Kẻ Bị Ruồng Bỏ (Outcast1)

Chương 142: Tội lỗi chồng chất

Bầu không gian yên lặng bao trùm xung quanh. Cậu cảm thấy ngột ngạt và khó thở khi nhận được câu hỏi từ phía Miko. Cậu không thể nói dối cô ấy, nhưng cậu muốn giấu điều này cho tới khi mọi chuyện đều đã ổn thỏa. Giờ đây tội lỗi chồng chất tội lỗi cậu không thể làm gì khác ngoài cầu mong rằng cô ấy sẽ không quá kích động. Cậu lấy hết can đảm trả lời lại với cái miệng đắng ngắt

"Tớ đã ngủ với Agela để cô ấy nhận được sức mạnh của một thiên thần sa ngã. Đủ mạnh để có thể đi cùng chúng ta mà không gặp nguy hiểm… Tớ muốn mang cô ấy theo."

"Cái gì? Cậu vừa nói cái gì cơ?"

Miko nhìn cậu với vẻ mặt ngỡ ngàng, như thể không tin được một người như cậu có thể làm chuyện đó.

"Tớ biết cậu đang nghĩ gì… nhưng…"

Khuôn mặt của cô ấy tối sầm lại, một tay ôm lấy vai run rẩy.

"Xin hãy hiểu cho tớ."

"Hiểu gì? Cậu hỏi tôi hiểu gì? Hiểu rằng cậu là một kẻ có thể ngủ với bất kì cô gái nào mà cậu muốn?"

Miko dường như không muốn nghe cậu nói thêm một lời nào nữa.

"Bỏ tay khỏi người tôi! Tôi nói bỏ ra!"

Cô ấy cố gắng vùng vẫy khi bị cậu giữ chặt hai vai.

"Làm ơn hãy bình tĩnh lại và nhìn vào mắt tớ."

Hai hàng mi thanh thoát đã ướt đẫm tự lúc nào, nhưng Miko lại cố để không bật khóc. Bởi cô ấy thực sự không muốn thể hiện ra sự yếu đuối trước mặt cậu.

"Trước đây tớ cũng đã từng bị tất cả mọi người quay lưng. Nhưng cậu đã đến… và tớ cảm thấy thực sự hạnh phúc khi có ai đó quan tâm đến mình Miko ạ. Vậy nên tớ cũng không thể để Agela ở lại khi chứng kiến những điều tồi tệ mà đồng loại đã làm với cô ấy. Tớ muốn mang cô ấy theo và muốn cô ấy trở nên mạnh mẽ để có thể đồng hành cùng chúng ta. Đó là lí do mà tớ xin cậu hãy hiểu cho tớ.

Hai người nhìn vào mắt nhau trong im lặng. Thời gian chỉ vài phút nhưng như kéo dài vài giờ đồng hồ, thậm chí cậu còn có thể nghe thấy tiếng tim đập của chính mình.

Miko dần ngoảnh mặt đi đi nhìn vào hư vô.

"Tôi là một kẻ ích kỉ... Tôi không thể chịu đựng được mỗi khi nhìn thấy cậu tay trong tay với một người phụ nữ khác. Nhiều lúc tôi đã nghĩ rằng đáng lẽ ra cậu chỉ thuộc về mình tôi. Cậu nhớ không? Cái lần mà chúng ta đã gặp nhau cách đây mười năm khi tôi chưa phẫu thuật, vẫn là một đứa trẻ bị câm. Tôi đã yêu cậu từ lúc đó, tôi vẫn luôn chờ đợi cậu, hy vọng một ngày chúng ta sẽ lại được bên nhau, mãi mãi. Cuối cùng thì cậu vẫn chẳng thay đổi... Sự tốt bụng và lòng trắc ẩn của cậu từng là thứ mang chúng ta lại gần nhau... Nhưng bây giờ nó đang khiến chúng ta dần xa rời nhau..."

Cậu ôm Miko vào lòng trước khi biết rằng cô ấy đã luôn khổ tâm bởi những hành động của cậu. Yui yêu cậu nhiều đến mức chỉ cần biết cậu vẫn còn yêu cô ấy là đủ. Còn Miko cô ấy yêu cậu nhiều đến mức sẽ không thể nào chấp nhận được sự tồn tại của những người phụ nữ khác trong cuộc đời cậu.

"Chúng ta sẽ không xa rời nhau gì cả. Tớ yêu cậu Miko, tớ thực sự rất yêu cậu. Tớ sẽ không để những điều này là đủ để có thể tách rời hai chúng ta."

Lúc này Miko bật khóc, níu chặt lấy áo cậu mà khóc. Những giọt lệ bị kìm nén tuôn xuống trên khuôn mặt xinh đẹp, lã chã rơi xuống ướt áo cậu.

"Tôi ghét cậu! Tôi thực sự ghét cậu! Hức… hức…"

Cậu ôm Miko và cô ấy cũng níu chặt lấy cậu. Hơi ấm của hai cơ thể như hòa vào làm một. Hương thơm của cô ấy lan tỏa trong không khí. Cậu trao cho cô ấy một nụ hôn nhẹ nhàng. Hai đôi môi dần vờn bắt nhau một cách thật ướŧ áŧ.

Những giọt lệ của Miko vẫn đang chảy, cậu liếʍ trọn lấy nó cảm nhận vị mặn quyến rũ của cô ấy trên đầu lưỡi.

"Đừng khóc nữa. Như thế trông cậu xấu lắm."

Cậu thì thầm vào tai Miko, đè cô ấy xuống đất một cách chậm rãi.

"Cậu đã lấy đi một ngày của tôi khi ở bên cô ta."

Ấy làm vẻ mặt giận dỗi khi đáng lẽ hôm qua là ngày cậu ngủ với Miko nhưng cậu đã không làm vậy mà đi ân ái với Yui.

"Xin lỗi..."

Cậu đặt đầu gối vào giữa háng cô ấy và cạ nhẹ. Cơ thể của cô ấy run rẩy chỉ với một chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Chợt Miko túm chặt lấy áo cậu kéo xuống và khẽ thì thầm với cậu rằng.

"Tôi muốn có thai với cậu."

Mong muốn của cô ấy khiến cậu lúng túng trong chốc lát.

"Tớ nghĩ chúng ta không nên vội trong chuyện này…"

Thế nhưng Miko không còn nghe lời cậu nói, hai chân của cô ấy dần mở ra, rồi cởi chiếc qυầи ɭóŧ ren tím trước mắt cậu. Mặc dù vẫn còn chút biểu cảm ngượng ngùng, nhưng chưa bao giờ cô ấy lại bạo đến như vậy.

Cậu nhìn vào thung lũng cấm giữa hai cặp đùi nuột nà của Miko mà nuốt nước bọt. Mặc dù không ướŧ áŧ như Yui, nhưng đủ đến khiến cậu bị mê hoặc.

Cậu rụt rè mân mê cặp đùi đó. Miko run rẩy che miệng mỗi khi ngón tay cậu lướt đi chậm rãi.

"Cậu chắc chứ? tớ nghĩ giờ không phải lúc đâu."

"Làm đi…"

Miko nói điều đó một cách dứt khoát trong khi cố kìm nén để tiếng rên không bật lên mỗi khi bị cậu mơn trớn. Sau một lúc như vậy, cô ấy lại nói với cậu rằng.

"Này… tôi muốn ngồi trên…"

Miko muốn nắm thế chủ động, cô ấy không thể chịu đựng được việc bị cậu nhìn thấy vẻ yếu đuối của mình. Hiểu cho cô ấy cậu đồng ý và xem những gì cô ấy sẽ làm tiếp theo.

Cô ấy vụng về khi cố gắng ngồi lên cây gậy của cậu. Sau khi loay hoay một hồi, cậu cảm thấy nên chỉ cho cô ấy. Dù đã ngủ cùng nhau nhiều thế nhưng đây mới chỉ là lần thứ tư cậu làʍ t̠ìиɦ với cô ấy. Vậy nên cô ấy vẫn còn vụng về đến mức khiến cậu bật cười.

"Cậu cần làm ướt nó trước bằng cách chà xát lên cái đó của tớ."

"Không cần nhắc..."

Trông Miko có vẻ bực bội khi bị dạy bảo bởi cậu. Trước giờ cô ấy luôn là người trưởng thành nhất trong những người đồng đội của cậu, vậy mà giờ đây lại lúng túng như một đứa trẻ mới học đi vậy.

Hai mép âʍ đa͙σ hồng hào của cô ấy đè lên cây gậy thịt của cậu. Mặc dù chỉ là màn dạo đầu vụng về của cô ấy, thế nhưng cậu lại cảm thấy sướиɠ đến ngây ngất.

Miko bắt đầu di chuyển một cách hơi cứng nhắc, thế nhưng dần dần trở nên nhịp nhàng khi âʍ đa͙σ của cô ấy đã trở nên ướt đẫm. Tiếng rêи ɾỉ thỉnh thoảng bật ra từ khuôn miệng nhỏ xinh của cô ấy thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến kì lạ.

"Giờ tớ nghĩ là ổn rồi đấy."

"Im miệng..."

Vừa nói, Miko vừa nhẹ nhàng banh âʍ đa͙σ bằng hai ngón tay, chậm rãi đưa cây dươиɠ ѵậŧ vào bên trong. Bên trong của cô ấy nóng và ẩm ướt, ôm chặt lấy từng phần cậu.

"Hya…!?"

Miko thét lên một tiếng dễ thương và làm vẻ mặt ngạc nhiên khi cô ấy ngồi hẳn xuống.

"Sao vậy?"

"Đừng cử động… không tôi sẽ gϊếŧ cậu đấy…"

Tư thế này khiến dươиɠ ѵậŧ của cậu đi sâu hơn vào bên trong Miko, và cô ấy dường như vẫn chưa quen với kích thước của cậu trong tư thế mới.

Miko nhổm hông lên một cách khó khăn rồi từ từ ấn người xuống. Dâʍ ŧᏂủy̠ của cô ấy đang chảy xuống tràn trề mỗi khi da thịt chạm nhau, tạo nên những tiếng kêu ướŧ áŧ dâʍ ɖu͙©.

Cậu đưa tay lên bóp ngực Miko, bộ ngực to và đàn hồi hoàn hảo. Những giọt mồ hôi lấp lánh rỉ từ khe ngực xuống rốn.

Vì thân nhiệt của long tộc rất cao vậy nên cậu có thể cảm nhận được sức nóng và ẩm ướt cực độ bên trong âʍ đa͙σ của Miko.

Cô ấy dần không thể kìm nén được những tiếng rêи ɾỉ dù đã che miệng, bắt đầu nhấp hông nhanh hơn.

Miko đã tới giới hạn, cơ thể cô ấy căng cứng, tay tì chặt xuống ngực cậu. Bên trong cô ấy siết chặt dươиɠ ѵậŧ cậu như một con thú ngấu nghiến con mồi.

"Haa…."

Miko tiếp tục rêи ɾỉ một cách dâʍ đãиɠ. Dù vừa lêи đỉиɦ, thế nhưng cô ấy cố gắng nhổm lên một lần nữa và tiếp tục nhấp hông với đôi chân run rẩy.

"Nay… là ngày nguy hiểm của cậu à?"

Nhìn vào ánh mắt ướŧ áŧ nhưng kiên định của của cô ấy lúc này cậu biết chắc rằng điều đó đã đúng, cô ấy thực sự muốn có thai với cậu.

"Tớ không nghĩ đó là lựa chọn tốt cho thời điểm này. Nếu như cậu muốn có con với tớ điều đó nên xảy ra khi chúng ta giải quyết xong tất cả."

"Nếu cậu yêu tôi… hãy bắn vào trong tôi ngay bây giờ đi…"

Miko dường như không còn quan tâm đến điều gì khác nữa. Cậu có thể nhìn thấy sự mù quáng của tình yêu trong đôi mắt của cô ấy.

Cậu thở dài, kìm nén không ra cho đến khi Miko đạt đến giới hạn lần thứ hai và rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi âʍ đa͙σ cô ấy.

"Tại sao…? Tại sao vậy…?"

Dù đã rất mệt, thế nhưng Miko vẫn gắng gượng hỏi cậu.

"Điều tớ lo là sự an toàn của cậu Miko ạ. Tớ không muốn cậu gặp rắc rối vì có thai lúc này, đây chắc chắn không phải là thời điểm thích hợp. Dù cậu có giận tớ đến thế nào, thì chúng ta cũng không thể làm vậy."

Cậu đỡ Miko nằm xuống và ôm lấy cô ấy. Cô ấy thϊếp đi nhanh chóng sau đó.

______________________________

Buổi sáng cậu dậy trước nhìn Miko ngủ với khuôn mặt xinh đẹp của một thiên thần. Cô ấy cũng tỉnh dậy và nhìn cậu một cách lặng lẽ.

"Chào buổi sáng."

Cậu đưa tay nắm lấy tay Miko đỡ cô ấy đứng lên.

"Nếu cậu lo cho tớ đến vậy, còn Yui thì sao? Cậu làm chuyện đó với cô ta suốt và không sợ điều đó sẽ xảy ra?"

Miko đã thay đổi lại cách xưng hô với cậu như ban đầu. Câu hỏi của cô ấy được đặt ra cùng với khuôn mặt nghi hoặc. Nghe vậy cậu chỉ biết nhún vai rằng.

"Yui có khả năng giúp cho cô ấy tránh thai, tuy nhiên vẫn có một xác xuất cực kì thấp đến mức gần như không bao giờ xảy ra việc đó sẽ thất bại."

"Tớ hiểu rồi…"

Miko gật đầu với khuôn mặt vương nhẹ nỗi buồn. Cậu biết mình đã khiến cô ấy buồn vì những chuyện xảy ra gần đây nên đã chọn cách im lặng sau đó. Rồi chợt cô ấy nhìn cậu một lần nữa một cách nghiêm túc.

"Kể từ bây giờ, trước khi cậu dính líu bất bất kì cô gái nào khác mà không nói rõ cho tớ biết, tớ sẽ không tha thứ cho cậu đâu."

(Tác: Hóng m bị nghiệp quật vì tội trăng hoa con ạ :v)