Lời này vừa dứt, Chu Tiềm Long sợ đến mức rớt cả điện thoại.
Côn Lôn Chiến Thần đã tới?
Sao họ lại không biết gì cả.
Không có ở đây mà?
Côn Lôn Chiến Thần ở đâu chứ?
Ngoại trừ Diệp Quân Lâm và trăm đại hào môn Hoa Hải với Nam Hồng Môn ra, ở đây đâu còn những người khác.
Côn Lôn Chiến Thần ở đâu ra chứ.
“Hướng tổng chỉ huy, Côn Lôn Chiến Thần căn bản không tới mà, ngài có phải nhầm rồi không?” Chu Tiềm Long nhịn không được hỏi.
“Có thể là đang ở trên đường! Tôi hỏi thử.”
Sắc mặt Chu Đông Phương lúc này mới hòa hoãn không ít: “Lão tổ, Côn Lôn Chiến Thần chắc là ở trên đường đấy ạ!”
“Đúng vậy, nhất định là đang ở trên đường, con phái người đi nghênh tiếp.” Chu Tiềm Long nói.
“Không, vì thể hiện sự coi trọng, các con đều đi!” Chu Đông Phương ra lệnh.
Mấy người Chu Khiếu Côn, Chu Tiềm Long toàn bộ đi ra bên ngoài, tự mình đi nghênh tiếp Côn Lôn Chiến Thần.
“Diệp Quân Lâm tao mặc kệ có bản lĩnh có thể lên trời như thế nào, nhưng mày vẫn vô dụng trước mặt thằng Bảy nhà tao!”
“Thằng Bảy nhà tao là thiếu tướng của Viêm Hoàng Thiết Lữ, dựa lưng vào Côn Lôn Chiến Thần! Mày có lợi hại hơn nữa, cũng vô dụng!!!”Chu Đông Phương giận dữ nói.
Lúc này, lão tổ hung hăng trợn mắt nhìn Chu Đông Phương: “Ngươi nói cái gì đấy hả? Ngươi một hai cứ phải bức người ta thành địch sao? Đây chính là cháu ngoại ruột của ngươi đây! Có một nửa huyết mạch của Chu gia ta, đây chính là một phần của Chu thị! Mày làm cái gì thế hả?"
Ánh mắt lão tổ Chu Khang Dũng rơi vào trên người Diệp Quân Lâm nói: “Con à, mấy việc lúc trước đều là hiểu lầm! Bọn nó không biết thân phận của con, mới đối với con như vậy. Nếu như sớm biết thân phận của con, nhất định sẽ đãi ngộ khác rồi, thậm chí sẽ xem con trở thành nhiệm gia chủ kỳ kế để bồi dưỡng. Con à, sao lại giấu mình để làm chi? Sớm phải nói ra chứ?”
Mục đích lão tổ rất đơn giản.
Thuyết phục Diệp Quân Lâm, giải trừ hiểu lầm.
Làm cho Diệp Quân Lâm gia nhập Chu gia.
Ngay cả Hoa Hải bách tộc đã tôn anh làm chủ, nếu thế lực này dung hợp vào thì tuyệt đối là liên hợp cường cường.
Tương lai Chu gia tuyệt đối có chỗ ngồi ở tầng cao nhất Hoa Hạ.
Nhân tài như vậy, lão tổ sau khi thấy được tự nhiên không muốn buông tha.
“Đúng đúng đúng, trước kia là ta không tốt, không nhận ra tài hoa của con. Sao con không sớm nói rõ một chút chứ? Để ông ngoại tự mình đi đón con!” Chu Đông Phương hiểu lão tổ dụng ý, lập tức nói.
Diệp Quân Lâm cũng bật cười.
“Vậy nếu như tôi không tầng thân phận này thì sao? Các ông còn xem tôi làm người nhà họ Chu sao? Chu Đông Phương ông còn tự mình đón tôi về sao?”
“Ta......” Chu Đông Phương nói không ra lời.
Lão tổ cũng là như vậy.
Nếu như Diệp Quân Lâm không có tầng thân phận này, người người vẫn xem anh là thằng con hoang.
“Ha hả, nói cho các ông biết, Chu gia ta còn chướng mắt.”
Đúng lúc này, Chu Tiềm Long cùng mấy người Chu Duy trở lại.
“Hửm? Chẳng lẽ là Côn Lôn Chiến Thần tới?”