Cùng Quân Hoan

Chương 4.12: Gieo hạt giống cho con dâu (h)

Trong tay là một cây gậy rất thô to, qua một lớp quần, nàng cầm lấy côn ŧᏂịŧ cực nóng của cha, sờ từng chỗ một, gân xanh uốn lượn đập mạnh, đường vân cứng rắn và đầu nấm to bằng nắm tay trẻ con.

Nàng vùi đầu vào giữa háng nam nhân, ngửi mùi tanh mặn tỏa ra từ gốc côn ŧᏂịŧ. Thiếu nữ chu môi đỏ, một nhúm tóc đen ướt dính vào má, ánh mắt mê luyến: “Cha, mùi gậy thịt của người nồng quá.”

“Nghiên Nhi rất muốn ăn cây gậy thịt của cha đúng không.” Thẩm Thiên Xu vươn ngón trỏ nâng cằm con dâu, đẩy mông về phía trước, qυყ đầυ cọ xát với bờ môi hồng hảo của con dâu qua một lớp vải, “Muốn ăn không? Con dâu của cha.”

“Muốn.” Lúc qυყ đầυ cọ vào cánh môi nàng, thiếu nữ tha thiết hé đôi môi đỏ, ngậm lấy cả qυყ đầυ và cả miếng vải, nhưng qυყ đầυ của cha rất to, bọc thêm cả lớp vải vào thì càng to, nàng cố gắng há to miệng, khó khăn lắm mới ngậm được nửa cái đầu.

Kiều Nhược Nghiên nhả qυყ đầυ của cha ra, cởi đai ngọc bên hông hắn, kéo vạt áo bên phải, giây tiếp theo, chiếc trường bào to rộng dày nặng trên người nam nhân rơi xuống đất.

Nàng ưỡn thẳng người, cởϊ áσ trong cho nam nhân, cởi được một nửa, bộ ngực xinh đẹp mềm mại bị nam nhân túm lấy thưởng thức, đầu nhũ phấn hồng bị nam nhân dùng móng tay gảy, làm người nàng mềm nhũn, mất hết sức lực, ngã vào lòng nam nhân.

“Đừng,” con dâu nhỏ mềm như bông đẩy hắn, quyến rũ liếc hắn, “Cha chơi ngực Nghiên Nhi như vậy, chơi đến nỗi Nghiên Nhi không còn sức để ăn cây gậy thịt lớn của cha.”

“Tại ngực của Nghiên Nhi quá mê người, giống hai quả đào, làm cha không nhịn được.” Thẩm Thiên Xu khàn giọng thở hổn hển, túm lấy bộ ngực bóp thật tàn nhẫn, sau đó chưa hết thèm, hắn buông ngực con dâu ra, nhìn tay nàng trượt quanh nơi phồng lên giữa hai chân mình.

Khoảnh khắc Kiều Nhược Nghiên cởϊ qυầи lót của cha chồng xuống, côn ŧᏂịŧ đen sì sáng bóng bật ra, qυყ đầυ liên tục đập vào gương mặt xinh đẹp của nàng. Lỗ chuông mấp máy phun ra vài giọt dịch đυ.c, chảy xuống bộ ngực cao ngất của thiếu nữ.

Sau khi hoàn toàn thấy rõ cây gậy thịt của cha chồng, đôi mắt thiếu nữ dại ra, vòng eo nhỏ như dương liễu tức khắc trở nên mềm yếu vô lực, nàng ngồi sụp xuống.

Cây gậy đen sì phồng lên cao đứng sừng sững giữa háng cha chồng, dưới gốc là hai quả trứng màu đen chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, sưng to như quả bóng. Và cả âm mao tươi tốt làm Kiều Nhược Nghiên nhìn mà da đầu tê dại, như bụi cỏ rậm rạp bị cự mãng chiếm cứ, chi chít mọc thành cụm, lông đen bao quanh gốc côn thit, khiến vật to lớn uy mãnh càng đáng sợ.

Con rắn này ban đầu được bọc dưới lớp quần, hình dáng to lớn khi cương cứng làm Kiều Nhược Nghiên suy nghĩ bậy bạ. Khoảnh khắc nhìn thấy hình dáng thật, nàng cực kỳ sợ hãi, nàng không muốn, nàng sẽ bị căng rách mất.

Con dâu chống tay xuống giường lùi lại phía sau, ngực lắc lư trái phải, nhũ quả tươi mới ngon miệng trên thịt nhũ tạo ra những sợi tơ đỏ mê người, nàng liên tục lắc đầu: “Quá đáng sợ, gậy thịt của cha, Nghiên Nhi không ăn nữa, không ăn nữa.”

“Dâʍ đãиɠ, nghĩ một đằng nói một nẻo.” Thẩm Thiên Xu thấp giọng cười nhạo.

Nam nhân ung dung nhìn con dâu chống tay xuống giường trốn vào một góc. Tiểu huyệt mềm mại chảy nước, cái miệng nhỏ khép mở và mùi thơm càng ngày càng nồng trong không khí đều đang nói cho Thẩm Thiên Xu, con dâu của hắn đang khát vọng ăn gậy thịt lớn của hắn cỡ nào.

Chỉ là tạm thời bị kích cỡ của hắn dọa sợ thôi.

Thẩm Thiên Xu bò lên giường, đệm giường bị dâʍ ŧᏂủy̠ của con dâu chảy xuống đọng lại thành vết ướt uốn lượn, nam nhân đến gần nàng. Đến khi chỉ còn cách nàng một thước, Thẩm Thiên Xu lại gập đầu gối, bàn chân dẫm lên giường, cong chân tách sang hai bên, để lộ cái chày gỗ thô to đen bóng trước mắt con dâu.

Tư thế an ủi của nữ tử này không áp dụng với nam tử, cho nên Thẩm Thiên Xu chỉ vuốt ve qυყ đầυ, cố ý phát ra tiếng thở dốc khàn khàn sảng khoái, hấp dẫn ánh mắt của con dâu dán lên côn ŧᏂịŧ lớn của hắn, làm nàng động tình, lưu luyến.

Kiều Nhược Nghiên hết sức chuyên chú nhìn nam nhân tự an ủi, thấy bàn tay màu mạch vuốt ve xoa nắn cây gậy tím đen, qυყ đầυ to không ngừng tràn ra những giọt nước trong suốt, trượt xuống theo thân gậy thô ráp.

Ánh mắt nàng dần trở nên si mê, tiểu huyệt ẩm ướt dính dính, nàng không tự chủ được, bắt đầu an ủi cùng nam nhân, cắm ngón tay vào nhục động, đưa đẩy quấy móc.

Nhưng kɧoáı ©ảʍ mà ngón tay mang lại cho nàng không đủ, nàng không muốn ngón tay nhỏ, nàng muốn cây gậy của hắn!

Hình ảnh cha tự an ủi làm con dâu xuân tâm nhộn nhạo, dâʍ ɖị©ɧ phun trào như thủy triều.

Cứ nghĩ đến chuyện nam nhân trước mắt là tướng quân hộ quốc được muôn vàn nhân dân Lương quốc kính ngưỡng, là anh hùng dân tộc làm Thát Đát hung hãn nghe tiếng là sợ vỡ mật. Nam nhân tuấn tú, già dặn, chính nghĩa lẫm liệt, lại ở trước mặt nàng vuốt gậy thịt, thở dốc nặng nề khàn khàn, Kiều Nhược Nghiên rung động đến nỗi sắp mất khống chế, sắp nổi điên.

“Ưm… con dâu ngoan, có muốn côn ŧᏂịŧ lớn của cha không, nếu muốn thì nó chính là của con.” Thẩm Thiên Xu vẫn không hề đυ.ng đến con dâu, hắn không cưỡng bách nàng, không chủ động vuốt ve nàng, lại dùng du͙© vọиɠ trắng trợn nhất thế gian mê hoặc nàng, dùng hình ảnh thị giác dâʍ ɭσạи nhất để kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng.

Cây gậy thô to hùng vũ bị cha chơi đùa vỗ về trước mặt nàng, hai quả trứng chất đống dưới gốc côn ŧᏂịŧ như hai ngọn núi nhỏ, cũng thỉnh thoảng bị ngón tay của cha chơi đùa. Ngón tay Kiều Nhược Nghiên vẫn đang cắm trong nhục động quấy móc lung tung, hai mắt thất thần, nàng khẽ lẩm bẩm: “Muốn, là của ta…”

“Côn ŧᏂịŧ của cha là của Nghiên Nhi,” Lòng bàn tay Thẩm Thiên Xu bọc lấy qυყ đầυ cứng rắn, làm cả cây gậy thịt lắc lư trước mắt con dâu nhỏ, triển lãm sự hùng vĩ của nó, hắn động tình lặp lại, “Côn ŧᏂịŧ của cha là của Nghiên Nhi…”

Hai người cách nhau một thước, cực gần, gần đến nỗi chỉ cần Kiều Nhược Nghiên nhích về phía trước một chút, nàng có thể cúi người ngậm qυყ đầυ của cha vào miệng, hôn liếʍ.

“Côn ŧᏂịŧ của cha là của Nghiên Nhi.” Đôi mắt hồ thu phủ kín tìиɧ ɖu͙© kia đã không còn lý trí, nàng nhích người lại gần, mang tính chiếm hữu cực mạnh, hất cái tay tự an ủi của cha ra, ôm cây gậy to lớn tím đen vào lòng, nàng bất mãn hờn dỗi:

“Côn ŧᏂịŧ là của Nghiên Nhi, cha không được tự chơi một mình.”

Nói xong, nàng nâng bộ ngực mềm mại lên, kẹp gậy thịt của cha vào sâu trong rãnh nhũ, dùng nhũ thịt bọc lấy cây gậy đen, bắt đầu đưa đẩy.