“Làm càn!”
“Nó lại dám đánh người?”
“Đâu, nói cho tao biết mày ở đội nào?” Lý Đông Lượng rất tức tối.
“Ông không có tư cách hỏi tôi những lời này!” Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.
“Bộ trưởng Lý ông thấy chưa!? Thái độ của thằng đó ngông cuồng bao nhiêu! Vừa rồi lúc ông chưa đến nó còn đáng sợ hơn, còn đánh người!” Trương Thiếu Cương ở bên cạnh châm ngòi thổi gió.
Lý Đông Lượng đen sầm mặt: “Được rồi, tao mặc kệ mày ở bộ nào!”
“Hiện tại mày đánh người, phải xin lỗi bọn họ!” Lý Đông Lượng giận dữ nói.
“Phải quỳ xuống nói xin lỗi, bọn tao mới chấp nhận!” Tử Huyên đám người nói.
Diệp Quân Lâm nở nụ cười: “Tao vẫn là câu nói kia, lời xin lỗi của tao chúng mày ai cũng không gánh nổi!”
“Thằng nhóc mày cũng quá cuồng vọng rồi đấy! Lời xin lỗi của mày bọn tao không gánh nổi? Tao ngược lại phải thử xem, có thể gánh nổi hay không?” Lý Đông Lượng cả giận nói.
“Ông chắc chắn?” Diệp Quân Lâm híp mắt, trong tròng mắt bắn tia sáng lạnh lẽo.
Không biết vì sao, bị Diệp Quân Lâm nhìn như vậy, ông ta không nén run lẩy bẩy.
Khí thế thằng nhóc này thật là cường đại!
“Tao... Tao chắc chắn, lập tức xin lỗi!” Lý Đông Lượng cả giận nói.
“Trước tiên tôi hỏi ông, là ông đặc phê Hoa Phong vào quân doanh quay?” Diệp Quân Lâm bỗng hỏi.
“Ừ, không sai, tao phê chuẩn đấy!” Lý Đông Lượng nói.
“Mục đích?” Diệp Quân Lâm hỏi.
“Để tuyên truyền quân đội a, làm cho dân chúng thấy được tình hình quân doanh thực tế! Tao thấy rất có ý nghĩa!” Lý Đông Lượng mặt không biến sắc tim không đập nói.
Diệp Quân Lâm cười lạnh nói: “Tôi biết các ông muốn quay chương trình tạp kỹ, còn muốn lôi kéo binh sĩ cùng nhau làm dáng, quá quắt lắm! Các ông đã nghiêm trọng nhiễu loạn trật tự quân doanh!”
“Hứ, tao đây gọi thâm nhập quân doanh, hiểu hơn về cuộc sống hằng ngày của các chiến sĩ. Đừng có cổ hủ như vậy!”
“Là rất cổ hủ! Xe tăng bọc thép là vũ khí mà cũng cho phép quay? Tiết lộ cơ mật quân sự cũng có thể?” Diệp Quân Lâm đột nhiên hỏi.
“Hả?” Lý Đông Lượng đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó nói: “Vậy chắc chắn không thể! Huống chi tao tin tưởng nghệ sĩ công ty Hoa Phong, có thể có tự giác!”
Lý Đông Lượng vừa dứt lớn, ông ta rõ ràng cảm nhận được hiện trường có chút quỷ dị.
Nhất là đám người Trương Thiếu Cương cúi đầu, không dám nói gì.
Mà đám Tử Huyên, trên mặt hiện lên vẻ xấu hổ.
“Cô... mấy người chẳng lẽ thực sự quay... sao?” Lý Đông Lượng kinh ngạc nói.
“Bộ trưởng Lý, bọn họ chỉ là tò mò mà thôi! Ngay cả tôi cũng tò mò, chớ đừng nói chi là đến mấy đứa này.” Trương Thiếu Cương không hổ là người từng trải, lập tức đi ra giải vây.
Lý Đông Lượng sau khi nghe xong, hài lòng gật đầu: “Ừ, thằng nhóc mày nghe rồi chứ? Mọi người chỉ là tò mò! Vẫn chưa làm ra cái gì!”
“Ha ha, phải không? Vậy ông xem thử thứ mà họ quay đi!” Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.