Khang tổng bị to con ôm về phòng ngủ, sau khi đắp chăn xong, to con vỗ chăn, nhỏ giọng hát ru cho con.
Việt Tần vui vẻ, con trai cứ như vậy mà nhìn anh, phảng phất như đang nói anh hát không hay gì cả.
"Con nói con còn nhỏ như thế, vẻ mặt làm sao có thể phong phú như vậy chứ? Hơn nữa mỗi lần đều có vẻ mặt ghét bỏ ba của con." Việt Tần không nhịn được xổ một tràn.
"Ba muốn khóc." Việt Tần nói rồi làm bộ khóc lên.
Khang tổng nhìn to con giả khóc, sửng sốt một chút, không được không được, cậu thỉnh thoảng khinh bỉ một chút là có thể, thế nhưng cậu không thể ở làm bộ thờ ơ không động lòng trước tình huống người ta khóc như thế này.
Trong Jurassic World, người huấn luyện rồng chính là sử dụng tiếng kêu giả để xem con rồng có đồng cảm hay không.
Chỉ số IQ và EQ Khang tổng trong nháy mắt tăng vọt, chậm rãi bò từ trong chăn lên, vỗ vỗ đầu ba mình, ánh mắt khích lệ.
Trưởng bộ phận Việt à, ông chủ vẫn yêu quý anh mà, anh đừng khóc.
Khang tổng trong nháy mắt, cảm giác mình thực sự là đứa trẻ tràn ngập ngây thơ và thiện lương.
Việt Tần lần này buông tay ra, lộ ra một vẻ mặt không cảm xúc y như vệ sĩ rồi nhìn con trai của chính mình nói: "Sau này Bảo Bảo không thể tùy tiện khinh thường người ta đó, biết không?"
‘’Trên thế giới này có thể sẽ có người không thông minh hơn con, thế nhưng mọi người đều có tình cảm như ba, như con vậy, cũng sẽ bị tổn thương."
Khang tổng sửng sốt một chút, đột nhiên ý thức được to con trước mắt thật sự coi mình là thiên tài.
Chờ chút, nếu như đối phương coi mình là thiên tài thì cũng không phải không được.
Cứ như vậy, rất nhiều chuyện cũng không cần cậu giải thích, hành vi thiên tài quái lạ cũng rất bình thường.
Hơn nữa cậu hoàn toàn có thể đối phó với danh hiệu thiên tài nhí này.
Cậu là người từng học đại học! Coi như là hai vợ chồng dẫn cậu đi kiểm tra chỉ số IQ thì cậu nên cũng thuộc về IQ siêu cao vượt qua cả Einstein!
Hơn nữa càng quan trọng chính là, nếu như cậu kiểm tra ra được là thiên tài, vậy sau này cậu không cần đến trường học đặc biệt, không cần tiếp tục phải đi chịu đựng ma âm quán nhĩ nữa rồi!
Việt Tần nói nói thì phát hiện mắt con trai mình như đang toả sáng, cả người đặc biệt hưng phấn, anh sờ sờ đầu con trai nói: "Bảo Bảo, ba biết con có thể nghe hiểu ba đang nói cái gì mà."
"Ba muốn biết, con có đồng ý để ba dẫn con đi làm kiểm tra chỉ số thông minh hay không?"
"Nếu như con là thiên tài nhi đồng thì sẽ không để con đến trường học đặc biệt nữa, con nên tiếp thu những phương thức giáo dục khác." Trước khi trị liệu cũng không có phát hiện chỉ số thông minh của con trai có vấn đề.
Khang tổng ngẩng đầu lên, nhìn về phía người đàn ông to con mà cậu luôn cảm thấy đối phương là đồ ngốc, đột nhiên ý thức được đối phương không ngốc, trái lại thật sự suy nghĩ cho con trai của mình.
"Bảo Bảo, con đồng ý nhận kiểm tra không? Nếu như đồng ý thì gọi một tiếng ba ba đi nào."
Lại nữa? Anh lại nữa rồi?
Khang tổng: "Ba ba —— "
"Liệu có gây áp lực lớn cho nó quá hay không?" Ngày thứ hai vừa rạng sáng, Hạ Sanh liền nghe quan điểm của chồng mình, "Hay là đến khám bác sĩ tâm lý nhi đồng trước đi, em cũng hẹn xong cả rồi."
Lúc trước đứa con bị kẻ buôn người đánh một cái tát, khi mang tới bệnh viện kiểm tra, thuận tiện hẹn trước một vị chuyên gia tâm lý học nhi đồng.
Vị chuyên gia này vô cùng nổi tiếng về lĩnh vực nhi đồng, đã ra vài quyển sách, cô hẹn trước cũng xếp hàng rất lâu, Hạ Sanh cũng là thật vất vả mới tranh được.
"Như vậy cũng được, " Việt Tần nói: "Chúng ta vẫn cứ nói với con là đi kiểm tra IQ, cứ như vậy con nó cũng sẽ không quá sốt sắng."
Người anh em, anh đây là lừa dối bạn nhỏ bốn tuổi, sẽ tạo thành bóng ma trong lòng của con trai anh đấy.
Khang tổng kề sát ở trên cửa nghe hai người nói chuyện, khi nghe được câu nói này, không nhịn được chửi bậy một câu.
Sau khi Khang tổng chửi bậy xong thì đột nhiên ý thức được mình có phải là đã vào được quá sâu?
Cậu- không phải- con trai bốn tuổi -đối phương!!!
Bác sĩ tâm lý nhi đồng là một bác sĩ nữ hơi lớn tuổi, tóc ngắn, mặt tròn, nếp nhăn trên mặt đều nói ra một loại khí chất hiền lành.
Khang tổng cũng nghe được mục đích thực sự của chuyến đi này ở nhà nên cũng không chút nào sợ, trong lòng cậu đã tự xây dựng một nhân vật đứa trẻ thiên tài cho mình.
Theo quan điểm của Khang tổng thì cái gọi là chuyên gia này, đặc biệt là chuyên gia tâm lý học trên cơ bản đều là ra lừa gạt tiền người ta, nói một ít thuật ngữ tâm lý học rồi lại nói một số từ suy đoán.
Sau đó sẽ hỏi một chút việc từng trải tuổi ấu thơ, tiếp theo sẽ bắt đầu nói cái gì không có cha mẹ tạo thành thiếu hụt tình cảm, cha mẹ là cầu nối giữa đứa trẻ và thế giới….
Toàn bộ là một tên lừa gạt lừa đảo, hoàn toàn giải quyết không được bất cứ vấn đề gì.
Vì thế, cậu không lo lắng.
Xếp hạng trước mặt bọn họ là người bạn nhỏ bé gái, bé gái được ba mẹ dẫn đến, ánh mắt có chút u ám, rất giống mới vừa bị người ta cướp món đồ chơi vậy.
Khang tổng ngoan ngoãn ngồi thì nghe tiếng ba mẹ nói chuyện với bé gái, không đúng, là đang nói chuyện to con——
"Đứa nhỏ nhà hai người ngoan thật." Mẹ bé gái nói.
"Thằng bé có thể thiên tài nhi đồng, chúng tôi dẫn bé đến đây làm kiểm tra."
Khang tổng trợn to hai mắt, vợ chồng nhà này thật sự quá xứng đôi, ông trời tác hợp, người ngoài khen con trai của bọn họ, bọn họ có thể thuận theo dốc trượt xuống luôn, không đúng, là leo lên dốc mới đúng, làm một người kiên định thổi đứa trẻ lên.
Mẹ bé gái thở dài một hơi, nói: "Nếu con gái của tôi nếu như đứa trẻ nhà hai người như vậy thì tốt rồi."
Khang tổng tâm nói, xem đi, đây mới là phụ huynh bình thường đó.
Bé gái đại khái cũng hai tuổi, khịt mũi liếc mắt rõ ràng một cái, lầm bầm một câu tiếng anh gì đó.
Các người lớn quá cao, ở độ cao cao hơn mặt nước biển thì hoàn toàn không nghe thấy.
Khang tổng sửng sốt một chút, cảm thấy bạn nhỏ này rất không đúng, rất không đúng.
Nhưng mà vào lúc này đã đến phiên gia đình của bé gái, mẹ bé gái vội vàng ôm bé lên đi vào phòng khám của bác sĩ.
Kế tiếp chính là cả nhà bọn họ.
Hạ Sanh an ủi: "Bảo Bảo đừng sợ."
Khang tổng không sợ, cậu chuẩn bị ở nơi của bác sĩ tâm lý nhi đồng này tạo nên một thiên tài nhí của đời người, sau này làm việc sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, có gì mà sợ chứ?
Mà vào lúc này, ba mẹ bé gái đi ra, hai người khϊếp sợ đầy mặt.
"Có phải bác sĩ sai rồi không?" Mẹ bé gái nói: "Trong người con chúng ta sao lại có hai nhân cách?"
"Nhất định là bác sĩ sai rồi, " Ba đứa trẻ nói: "Không phải bác sĩ nói một nhân cách khác có ít nhất hai mươi mấy tuổi sao? Nhưng con chúng ta làm sao giống như có nhân cách hai mươi mấy tuổi?"
"Bác sĩ nói chỉ cần loại trừ nhân cách hai mươi mấy tuổi thì có thể chữa trị, bác sĩ này có gạt tiền người ta hay không thế?"
Khang tổng cả người cứng ngắc.
Ông trời đùa cậu sao?
Lúc cậu có tiền đi khám bác sĩ tâm lý, kết quả là gặp phải tên lừa đảo.
Hiện tại cậu cần gặp tên lừa đảo, ông trời đưa tới cho cậu một bác sĩ tâm lý chuyên nghiệp thật sự sao?
Trời muốn cậu chết à?
Việt Tần ôm con trai đi vào bên trong, động viên nói: "Bảo Bảo đừng sợ, sẽ không sao đâu."
Mẹ bên cạnh sờ đầu con trai: "Không sợ không sợ, mẹ sẽ vẫn ở đây bảo vệ Bảo Bảo, không có bất kỳ người xấu có thể tổn thương Bảo Bảo cả."
Là một người xấu từ đầu đến đuôi, đầu tiên là đuổi việc chồng đối phương, sau đó lại chiếm luôn thân thể con đối phương.
Khang tổng run càng dữ dội, cậu không nên khám bác sĩ tâm lý, không nên giả làm đứa trẻ thiên tài!
Tác giả có lời muốn nói:
Bé Khang Khang không có chịu khổ, cũng không có ở trong thân thể Khang tổng. Tiểu kịch trường trước đó đều là thật sự xảy ra.