🐾Chương 11🐾
" Anh con mẹ nó mới phải buông tôi ra" Lục Duệ Minh tức giận tới ngực đều run rẩy, cậu hiểu ra hết rồi, từ chuyện Tiếu Thuẫn xuất hiện bên người cậu, chuyện thăm dò của Kennard, rồi đến sự xuất hiện của Edison.
Tất cả đều là kế hoạch sắp xếp của bọn họ, mà chính mình ngây ngốc bị coi như quân cờ bị bọn họ tùy ý đùa giỡn, còn suýt chút nữa cam tâm tình nguyện nằm dưới thân Tiếu Thuẫn.
" Không bỏ, em không muốn làʍ t̠ìиɦ đàng hoàng với tôi, vậy tôi liền cường bạo em, dù sao bất kể em đồng ý hay không, sau khi bị tôi thao thì em vẫn sẽ gắt gao cắn chặt, cầu tôi dấu hiệu em mà thôi"
Tiếu Thuẫn gắt gao chế trụ cậu, tàn nhẫn mà nói:" Em nhìn xem quần em đã ướt thế nào rồi, đã dâʍ đãиɠ thành như vậy còn so đo cái tôn nghiêm đã sớm không còn của Alpha kia? Thiếu tướng, em đáng yêu quá"
Nói xong hắn liền nhanh nhẹn kéo quần Lục Duệ Minh xuống, lộ ra qυầи ɭóŧ màu trắng hình tứ giác bình đế, màu sắc giống hệt thiếu tướng vừa đơn thuần lại chất phác thật thà.
" Chậc, chậc, đều có thể vắt ra nước rồi này, phát tình của em lúc này không phải do hiện tượng sinh lí đi? Vậy mà em dám nói không có cảm giác với tôi? Em không muốn tôi làm em?
Lừa mình dối người cũng phải có chừng mực thôi." Bàn tay to mạnh mẽ hữu lực từ hai đùi Lục Duệ Minh vuốt ve qua lại, thẳng đến mảnh đất tam giác kia, ở trên qυầи ɭóŧ thuần khiết kia ác ý mà xoa nắn vài cái, cảm giác bàn tay dính dính, tất cả đều là dâʍ ŧᏂủy̠ do tiểu huyệt phong tao kia tiết ra, Tiếu Thuẫn cười hỏi đến thập phần tà ác.
" Cút" Lục Duệ Minh lần này tích góp toàn bộ sức lực, nhấc một chân hướng ngực Tiếu Thuẫn đá một cái, Tiếu Thuẫn nhanh tay lẹ mắt mà bắt được cái chân còn mang giày đen của cậu, cười nói:
" Trong lúc động dục, thể năng của em chỉ còn không đến một phần năm ngày thường, chờ khi nào vòi nước dưới hạ thân của em tắt đi rồi hãy đánh tôi" Sau đó mới điều chỉnh chút tư thế của hai người, hắn dùng tay giữ chặt vai Lục Duệ Minh lại, hướng cẳng chân Lục Duệ Minh hôn hôn lên, thẳng một đường đêns đùi cậu:
" Tôi thích em mặc quân trang cùng giày quân đội, chỉ có mông trơn bóng không mặc gì, chảy dâʍ ŧᏂủy̠ tao lãng chờ tôi làm em, giống như bây giờ"
Lục Duệ Minh không có cách nào giãy dụa, Tiếu Thuẫn nói không sai, cậu đang động dục, phần lớn thể lực đều xói mòn, trừ phi ngăn chặn phản ứng động dục hoặc là cao trào, nếu không cậu hiện tại không phải đối thủ của Tiếu Thuẫn. Trước kia mỗi lần cậu có thể nắm quyền chủ động cũng là vì Tiếu Thuẫn không có mạnh mẽ áp chế, với lại cậu đã trói Tiếu Thuẫn lên ghế sinh học.
Làm sao ngăn chặn phản ứng động dục? Trời ạ, cậu mà biết, cậu sao có thể để bản thân lưu lạc đến kết quả này. Thiếu tướng tuyệt vọng mà nghĩ, đột nhiên thấy hạ thể nóng lên, gầm nhẹ một tiếng:" Không cần..."
Đã không kịp rồi, đầu lưỡi Tiếu Thuẫn liếʍ lên qυầи ɭóŧ cậu, đầu lưỡi tràn ngập kĩ xảo mà dùng sức múa may trên mảnh vải bị sinh thực khí phân bố ra chất lỏng vừa dính lại vừa ướt kia. Một cỗ kɧoáı ©ảʍ run rẩy từ bụng nhỏ truyền đến đại não làm Lục Duệ Minh giống như bị điện giật đến mềm mại cả người.
Cậu cũng không biết đã bao lâu không cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ đến từ dươиɠ ѵậŧ phía trước, thiếu tướng khắc chế bản thân nên rất ít khi tự an ủi, cũng sẽ không tùy ý dấu hiệu bất cứ Omega nào, cho nên có mấy lần cao trào đều là mơ mơ hồ hồ mộng du mà xuất tinh. Đương nhiên, mấy lần bị Tiếu Thuẫn dụ dỗ bắn tinh sau phát tình không tính.
Tiếu Thuẫn lại hoàn toàn hiểu rõ thân thể cậu, tuy rằng cách qυầи ɭóŧ đầu lưỡi cùng môi vẫn phối hợp đến thiên y vô phùng hoàn mỹ, xuống tay với cây dươиɠ ѵậŧ kích cỡ không tệ của Lục Duệ Minh, nhẹ nhàng liếʍ láp theo gân mạch trên dươиɠ ѵậŧ.
Thỉnh thoảng vuốt ve một chút hai tiểu cầu căng phồng, hiển nhiên thấy rõ cái qυầи ɭóŧ màu trắng lại ướt thêm không ít, trở thành màu sắc gần như trong suốt, làm hắn mắng nhẹ trong lòng: Tao hoá này mặc qυầи ɭóŧ màu trắng vốn chả phải đơn thuần chất phác gì, rõ ràng là mặc để câu dẫn hắn mới đúng.
Thân thể Lục Duệ Minh đã phiếm đỏ, dươиɠ ѵậŧ vì chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn mà cương cứng, lại vì qυầи ɭóŧ gắt gao đè ép mà có chút phát đau, cậu phát ra một chút rêи ɾỉ cực nhẹ, còn chưa kịp thốt ra khỏi miệng đã bị chính cậu hung hăng cắn chặt môi ngăn lại.
Nhưng nhiệt độ cùng tê dại phía dưới không phải cậu dùng ý chí là có thể ngăn lại, hơn nữa cậu rất đau, căn đồ vật cương cứng kia thật muốn được thoát ra, cho dù được thoát ra không làm gì cũng được....
" Cứng rồi, đồ vật này hẳn là dùng để dấu hiệu Omega đi? Hiện tại bị nhốt trong quần, không ngừng chảy nước mắt thật là phí phạm của trời nha." Nói rồi hắn còn hạ lưu búng búng phần đầu dươиɠ ѵậŧ của Lục Duệ Minh.
" Hỗn đản" Chết cũng không xin tha với hắn, cho dù bên dưới đã khó chịu muốn chết, phía trước phát trướng phát đau, phía sau phát ngứa chảy nước, trời ạ, thân thể cậu rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy!
" Là tên hỗn đản dấu hiệu em đó, hơn nữa còn lập tức sẽ làm em" Tiếu Thuẫn cười cười, vì tiếp xúc thân mật với Lục Duệ Minh mà thể lực hắn càng ngày càng tốt, phần tiếp theo của hành trình đánh dấu cậu càng ngày càng thuần thục.
Hắn không nhanh không chậm mà kéo qυầи ɭóŧ màu trắng của Lục Duệ Minh xuống, làm nó lơ đãng treo bên chân Lục Duệ Minh, Tiếu Thuẫn mắt thấy côn ŧᏂịŧ vừa đỏ vừa đầy nước đột nhiên đạt được tự do, vui vẻ đến dựng thẳng đong đưa, yêu thích mà hôn một cái:
" Côn ŧᏂịŧ này của em không tệ nha, tôi thề, trước khi gặp em, tôi tới giờ cũng chưa từng nghĩ sẽ đi hôn một căn dươиɠ ѵậŧ thuộc về Alpha khác, có điều là của em tôi thật thích, chẳng những muốn hôn, còn muốn một ngụm ăn mất luôn"
" Aaaaa--" Lần này Lục Duệ Minh rốt cục cũng không nhịn được mà rên lên một tiếng, khoang miệng Tiếu Thuẫn quá nóng, dươиɠ ѵậŧ cứ như vậy không chút đề phòng mà bị hắn ngậm lấy, Lục Duệ Minh sắp điên rồi.
Tính khí của cậu vừa đau vừa thoải mải, đầu óc bị kɧoáı ©ảʍ đánh đến tan tác thành từng mảnh vụn, cặp chân vẫn đeo giày quân đội liều mạng muốn đạp Tiếu Thuẫn nhưng cậu không có một chút sức lực, hai tay hung hăng bắt lấy khăn trải giường màu xanh biển, từng giọt mồ hôi nóng từ cái trán chảy xuống cái gối đầu.
Tiếu Thuẫn kĩ xảo vô địch thủ, tuy rằng hắn chưa từng khẩu giao cho người khác nhưng trong ảo tưởng, hắn đã vì ngày hôm nay luyện tập hàng trăm lần. Hôm nay khác hoàn toàn với trước kia, lúc Lục Duệ Minh bị hormone hắn khống chế, dươиɠ ѵậŧ của cậu cũng không mẫn cảm, đương nhiên, cậu cũng có thể bị liếʍ láp đến bắn tinh nhưng không giống nhau.
Dươиɠ ѵậŧ cậu chưa bao giờ cứng ngắc giương cao như hôm nay, cứng đến làm người ta hưng phấn-- phải biết rằng, đây là một dươиɠ ѵậŧ có thể dấu hiệu Omega đến mang thai, mà chủ nhân của nó hiện tại lại quang mông để hắn liếʍ, không chỉ như thế, bụng nhỏ bằng phẳng của cậu còn có đứa nhỏ của mình.
Trái tim Tiếu Thuẫn sắp nóng đến tan chảy rồi, yêu thích không ngừng mà liếʍ đại đồ vật từ chiều dài đến độ cứng đều thuộc dạng nhất lưu, hút hút lỗ tinh của cậu, cảm giác được nó nhảy dựng, động động trong miệng mình, phản ứng đó đáng yêu biết bao, lại hung hăng mà mυ'ŧ một cái như đang mυ'ŧ sữa.
" Không cần!" Thiếu tướng đáng thương sắp bị làm đến phát khóc, phía trước kɧoáı ©ảʍ như hồng thủy mãnh thú, phía sau lại tê ngứa từng giọt từng giọt dâʍ ŧᏂủy̠ chảy xuống, bất kể phía trước hay phía sau đêù tra tấn cậu đến không ra hình người.
Càng đáng sợ chính là, côn ŧᏂịŧ ít kinh nghiệm sau khi bị Tiếu Thuẫn đùa bỡn run rẩy không ngừng phun ra tinh hoa, một cỗ lại một cỗ, bị Tiếu Thuẫn xem như mỹ vị mà ăn mất, hắn còn chưa đã thèm mà lật nộn da tìm kiếm tϊиɧ ɖϊ©h͙ tàn lưu trên dươиɠ ѵậŧ cậu, cảm khái nói:" Nếu đám Omega chờ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của em mà biết tinh hoa của chiến thần bọn họ đều bị tôi một mình chiếm hết, không biết có dẫn tới đại chiến tinh cầu không nhỉ?"
Thân thể Lục Duệ Minh vì sau phản ứng cao trào cưỡng chế mà vô lực nhúc nhích, cậu như con cá mất nước, từng ngụm từng ngụm mà hít vào không khí tràn ngập hormone của Tiếu Thuẫn, sau khi phía trước đạt được thoả mãn, lại càng hiện rõ hư không, khó chịu nổi của cái nơi đáng thẹn phía sau. Phía dưới mông khẳng định đều ướt đẫm rồi, ngay cả xương cụt cũng bắt đầu ngứa ngáy, Lục Duệ Minh không nhịn được mà cọ cọ mông.
Muốn mượn đó mà giảm chút khó chịu, mắt lam của Tiếu Thuẫn liếc nhìn, hướng mông cậu vỗ nhẹ mấy cái:" Nơi này cũng muốn? Trời ạ, e tràn lũ ư?"
Gắt gao mà cắn chặt răng, Lục Duệ Minh lại hít một ngụm khí, đầu quả tim bị chọc phá xôn xao, nhắm mắt lại:" Tiếu Thuẫn, không cần ức hϊếp tôi"
🐾Hết chương 11🐾