Sợ Cô Quạnh Mới Yêu Anh

Chương 18

"Xiis, đừng hồ nháo." Thân là một trưởng bối, Đỗ Y Phàm cho rằng bản thân có trách nhiệm giáo huấn cháu nhỏ này.

"Cháu làm theo lời người nói đó chứ, để cho cháu phá bỏ cái quy định gì đó đi, ai muốn làm gì thì làm, liền dựa vào bản lĩnh mỗi người đến cướp, đỡ phải những người đó ăn no lo không có chuyện gì, chuyên môn tìm đến bản thiếu gia cháu làm phiền! Ivan,người thử nghĩ đi cảnh tượng đó sẽ náo nhiệt cở nào ha?" Xiis không đáp ứng anh, tự mình cao hứng phấn chấn nói.

"Xiis." Lần này,giọng nói Đỗ Y Phàm tăng mạnh.

Ngay sau đó, Xiis tựa như khí cầu đã trút giận vậy.

Cho dù Đỗ Y Phàm nhìn không tới hắn, nhưng vẫn có thể tưởng tượng, hắn ngồi sững ở trên ghế dựa không cam lòng cùng vẻ mặt căm giận.

"Ivan,người có biết,cháu luôn luôn có bao nhiêu hâm mộ người có thể làm chuyện người muốn, không cần thiết gánh vác trọng trách nghiêm trọng như vậy." Qua một hồi lâu, Xiis mở miệng lần nữa, bất quá lúc này trong giọng nói của hắn không có tính trẻ con oán giận, cũng không có vừa vẻ cà lơ phất phơ, chính là lấy giọng nói nhàn nhạt nói.

Đây là vận mệnh của hắn, ai cũng không thay đổi được. Cho dù hắn vứt bỏ caí dòng họ Iaman tát tư này, buông tha thân phận Tộc trưởng, nhưng hắn tồn tại sẽ chỉ là người thừa kế mới nhậm chức trong mắt vụ ám sát, tình cảnh hắn sẽ không tốt hơn so với hiện tại.

Tuy rằng Xiis thống hận trở thành Tộc trưởng, nhưng không có nguyên nhân vứt bỏ vị Tộc trưởng.

Đỗ Y Phàm không có nói ra sự thật này, để tránh Xiis càng oán hận sâu.

Xiis thấy anh không ra tiếng, liền đoán được anh đã biến mất. Những năm gần đây, Xiis đã nghe được nhiều lắm,nói như vậy nhiều rồi.

"Xiis,cháu là cần một người thừa kế." Bất đắc dĩ, Đỗ Y Phàm lại nhắc nhở cháu trai muốn thoát khỏi thân phận tộc trưởng gia tộc Iaman tát tư; chỉ cần người thừa kế,người thừa kế tròn mười tám tuổi, Xiis liền có thể đem vị trí truyền cho nó, không bao giờ cần gánh vác gánh nặng cùng trách nhiệm Tộc trưởng.

"Ivan ghê tỏm,người đã quên là cháu thích nam, không là nữ đó? Tốt nhất hai người đàn ông có thể sinh ra đứa nhỏ đi." Xiis hừ lạnh ra tiếng, bất quá thái độ hắn cũng không dám làm càn quá mức.

Đối với Đỗ Y Phàm, Xiis là cảm kích ,hắn với anh cùng nhau lớn lên,trong trí nhớ trưởng thành của hắn, đều có Đỗ Y phàm. Cho nên, hắn hết thảy cùng Đỗ Y Phàm rất rõ ràng.

Bất quá, hắn luôn ỷ lại bản thân là thân phận người trẻ, hướng ông chú chỉ lớn hơn hắn một tuổi làm nũng, chơi xỏ lá, đưa ra đủ loại yêu cầu kiểu dáng kỳ kỳ quái quái .

Trên cơ bản, Đỗ Y Phàm mặc hắn tuỳ tiện đòi lấy,cố hết sức thỏa mãn yêu cầu của hắn. Nhưng mà trừ một người kia, Đỗ Y Phàm lại sẽ không để mặc hắn đòi hỏi.

Nhớ tới người kia, Xiis nhịn không được gợi lên một chút cười, "Cháu nói này chú nhỏ,chú chưa có thu phục được cái thím kia sao? Đều đã nửa năm rồi nha,chú theo đuổi phụ nữ thật là kém quá đó?"Hắn biết rõ còn cố hỏi: "Cần cháu giúp chú một chút, giúp chú một tay không?" Hắn thật đúng là một chaú trai hiếu thuận,ngay cả chú muốn theo đuổi vợ hắn cũng nguyện ý hỗ trợ.

"Không cần thiết."Liền cả thời gian suy nghĩ cũng không cần, Đỗ Y Phàm rất nhanh cự tuyệt rồi.

Có Xiis gia nhập, mọi chuyện sẽ phức tạp y chang hình học.

Xiis hừ lạnh một tiếng, bất quá đáp án này trong dự tính của hắn.

Đỗ Y Phàm yêu Phương Thu Trừng bao nhiêu, Xiis rất rõ ràng.

Vào năm kia, cha Xiis bị địch mai phục, cả xe tải chở ông rơi xuống biển, từ đó mất đi tin tức. Thân là con trưởng, Xiis thuận lợi trở thành tộc trưởng gia tộc Iaman tát tư.

Không đành lòng để cháu trai đối mặt thân thích như lang tựa hổ, càng không hi vọng công lao anh cả mình thành lập bị những người này hủy diệt, cho nên Đỗ Y Phàm lựa chọn ở bên cạnh Xiis năm năm, giúp hắn tiếp nhận chức Tộc trưởng, giúp hắn làm quen với làm thế nào xứng với người đứng đầu gia tộc.

Năm năm sau, Đỗ Y Phàm nhịn xuống tất cả nhớ nhung, ép bản thân chuyên tâm phụ trợ Xiis. May mà Xiis tuy rằng không có quyết tâm làm Tộc trưởng, nhưng có được hết thảy phẩm chất cùng điều kiện đảm đương Tộc trưởng; gia tộc hai người dẫn dắt, tiếp tục cân bằng từng chi nhánh thế lực, không có phát sinh xung đột hoặc chia rẽ gì lớn.

Mà thời gian năm năm vừa đến, Đỗ Y Phàm liền nhanh chóng đến thẳng bên cạnh Phương Thu Trừng, mặc kệ Xiis nhiều lần giữ lại.

Làm người đỡ đầu cho Xiis,Đỗ Y Phàm nguyện ý ở lại bên cạnh Xiis, anh có thể càng trở nên tài phú, cùng với địa vị siêu việt không gì sánh kịp. Nhưng mà, danh tiếng cùng lợi ích đều không thể dao động nữa phần quyết tâm của anh, anh chỉ muốn ở lại bên cạnh Phương Thu Trừng.

"Ivan, chú thật sự sẽ không trở về à?" Xiis cõi lòng vẫn đầy hi vọng hỏi.

Đỗ Y Phàm nghe câu hỏi của cháu, anh thật xác định, anh không trở về chỗ cái gia tộc đó"Xiis,cháu là cháu trai của ta, đây là chuyện không thay đổi."Anh sẽ tiếp tục làm chú yêu thương hắn, nhưng sẽ không vì hắn mà quay về.

Nơi đó, cũng không có cô.

"Được,được,cháu có khuyên chú thế nào,chú cũng sẽ không trở về,chú thầm nghĩ muốn ở lại bên cạnh người phụ nữ kia của chú chứ gì; thật sự không biết người phụ nữ đó tốt ở chổ nào, mà làm cho chú nhớ mãi không quên như vậy." Xiis có chút ghen tị nói, rất nhớ lúc trước anh thương hắn, chú cưng chiều hắn.

"Cô ấy tốt,cháu sẽ không biết." Phương Thu Trừng tốt giống như anh túc, một khi nếm qua, sẽ buông tay không được.

"Được được,cháu không biết." Mà hắn cũng không muốn biết,được chứ? Xiis ngược lại xem thường,nếu theo Đỗ Y Phàm chứng minh mọi ngươì yêu nhau đều không có lý trí cùng kiệt tác đạo lý gì cả!"Còn có, bởi vì chú không chịu trở về, cho nên chú đáp ứng cháu một điều kiện." Bởi vì hoàn toàn nhận rõ sự thật Đỗ Y Phàm sẽ không trở về, cho nên hắn muốn cái khác làm bù lại.

"Điều kiện gì?"

"Còn chưa có nghĩ ra, nhưng tuyệt đối là chuyện chú làm được."Lí do từ chối cà lơ phất phơ.

Đỗ Y Phàm tuy rằng trong lòng hoài nghi, nhưng cũng biết cháu trai sẽ không hại anh, "Có thể." Anh đáp ứng.

"Tốt lắm, tốt lắm, cháu đây cũng không ngăn cản chú đi theo đuổi thím tương lai nưã." Đạt được Xiis cao hứng cúp điện thoại, thuyết phục bản thân nhẫn nại một chút.

Chỉ cần cố gắng nhịn một thời gian,hắn có thể giảm bớt trọng trách trên người rồi.

Chỉ cần, lại chờ một chút.

Khóe môi vểnh lên cao hứng cười, đối mặt thuộc hạ cuồn cuộn đưa tài liệu lên không ngừng, tâm tình tốt của hắn vẫn không thể bị phá hư.

※※※

Ở một nơi khác,Đỗ Y phàm vừa gác điện thoại xong có một chút hối hận.

Anh còn chưa biết rốt cuộc là điều kiện gì,sao dễ dàng đáp ứng tiểu tử này như vậy chớ?

Tuy rằng Xiis sẽ không hại anh, nhưng cha Xiis cùng hắn hoàn toàn không giống nhau, Xiis không có trái tim trẻ con của cha nó, lại càng không phải người thiện lương gì. Đỗ Y Phàm có dự cảm, cái điều kiện kia, tuyệt đối không phải cái giải quyết dễ dàng gì đó.

"Ơ,anh nói điện thoại xong rồi à?" Bỗng dưng, cạnh cửa truyền đến tiếng nói quen thuộc.

Đỗ Y Phàm quay người lại, có chút kinh ngạc nhìn người phụ nữ không biết đến lúc nào.

Phương Thu Trừng đứng trước thư phòng, "Em thấy anh đang nói chuyện điện thoại, cho nên mới không có lên tiếng làm phiền anh, hơn nữa, chìa khóa là anh cho em." Cô quơ quơ chìa khoá anh chủ động đưa cho cô, tỏ vẻ bản thân không có tự tiện xông vào nhà người khác nha!

"Lại đây." Đỗ Y Phàm vươn một tay trước cô, muốn cô tiến vào thư phòng, "Anh không có ý tứ trách mắng em, chỉ là kinh ngạc tính cảnh giác của anh trở nên thấp thôi."Ngay cả cô đi tới, cũng hoàn toàn không có phát hiện.

Tính cảnh giác tính trở nên thấp?"Có cần khoa trương như vậy hay không,anh chỉ là rất chuyên tâm nói chuyện điện thoại mà thôi." Cô giễu cợt anh khoa trương, bất quá nghe lời đi vào thư phòng, để anh ôm cô vào trong lòng.

Anh không có nói phóng đại, đổi lại anh còn ở nước Đức, anh có khả năng đã sớm mất mạng. Thân là người đỡ đầu giúp đỡ Xiis, anh cũng giống vậy không ít người rất tức giận anh, so với Xiis thân phận Tộc trưởng, muốn trừ bỏ người đỡ đầu nhỏ này của hắn, đều sẽ không có người hỏi đến! Nói cách khác,tình trạng của anh so với Xiis càng nguy hiểm.