Diệp Lăng Thiên phân phó cho Diệp Thần: “Thần Nhi, lấy danh nghĩa của cha đi tuyên bố tin tức: Trước mắt, Diệp Quân Lâm và Diệp tộc Kinh Thành không có bất kỳ quan hệ gì! Nó làm bất cứ chuyện gì đều do chính nó chịu trách nhiệm, cuộc sống và cái chết của nó cũng không liên quan gì đến Diệp gia!”
Ý của Diệp Lăng Thiên rất đơn giản, đó là công bố ra ngoài rằng Diệp Quân Lâm và Diệp gia không có bất kỳ quan hệ gì, cho dù anh có bị đánh chết, Diệp gia cũng sẽ không quản.
Diệp Lăng Thiên cười lạnh nói: “Diệp Quân Lâm à, tôi thấy cậu cũng không chống đỡ được một năm đâu!”
“Chính xác, thằng nhóc này quá có khả năng gây hoạ, đó không phải là đã chọc bọn Lăng Thiên Long rồi sao? Mặc dù người còn chưa tới Kinh Thành, nhưng đã tạo ra quá nhiều kẻ thù rồi!”
“Cậu ta có thể đến Kinh Thành hay không còn là cả một vấn đề, chứ đừng nói chi là khiêu chiến Diệp gia!”
“Thiên tài Diệp gia như mây, một Diệp Quân Lâm căn bản không tính là cái gì.”
...
Mọi người trong Diệp gia đều không để Diệp Quân Lâm vào mắt.
Quả thực là thiên tài của Diệp tộc cùng với thế lực gia tộc có liên quan đến Diệp tộc có quá nhiều.
Lúc này, quản gia có vị trí cao nhất trong Diệp gia Diệp Vạn cầm một danh sách, đi tới trước mặt Diệp Lăng Thiên, cười to.
“Gia chủ, Diệp tộc lại thêm chuyện tốt rồi!”
“Danh sách trại tập huấn Tiềm Long Binh Vương ở chiến khu Nam Cảnh tổng cộng có năm mươi người, Diệp tộc ta có khoảng sáu người tham gia, gia tộc phụ thuộc Diệp tộc ta có mười ba người tham gia. Hơn nữa sáu người của Diệp tộc ta đều là tuyển thủ hạt giống trong top mười! Đều là binh vương tương lai ạ!”
“Hơn nữa nghe nói lần này trại huấn luyện Tiềm Long Binh Vương sẽ đẩy mấy hạt giống cho đoàn Thiết lữ Côn Luân! Cơ hội của Diệp tộc chúng ta rất lớn!”
Diệp Lăng Thiên cầm lấy danh sách, vẻ mặt ông ta vui mừng.
Ông ta trước mắt là người điều hành toàn bộ Diệp tộc.
Thế hệ trẻ của Diệp tộc càng mạnh, đại diện cho tương lai của Diệp gia.
“Được, thật sự quá tốt! Theo thời gian, bảng quân đao Đại Hạ sẽ tăng thêm mấy người của Diệp gia ta!”
Diệp Lăng Thiên cười to nói.
“Nếu Diệp Quân Lâm cậu có cái bản lĩnh này, có thể lên bảng quân đao, Diệp tộc còn không đợi từng phút để thừa nhận thân phận của cậu sao?”
Những người khác lạnh lùng nói.
“Bảng quân đao Đại Hạ thì thôi bỏ đi, nếu như cậu ta có tư cách tham gia trại tập huấn Tiềm Long Binh Vương thì cũng coi như là mầm non tốt!”
Diệp Lăng Thiên lạnh nhạt nói.
Tin tức Diệp Lăng Thiên an bài Diệp Thần vừa công bố, cả Kinh Thành đều sôi trào.
Lúc trước, đám người Lăng Thiên Long nhiều lần ẩn nhẫn, lo lắng xuống tay với Diệp Quân Lâm sẽ bị Diệp gia trách tội.
Hiện giờ tin tức này được đưa ra, mọi người không còn bất cứ băn khoăn gì nữa.
Nhất là Lăng Thiên Long, anh ta là người sướиɠ nhất khi nghe được tin tức này.
Chuyện anh ta bị Diệp Quân Lâm tát, mọi người ở Kinh Thành đều biết, mặt mũi của anh ta đều mất sạch.
Chỉ có gϊếŧ mới thấy thoải mái!
Họ tới Giang Bắc một lần nữa chỉ còn là vấn đề thời gian.
Không có lũ bò sát này quấy rầy, cuộc sống của Diệp Quân Lâm lại êm ả.
Mỗi ngày anh đều ở cùng Lý Tử Nhiễm, chăm lo cho sinh hoạt của cô.
Công ty anh giao toàn quyền cho Phương Tử Tình quản lý.
Điều này làm cho mọi người rất sốt ruột.
Tập đoàn Vân Đình bị áp chế mọi đường, căn bản không có không gian phát triển.
Diệp Quân Lâm không sốt ruột sao?
Anh quên cuộc cược rồi à?
Một năm sau, anh lấy cái gì đi khiêu chiến Diệp gia đây?
Dựa vào việc quỳ xuống để có được cảm thông sao?
Trong khoảng thời gian này, bụng Lý Tử Nhiễm đã hơi nhô lên.
Cô không muốn tức giận, vì sẽ ảnh hưởng đến đứa nhỏ trong bụng, vì vậy cô chỉ có thể mắt nhắm mắt mở cho qua.
Hôm nay, Diệp Quân Lâm nhận được điện thoại của Tiêu Tuyệt Trần đến từ tổng chỉ huy chiến khu Nam Cảnh.
“Chiến Thần, gần đây Nam Cảnh muốn tổ chức một doanh trại tập trung Tiềm long binh vương, chuẩn bị đề cử mấy hạt giống cho đội Thiết lữ Côn Luân, nếu anh có thời gian thì có thể đích thân đến tuyển chọn được không?”
Tiêu Tuyệt Trần hỏi.