Chiến Thần Trấn Quốc

Chương 1079: Loại Cám Dỗ Này, Ai Có Thể Cự Tuyệt

Không nói làm cho người ta kinh ngạc thì đến chết cũng không thôi.

Diệp Quân Lâm lời này vừa dứt, Vân lão ngẩn ra.

Diệp gia nho nhỏ?

Ở Hoa Hạ, còn có người không đặt Kinh Thành Diệp gia vào mắt sao?

Qua cuồng vọng rồi đấy?

Vân lão không khỏi nói: “Quân Lâm thiếu gia tôi thừa nhận ngài có có chút tài năng, ngay cả tôi cũng có thể bắt, đích thật là thiên tài trong thiên tài. Nhưng ngài không nên coi rẻ Diệp gia. Sự cường đại của Diệp gia là thứ ngài không cách nào tưởng tượng.”

“Không nói khác, trong dàn hậu bối của Diệp tộc, người mạnh hơn Quân Lâm thiếu gia ngài vẫn còn nhiều! Ví dụ như em trai ngài Diệp Thần thiếu gia, trước mắt mà nói, các phương diện đều hơn hẳn ngài! Quân Lâm thiếu gia cần hiểu được đạo lý núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi có người giỏi hơn!”

Những người khác phụ họa nói: “Đúng đấy! Quân Lâm thiếu gia khiêm tốn một chút, mới có thể đi càng thêm lâu dài!”

“Huống chi chỉ cần trở về Diệp tộc, với tài nguyên phong phú và mạng giao thiệp khổng lồ có kinh nghiệm của Diệp tộc, tin tưởng Quân Lâm thiếu gia có thể so mạnh hơn hiện tại gấp mấy chục lần có thừa!”

Diệp Quân Lâm trừng mọi người một cái nói: “Thối lắm!”

“Núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi có người giỏi hơn? Những lời này các ông đi mà nói với Diệp gia!”

“Mạnh hơn tôi? Nực cười! Đừng nói là đám hậu bối của Diệp tộc, dù là toàn bộ Diệp gia cũng không khơi ra được một người mạnh hơn tôi!”

Cơ thể Diệp Quân Lâm thẳng tắp, nét mặt hiện đầy vẻ kiêu ngạo độc ngã vô vương.

Đám anh em Bách Thú Doanh và Tử Kim Vệ rối rít cảm thấy kính nể.

Đây chính là Chiến Thần trấn quốc!

Mạnh hơn anh?

Có thể sao?

Hoa Hạ mấy nghìn năm mới có thể sinh ra một vị Chiến Thần như vậy!

Côn Lôn Chiến Thần duy nhất có phong hào năm sao.

Ông nói cho tôi biết, đám hậu bối Diệp tộc mạnh hơn anh nhiều?

Đang nói cái quái gì vậy?

Vân lão giật mình.

Lão cảm nhận được tử khí thế bễ nghễ thiên hạ từ trên người Diệp Quân Lâm, làm cho lão thấy hoảng hốt.

Dường như anh nói là thực.

“Dạ dạ dạ, Quân Lâm thiếu gia quá mạnh! Quân Lâm thiếu gia ngài thả chúng tôi ra đi! Chúng tôi lập tức trở về Diệp tộc báo tin tức của ngài cho bọn họ biết, chẳng mấy chốc sẽ tới đón ngài.” Vân lão nói.

Những người khác trợn to con mắt, vẻ mặt kỳ vọng nhìn Diệp Quân Lâm.

“Không gϊếŧ tôi? Còn chuẩn bị đón tôi về à?” Diệp Quân Lâm cười cười.

“Với thành tựu bây giờ của Quân Lâm thiếu gia ngài, Diệp tộc trọng dụng ngài đều không kịp đây, sao lại gϊếŧ ngài chứ?” Vân lão cười cười.

“Vậy mẹ tôi thì sao?”

“Chu tiểu thư là mẹ của ngài, thân phận đương nhiên tôn quý! Chỉ là Lăng Thiên thiếu gia đã cưới phu nhân, vị trí của Chu tiểu thư có chút xấu hổ. Nhưng chúng ta sẽ cố khuyên lão gia, chắc cũng có thể vào được Diệp tộc. Chỉ cần ngài bằng lòng trở về Diệp gia, cơ hội này cũng là rất lớn. Vì chính danh của Chu Oánh Oánh tiểu thư nằm trong tầm tay.” Vân lão lập tức nói.

Lão thấy, trên đời này không ai sẽ cự tuyệt mê hoặc này.

Một khi Diệp Quân Lâm bằng lòng, thì anh chính là thiếu gia Diệp gia của đệ nhất thế gia ở Hoa Hạ, đứng đầu vạn tộc.

Loại cám dỗ này, ai có thể cự tuyệt?

Huống chi còn có thể vì Chu Oánh Oánh chính danh, bước vào cửa Diệp gia!

“Quân Lâm thiếu gia mau thả chúng tôi ra đi!? Chu tiểu thư không phải vẫn luôn mơ ước được Diệp gia tán thành sao? Không phải muốn gả cho Lăng Thiên thiếu gia sao? Chỉ cần chúng ta trở về, chuyện này trên cơ bản liền quyết định được!”

“Mẹ quý nhờ con, dựa vào thành tựu của ngài, giấc mơ của Chu tiểu thư sẽ thành hiện thực!”

Đám người lại lấy danh nghĩa Chu Oánh Oánh thúc giục Diệp Quân Lâm thả mình.

Vân lão thấy Diệp Quân Lâm không có phản ứng, tiếp tục nói: “Quân Lâm thiếu gia ngài cũng không muốn lưng đeo danh con hoang mà!? Chỉ cần ngài nguyện ý, tôi lập tức để ngài trở thành thiếu gia Diệp gia tôn quý!”