Mỗi lần qυყ đầυ lao ra khỏi nhũ thịt, nó sẽ được con dâu dâʍ đãиɠ ngậm lấy mυ'ŧ, côn ŧᏂịŧ thô ráp và bộ ngực mềm mại cọ xát với nhau tạo ra kɧoáı ©ảʍ làm xương cụt của Thẩm Thiên Xu tê dại, hắn nhịn xúc động muốn đẩy mông điên cuồng trong ngực con dâu lại, luồn tay xuống nách nàng bế nàng vào lòng.
Hắn bóp bộ ngực đầy đặn của con dâu, cúi đầu hôn nàng một lát, cho đến khi con dâu thở hồng hộc, cánh môi sưng đỏ, hắn mới đặt nàng xuống giường, nói:
“Dâʍ đãиɠ, con nhũ giao cho cha chậm như vậy, khi nào cha mới có thể rót tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong tử ©υиɠ của con?”
“Ưm a… Ưm a… Vậy cha mau cắm con đi, rót tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c, đặc sệt vào tử ©υиɠ của con…” Kiều Nhược Nghiên tự dùng hai tay xoa bóp bộ ngực đỏ ửng của mình, thấy cự vật giữa háng cha chọc lên tận trời, hắn kéo một bắp đùi mảnh khảnh của nàng đặt lên vai, mông ngồi lên bắp đùi còn lại của nàng, nàng liếc mắt quyến rũ, kêu rên:
“Nghiên Nhi muốn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cha bắn vào, cha mau gieo hạt giống cho Nghiên Nhi, để Nghiên Nhi sinh thật nhiều thật nhiều con…”
“Gieo hạt giống?!” Thẩm Thiên Xu bị những chữ tà ác mà con dâu nhỏ nói ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nỗi côn ŧᏂịŧ trướng lên, hắn liên tục vỗ lên cặp mông nõn nà đàn hồi của con dâu, tiếng đánh thịt thanh thúy vang lên bạch bạch, mông Kiều Nhược Nghiên đỏ bừng, hoa huyệt không ngừng mấp máy run rẩy, tiết ra một làn dâʍ ŧᏂủy̠ tưới lên qυყ đầυ đen pha lẫn đỏ ở mép huyệt.
“A a a a… Cao trào rồi, Nghiên Nhi bị cha tét mông cao trào rồi…” Đáy mắt Kiều Nhược Nghiên nhanh chóng ngập nước, nàng lắc đầu, nước mắt trong suốt từ khóe mắt trượt vào trong sợi tóc, “Cha mau xoa mông Nghiên Nhi, Nghiên Nhi muốn được xoa mông…”
Sự phóng đãng của con dâu vượt xa tưởng tượng của Thẩm Thiên Xu, đây là lần đầu tiên hắn thấy nữ tử phóng đãng như vậy, mà đối phương lại còn là con dâu mà đáng lẽ ra theo luân lý, hắn không được chạm vào, không được mong nhớ nàng. Điều này làm hắn cảm thấy mới mẻ và kí©ɧ ŧɧí©ɧ, muốn khai thác gương mặt dâʍ đãиɠ hơn của nàng!
“Loại từ gieo hạt giống là ai dạy, hả đồ dâʍ đãиɠ.” Thẩm Thiên Xu khẽ nâng cặp mông mềm của con dâu lên, ngón tay lún vào trong tầng thịt co dãn, xoa bóp mạnh, “Nói chuyện còn hạ tiện hơn kỹ nữ thanh lâu, dâʍ đãиɠ, đê tiện.”
“Ưm a… Ưm a… Là ma ma trong tư giáo phường dạy…” Kiều Nhược Nghiên dịu dàng vuốt ve côn ŧᏂịŧ đen sì của cha, gậy thịt của cha đúng là thô to, qυყ đầυ cứng rắn nóng bỏng nhích tới nhích lui trên bụng, làm nàng mở to đôi mắt ướŧ áŧ.
“Lần đầu tiên nhìn thấy cha ở tư giáo phường, Nghiên Nhi đã rất muốn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bị cha đè dưới thân, dùng côn ŧᏂịŧ lớn cắm…” Kiều Nhược Nghiên si ngốc nhìn hắn, thấy vòm ngực rộng lớn của hắn mướt mồ hôi, mồ hôi chảy trên sống mũi thẳng tắp không muốn rơi xuống, sự gợi cảm của nam nhân làm mặt nàng đỏ ửng, tình triều cuồn cuộn.
“Lúc đó Nghiên Nhi kéo góc áo cha, nghĩ liệu cha có làm Nghiên Nhi như các ma ma nói không? Không cho Nghiên Nhi mặc quần áo, lúc nào ở đâu cũng muốn làm tiểu huyệt của Nghiên Nhi, dựng thẳng côn ŧᏂịŧ lớn thọc vào, ngày nào cũng đút tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho hai cái miệng trên dưới của Nghiên Nhi, ôm Nghiên Nhi liếʍ mυ'ŧ vυ', ưm ưm ưm a…”
“A ha a ha… Các ma ma còn nói, nữ tử trời sinh là để côn ŧᏂịŧ lớn của nam nhân cắm, ưm a ưm a, còn nói côn ŧᏂịŧ của nam tử trung niên cắm hoa huyệt là sướиɠ nhất, thô to hùng vĩ, cứng rắn làm lâu, lần nào côn ŧᏂịŧ lớn cũng sẽ phun ra rất nhiều tinh trắng đặc sệt mà nữ tử ăn không hết…”
Kiều Nhược Nghiên túm lấy đầu nấm của cha, dùng sức nhéo, thấy đôi mắt nam nhân lập tức trở nên đỏ ngầu, cánh mũi khuếch trương, nàng cười nói: “Ma ma trong tư giáo phường nói, đó không phải là gậy thịt dưới háng cha sao…”
Qυყ đầυ nhạy cảm đột nhiên bị con dâu nhéo, Thẩm Thiên Xu suýt bắn tinh, trong lòng hắn bùng lên ngọn lửa, hắn kiên nhẫn làm màn dạo đầu lâu cho con dâu vừa đẹp vừa da^ʍ này, mục đích không phải là bắn dịch trong trứng lên tay nàng!
Nam nhân lập tức đỡ lấy bắp đùi phải gác trên vai hắn, quỳ gối giữa hai chân nàng, một tay đỡ cây gậy đen sì sáng bóng, thô như đại pháo đưa vào trong hoa huyệt mềm mại của con dâu.
Qυყ đầυ thô to chen vào trong nhuỵ hoa một cách khó khăn, cánh hoa đỏ bừng mấp máy, tham lam cuốn lấy hắn, mυ'ŧ vào trong. Thẩm Thiên Xu chùng eo, gầm nhẹ một tiếng, cuối cùng cũng cắm hết qυყ đầυ vào hoa huyệt.
“Trướng quá… Ưm a… Qυყ đầυ căng Nghiên Nhi ra trướng quá…” Mép huyệt chặt khít bị mở rộng ra gấp mấy lần, sâu trong hoa tâm rất ngứa, mép huyệt vẫn đang bị căng ra, Kiều Nhược Nghiên bị treo rất nửa vời, khó chịu đá chân loạn xạ.
“Ngoan, con dâu ngoan.” Đầu nấm kẹt ở mép huyệt khá đau, thân gậy bên ngoài lại sắp nóng bỏng nổ tung. Thẩm Thiên Xu cầm tay con dâu kéo đến nơi giao nhau ướt đẫm, để nàng vuốt ve côn ŧᏂịŧ, cảm nhận hắn tiến vào, “Thả lỏng, để côn ŧᏂịŧ của cha lấp đầy Nghiên Nhi dâʍ đãиɠ.”
Tiểu Hà mặt đỏ tía tai đứng ở chỗ bình phong, chén thuốc nàng ấy bưng trong tay đã nguội. Lúc vào phòng, nàng ấy vừa vặn thấy lão gia nhà mình trần trụi bò lên giường, mà Thiếu phu nhân cũng đang trần trụi trốn ở góc giường.
Ban đầu nàng ấy tưởng Thiếu phu nhân bị lão gia thú tính quá độ cưỡng bách, đang do dự không biết có nên vào cứu Thiếu phu nhân ra khỏi miệng hổ rồi hất chén thuốc nóng bỏng trên tay lên người lão gia mặt người dạ thú này không, lại thấy lão gia vuốt gậy tự an ủi trước mặt Thiếu phu nhân, mà chưa đến nửa khắc, Thiếu phu nhân liền bò lên dùng bộ ngực to của mình kẹp côn ŧᏂịŧ cho lão gia.
Trời ạ, mình đang nhìn thấy cái gì vậy? Tiểu Hà chỉ cảm thấy thiên lôi cuồn cuộn trên đầu, sau đó nàng ấy thấy lão gia và Thiếu phu nhân ôm nhau, hôn nhau, tiếng nước vang to. Thiếu phu nhân càn rỡ lắc eo, dùng nơi xấu hổ đỏ bừng kẹp cây gậy to thô đen xấu xí của lão gia.
Bây giờ cây gậy to thô đen xấu xí của lão gia đang chậm rãi thọc vào trong nhục động trắng nõn ướŧ áŧ của con dâu, Tiểu Hà trơ mắt nhìn nhục động của Thiếu phu nhân bị căng to ra theo hình dạng côn ŧᏂịŧ của lão gia, nàng kêu rên, nhưng tay nhỏ vẫn vuốt côn ŧᏂịŧ đen tím của cha chồng không bỏ.
Điều mà Tiểu Hà cảm thấy không thể tưởng tượng được chính là, rõ ràng nơi giao hợp của cha chồng con dâu chặt chẽ đến nỗi không có một khe hở, nhưng lại có từng dòng dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra, làm âm mao rậm của hai người ướt nhẹp.
Côn ŧᏂịŧ thô to của lão gia đã vào trong tiểu huyệt hơn phân nửa. Bởi vì Thiếu phu nhân nằm nghiêng theo hướng bình phong nên Tiểu Hà nhìn thấy rất rõ, cánh hoa của thiếu nữ đang bọc lấy côn ŧᏂịŧ lớn sưng to của lão gia, âm phụ nhô lên, mà cây gậy đen sì dữ tợn vẫn đang đẩy vào trong.
“Ưm ưm… Cha, cha đừng vào nữa… A a a… Tiểu huyệt sắp bị căng rách rồi… Cha… Cha ưm a…”
“Ưm, đồ dâʍ đãиɠ, con chặt quá, đồ dâʍ đãиɠ…” Thẩm Thiên Xu cầm mắt cá chân nõn nà của con dâu, ấn lên cái bụng mềm mại của nàng, cách một tầng da, chạm đến côn ŧᏂịŧ của hắn, hắn khàn khàn gọi nàng: “Cha vào rồi, cảm nhận được cha không? Nghiên Nhi Nghiên Nhi, con dâu của cha, tức phụ dâʍ đãиɠ.”
Tay bưng chén thuốc của Tiểu Hà đã tê mỏi, nàng ấy nhìn đôi cha chồng con dâu dục sinh dục tử trên giường, thật ra nàng ấy muốn hỏi Thiếu phu nhân còn muốn uống thuốc không. Nhưng chung quy là Tiểu Hà ngây ngô không chịu nổi bầu không khí dâʍ ɭσạи trong phòng, nàng ấy bưng chén thuốc chạy ra ngoài.