Trần Kha x Tiểu Mễ

Chương 54

Chương 54
khi nghe cái tên kia, một luồng khí u ám vây quanh Nhi, chị trở nên lạnh lùng hất tay của Sara khỏi vai mình, Nhi hít một hơi dài rồi đặt tay lên vai nó, khóe miệng khẻ cong lên

-Bình tĩnh nào... Trần Kha... Tên khốn đó chúng ta không cần lo đâu.

Nhi bỗng trở nên kỳ lạ khi nhắc đến tên khốn nạn đó. Từ khi bên cạnh An, yêu thương đong đầy khiến trái tim chai sạn của Nhi lành lại, Nhi đã quên mất con người trước đây của mình, con người trước khi quen An. là một con người lạnh lùng và nhẫn tâm, Nhi đã thay đổi quá nhiều khi có An, đây là lúc chị nên trở về lại con người ấy để cứu lấy tình yêu nhỏ bé của mình.

mọi cảnh sát được huy động lực lượng, để tránh bứt dây động rừng họ được lệnh chờ khi có hiệu lệnh sẽ sông vào cứu con tin. Sara đang ở nhà của Trần Kha, khi Kha và Nhi chú tâm tới máy tính một cách chăm chú như thế, Sara cũng có thù hằn với Tần Hào, vì lúc trước chính vì Tần Hào đó mà chị và An chia tay, hắn đã chuốc thuốc cô rồi đem cô lên giường sau đó giở trò đồϊ ҍạϊ , An phát hiện và hai người cải nhau trận lớn đến mức chia tay. mối thù đó cô sẽ chẳng bao giờ quên. Sara rút điện thoại định gọi cho ai đó thì Nhi bắt chân lên ghế ngạo mạn nói

-Đây là Việt Nam, có gì để cảnh sát Việt giải quyết, không cần cô kêu gọi đặc nhiệm Swat đâu, cô nàng cảnh sát trưởng Sara Kiiro.

chiếc điện thoại rơi khỏi tay, ánh mắt ngạc nhiên của Sara hướng về phía Nhi, tại sao chỉ bằng một lời nói, Sara lại có cảm giác nguy hiểm nhỉ? đây đâu phải là ánh mắt của cái đứa hay cải nhau với cô.

-Lo ăn ngủ đi, chiều nay chúng ta sẽ đến đó, tòa nhà bỏ hoang.

Sara im lặng chẳng nói thêm một lời nào, Sara là con gái cảnh sát trưởng đội đặc nhiệm ở Úc, che giấu thân phận để đi chơi nhưng không ngờ.

2 giờ chìu, mọi người tập trung trước tòa nhà lớn củ nát hôi thối. Phương Linh ngồi trên xe cảnh sát chờ hiệu lệnh của Trần Kha, để Kha, Nhi và Sara tự mình vào đó, vì là cảnh sát nên Sara được cấp một cây súng lục để bảo vệ hai người còn lại, để tránh bứt dây động rừng những chiếc xe cảnh sát cách đó 5km đang cố giữ yên lặng, tóc Nhi cột cao lên, mặc trên người bộ đồ bó tôn lên vẻ đẹp đỉnh cao, miệng thì nhai nhóp nhép kẹo cao su, gương mặt thanh tú bôi chút kem phấn trông sεメy, tay thì kéo lê cây gậy bóng chày với hàng chục cây đinh găm vào đó. Trần Kha chăm chăm nhìn vào cánh cửa kia, chẳng cần vũ khí. và cả 3 người họ quen biết Tên Hào kia đủ lâu để suy tính ra hắn định làm gì. cái ngày đó Trần Kha vẫn nhớ như in, cái ngày hắn khiến nó ghen với Tiểu Mễ để hai đứa chia tay và cách xa nhau hàng nghìn cây số, khi nghe An kể lại toàn bộ sự việc, Kha thề là sẽ lột da lóc xương hắn. Nhi thì cũng một lần đập hắn tơi bời rồi, chỉ vì dám mở cái mồm dơ bẩn nói giành lấy An từ tay Nhi, chị đã đập hắn phải nhập viện và khiến hắn trốn vào cái xó xỉnh nào đó, giờ lại dám bắt ép lấy An nhỏ bé của Nhi nữa...đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà. Chỉ còn cô gái Sara kia thì thôi khỏi nói rồi, nếu không phải Việt Nam là nơi đối tác với cha cô bên Úc, chắc chắc cô đã gϊếŧ hắn từ lâu rồi, cũng vì hắn mà cô đánh mất thứ quý nhất đời con gái, và cũng vì hắn giở trò đồϊ ҍạϊ khiến cô chia lìa tình yêu của mình. 3 mối thù hằn sâu như thế này thì...lạy trời Tần Hào nhà ta sống không toàn thây rồi

cả 3 cô gái của chúng ta tiến vào trong cửa, đám con trai đô con hùng hổ đứng chắn đường ánh mắt ai cũng đằng đằng sát khí, tên Tần Hào đứng trên bục cao nhìn xuống, mấy năm qua hắn bặt vô âm tín để chuẩn bị kế hoạch ngày hôm nay, trả thù Trần Kha vì đã khiến hắn mất đi địa vị trong xã hội này. hắn chẳng thay đổi gì nhiều, chỉ thêm vài vết xẹo xấu xí trên mặt.

-Trần Kha... Nhi... hai người tính sao đây?

-Sao trăng gì nữa. chào hỏi nhau chút nào.

-Kha... tao trước nhé!

Nhi bước tới trước vác cây gậy trên vai, phu bả cao su ra rồi lao đến, hành động nóng tính đó khiến Sara hơi lo, Trần Kha cũng lao đến với nụ cười lạnh trên môi

-Aishhh... hai cái người này...