Bà Xã Nghịch Ngợm

Chương 28

"Không rãnh." Anh dứt khoát không nói nhảm, mạnh mẽ bú ʍúŧ mềm mại kia, "Em xem, đầu v* của em thật là đàn hồi mười phần đó!" Khi ở trên giường, câu này tuyệt đối không phải là nói nhảm.

"Ừ. . . . . . A. . . . . . Anh thật là đáng ghét. . . . . ." Anh biết rõ ngực cô non mềm nhạy cảm, căn bản không thể để anh bừa bãi sờ nắn, anh hoàn. . . . . ."Ngừng! Không thể liếʍ như vậy, không thể. . . . . ."

"Em hôm nay nhiệt tình hơn mọi ngày đó." Bàn tay ướt đẫm dịch nhờn bừa bãi hoạt dộng ở cửa huyệt, hai ngón tay cắm vào nhục động, một ngón đang kẹp lấy mảnh thịt đỏ tươi, lửa nóng nơi bàn tay anh bao trùm toàn bộ khu vực cấm của cô, đè ép qua lại, kí©ɧ ŧɧí©ɧ ái dịch của cô tràn ra.

Anh là gì khi cời qυầи ɭóŧ của cô xuống? Tất Hạnh Trừng cắn môi dưới, xốc xếch thở dốc.

"Tôi muốn nói. . . . . . Chúng ta đây cũng là. . . . . . Ưmh ừ! Lần cuối cùng. . . . . ." Cô còn nói chưa xong, nhũ hoa lại truyền tới một đợt đau đớn, cánh hoa bị ép ra không ít dịch, "A. . . . . . Ưmh a. . . . . ." Kɧoáı ©ảʍ tê dại, trong nháy mắt đầu cô hoàn toàn thiếu dưỡng khí, hai mắt cô mê ly, khóe miệng chảy xuống một dòng tơ bạc.

"Em cố ý chọn thời điểm này để chọc giận tôi sao?" Ánh mắt Nhĩ Đông Thần đân lại dường như tóe ra lửa, anh thực sự đang giận!

"Tôi. . . . . ." Anh thế nhưng lại dùng răng để cắn lôi kéo nhũ hoa của cô, thật thô lỗ, thật biếи ŧɦái! Nhưng cô cư nhiên, cư nhiên cảm thấy kɧoáı ©ảʍ không tưởng tượng nổi!"Không, không nên như vậy. . . . . ."

"Hoặc là em thẳng thắn hỏi? Nếu như là thật lòng muốn đây là lần cuối cùng, vậy thì càng không thể tha thứ." Dùng ngón tay đêm thật sâu vào hoa huy*t của cô, một ngón, hai ngón động tác càn quấy đào móc, âm thanh sóng nước ngày càng mạnh.

"Tôi chỉ là . . . . . Hỏi một chút mà thôi." Khuôn mặt cô đáng thương, thân thể bởi vì mãnh liệt căng thẳng mà dâng lên một tầng mồ hôi mỏng, một trận rung chuyển lòng người cũng mau chóng bao trùm.

Nhĩ Đông Thần đột nhiên ngưng động tác phóng túng, lại khẽ liếʍ nhũ hoa cô một cái, "Em thật muốn quan hệ của chúng ta kết thúc?"

Sảng khoái tê dại lẻn vào, cô rất khó nói, "Tôi. . . . . ."

"Nhưng tôi không muốn!" Mặc dù không đạt tới trình độ hủy diệt cô, nhưng anh đã không muốn thì mặc kệ cô có cho hay không cho hai người họ một cơ hội, thà bị cô tức giận mắng nhiếc anh, cũng không muốn buông cô ra.

Ý tứ của anh là muốn cùng cô duy trì cái quan hệ này sao? Còn. . . . . . Có sâu hơn một tầng quan hệ? Tất Hạnh Trừng muốn dứt khoát hỏi cho rõ ràng, nhưng Nhĩ Đông Thần không nghe cô mạnh miệng nữa, có lẽ thử dò xét, có lẽ ngụy trang, cũng có lẽ là thật lòng cự tuyệt.

Anh bất ngờ nâng hai chân thon dài của cô lên, cúi người hôn xuống cánh hoa thủy nộn của cô, nếm thử tư vị của ái dịch, muốn tham lam uống hết.

Một luồng nhiệt nóng xông vào vùng cấm địa, đem đến tinh hoa có vị ngai ngái, ướŧ áŧ trơn trượt , cặρ √υ' hồng đỏ nở rộ.

"Không cần. . . . . . Hắc ừ. . . . . . Không thể, không thể. . . . . ." Khuôn mặt nhỏ nhắn bị tìиɧ ɖu͙© làm cho mờ mịt, toàn thân hồng lên, nhiều lần la hét không cần.

Háo sắc. . . . . . Thật xấu hổ. . . . . . Anh còn liếʍ chỗ tư mật của cô, cô muốn ngăn cản, muốn hô ngừng. . . . . . tất Hạnh Trừng mở ánh mắt mê loạn, tiếng ngâm nga lộn xộn, lý trí xót lại cuối cùng cũng bay mất, cô kìm lòng không được ép nhẹ sau đầu anh, đung đưa cái mông, dùng sức muốn anh hưởng dụng ngọt ngào của cô nhiều hơn.

"Tôi không được. . . . . . Không cần. . . . . . A!" Cô dùng sức thẳng lưng, muốn né tránh sự tham lam mυ'ŧ lấy của anh.

Dich ái bắn ra thật nhiều, mặc dù cô có ý tốt vô tội, nhưng Nhĩ Đông Thần vẫn không có may mắn thoát khỏi khó khăn, mật hoa nóng rực bắn vào mặt anh từng mảng lớn.

"Nhiệt tình của em khiến tôi rất vui mừng!" Ngón tay anh nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt, ánh mắt sáng quắc thưởng thức một hớp dịch mật của cô.

Lo lắng cô muốn kết thúc ngay khi còn chưa chính thức bắt đầu quan hệ, nội tâm Nhĩ Đông Thần hốt hoảng, biểu hiện của anh bây giờ là nhiệt tình không ngừng được đốt cháy.

Khi ôm cô ngồi ở trên giường, anh đã gạt qυầи ɭóŧ xống, da thịt va chạm lẫn nhau, không hề có khoảng cách

Cặρ √υ' hồng hồng nóng rực, hai mảnh mông yêu kiều chống đỡ, cố nén sức nóng của côn th*t muốn nổ tung, để nó cọ sát với nụ hoa trơn ướt của cô, sảng khoái thật lớn, kɧoáı ©ảʍ ập đến khiến anh thở dốc.

Gậy sắt dính dịch ướt trơn trượt, linh hoạt chống đỡ giữa nụ hoa, thỉnh thoảng có chút dịch nghịch ngợm xông ra, vượt qua phòng tuyến đâm vào cánh hoa, vội vàng ma sát, không bao lâu lại chứng nào tật nấy, lặp lại sự vui thích ham chơi.

Để lưng cô tựa lên giường, hai tay anh nhấc eo cô lên, một tay đỡ hai trái một tay đỡ eo, dẫn dắt nụ hoa của cô hoạt động, khiến mảnh thịt non mềm cùng hạt châu nhỏ đều có cơ hội được rửa sạch, không quan tâm tới dịch mật đang chảy ra.

Cự long của Nhĩ Đông Thần ngẩng cao đầu bên trên còn có chút dịch trắng tựa như ánh sáng thuần khiết, không chỉ được tắm ướt, mà bản thân nó trong lúc hoạt động cũng phun ra không ít, vừa rồi còn họat động trong hoa huy*t khiến dịch mật cuồn cuộn chảy ra thấm ướt vùng hạ thân hai người, chất lỏng trượt ra hai bên đùi không ít.

"Cúi đầu xem một chút!"

Cô theo phản xạ nhìn theo, này nhìn thấy thật không hay!

Cô thấy đồ vật kia đang ma sát, nhuộm bối thịt trơn trượt của cô nhuộm ướt côn th*t, đầu rồng còn cố ý xòe ra như muốn chống đối hoa huy*t cô vậy, hại hoa tâm cô ngày càng nóng, ái dịch chảy ra nhiều hơn.

Cô xấu hổ quay đầu đi, nhưng tầm mắt lại bị cố định một chỗ, không thể dời khỏi hình ảnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ vừa rồi.

"Hắc ừ. . . . . . Ưmh. . . . . ." Hốc mắt cô phiếm hồng, không tự chủ được đưa đẩy vòng eo mảnh mai, nghênh đón côn th*t tới, nước miếng ở khóe miệng cũng chảy xuống, khiến cô lại thêm một phen xấu hổ nữa, ý muốn lấp đầy khát vọng lần nữa đánh bay lý trí của cô!

"Tôi muốn. . . . . . Tôi thực sự rất muốn, cầu xin anh . . . . ."

Nhĩ Đông Thần mê muội thưởng thức tư thái si mê của cô, che lấp đi cái miệng rêи ɾỉ mềm mại của cô, môi lưỡi quấn quýt, khiến một tơ bạc chảy xuống, hơi thở tràn ngập tìиɧ ɖu͙©, làm người ta cảm giác miệng đắng lưỡi khô, cảm giác muốn nhiều hơn, anh tùy hứng chơi đùa cái miệng nhỏ của cô.

Để nằm thân thể cô nằm ngang, nâng cao một chân trắng nõn của cô lên, cầm côn th*t đang xanh tím vì du͙© vọиɠ, nhắm chuẩn vào nụ hoa của cô đâm thật mạnh.

Mới nếm thử kɧoáı ©ảʍ nụ hoa vẫn còn co rút, sao có thể tiếp nhận kɧoáı ©ảʍ bỗng nhiên đánh ập tới nữa, lấp đầy không một khe hở? Cánh hoa co rút mãnh liệt, sau đó một luồng mật dịch mãnh liệt trào ra.

Cô xoắn chặt lấy côn th*t của anh, thiếu chút nữa khiến anh buông giáp đầu hàng, anh cắn răng hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ mệt nhọc này mà co rút lại.

Sau khi kịch liệt thối lui một chút, anh đỡ lấy mông cô, đẩy eo thật mạnh một cái, côn th*t cuối cùng cũng bắn ra dịch trắng, đạt tới tới kɧoáı ©ảʍ thật sâu.

"Bên trong em nóng quá, thật tốt, đem tôi làm ướt hết rồi. . . . . ." Anh dán môi bên tai cô thì thầm.

Cực hạn kɧoáı ©ảʍ đánh thẳng vào tinh thần Tất Hạnh Trừng đã sớm si mê, tinh thần đã không còn minh mẫn nữa rồi.

"Ha ha! Ừ! Rốt cuộc. . . . . . thật tốt. . . . . ." côn th*t của anh quá lớn, còn chưa tiến vào hết đã lấp đầy cô, "Thật thoải mái. . . . . ."

Lần này cầu xin tha thứ rót vào tai Nhĩ Đông Thần, thật mất hồn, càng khiến anh không bỏ được hành trình kí©ɧ ŧìиɧ vui sướиɠ này; đôi tay đi tới ngực cô, thay cô chăm sóc đôi bồng đảo không ngừng đung đưa kia, sau đó thả chậm tốc độ của thắt lưng, dẫn dắt nhau cùng hưởng thụ lần mất hồn khác.