Chương 36
-Nhi...em...chịu lâu hơn không được nữa đâu...Nhi à, Nhanh hơn đi!!!-An...
Ở nơi nào đó, tiếng rêи ɾỉ đầy khoái lạc liên hồi vang ra, sự nóng càng ngày càng gắt hơn khi ngón tay nhi hoạt động không ngừng nghỉ. Phần dưới của cô bé An cứ nâng lên hạ xuống liên hồi theo nhịp của Nhi. Chị đang cố để làm thỏa mãn cô bé này.
-Chưa đủ...Nhi...nữa...em muốn nữa...
An ôm chặc lấy chị ghì mạnh khiến chị chồm về phía nhỏ, Nhi có thể cảm nhận được bên dưới của An ướt nhường nào, đã 3h sáng rồi mà An vẫn không ngừng rêи ɾỉ, với tay đến sợi dây thừng dưới gầm giường, An đưa cho Nhi khi cả cơ thể nhỏ đầy mồ hôi.
-Làm ơn...sử dụng nó với em đi Nhi...Nhi...em...ah...em muốn chị...
-Nhưng...An ...chị ...
Mồ hôi An chảy ra ngày một nhiều hơn, nhỏ bấu chặc ra giường khi ngón tay chị chuyển động bên trong vùng nhạy cảm, đầu óc nhỏ chẳng còn suy nghĩ gì nữa cắn chặc lấy tay mình và liên tục gọi tên chị trong sự sung sướиɠ. đến khi ngón tay chị mỏi rã ra, chị mệt nhoài nằm gục xuống nhưng nhỏ vẫn chưa tha, An ngồi trên ngón tay chị và tự mình hành sự, nhỏ nhấp hông liên hồi và tay vẫn không ngừng bấu chặc vào cơ thể mình, cả cơ thể trần nhỏ bé của An đỏ rân lên những vết cào cấu, lần đầu tiên Nhi thấy An điên cuồng như thế, cả thân thể nhỏ đỏ ửng lên vì tự cấu xé mình nhưng cả gương mặt nhỏ lại tràn đầy sự kɧoáı ©ảʍ, Nhi ngồi bật dậy rút tay ra khỏi người nhỏ rồi ôm nhỏ thật chặc.
-Nhi...em...em gần ra rồi...chị...làm ơn...hành hạ em đi...Nhi
-An...Ngoan nào em...mọi chuyện sẻ ổn thôi...chị đây...có chị đây rồi...
-Nhi...em...
-ngoan nào...cô chủ.
Trái tim của An dần chậm lại, nhỏ ôm chặc chị mà mím chặc môi...nhỏ không biết tại sao mình lại hành sử như thế...không lẻ vì lời nói móc của ả Sara kia? Cả cơ thể An bắt đầu chậm, hơi thở nhỏ trở nên gấp gáp ôm chặc Nhi mà bên dưới của nhỏ đã ngừng tuôn nước rồi.
-An...chị thật sự không biết em đã bị gì nhưng đừng làm thế nữa...thay vì làm mình bị thương, em hãy hành hạ chị này
-Nhi...tại sao?...em đã hành hạ chị nhiều như thế nhưng chị vẫn không than phiền gì cả...
Vuốt nhẹ mái tóc trắng nhẹ của An chị ghi chặc đầu nhỏ
-Chị biết chứ...nó rất đau...chị chịu được bởi người tạo ra nó là em...chị không muốn em chịu đau như thế! Mà nói thẳng nhé...
Đẩy nhẹ An ra rồi nhìn thẳng vào đôi mắt đỏ rân kia chị gằn giọng
-Em chẳng hợp nằm dưới đâu.
Ngơ ngác trước lời nói của chị, An bật cười, cười đến chảy nước mắt luôn, chọn yêu chị Nhi đúng là quyết định đúng đắn của nhỏ.
-Đần!
Nhỏ nói rồi nằm rạp xuống giường trùm mền khiến cái mặt ngố kia không khỏi ngơ ngơ, chị cứ kéo cái mền nhưng nhỏ vẫn níu chặc cứng
-em không tắm à?
-Bế!
-Hả??? này em lớn rồi đâ...
-em ngồi không được.
-haizz...được rồi...cô chủ ơi!
Nhi cười rồi bế nhỏ lên và đi vào bồn tắm, tuy không nói ra nhưng Nhi đang thầm nguyền rủa cái con người đã làm Cô chủ nhỏ bé của chị ra như thế...chị quyết định rồi, sáng mai chị sẽ băm nhỏ con hồ ly kia ra.