Chương 316: Đây là cho cô một màn ra oai phủ đầu? 2
Đạo diễn Mạc Kiều không nghĩ tới, cô sẽ đồng ý dứt khoát như vậy.
Thế nhưng, vẻ không vui trên mặt cũng càng thêm rõ ràng.
Cô có thiên phú diễn xuất, nhưng tính tình có hơi ngông cuồng.
Đây là một quyết định tạm thời, cô lại nói trực tiếp bắt đầu, cho dù lời thoại đã thuộc lòng, nhưng tâm tình nhân vật cô đã công tác chuẩn bị đầy đủ chưa?
"Các bộ phận hiện trường, ánh sáng, camera chuẩn bị."
"Trang điểm, bổ sung trang điểm cho Hoắc Tịnh và Phương Yên."
Dịch An vẫn luôn cố gắng giới thiệu với ông, nói đây là một hạt giống tốt.
Được, ông cũng nhìn một chút, cô rốt cuộc có bao nhiêu thực lực.
Lúc Thẩm Thu bổ sung trang điểm, Sở Thần đến gần nói.
"Cô dùng toàn bộ thực lực, nói không chừng dạy dỗ cô ta, còn có thể tranh thủ được nhân vật nữ chính."
Thẩm Thu có thực lực, chỉ là vẫn luôn không có tài nguyên tốt, nếu có thể diễn được nữ số một, giá trị con người đã sớm vượt quá hiện tại.
Thẩm Thu liếc mắt Cố Vi Vi cách đó không xa, đang cười nói cùng người đại diện và trợ lí.
"Không cần anh nói."
Nhân vật nữ chính của 《 Ưng nhãn 》 cô cũng thử sức, nhưng cuối cùng đạo diễn xác định cũng là cô.
Đường Thiếu Kỳ của 《Trường Phong 》 để cho cô ta đoạt một góc, nhân vật nữ chính của 《 Ưng nhãn 》 cô ta lại tới, cô làm sao nuốt được khẩu khí này.
Vốn tưởng rằng Lê Hinh Nhi sẽ có hành động gì, không nghĩ tới người phụ nữ kia chỉ biết mua hot search lăng xê.
Kết quả, không có chèn ép Mộ Vi Vi xuống, ngược lại mặt mình nhiều lần bị đánh, gần đây cũng không dám xuất hiện.
Giới điện ảnh lại lớn như vậy, đạo diễn tốt thì có mấy người như vậy.
Liên tiếp bị cô ta đoạt được vai diễn tốt, sẽ có nữ diễn viên như cô không lấy được vai.
Thời gian hoàng kim của nữ diễn viên chỉ là một vài năm, mỗi một bộ phim đều cực kì quan trọng, cho nên đoạt vai diễn cũng là không thể tránh được.
Nhưng mà, so với Thẩm Thu bên này có chuẩn bị mà đến, bên kia Cố Vi Vi bổ sung trang điểm xong, đang đợi thời gian tổ đạo cụ và ánh sáng chuẩn bị.
Kiều Lâm cũng đang cùng cô bắt đầu thảo luận, buổi tối kết thúc công việc cùng bọn họ đi ăn thức ăn ngon đặc sản địa phương.
Từ lâu đã biết thực lực nghệ sĩ nhà mình, cho nên kỹ thuật diễn xuất này anh chưa bao giờ lo lắng.
Thẩm Thu muốn cho bọn hắn cái ra oai phủ đầu, bất quá là chính mình đưa tới cửa làm mất mặt.
Phó đạo diễn từ bên cạnh đi qua, nghe bọn họ không phải là đang thảo luận kịch bản muốn diễn, nhưng là đang thảo luận buổi tối ăn cái gì.
Mà nữ diễn viên chính bọn họ đang cầm cốc giữ ấm, vẻ mặt hưng phấn nói muốn ăn cái gì cái gì, dáng vẻ không chút nào muốn chuẩn bị cho phần cảnh quay.
Rất nhanh, các bộ phận chuẩn bị vào vị trí, vai phụ và nhóm diễn viên cũng đều vào vị trí cảnh quay đứng ngay ngắn.
"Trước quay Phương Yên được cứu đi, Hoắc Tịnh lên xe chuẩn bị."
Cố Vi Vi sửa lại trang phục diễn một chút, cầm súng đạo cụ lên, vào trong xe đợi.
Đầu tiên quay Thẩm Thu diễn vai Phương Yên, Phương Yên là gián điệp nằm vùng ở hệ thống quân đội, bị Hoắc Tịnh phát hiện thân phận phái người bắt, có điều lại được đồng nghiệp kịp thời cứu đi.
Thẩm Thu dù sao cũng là diễn viên nhiều năm, vừa nghe đạo diễn hô "action!", một giây đã chuyển trạng thái biểu cảm nhập vào vai diễn.
Từ vừa mới bắt đầu một mình chiến đấu anh dũng, đến đồng nghiệp cứu, cùng diễn viên phụ lặng lẽ ăn ý phối hợp, diễn gần như hoàn hảo.
Đạo diễn hài lòng nhìn Thẩm Thu diễn vai Phương Yên, diễn xong cùng vai phụ và diễn viên quần chúng, bấm thời gian kêu lên.
"Hoắc Tịnh đi vào!"
Một chiếc xe thắng gấp, dừng ở bên ngoài ngõ hẻm Phương Yên vừa mới chạy trốn, thuộc hạ mở cửa xe.
Một chân dài mang giày quân đội bước ra cửa xe, Hoắc Tịnh một thân quân phục xanh sẫm đội mũ quân đội kiểu thuyền xuống xe, bước đi như gió đi vào với tiếng súng phập phòng ngõ hẻm.
Giày quân đội từng bước rơi xuống đất có tiếng "Lộc cộc lộc cộc" của tiếng bước chân, dường như mũi nhọn dẫm nát lòng người, trong nháy mắt toàn bộ mang tới bầu không khí khẩn trương áp lực.
Vy0101