Chương 15
Trầm Thư Đường trở lại trường học, phát hiện ánh mắt người ở trường học nhìn chính mình có chút không đúng. Cảm giác như vậy từ sáng sớm hôm nay vào trường đến bắt đầu tiết đầu tiên, đã càng ngày càng rõ ràng. Ví dụ như không ít người sẽ chỉ chỉ trỏ trỏ với mình, một số người sau khi nhìn mình lại vội vàng dời đi tầm mắt, ngay cả mấy người trong phòng cũng nhìn mình muốn nói lại thôi
Trầm Thư Đường không hiểu chẳng qua là quá khứ nghỉ hai ngày làm sao tất cả mọi người trở nên kỳ quái như thế, khi đến lúc ăn cơm trưa, nàng và mấy người bạn cùng phòng đi nhà ăn, cảm thấy mấy người khác đối với mình tìm tòi nghiên cứu, đặc biệt là tầm mắt của Sầm Lạc không ngừng đánh giá nhìn chính mình, cuối cùng nhịn không được đã mở miệng
"Xảy ra chuyện gì sao?" Trầm Thư Đường tâm tư cẩn thận, đồng dạng cũng đặc biệt mẫn cảm, nàng có thể cảm giác được biến hóa rõ ràng bốn phía, mà biến hóa như thế hiển nhiên là hướng về phía chính mình. "Đường Đường, việc này... chúng tôi cũng không biết nên nói với cậu như thế nào" Trong phòng một nữ sinh khác mở miệng nói ra, nàng ta tên Vương Cầm, bình thường ở trong phòng cũng rất ít nói chuyện
"Vương Cầm cậu cũng đừng giấu cậu ấy, giấu cũng không giấu nổi, bản thân cậu xem đi" Sầm Lạc nói qua, đã đem điện thoại di động điện đưa cho Trầm Thư Đường, thấy được nàng ta đưa điện thoại đến, Trầm Thư Đường khẽ cau mày, mở ra trang web, tieba trong trường thì là một xã hội nhỏ, mà chuyện lớn nhỏ trong trường, cũng thêm ở đây có người đề lên. Tieba bình thường quạnh quẽ, gần đây lại bởi vì một tieba mà cháy hừng hực, thậm chí che cả nhà lớn ngàn tầng
Tên của tieba kia là kỹ nữ bạch Liên Hoa (*) đào bới học bổng trường chúng ta, Trầm Thư Đường tâm trạng khẽ động, đại khái có thể đoán được là cái gì. Quả nhiên, mới nhấn vào, thì thấy được bên trong là hình của mình, đương nhiên cũng không ít chiếc xe thể thao lướt gió của Kiều Mạn Tích. Tiếp dưới tieba đều là nói một số tin tức tiêu cực của mình, và cái gọi là mấy bằng chứng có tác dụng kia, nếu như không phải hôm nay ở tieba nhìn thấy, bản thân Trầm Thư Đường cũng không biết
(*) Bạch Liên Hoa: (sen trắng) chỉ sen gần bùn mà không hôi tanh mùi bùn, ngoài ra còn có ý nghĩa khác là dân mạng thường dùng để ám chỉ trào phúng người khác, ý như gái quán trà, ý thứ nhất của Bạch Liên Hoa là bề ngoài nhìn thuần khiết, kỳ thực bên trong âm u, suy nghĩ thối nát, người giả thuần khiết, giả lương thiện, giả thanh cao. Bạch Liên Hoa còn có ý nghĩa hình dung những người lương thiện, vô tội, vô hại, thuần khiết, không dã tâm
Nàng im lặng đem điện thoại di động đưa trả lại cho Sầm Lạc, tiếp tục cúi đầu ăn đồ của chính mình, phản ứng của Trầm Thư Đường như thế ngược lại để mấy người khác kinh ngạc không thôi. Dù sao ai gặp phải chuyện như vậy ít nhiều đều nên giải thích một chút chứ? nhưng Trầm Thư Đường không những không giải thích, thậm chí dáng vẻ còn đồng nhất không để ý. Chẳng lẽ nói nàng đi ra ngoài bán rồi? Bị lão già nát rượu bao nuôi rồi ?
"Này, Đường Đường, đến cùng xảy ra chuyện gì cậu ngược lại nói một câu đi a, cậu không phải như vậy đi cái gì rồi chứ?" thấy được phản ứng của Trầm Thư Đường, Trương Mỹ vẫn không lên tiếng cũng nhịn không được mở miệng nói. Chủ yếu là Trầm Thư Đường gần đây thay đổi rất lớn, tuy rằng trước đây nàng mặc quần áo cũng rất đẹp, nhưng quần áo gần đây rõ ràng so với trước đây đẳng cấp hơn mấy lần
Bao gồm túi xách mới, giày mới, còn có dây chuyền trên cổ, trước tiên không nói dây chuyền, chỉ nói áo liền quần thay đổi kia, trong bốn người họ, trong nhà Trương Mỹ tính là có tiền, tự nhiên quen biết mấy hàng hiệu lưu hành của quốc tế, mà họ cũng đều biết Trầm Thư Đường gia cảnh không tốt, phải dựa vào học bổng và làm thêm mệt lã mới có thể gom được tiền đi học, thoáng cái thay đổi nhiều quần áo như vậy, lại có loại xe kia tới đón nàng, cộng thêm tướng mạo của Trầm Thư Đường, không khiến người ta hiểu sai cũng khó
"Xin lỗi, đối với chuyện này, mình không có gì có thể nói" thấy được mấy bạn cùng phòng ném ánh mắt hoài nghi đối với chính mình, Trầm Thư Đường thấp giọng nói ra. Xác thực nàng không có gì có thể giải thích, coi như tieba thảo luận rất quá đáng, nhưng có một phần chí ít là sự thật. Nàng xác thực được Kiều Mạn Tích bao nuôi, điểm này không có gì có thể giải thích
Trận này Kiều Mạn Tích tặng cho nàng rất nhiều thứ, Trầm Thư Đường nói không cần, Kiều Mạn Tích mỗi lần đều sẽ bày ra một bộ tư thế chính mình không cần chính là vứt sĩ diện của cô, dưới hình huống bất đắc dĩ, Trầm Thư Đường cũng chỉ có thể nhắm mắt nhận một ít quần áo và giày, Nàng biết bạn cùng phòng đã sớm đối với mình có điều hoài nghi, nhưng từ đầu đến cuối điều nàng cảm thấy không cần giải thích, người thật sự tin tưởng bạn, không cần bạn giải thích cái gì chung quy cũng sẽ tin tưởng. Huống chi, nàng chính là được Kiều Mạn Tích bao nuôi, đâu có sai
"Thôi đi, mọi người còn hỏi cậu ấy làm gì? Người ta có cha nuôi, cũng sẽ khinh thường làm bạn với chúng ta thôi. Xem sợi dây chuyền trên cổ kia, kim cương đó, chắc lấy lòng mấy đêm chứ?" Sầm Lạc bổng nhiên mở miệng, mà lời của nàng ta trực tiếp để Trầm Thư Đường trắng mặt, bởi vì ở trong phòng, Sầm Lạc xưa nay đều là thân cận với nàng nhất, hai người làm bạn bè tốt hơn ba năm, Trầm Thư Đường không nghĩ tới nàng ta sẽ nói mình như vậy, nàng ngẩng đầu nhìn Sầm Lạc, lại phát hiện Sầm Lạc cũng đỏ hốc mắt, hiển nhiên là cực kỳ khổ sở
"Xin lỗi, mình đi trước" Trầm Thư Đường vừa nói thì muốn đứng dậy, vào lúc này, bỗng nhiên có một đám người đi tới, đứng ở bên cạnh họ. Cầm đầu tên là Thái Nhã, cô nữ sinh này cơ hồ toàn trường đều quen biết, suy cho cùng là loại nhân vật hoa khôi của trường, có điều mấy người Sầm Lạc họ đều biết, Thái Nhã luôn luôn là nhìn Trầm Thư Đường không thuận mắt, dù sao hoa khôi của trường như nàng ta, bởi vì sự tồn tại của Trầm Thư Đường, có chút hữu danh vô thực
Bình thường đại học đều sẽ chọn cái gọi là hotboy hoa khôi của trường, các nàng tự nhiên cũng sẽ không ngoại lệ, bình thường hoa khôi của trường đều là thành tích tốt, vóc dạng xinh đẹp, trong nhà có tiền, ở trường học chắc chắn có địa vị nhất định. Những phương diện này của Thái Nhã đều phù hợp, nhưng chỉ có kết quả học tập cùng tướng mạo đều thấp hơn Trầm Thư Đường mấy cấp, Trầm Thư Đường là đứa bé được nuôi dưỡng tốt toàn bộ, kết quả học tập trong trường chưa từng rớt ra quá ba vị trí đầu, nhưng gia cảnh nàng không tốt, làm việc khiêm tốn, ở trong học sinh cũng không có uy tín gì, bản thân cũng không có hứng thú đối với danh hiệu hoa khôi của trường này
Chí ít ở trong trường học, không phải đi gần với Trầm Thư Đường, cơ hồ cũng không nhận ra nàng, tướng mạo của Trầm Thư Đường cũng là ẩn giấu, nhưng mà người hiểu ít nhiều đều biết, so với Trầm Thư Đường, tướng mạo của Thái Nhã căn bản cả khả năng so sánh cũng không có. Ngũ quan của Trầm Thư Đường là trời sinh tinh xảo, mắt hai mí tự nhiên thuần thiên nhiên, đặc biệt là cặp mắt kia, trước giờ không đeo kính áp tròng, lại đen đến thuần túy và sáng sủa
Da thịt trắng nõn, cái mũi và miệng xinh xắn, ngũ quan của Trầm Thư Đường xưa nay đều xoi không ra vấn đề, mà đặc biệt nhất vẫn là khí chất của nàng. Nàng làm người không tính là lạnh nhạt, nhưng đối với người không quen, Trầm Thư Đường cũng chưa bao giờ muốn nói nhiều, cùng mấy người trong phòng đều biết tính tình của Trầm Thư Đường rất tốt cũng dễ nói chuyện, không thích nói chuyện với người xa lạ là bởi vì sợ người lạ, lại bị người hiểu lầm thành cao lãnh
Tướng mạo này thêm vào loại khí chất không cùng người thân cận kia, còn có một thân quần áo màu trắng, bất luận thời điểm nào nhìn qua đều rất giống tiên nữ, cùng với gương mặt giải phẫu thẫm mĩ của Thái Nhã kia tuyệt đối không phải một đường. Cho nên, Thái nhã chán ghét Trầm Thư Đường, xác thực là có nguyên nhân, lòng ghen tỵ của Nữ nhân mà, tự nhiên sẽ đố kị người đẹp hơn mình
"Ây yo, ta tưởng là ai chặn đường, hóa ra là người nổi tiếng trên mạng của trường chúng ta gần đây a, làm sao buổi trưa đến nhà ăn ăn cơm? Cha nuôi Ngươi đưa cho ngươi không đủ tiền sao?" Thái Nhã vừa đến, nói chính là đầy miệng khiến người ta nghe thì khó chịu, Trầm Thư Đường không có ý định để ý đến nàng ta, dù sao Thái Nhã kiếm chuyện cũng không phải lần đầu tiên rồi. Chỉ là người cùng phòng đều là một bộ thái độ trầm mặc, ngược lại để Trầm Thư Đường trong lòng có chút khó chịu
"Thế nào? đi vội vã? sợ người kia sốt ruột chờ rồi hả ? chậc chậc, người có thân phận chính là không giống với mấy học sinh thông thường chúng ta a, xem vẻ mặt của các ngươi, có phải là cũng bị lừa gạt, nếu như không phải tieba bùng nổ, phỏng chừng cũng sẽ không biết bạn cùng phòng của mình là kỹ nữ chứ?" Nếu như nói trước đó Thái Nhã còn có chừng mực, mà câu nói này cũng đã quá đáng rồi
Trầm Thư Đường hơi dừng lại một chút, quay đầu nhìn về phía Thái Nhã, cái ánh mắt này rất lạnh, xem thường và lạnh lùng xen giữa ở bên trong, để những người khác đều là cả kinh, họ vẫn thật sự là lần đầu tiên thấy được Trầm Thư Đường lộ ra loại biểu tình này, suy cho cùng Trầm Thư Đường là nổi danh tốt tính, cho nên nói người có thể chọc giận Trầm Thư Đường, cũng hiếm thấy
"Bạn học Thái, nếu như ngươi tới chỉ là muốn nói với ta những lời này, ta có quyền lợi không muốn nghe ngươi nói chuyện. Nếu như ngươi lại tiếp tục dây dưa nữa, ta sẽ xin người có quyền ở trường giải quyết chuyện này" Trầm Thư Đường không muốn cùng Thái nhã dây dưa thêm, nàng càng không muốn bởi vì chuyện của chính mình để Kiều Mạn Tích chịu phải liên lụy, nhưng nàng vừa mới dứt lời, thì thấy được Thái Nhã khinh thường cười, quay đầu lại nhìn lướt qua, người của hội học sinh đang đang đứng ở phía sau mình
"Xin chào, là bạn học Trầm Thư Đường sao? Hiệu trưởng có chuyện tìm ngươi, hi vọng ngươi có thể đến phòng phòng hiệu trưởng một chuyến" Người của hội học sinh nói xong, đã xoay người đi rồi, biến cố như vậy để Thái Nhã càng đắc ý "Chậc chậc, sự tình làm lớn rồi, hy vọng ngươi đừng bị thôi học mới tốt, học sinh toàn ưu" Thái Nhã nói xong, ngửa đầu ưỡn ngực mang theo mấy người khác đi. Trầm Thư Đường nhìn Sầm Lạc không nói lời nào, rồi nhìn hai người bạn khác cùng phòng một cái, xoay người đi đến phòng hiệu trưởng
"Hiệu trưởng, thầy tìm em" sau khi đến phòng hiệu trưởng, Trầm Thư Đường có lễ phép hỏi, nàng gặp qua hiệu trưởng mấy lần, học bổng trước đây cũng đều là hiệu trưởng cho mình
"Ừ, bạn học Trầm, thầy tìm em đến là chuyện gì, chắc hẳn em đã rõ ràng rồi. Chuyện lần này tuy rằng không lớn, nhưng ít nhiều cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt cho phương pháp giáo dục, hi vọng em có thể mau chóng tìm cơ hội làm sáng tỏ một chút. Mặt khác, học bổng chỉ cho học sinh cả năm không có bất kỳ lỗi nào, năm nay em..."
Lời của hiệu trưởng chưa nói xong, nhưng ý nghĩa phía sau đã rất rõ rồi. Biết được tin tức này, Trầm Thư Đường ít nhiều cũng có chút chuẩn bị tâm lý, nàng nói sẽ mau chóng giải quyết, quay người rời khỏi phòng hiệu trưởng. nhưng sau khi ra khỏi phòng, lúc này Trầm Thư Đường mới có chút mất lực tựa ở bên tường. Nàng biết chuyện lần này ít nhiều cũng có lỗi của mình, nhưng nàng nên giải thích thế nào đây? Bởi vì nàng xác thực là được Kiều Mạn Tích bao nuôi, bán đi thân thể, bán đi rất nhiều thứ, nhưng nàng không muốn để cho người khác biết chuyện của Kiều Man Tích
Trầm Thư Đường cúi đầu, nàng gọi điện thoại xin nghỉ, buổi chiều không muốn về phòng học nữa, nàng chậm rãi đi ra cửa trường học, đang muốn rời đi, đột nhiên bị một người dùng sức lôi kéo đến bên trong góc, Trầm Thư Đường vừa nhìn, phát hiện người lôi kéo mình chính là Sầm Lạc. Giờ khắc này nàng ta mắt đỏ nhìn mình, là dáng vẻ Trầm Thư Đường chưa từng thấy
"Sầm Lạc, cậu làm cái gì" Trầm Thư Đường khẽ cau mày, nàng không hiểu Sầm Lạc đuổi tới làm gì, suy cho cùng những lời nàng ta vừa nói, đã đủ để Trầm Thư Đường khó chịu rồi
"Mình muốn làm gì? cậu không rõ sao? Trầm Thư Đường, có phải cậu thật sự làm loại chuyện đó với người khác?" Sầm Lạc thấp giọng hỏi, vấn đề như vậy lại để cho sắc mặt của Trầm Thư Đường trắng nhợt, tại sao phải hỏi như vậy chứ, lẽ nào người này vừa rồi còn sỉ nhục mình không đủ sao?
"Sầm Lạc, nếu như cậu đối với mình có ý kiến, mình có thể xin chuyển ký túc xá, sự kiện kia mình không muốn nói nhiều" Trầm Thư Đường quay người muốn đi, lại lần nữa bị Sầm Lạc kéo lấy, tiếp sau đó, nụ hôn của đối phương đè xuống, trực tiếp hôn lên bờ môi nàng, bỗng nhiên bị cưỡng hôn, Trầm Thư Đường trợn to hai mắt, không ngừng đẩy Sầm Lạc, nhưng sức lực lại không đủ
Cảm thấy Sầm Lạc trực tiếp dùng tay xoa ngực của mình, thậm chí còn muốn cởϊ qυầи của mình, Trầm Thư Đường nhíu chặt chân mày, nàng không nghĩ tới Sầm Lạc chung phòng bỗng nhiên hôn chính mình, giống như muốn cái gì, đột nhiên rõ nguyên nhân lúc trước Sầm Lạc luôn động tay động chân với mình, Trầm Thư Đường dùng sức cắn lấy môi của Sầm Lạc, người sau chịu đau, cuối cùng buông nàng ra
"Trầm Thư Đường cậu cư nhiên cắn mình, mình yêu thích cậu lâu như vậy, cậu đều là dáng vẻ không nóng không lạnh, dù sao bây giờ cậu bị người ta thượng rồi, để mình thượng một cái cũng không sao chứ, hai người phụ nữ cũng sẽ không mang thai, cậu một lần bao nhiêu tiền, ra cái giá" Sầm Lạc thấp giọng nói ra, lời nói như vậy để Trầm Thư Đường đỏ hốc mắt, nàng không phải giận Sầm Lạc sỉ nhục mình, mà là giận người mình cho rằng là bạn bè, lại có thể muốn đối với mình như vậy
"Sầm Lạc, bắt đầu hôm nay, chúng ta không có bất kỳ quan hệ gì nào, không phải bạn bè cũng không phải bạn cùng phòng"
"Trầm Thư Đường, cậu giả bộ cái gì, chẳng qua là người người đều có thể thượng, mình cho cậu tiền thượng cậu, cậu còn giả vờ thanh cao?" Sầm Lạc vừa nói thì muốn động tay với Trầm Thư Đường, lúc này, một tay khác kéo lấy nàng ta
Sầm Lạc quay đầu nhìn lại, phát hiện là nam nhân cao to ăn mặc tây trang kéo lấy tay của chính mình, ở phía sau hắn là một nữ nhân mặc một thân váy ngắn. Chỉ cần là người không mù cũng có thể nhìn ra thân phận của nữ nhân này không bình thường, mà giờ khắc này khí tức cô phát ra thì càng dọa người. Rõ ràng gương mặt xinh đẹp hơn minh tinh, nhưng bị cô nhìn một cái, lại dọa đến Sầm Lạc không dám nhúc nhích. Mà lời nói tiếp theo của nữ nhân, càng để Sầm Lạc triệt để cứng đờ
"Ngươi hôn em ấy, sờ em ấy, ta thì băm miệng của ngươi, hay là chặt tay của ngươi? em ấy là người của ta, ngươi dựa vào cái gì dám chạm em ấy?"
Hết chương 15
Tác giả có lời muốn nói:
Kiều Mạn Tích bá khí trở lại, chung quy tiểu Khả Ái bị khi dễ rồi, làm sao có khả năng giảng hoà đây? khụ khụ, chương này coi như chuyển sang giai đoạn mới, liên quan đến một phần của vườn trường, kỳ thực ta đây không thích hợp viết văn vườn trường, cũng là nguyên nhân chủ yếu ta không mở sư sinh. Thấy được bình luận của mọi người trên chương, phát hiện nhân khí của cp phụ cao bất ngờ a, mọi người quả nhiên là thích bị ngược!
Mặc khác bổn bảo đã cho nick name và giả thuyết chính thức ổn định của bốn nhân vật
Kiều Mạn Tích
Chiều cao: 1m75
Màu tóc: màu café
Sở thích: tao ngôn tao ngữ (nói lời lẳиɠ ɭơ, tao: lẳиɠ ɭơ), một ngày không lẳиɠ ɭơ toàn thân khó chịu
Tình thú: tất cả hết ăn lại nằm làm cho cô thoải mái lạc thú
Nick name: Kiều tổng, Kiều lão bản, Mạn Mạn, Kiều, Kiều tao tao ←má ruột hay gọi
Trầm Thư Đường
Chiều cao: 1m70
Màu tóc: màu đen
Sở thích: chưa biết...đang khai quật
Tình thú: ngoài thụ trong công??? Meo meo meo?
Nick name: tiểu Khả Ái, tiểu Đường Đường, Đường Đường, A Thư
Hạ Úc An
Chiều cao: 1m 72
Màu tóc: màu nâu sậm
Tình thú: Giang Tầm Y
Nick name: Úc An, bức khổ thụ, dự định sắp hắc hóa ← đọc giả hay gọi
Giang Tầm Y
Chiều cao: 1m70
Màu tóc: màu đen đuôi tóc hơi uốn quăn
Sở thích: làm việc+ thích nói dối Hạ Úc An
Tình thú: làm việc+ đọc sách
Nick name: bác sĩ Giang, mặt liệt, không hiểu phong tình công, A Tầm← Hạ Úc An hay gọi
Thế là. Đây là hỏi mọi người xem, cp chính và cp phụ mọi người cảm thấy đều có điểm manh (ngốc một cách đáng yêu) gì nào? Tuy cp phụ vẫn không vạch ra quá nhiều cũng chỉ ra hiện trường hai chương, nhưng ta phỏng chừng trong não của mọi người đã nổ rồi chứ? cho nên, là càng thích cp phụ hay là cp chính đây? nếu như mọi người đều thích, ta thì có thể sẽ suy nghĩ cho cp phụ thêm chút phần kịch. Ngoài ra, kế tiếp cp chính và phụ có khả năng gặp mặt nga
Thuận tiện cảm tạ mọi người ủng hộ văn này, tiếp tục cầu lưu ngôn (bình luận) cầu hoa hoa (rãi hoa) cầu sưu tầm ngao