"Xẹt rẹt!" Một dòng máu tươi bắn vụt ra ngoài.
"Bịch bịch!"
Thân thể Lữ Chiến trực tiếp ngã oạch xuống mặt đất.
Cuối cùng anh ta cũng phải trả giá vì những tội ác của mình.
Nhà họ Trương đều sợ choáng váng, họ thật sự dám ra tay với Lữ Chiến? Không nghe anh ta nói xong thân phận của bản thân?
Trương Nghiệp Phi bất đắc dĩ nói: "Thưa ngài, tôi biết ngài lợi hại, nhưng cậu chủ Lữ không động vào được đâu, thân phận của anh ta thật sự rất đáng sợ!"
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nhìn ông ta một cái rồi nói: "Tôi quan tâm anh ta có thân phận gì à?"
Trong mắt chiến thần Diêm La lóe lên chút nhạo báng.
So sánh thân phận? Với người này sao?
Đừng nói là ở nơi này, cho dù phóng mắt ra cả thế giới, ai không e ngại khi nghe thấy tên tuổi của chiến thần Côn Luân?
So sánh thân phận bối cảnh với ngài ấy? Chỉ vì muốn chết mà thôi!
Diệp Quân Lâm và chiến thần Diêm La bỏ đi.
Họ cũng không động vào nhà họ Trương, bởi vì trong mắt anh, những người này chỉ như con kiến mà thôi, không đáng để ra tay.
Tin Lữ Chiến và đám thuộc hạ mất mạng đã nhanh chóng truyền khắp thế giới ngầm của cả tỉnh thành.
Tất cả mọi người sợ ngây người.
Người như thế mà lại bị đánh bại?
"Tra ra được rồi! Là chiến thần Diêm La thuộc hạ của Thạch Thanh Sơn làm!"
"Chiến thần Diêm La thật sự lợi hại, nhưng lần này cũng chọc phải phiền phức to rồi!"
"Đúng vậy, tôi nghe nói cả phía Nam Hoa Hạ đều phải e ngại bối cảnh của Lữ Chiến!"
...
Thế giới ngầm sôi trào cả lên.
Tất cả mọi người nhận ra, người phía sau Lữ Chiến sẽ nhanh chóng đánh đến Kim Lăng.
Cuộc phân tranh chỉ vừa mới bắt đầu.
Hơn nữa người nhà họ Trương biết thân phận của Lữ Chiến, bọn họ càng hiểu Lữ Chiến chỉ là đội tiên phong mà thôi, đại đội phía sau sẽ lập tức ập đến.
Đến lúc đó mới thật sự là thời khắc Kim Lăng biến động!
Tin Lữu Chiến mất mạng nhanh chóng được truyền đi!
Một nơi nào đó ở Hoa Hải.
"Cái gì? Học trò của tôi chết ở Kim Lăng? Làm càn!"
"Tôi muốn để bọn chúng chôn cùng!"
...
Giờ phút này, Diệp Quân Lâm và chiến thần Diêm La đi đến bên ngoài trang viên nhà họ Triệu.
"Đi nói cho bọn họ biết một tiếng, chuyện này đã được giải quyết rồi." Diệp Quân Lâm ra lệnh.
Tạm thời anh phải giữ bí mật thân phận, chờ đến buổi hôn lễ thế kỷ kia thì anh sẽ công khai toàn bộ thân phận với Lý Tử Nhiễm.
Hiện tại nói cho cô biết cũng không có ý nghĩa gì nhiều.
Chờ lúc tổ chức hôn lễ bù lại, anh sẽ mang đến cho Lý Tử Nhiễm một bất ngờ cực lớn.
"Rõ!" Chiến thần Diêm La tiến vào nhà họ Triệu, đi đến bên ngoài biệt thự của Lý Tử Nhiễm.
Cho dù Võ Tiêu bị thương, nhưng cũng chỉ là vết thương ngoài da, sau khi thoáng xử lý thì đã không có trở ngại gì nữa.
Cô ta đứng ở cửa, nhìn thấy chiến thần Diêm La thì hoảng sợ.
Đây không phải là người đã cứu bọn họ hồi tối hay sao?
"Cô Lý, người lúc tối cứu chúng ta đã đến!" Võ Tiêu lập tức réo gọi Lý Tử Nhiễm.
Lý Tử Nhiễm vội vàng chạy ra.
"Cô Lý, tôi đã xử lý toàn bộ những người đó rồi, đã không sao nữa!" Chiến thần Diêm La nói xong thì bỏ đi.
"Này, anh chờ một chút! Cám ơn anh, anh có thể nói cho tôi biết mình là ai không?" Lý Tử Nhiễm đuổi theo đằng sau để hỏi.
Nhưng chiến thần Diêm La vẫn không quay đầu lại mà rời đi.
"Võ Tiêu, cô mau đuổi theo xem anh ta là ai?" Lý Tử Nhiễm nói.
"Được." Lý Tử Nhiễm cũng thật tò mò chiến thần Diêm La có thân phận gì?
Không hiểu sao cô ta lại có một cảm giác quen thuộc đối với chiến thần Diêm La.
Tuy rằng không thấy rõ khuôn mặt của anh ta, nhưng cô khẳng định mình đã từng nhìn thấy ở đâu đó.