Edit: Hanna
Beta: Heulwen
“Anh rể, như thế nào… Như thế nào…” Tống Phi Vũ nhìn chằm chằm vào côn ŧᏂịŧ dưới háng đang cương cứng của người đàn ông, kinh ngạc nói không nên lời, không phải chiều nay vừa mới làm sao?
“Mặt trên những tờ giấy này đều là máu xử nữ của em.” Trong giọng nói của Chu Chính là sự hưng phấn khó không hề bị kìm nén
Côn ŧᏂịŧ dưới háng càng trướng to hơn, hai viên tinh hoàn nặng trĩu rũ xuống.
“Anh! Anh!” Dáng vẻ bây giờ của người đàn ông quá biếи ŧɦái, mặc dù nét mặt vẫn còn mang vẻ lạnh lùng nhưng lại ẩn chứa du͙© vọиɠ đáng sợ.
“Anh rể, nếu không thì anh tắm rửa trước đi, em ra ngoài đợi một lát cũng được...” Nếu Tống Phi Vũ còn ở lại thì không tránh khỏi phải bị quất một lần nữa, phía dưới còn chưa kịp hồi phục, không thể chịu thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Nhưng một khi khát khao nɧu͙© ɖu͙© được giải thoát thì không gì có thể áp chế nổi, người cấm dục như Chu Chính, anh cũng khống chế không nổi, trực tiếp túm lấy cô gái nhỉ, ấn cô vào trong l*иg ngực của mình.
“Tôi muốn làm một lần nữa.” Anh thở hổn hển nói.
“Để… hôm khác đi!” Tống Phi Vũ muốn đẩy người đàn ông ra, nhưng sức lực của cô quá nhỏ.
“Không được!!” Chu Chính có thân hình cao lớn, người con gái chỉ có thể thụ động bị anh khống chế, cưỡng ép ấn lên trên bờ tường.
Người đàn ông xoay người cô lại, để tấm lưng trần đối diện với anh, hai tay cô đỡ tường, đó là tư thế điển hình khi làʍ t̠ìиɦ, hình ảnh này cô chỉ từng nhìn thấy trong phim.
Chu Chính đánh ‘bốp’ một cái lên cặp mông vểnh cao, tạo ra âm thanh vang giòn tan, nói: “Nâng mông lên cao một chút.”
“Anh rể, không được! Sẽ bị chị của em phát hiện.” Tống Phi Vũ muốn từ chối, nhưng bên dưới lại không thành thật mà nâng lên.
Cặp mông của người con gái tròn trịa mềm mịn ưỡn lên, Chu Chính bẻ ra, liếc nhìn nơi mới vừa bị phá thân, cánh môi dưới hồng rực, bên trong vẫn còn dính nhớp, anh dùng ngón tay chọc chọc thử một chút, hoa huyệt của cô gái không ngừng kẹp chặt.
“Đừng sờ, ưm…” Tống Phi Vũ quay đầu nhìn thoáng qua người đàn ông phía sau, anh bất mãn tóm chặt lấy bờ mông của cô.
“Đúng là thiếu bị ông nện mà!” Người con gái này đúng là đồ hai mặt mà, nói không muốn làm, nhưng lại ra thật nhiều mật dịch, Chu Chính đặt côn ŧᏂịŧ để ở bên ngoài môi hoa huyệt, qυყ đầυ lớn di di quẹt quẹt vài cái, bởi vì mới vừa bị chơi qua một lần nên rất dễ dàng đi vào.
“Không được, anh đừng như vậy, chị của em sẽ nghe thấy.” Qυყ đầυ đã vào trong, Tống Phi Vũ thắt chặt tiểu huyệt, yêu đương vụиɠ ŧяộʍ ngay trong nhà, cho dù lá gan có lớn hơn nữa, cô vẫn căng thẳng lo lắng.
“Làm sao? Không phải nói là không sợ cái gì cơ mà, vừa mới bắt đầu đã không dám.” Chu Chính dùng sức đâm mạnh vào, anh thọc vào rất sâu, côn ŧᏂịŧ to mọng khiến hoa huyệt căng trướng, anh bắt đầu thọc vào rút ra.
“Ưʍ... dài quá…” Côn ŧᏂịŧ của người đàn ông thật sự là quá dài, gần như sắp đâm thủng huyệt cô rồi, Tống Phi Vũ nhớ tới lời hứa sẽ mang bao của người đàn ông nên nói: “Anh không phải muốn mang… mang bao sao??”
“Trong nhà đã không còn.” Nếu cô gái này không nói, Chu Chính cũng quên mất, nhưng anh vẫn tùy tiện tìm một lý để lấy lệ.
“Em không tin, lần trước em vào phòng để dọn dẹp, vẫn nhìn thấy một hộp.” Tống Phi Vũ chống tay lên tường, người đàn ông ở sau người liên tục va chạm, hoa huyệt bị thọc căng muốn nứt, mỗi một lần thọc vào, hoa huyệt chặt chẽ lại bị nới lỏng, côn ŧᏂịŧ vuốt ve vách tường thịt mềm mại đến mức hồng rực.
Khi làʍ t̠ìиɦ kết hợp với việc nhìn hình ảnh da^ʍ mỹ sẽ đạt được kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt nhất, Chu Chính nhìn chỗ kết hợp của hai người, nghĩ thầm, hoa huyệt của người con gái nhỏ như vậy mà có thể cắn nuốt con quái vật khổng lồ của anh, thật là kỳ tích.
Vừa rồi ở trên sân thượng, khát khao thèm muốn tới quá vội vàng, làm gì có thời gian lo lắng xem cô gái này có sướиɠ hay không, hiện tại vừa nhìn, toàn bộ hoa huyệt đều ướt đẫm mật dịch, hoa môi run rẩy mυ'ŧ vào.
“Ưm…” Cho dù ngoài cửa có tiếng TV rất to, nhưng Tống Phi Vũ cũng không dám kêu bừa, cô mở ra vòi nước, nhỏ giọng nói: “Anh nhanh lên!”
“Mẹ nó!” Chu Chính nắm chặt lấy cặp mông trắng nõn ấn vào phần hông của mình hung hăng đâm, côn ŧᏂịŧ ngập hoàn toàn vào trong đường đi bí mật, sau đó tần suất tăng vọt mà xỏ xuyên qua.
Tống Phi Vũ cắn môi, người đàn ông đáng giận này quá không biết xấu hổ, qυყ đầυ cố tình cọ sát điểm G mẫn cảm, cảm giác ngứa ngáy khó chịu từ hoa huyệt xuyên qua tim lan tràn ra khắp cơ thể.
“Anh… Anh rể… Ưm…” Làn nước ấm rơi xuống trên lưng, chảy dọc theo cặp mông vểnh đến chỗ kết hợp.
Phần hông của Chu Chính hung hăng đập vào mông vểnh, hai viên tinh hoàn đồng thời đập vào bành bạch, tiếng nước chảy che dấu âm thanh va chạm của thân thể, anh dùng sức mà đâm côn ŧᏂịŧ thô to đưa đẩy, cánh môi dưới bị chơi hồng rực lại lần nữa bị đẩy ra.
“Chậm… Chậm… Ưm…” Tống Phi Vũ cảm thấy hoa huyệt của mình bị côn ŧᏂịŧ nhét đầy, từng ngóc ngách nơi huyệt nhỏ đều dán sát vào côn ŧᏂịŧ, hơn nữa có làn nước ấm tràn vào, hoa huyệt kịch liệt run rẩy.
Chu Chính hơi hơi uốn cong thân trên, vòng eo rắn chắn cường tráng dũng mãnh rút ra cắm vào, cơ bắp hai bên sườn đều căng lên, anh xoa nắn lung tung trên cặp mông vểnh, côn ŧᏂịŧ tím đen cuồng dã chọc mạnh vào hoa huyệt, rất nhiều nếp uốn thịt bị nới lỏng ra.
Người đàn ông liên tục đâm sâu, Tống Phi Vũ cảm thấy hoa huyệt run run tê dại, hai núʍ ѵú mẫn cảm mà dựng đứng, cô tự mình bắt lấy xoa nắn, nghĩ muốn giải quyết cảm giác nóng rực trong người, nhưng càng xoa kɧoáı ©ảʍ lại càng mãnh liệt.
“Ưm… Trời ơi…” Người đàn ông dùng qυყ đầυ đột ngột đâm đến chỗ sâu nhất, thân thể của cô hơi chúi về phía trước một chút.
“Aa!” Người con gái này đột nhiên kẹp chặt lại, Chu Chính bị mυ'ŧ đến mức côn ŧᏂịŧ lại trướng thêm một vòng, thiếu chút nữa anh bị kẹp đến nỗi bắn tinh, anh vội vàng rút ra ngoài, tiểu huyệt bị chơi sướиɠ đến mức phun ra thật nhiều mật ngọt, anh xoay người cô gái trước mặt lại rồi nâng một chân lên cao, nắm lấy côn ŧᏂịŧ cọ cọ môi hoa huyệt rồi lại cắm vào.
“Anh rể!” Cô đang nhìn thẳng vào mặt của người đàn ông, Tống Phi Vũ phải giữ chân sau đứng thẳng, rất khó để giữ cân bằng, cũng may cô đang dựa vào tường, nhưng anh cắm vào quá hung hãn, hai chân đều bị chơi đến mềm nhũn.
Chu Chính đâm sâu một cách thô bạo, qυყ đầυ luôn chọc cắm điểm G mẫn cảm, bởi vậy, cô gái gắt gao ôm lấy cổ anh, sợ bị làm đến ngã ngửa.
“Quá mạnh… Ưʍ...” Tống Phi Vũ sướиɠ đến phát điên, cô vặn vẹo cơ thể, muốn tránh né côn ŧᏂịŧ của người đàn ông đang tàn phá bừa bãi, nhưng kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt lại thúc đẩy mật dịch ồ ạt chảy ra khỏi huyệt thịt.
Chu Chính cũng không nói lời nào, vùi đầu làm thật mạnh, tiểu huyệt của cô gái quá non mềm, dường như anh chơi thế nào cũng không đủ, hai chân trắng nõn đều bị nắm tạo thành dấu vết hồng hồng, côn ŧᏂịŧ tím đen ma sát hoa huyệt đến mức không kịp khép lại.
“Em… Em sắp… Ưm…” Tống Phi Vũ leo lên phía sau lưng của người đàn ông, vách tường thịt run rẩy, lúc người đàn ông xỏ xuyên qua bên dưới, cô lêи đỉиɦ phun mật dịch thành dòng, hết sức đè nén tiếng rêи ɾỉ phóng đãng xuống, nhưng cao trào không tiếng động lại khiến kɧoáı ©ảʍ tăng vọt.
“Mẹ nó!” Chu Chính không thích chửi bậy cũng nhịn nổi mà mắng một câu, anh trực tiếp bị người con gái này kẹp chặt đến mức bắn tinh, không nghĩ bắn bên trong, nhưng đã không còn kịp, đỉnh qυყ đầυ sưng to đâm vào hoa huyệt rồi ồ ạt bắn tinh.
“Ưm…” Lần thứ hai bị một người đàn ông bắn vào trong cơ thể, nhưng Tống Phi Vũ vẫn chưa kịp thích nghi, cô kẹp chặt đường đi, tiếp nhận một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt khiến các ngón chân đều cuộn tròn lên.