Trần Kha x Tiểu Mễ

Chương 16

Chương 16
-chị Kha...đừng mạnh quá...nó...nó rách mất...

-Tiểu Mễ...giạng chân ra một chút đi...

-ah...Kha...em...nó rách mất, nhẹ tay...ah...

-Mễ à...yên nào. Nó sẽ văng nhiều nước nếu em không chịu giữ lại.

-ah...chị sẽ.. ah...chị...văng hết vào mặt em rồi. xong chưa vậy hả?

Tiếng nước mưa dội ầm ầm bên ngoài kia, nước thì cứ dội thẳng vào căn nhà nhỏ ven vịnh biển, Mễ và nó đang kìm cách lấp cái lỗ to tướng trên tường kia và cuộc hội thoại trở nên ứ ừ...Mễ đang giữ lấy tấm bạc củ mục nát lấp tường, còn Kha thì đang cột dây vào mấy cái cột, nếu bạn hỏi cớ sao cả hai lại ở trong căn nhà tồi tàn củ nát này thì...vâng, cái người cầm đầu nắm tay tiểu Mễ ngây thơ nhà ta chạy đây chứ ai, bị mù đường bẩm sinh mà còn bày đặt kéo người ta đi trú mưa, chạy về khách sạn không chạy lại chạy về phía ngược lại =.=. cả hai vô tình tìm thấy căn nhà hoang trên hẻm này liền vào trú mưa, sau 30 phút loay hoay đóng đóng cột cột thì cả hai cũng đã khá an toàn. Nhóm bếp lữa để sưởi ấm, cả hai ngồi co ro như hai con thỏ.

-A...A...ACH CHU!!!!!

-tiểu Mễ?

Khi thấy cô ôm người run cầm cập, Kha lo lắng nhưng không biết làm sao vì đồ của kha cũng ướt không kém cô bao nhiêu, nhìn quanh xem có cái mền nào củ củ không nhưng mà...nhà hoang thì lấy đâu ra mền mùng cho hai đứa, a...Kha nhìn thấy túi gì đó lớn, chạm vào thì thấy mềm mềm nên đánh liều giở ra, ơ...có cái mền nhỏ nè. Nó chẳng cần suy nghĩ gì hết liền lấy ra đem đến cho cô, nhưng mà không thể để cô mặc như thế được.

-Mễ...em...cởi đồ ra đi.

-dạ...HẢ???

Cô đỏ mặt nhìn nó, nó vội che lấp cho lời nói dể hiểu lầm của mình

-ý...ý chị là em sẽ bị cảm lạnh nếu mặc như thế em nên cởi ra rồi đắp mền này vào.

Dần hiểu ra ý của nó, cô mới đứng lên cởϊ áσ, cơ mà chưa gì tên kia đã phụt máu mũi rồi, nó vội quay người về phía sau dùng hai tay bịt mũi. Ngồi im chẳng dám nhúc nhích, tiếng mưa ngoài kia lớn bao nhiêu thì tiếng áo quần chạm vào da thịt ngày càng rỏ hơn.

-chị...em xong rồi.

Nó rụt rè quay lại, cô cuộn tròn trong chiếc mền và ngồi trước đống lửa. nó đứng dậy cho bóng tối che đi gương mặt đang đỏ bừng. nó ngồi đó lo chụm cho đống lữa không tắt, nó cũng thấy hơi lạnh rồi, mưa bên ngoài thì không dức và cơ thể nó bắt đầu lạnh tái. Lâu lâu nó lại rùng mình, môi thâm lại. nhìn thấy nó như thế cô mới kéo tay áo.

-chị...chung mền với em nè.

Mặt cô bừng đỏ khi nói ra câu đó, tất nhiên là nó sẽ từ chối rồi, cái mền thì nhỏ mà hai người chui vào chắc sẽ không vừa. nhưng nhìn thấy cô mếu mếu là kìm lòng không nổi, tội cho thanh niên dại gái, nó đành cởi đồ của minh treo lên giây để hong khô chốc nữa, nhưng chẳng biết ngồi như thế nào cho vừa

-chị...ngồi xuống đi...ngồi đây nè.

Tiểu Mễ chỉ chỉ, nó ngồi xuống đất rồi vù, chiếc mền được trùm qua người nó, sau đó thì cô ngồi vào lòng nó tròn vo.

-ôm em đi...

Cô thật sự bạo gan khi nói ra câu đó mà chẳng suy nghĩ gì, nụ cười nhẹ nở trên môi nó rồi nó ôm cô. Kỳ lạ, cảm giác ấm áp này là sao nhỉ? nó ôm cô trong lòng, một lúc lâu, ừm ấm hơn rồi nhưng bây giờ không gian bỗng im lặng hẳn...mặt nó đỏ gắt lên vì lúc nóng lên nó cảm nhận được thứ gì bên trong chiếc mền đang chạm vào từng thớ thịt của nó, dù cho cô chỉ nude 70% thì cũng đủ khiến mặt nó đỏ ửng lên rồi. đầu thì bốc khói có thể chiên trứng luôn rồi.

-chị...

Tiếng gọi của cô làm nó giật mình.

-hửm? sao...sao thế? Em lạnh à?

Cô lắc đầu rồi xoay người về phía nó, đôi mắt nâu đăm đăm nhìn vào gương mặt nó.

-về câu hỏi lúc nảy...em trả lời bây giờ nhé.!?

Mặt nó đỏ một phần vì ngượng, phần vì hồi hợp. nó cảm nhận được bàn tay cô đan vào tay mình, cô không nói, ừ đúng. Cô là người thích thể hiện bằng hành động hơn. Đôi môi cô đã và đang đặt vào đôi môi nó, có chút bất ngờ nhưng nhanh chóng nó hòa theo, vòng tay ra sau gáy cô ấn mạnh, nụ hôn sâu hơn một chút nhưng cũng chỉ là chạm môi. ấm, dịu, ngọt, nhẹ. cảm xúc gì đây? hạnh phúc quá.

-Tiểu Mễ...làm bạn gái chị nhé em?

-um...vâng!

Cả hai ôm nhau và cảm nhận hơi ấm từ nhau...thế đó từng chút một...màn đêm khép lại một cách nhẹ nhàng và không có hentai.