ABO Chi Cưỡng Chế Thụ Thai

Chương 12 ( H )

🐾Chương 12🐾

Mức độ này đã vượt qua điểm mấu chốt của cậu, từ mặt ý nghĩa nào đó mà nói, câu nói này cũng xem như có ý xin tha.

Trong lòng Tiếu Thuẫn căng thẳng, một lần nữa sáp lại bên người Lục Duệ Minh, hôn hôn mí mắt cậu một chút:

" Tôi không muốn ức hϊếp em, chưa bao giờ muốn. Em tại sao lại không ngoan ngoãn tiếp nhận tôi, tôi trước giờ chưa từng làm chuyện em không vui mà, không phải sao?"

Lục Duệ Minh quay đầu đi cự tuyệt cùng hắn giao lưu:" Làm đi!"

Chính là như vậy! Thiếu tướng đáng giận chính là biệt nữu vậy đó, mỗi lần Tiếu Thuẫn thấy phòng tuyến của cậu buông lỏng, cậu lại như một bé thỏ giảo hoạt, lần nữa lùi bước trở lại, làm lơ mọi nỗ lực trước đó của bọn họ.

Tiếu Thuẫn có chút uể oải, mà lúc này, không phải lúc thích hợp lột sạch quần, đánh cái mông Lục Duệ Minh rồi ngoan ngoãn giảng đạo lí cho cậu nghe. Côn ŧᏂịŧ hắn cứng đến phát đau rồi, dù hắn nguyện ý, tiểu huynh đệ của hắn cũng không muốn.

Thấy Lục Duệ Minh không bằng lòng nói chuyện với hắn, Tiếu Thuẫn cũng không ẩn nhẫn du͙© vọиɠ nữa, nâng lên bên chân mắc cái qυầи ɭóŧ dâʍ ŧᏂủy̠ dính ướt thành cái bánh quai chèo, dùng đầu dươиɠ ѵậŧ nhẹ nhàng cọ sát vùng bí mật của cậu, trong lòng ẩn chứa chút phẫn nộ không chỗ phát tiết:

" Không cần giả bộ, lúc trước em động dục cũng chưa từng ướt như vậy, đóng vai bị tôi cưỡиɠ ɠiαи mang đến kɧoáı ©ảʍ gì cho em vậy? Chẳng phải vẫn bị tôi làm đến dâʍ ŧᏂủy̠ chảy đầy sao?"

" Ngô--" Lục Duệ Minh thống khổ đến không nói nên lời, những lời da^ʍ ô của Tiếu Thuẫn như lợi kiếm đâm nát lòng tự trọng của cậu, lợi kiếm đang đặt dưới tiểu huyệt cậu, lại cố tình chỉ chọc chọc thăm dò chứ không đi vào.

Bên trong cậu trống vắng đến phát điên rồi, cho dù lòng tự tôn cảnh cáo cậu không được tiếp nhận giao phối, thân thể vẫn không tự chủ hướng phía trước cong người lên, nhiệt tình nghênh đón thứ cương cứng của Tiếu Thuẫn, muốn hắn tiến vào thân thể mình một chút, rồi lại chán ghét việc này cực điểm, cậu liều mạng chống lại bản năng du͙© vọиɠ.

" Tôi thật phiền bộ dáng này của em, Lục Duệ Minh, tôi ghét em giả bộ rụt rè cao quí, cho dù đã chủ động dâng lên cho tôi thao rồi mà vẫn vẻ mặt bị ép buộc. Hôm nay nếu em không mở miệng xin tha, tôi tuyệt đối không đánh dấu em, tôi nói được làm được"

Không đánh dấu cậu không có nghĩa không thao cậu, Tiếu Thuẫn nói xong, căn đồ vật thô to kia liền theo huyệt tràng ấm áp đâm vào, không đi vào hết cả căn, mà chỉ ở trực tràng cậu như pitong ma sát qua lại, không hướng vào một tấc nào bên trong xâm nhập.

Cự vật nóng bỏng tiến vào thân thể, hiển nhiên làm giảm bớt một chút khát cầu cùng khô nóng của Lục Duệ Minh, đồ vật Tiếu Thuẫn rất lớn, tắc đầy tiểu huyệt của cậu, chết người là phía dưới cậu quá ướt, lúc hắn rút cắm đều sẽ phát ra âm thanh bạch bạch bạch bí ẩn cực điểm.

Thanh âm, lực độ, kɧoáı ©ảʍ bên trong ba tác nhân nhanh chóng làm Lục Duệ Minh run rẩy căng chặt cả người, ma sát vận động mang đến năng lượng thật lớn, bụng nhỏ và hạ thể của cậu cũng bắt đầu co rút, dươиɠ ѵậŧ nam nhân tuy rằng làm cậu đỡ một chút nhưng càng nhiều hư không bên trong huyệt tra tấn cậu.

" Sao nào, em thích tôi thao em như vậy không? Ân? " Tiếu Thuẫn vươn đầu lưỡi liếʍ giọt mồ hôi rơi trên cằm cậu, thanh âm hắn trầm thấp lại gợi cảm, đồ vật kia không nhanh không chậm trừu động kɧıêυ ҡɧí©ɧ, quét qua quét lại bộ phận liên kết giữa tử ©υиɠ và tràng đạo:" Chỗ này, em thích nhất đúng không?"

" Không--" Loại tra tấn này quá sức chịu đựng với Lục Duệ Minh, không chiếm được tính giao hoàn chỉnh cùng thoả mãn, khó chịu như bị dao cùn cứa thịt vậy, theo bản năng hướng Tiếu Thuẫn đòi kɧoáı ©ảʍ, nam nhân nhạy bén kia lại tránh thoát, làm phía dưới cậu dâʍ ŧᏂủy̠ tràn lan, có khổ mà không nói được.

Thiếu tướng đáng thương bị tra tấn đến không cách nào kiềm chế, chỉ thấy vẻ mặt cậu đau đớn lại mê người, quân phục trên người vẫn chỉnh tề, cả người cơ bắp căng chặt, hàm răng trắng tinh cắn chặt môi đến sung huyết, đầu lưỡi thỉnh thoảng liếʍ láp vết cắn phát đau dưới môi, gợi cảm một cách tự nhiên, lộ ra như vậy làm hô hấp Tiếu Thuẫn căng thẳng.

Miệng nhanh hơn não lần nữa hôn trụ cậu, hút hút đầu lưỡi cậu, phía dưới khôi phục thực lực mãnh thao tiểu huyệt, nghe tiếng nước tràn ra từ nơi giao hợp thiếu tướng tiên sinh nhịn không được mà phát ra tiếng kêu rên, chỉ cảm thấy hạ thể mình căng trướng, hắn ảo giác sắp bị tao hoá rụt rè này hút khô đến nơi.

" Em có muốn tôi đánh dấu em hay không? Muốn hay không?" Lòng tràn đầy tự tin cho rằng trận tính ái này do bản thân chủ động quyết định, vậy mà nam nhân khó nhằn này lại không như mình mong muốn, thân thể cậu đã không xong rồi, tâm lại vẫn ương ngạnh chống đối.

Cậu rõ ràng ướt đẫm cùng tao lãng tới vậy, mà cứ không chịu cúi đầu cầu hắn thao, Tiếu Thuẫn có chút nổi giận, nổi giận này làm hắn thao lộng ngày một nặng, ngày một sâu, thậm chí ác ý đυ.ng vào cổ tử ©υиɠ Lục Duệ Minh, cảm giác bên trong không những nhiều chất lỏng dâʍ đãиɠ dính nhớp mà tiểu huyệt cũng càng bọc càng chặt, nhưng Lục Duệ Minh vẫn không buông lỏng cửa tử ©υиɠ.

" Không cần, tôi không cần" Lục Duệ Minh gần như khàn giọng mà hét lên từ chối, thân thể bất đắc dĩ lại thành thật tương phản với trái tim, đùi cậu khoanh quanh eo Tiếu Thuẫn, đem toàn bộ thân thể đè lên người Tiếu Thuẫn.

Làm dươиɠ ѵậŧ hắn cắm thật sâu vào cửa tử ©υиɠ mình, vừa đỏ mặt kháng cự kɧoáı ©ảʍ, vừa tay chân hợp tác quấn lên người Tiếu Thuẫn, cảm giác qui đầu cực đại sắp tiếp cận mục tiêu, dứt khoát một phát tàn nhẫn dùng cơ bắp toàn thân đem mông Tiếu Thuẫn kéo lại hạ thể mình, đột nhiên kêu lên một tiếng, cửa tử ©υиɠ lần này cuối cùng cũng bị khai phá.

" Tao hoá, em đang cưỡиɠ ɖâʍ tôi đó em biết không? Xem em sau này làm sao còn mặt mũi nói tôi cưỡиɠ ɖâʍ em. Em xem em hút tôi chặt như vậy, ép tôi thao tử ©υиɠ của em, ép tôi đánh dấu em, Lục Duệ Minh em là tội phạm cưỡиɠ ɠiαи!!?!!"

Tiếu Thuẫn bị sự chủ động của cậu làm cho đỏ mắt, nào còn tâm trí nhớ phải đem Lục Duệ Minh lộng tới khóc lóc xin tha, dươиɠ ѵậŧ thâm nhập vào tử ©υиɠ hưởng thụ ẩm ướt cùng ấm áp bao bọc, không ngừng bành trướng trong thân thể Lục Duệ Minh, động động, cái kết bắt đầu không tự chủ mà to ra chặn đứng cửa tràng đạo của Lục Duệ Minh.

" Aaaaaa--" Thống khổ khi tràng đạo chật hẹp bị cưỡng ép chặn cứng, trước đánh dấu đều có thể xem nhẹ, Lục Duệ Minh gắt gao ôm chặt Tiếu Thuẫn đem hắn coi như cọng rơm cứu mạng cuối cùng của mình, cong người thẳng lưng chuẩn bị tốt để khi Tiếu Thuẫn bắn tinh có thể bắn đến nơi sâu nhất trong cơ thể, bắn đầy tử ©υиɠ cậu, làm hormone cả hai hoà quyện vào nhau, đạt được kɧoáı ©ảʍ lớn nhất.

" Trời ạ, em cái tao hoá muốn hút khô tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tôi này, liền đem toàn bộ cho em!?!!" Trứng tròn run rẩy dùng lực đem toàn bộ tinh hoa phun ra, từng cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ mãnh liệt bắn thẳng vào tử ©υиɠ, hai người duy trì tư thế liên kết chặt chẽ, một người vui vẻ hài lòng lại có chút không cam tâm bắn ra, một người vừa mâu thuẫn lại rối rắm tiếp nhận, mãi đến khi cái kết chặn ở cửa tràng đạo nhỏ lại mới rút ra, cánh tay Lục Duệ Minh vòng lên người Tiếu Thuẫn, đôi chân vô lực mà rũ xuống.

🐾Hết chương 12🐾

Mèo🐾: Tui thấy tui có chút phân biệt đối xử, mấy chương thường nhiều khi tui hổng thèm beta kiểm tra lại câu văn. Haizz, vậy mà chương H kiểm tra đi kiểm tra lại tới mấy lần. Mấy bạn đọc thấy câu văn nào kì kì không đúng, nhớ kêu tui sửa lại nha. Nhiều chương tui lười beta lại nên có nhiều sai sót á🐾 Yêu mọi người nhiều~❤️❤️❤️