Mê Hoặc Tỷ Phu

Chương 20: Đeo bao cao su bằng miệng. (H)

Edit: Hanna

Beta: Heulwen

Sau kỳ nghỉ lễ Quốc khánh là bắt đầu khai giảng, Tống Phi Vũ chính thức bước vào con đường học tập, chương trình học kỳ một năm nhất cũng khá đơn giản, chỉ là mở rộng các môn học ở cấp ba nhưng bổ sung thêm các môn chuyên ngành, việc học đối với cô cũng không có gì khó khăn.

Tiết học dẫn chương trình đều có môn học tự chọn giữ gìn vóc dáng và thể hình vào mỗi tuần, được sắp xếp vào tiết cuối cùng của buổi chiều thứ sáu. Bình thường nếu không có chuyện gì đặc biệt thì Tống Phi Vũ sẽ tham gia, nhưng vào một buổi chiều, cô lại nhận được cuộc gọi của người đàn ông kia.

“Buổi chiều có rảnh không?” Chu Chính rầu rĩ hỏi.

“Sao vậy?” Tống Phi Vũ vừa thay quần áo tập xong, chuẩn bị đi học thì người đàn ông gọi điện thoại tới.

“Tôi đang ở cổng trường, em muốn ra ngoài không?” Chu Chính không nói rõ ràng, nhưng người con gái này sẽ hiểu là anh đang ám chỉ điều gì sao?

“Anh muốn rồi hả?” Tống Phi Vũ cười tủm tỉm hỏi vặn lại.

Chu Chính không thừa nhận, sau quốc khánh cô gái này lại bắt đầu khai giảng, liên tục một tuần không có làm thêm một lần nào, không phải không có cơ hội, mà là do thói quen cấm dục đã lâu. Nhưng mấy hôm nay cuối cùng anh cũng cảm nhận được cảm giác bị du͙© vọиɠ tra tấn, cho dù là ở nhà hay công ty, trong đầu anh vẫn thoáng hiện lên dáng vẻ cô gái đó nằm dưới thân mình.

Tống Phi Vũ cố tình tỏ vẻ khó xử, nói: “Em đang ở trong lớp? Làm sao đi ra ngoài đây?”

“Không thể xin nghỉ à?” Bất giác giọng nói của Chu Chính lên cao hơn bình thường.

“Hình như không được đâu?” Tống Phi Vũ trả lời qua loa.

“Tôi đợi em ở cổng trường nhé?!” Chu Chính không hề nhiều lời, nói xong thì thẳng tay ngắt điện thoại.

“Người đàn ông chết bằm này.” Tống Phi Vũ nhìn đồng hồ, chỉ còn năm, sáu phút nữa là đến giờ vào học, nếu lúc này lén trốn đi, chắc sẽ không bị phát hiện.

Cô không kịp thay quần áo tập mình đang mặc, lấy cớ đi vệ sinh rồi dặn dò bạn học nhớ điểm danh hộ, sau đó rời đi.

Cô vội vàng chạy ra cổng trường,liếc mắt một cái đã nhìn thấy xe của người đàn ông kia.

Chu Chính không bấm còi, cô gái nhỏ tự động đi tới gần anh, anh cứ nhìn chằm chằm phía trước, không biết cô gái này mặc loại quần gì mà bó sát vào chân vậy, hiện rõ hai đùi thon dài thẳng tắp.

Tống Phi Vũ gõ cửa kính xe, cô nhìn bốn phía xung quanh một lượt rồi mới lên xe.

Cô ngồi xuống ghế phụ, to gan sờ tay lên đùi anh rồi nói: “Anh rể, đi đâu bây giờ?”

Người con gái này không cần mất công dụ dỗ vì bụng dưới của Chu Chính đã động đậy nổi sóng rồi.

“Khách sạn.” Chu Chính xoay chìa khóa, khởi động xe.

Tống Phi Vũ muốn trêu đùa người đàn ông, cô nhẹ nhàng xoa xoa bắp đùi, ngón tay xoa vòng tròn, cảm nhận cơ đùi của anh căng cứng, cô dùng ngón tay mon men di chuyển đến đũng quần.

Chu Chính đang lái xe, nhưng cô gái nhỏ này lại tự tìm đường chết mà câu dẫn anh, anh cũng không ngăn cản, mặc dù anh nhìn chằm chằm phía trước, nhưng chân dẫm mạnh lên chân ga để tăng tốc độ.

Người đàn ông đã có cảm giác rồi, Tống Phi Vũ dùng ngón tay chọc chọc, cứng vô cùng.

“Anh rể, anh thật là lợi hại, nhanh như vậy đã cương cứng rồi.” Đũng quần tây đã dựng thành một đỉnh lều to.

Cô gái này đúng là yêu tinh chuyên dụ dỗ đàn ông, Chu Chính chỉ mất mười mấy phút để lái xe đến khách sạn.

Khách sạn Khai Nguyên là khách sạn xa hoa nhất ở thành phố Trường Hải, người tới đây đây thuê phòng không phú thì quý. Không biết có phải do hôm nay là thứ sáu hay không, bãi đỗ xe bên ngoài chật kín. Chu Chính đành phải chạy xe đến bãi đỗ xe dưới tầng hầm.

Vừa tắt động cơ, Chu Chính vừa mới nắm lấy cửa xe, cô gái bên cạnh lại đột nhiên nhổm dậy rồi ngồi vào trên người anh.

“Anh rể, chúng ta làm tại đây đi, rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ nha.” Tống Phi Vũ dùng môi cọ cọ vành tai của đàn ông.

Chu Chính lập tức bắt lấy bờ mông vểnh của cô gái trong lòng, hung hăng bóp chặt lấy.

Tiếng hít thở của người đàn ông rõ ràng nhanh hơn, Tống Phi Vũ cười quyến rũ, cắn cắn vành tai anh, sau đó nắm khóa quần của anh kéo dần xuống.

“Shit! Mẹ nó!” Người con gái động tình khiến Chu Chính không kiềm được mà chửi bậy một câu.

Kéo xuống khóa quần, lộ ra quần sịp nam màu đen, Tống Phi Vũ thò tay chui vào trong, nắm lấy một đống lớn.

Chu Chính bị trêu chọc đến không thể chịu đựng nổi, anh cũng kéo cái quần bó sát người của cô gái xuống, cặp mông trắng nõn vểnh cao lộ ra, anh lập tức sờ sờ rồi xoa nắn, xúc cảm tròn trịa no đủ khiến anh yêu thích không muốn buông tay.

“Anh rể, em rất nhớ côn ŧᏂịŧ thô to của anh, em liếʍ cho anh được không?” Để có thể dụ dỗ người đàn ông này, lời nào cô cũng dám nói.

“Được!” Chu Chính đánh vào trên mông cô vang lên tiếng giòn tan.

Tống Phi Vũ chủ động trượt xuống dưới, quỳ gối trên đệm xe, cô tiến gần đến nơi đũng quần, mở miệng ra, dùng lưỡi liếʍ một chút.

“Aaa!” Lần này, Chu Chính mất lý trí ngay lập tức, côn ŧᏂịŧ

cương đến khó chịu, một tay ấn mạnh đầu người con gái vào đũng quần.

Tống Phi Vũ không hề phòng bị, trong lúc bị anh khống chế cô, anh đã cởi bỏ đai lưng.

Chu Chính dùng thắt lưng húc húc vào mặt cô rồi nói: “Mau liếʍ đi!”

Người đàn ông này thật là biếи ŧɦái, thế nhưng bảo cô liếʍ qυầи ɭóŧ, Tống Phi Vũ bất đắc dĩ dùng đầu lưỡi liếʍ một ngụm, mùi vị nhàn nhạt, nhưng cô lại chạm đúng tới chỗ qυყ đầυ mẫn cảm.

Chu Chính ngồi dậy, mạnh tay ấn đầu cô gái xuống, môi cô chống lại qυầи ɭóŧ và bao lấy qυყ đầυ.

Tống Phi Vũ bị khó thở, cô cuống cuồng đánh vào người đàn ông, còn may là anh buông lỏng tay ra.

“Ô…” Chu Chính để cho cô gái có thể hít thở, còn anh đem côn ŧᏂịŧ móc ra ngoài.

Côn ŧᏂịŧ cương cứng dựng thẳng tắp thô to, có màu tím đen, thân hình trụ tràn đầy gân xanh, qυყ đầυ cực đại, kích cỡ này khủng bố người khác biết bao nhiêu.

“Anh rể!” Tống Phi Vũ nắm lấy thân côn ŧᏂịŧ. Cô đã từng khẩu giao cho người đàn ông này, đã có kinh nghiệm, cô vươn đầu lưỡi ướŧ áŧ chạm nhẹ vào qυყ đầυ rồi liếʍ láp lên xuống. Trong miệng nước bọt liên tục tiết ra, trong quá trình ăn côn ŧᏂịŧ , nước bọt bôi trơn toàn thân, côn ŧᏂịŧ thô to ngăm đen như phát sáng.

“Haaa…” Dường như cô gái biết rất rõ nơi mẫn cảm của anh, Chu Chính bắt cô gái nâng đầu hoạt động, liếʍ côn ŧᏂịŧ

thô to một vòng.

Tống Phi Vũ thấy đã gần được rồi, thì dùng miệng ngậm chặt đỉnh qυყ đầυ, bao gồm cả lỗ nhỏ, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt từng chút một kí©ɧ ŧɧí©ɧ người đàn ông.

L*иg ngực của Chu Chính phập phồng gấp gáp, cơ bụng căng to, lỗ nhỏ đột nhiên bị cô dùng đầu lưỡi chạm vào ma sát, tất cả các giác quan trong thân thể đều bị đánh thức.

“Anh rể! Ưm…” Trong miệng cô có mùi vị hơi tanh nhàn nhạt, Tống Phi Vũ mυ'ŧ trọng qυყ đầυ mà vuốt ve, người đàn ông thở hổn hển, cô đắc ý mà tăng tốc độ nhanh hơn.

Chu Chính hưng phấn đến nỗi cổ đều đỏ bừng, anh mặc cho người con gái này ăn côn ŧᏂịŧ , kɧoáı ©ảʍ càng mãnh liệt, anh không muốn cho cô biết chính mình vội vàng muốn chết.

Tống Phi Vũ cố gắng nuốt hết côn ŧᏂịŧ

to dài, vài lần nuốt sâu, lại khiến người đàn ông nhẫn nhịu đến cực hạn.

Chu Chính không cho cô liếʍ nữa, anh rút ra rôid nói: “Lên, tôi muốn làm em.”

Tống Phi Vũ không nghe anh nói mà hỏi: “Anh mang bαo ©αo sυ không?”

“Trong hộp đựng đồ phía sau.” Chu Chính nhớ tới lần trước cô bắt anh mang bao, vì vậy không thúc giục.

Tống Phi Vũ lấy ra một cái bαo ©αo sυ chưa mở. Phía trên tất cả đều là tiếng Anh, chưa từng thấy qua nhãn hiệu này. Có thể suy đoán chắc chắn là loại kích cỡ lớn nhất. Cô xé mở, lấy bao ra, cầm bằng một tay, mặc dù cô đã đọc qua hướng dẫn sử dụng của bαo ©αo sυ, nhưng khi thao tác thực tế vẫn rất xấu hổ.

“Anh rể, em dùng miệng đeo bαo ©αo sυ giúp anh.” Chiêu này là cô học được từ phim “Du͙© vọиɠ nơi đô thị”. Cô không biết dùng trên người anh sẽ là như thế nào.

“Cái gì?” Chu Chính nuốt một ngụm nước bọt to vang lên tiếng “Ừng Ực”.

Tống Phi Vũ dùng răng cắn một bên bαo ©αo sυ, một bên cầm chặt thân côn ŧᏂịŧ để đỉnh qυყ đầυ nhắm ngay miệng bao, đầu lưỡi đồng thời dùng lực kéo đi xuống.

Lần đầu tiên được đeo bαo ©αo sυ bằng miệng, việc làm xấu hổ như vậy mà cô lại đang làm cho anh, Chu Chính tiết ra càng nhiều chất nhầy trong suốt qua lỗ nhỏ.

Tống Phi Vũ loay hoay mãi mà bαo ©αo sυ mới phủ được qυყ đầυ, khi xuống chút nữa, rất khó đi vào, bởi vì thân côn ŧᏂịŧ quá mức thô to, bαo ©αo sυ do người đàn ông này mua lại hơi nhỏ.