nghe Diệp Quân Lâm đồng ý, Tiêu Tuyệt Trần rất phấn khích.
“Đây e là trại tập huấn Tiềm long binh vương có lần xếp hàng nhiều nhất trong lịch sử, Chiến thần Côn Luân đích thân chỉ đạo chọn người! Không được, chuyện này mình tạm thời không thể truyền ra ngoài, đến lúc đó cho đám nhóc thúi này một bất ngờ!”
Giờ phút này, ở Diệp tộc Kinh Thành vừa có một chiếc xe rời khỏi.
Trên xe có sáu con cháu dòng chính của Diệp gia, vừa rồi Diệp Lăng Thiên đích thân đưa bọn họ rời đi.
Bọn họ chính là sáu người của Diệp gia đi Nam Cảnh tham gia trại tập huấn Tiềm long binh vương.
Được Diệp Lăng Thiên và Diệp gia cho hy vọng rất lớn.
Sáu đệ tử trẻ tuổi của Diệp gia này đều mang vẻ mặt kiệt ngạo cố chấp, kiêu ngạo từ trong xương.
Dù sao thì họ cũng là người của thế gia đứng đầu Đại Hạ.
Diệp Chính đứng đầu lạnh lùng nói: “Lần này tới trại tập huấn, thứ chúng ta đại diện chính là thể diện của Diệp tộc! Không cầu cái gì khác, top 6 chúng ta phải giành được!”
“Các suất được tuyển chọn tới đội Thiết lữ Côn Luân chúng ta cũng phải lấy hết! Nghe hiểu chưa?”
“Hiểu rồi!”
Những người khác nhao nhao hô.
Họ có một cảm giác vượt trội bẩm sinh trên người họ.
Không bao giờ cho phép họ yếu hơn những người khác!
“Ước mơ của ta chính là bước vào đoàn Thiết lữ Côn Luân, đi theo Chiến thần Côn Luân! Nếu thành công, điều đó đối với tôi và gia tộc mà nói chính là chuyện vô cùng vinh quang!”
Diệp Không mang vẻ mặt đầy khao khát.
Diệp Chính gật gật đầu: “Ừm, không sai. Đi theo chiến thần Côn Luân tuyệt đối là vinh quang tối cao! Người đó mới là thần tượng của giới trẻ Đại Hạ, ngay cả anh Diệp Thần cũng không bằng!”
“Chứ còn gì nữa, anh Diệp Thần vẫn luôn lấy Chiến thần Côn Luân làm mục tiêu! Một mực phấn đấu!”
Mấy thanh niên này mang vẻ mặt phấn khích và khao khát.
Lúc này, Diệp Triệu chuyển đề tài nói: “Nam Cảnh mà chúng ta tới bao gồm cả khu vực Giang Bắc, tôi thật muốn xem xem tên Diệp Quân Lâm này đó!”
“Ha ha ha, chúng tôi cũng có chút tò mò! Tìm chút thời gian đi dạy cho Diệp Quân Lâm này một bài học đi?”
Vẻ mặt Diệp Không chờ mong.
“Được đó, nào rảnh chúng ta tìm thời gian đi giáo huấn thằng đó đi, thằng nhóc này quá cuồng vọng! Ngay cả anh Diệp Thần cũng không để vào mắt!”
Ba người còn lại đều đồng ý.
Nằm trong một ngọn núi sâu ở chiến khu Nam Cảnh, toàn bộ năm mươi đội viên từ khắp nơi Đại Hạ tập hợp xong.
Đây là một đám ngỗ ngược bướng bỉnh.
Bọn họ đến từ các chiến khu lớn của Đại Hạ, đều là thiên tài trong đám thiên tài, mỗi người đều là bảo bối của đội mình.
Các nhân tố khía cạnh thực lực đều là đỉnh cao nhất!
Tất cả đều kiêu ngạo đến cực điểm.
Không để ai vào mắt.
Tất nhiên họ có cái vốn này!
Rất có thể, ngay cả sĩ quan huấn luyện của trại tập huấn lần này bọn họ cũng sẽ không để vào mắt.
Làm sĩ quan huấn luyện cũng được, ít nhất phải để cho tất cả mọi người phục, phải đưa ra được bản lĩnh thực sự.
Vì đặc thù của đội ngũ này, Tiêu Tuyệt Trần đích thân vào sân, huấn luyện bọn họ.
“Mọi người là tiềm long, cũng là hy vọng tương lai! Kế tiếp sẽ có người tập huấn mọi người!”
Tiêu Tuyệt Trần cười nói.
Diệp Chính hỏi: “Dám hỏi Tiêu thủ trưởng, sĩ quan huấn luyện là một trong tứ đại sát thần Nam Cảnh sao?”
Chiến khu Nam Cảnh có tứ đại sát thần, hung danh hiển hách, nổi danh cả trong lẫn ngoài nước.
Đám người Diệp Chính trước khi đến còn đoán xem sĩ quan huấn luyện sẽ là ai?
Xác suất lớn là một trong tứ đại Sát thần.
“Không phải.”
Tiêu Tuyệt Trần lắc đầu.
“Chẳng lẽ là bát đại Chiến tôn Nam Cảnh?”
Diệp Chính lại nghĩ đến mấy người.
“Cũng không phải! Được rồi, khi sĩ quan huấn luyện đến, mọi người sẽ biết thôi.”