Mê Hoặc Tỷ Phu

Chương 21: Bãi đỗ xe play (H)

Chương 21: Bắn tinh vào tử ©υиɠ. ( H ) - Bãi đỗ xe play.

Edit: Hanna

Beta: Heulwen

“Có phải nhỏ không?” Khi Chu Chính mua bαo ©αo sυ, không để ý kích cỡ, từ trước đến nay anh chỉ dùng loại nhập khẩu, hàng trong nước quá nhỏ, rất ít loại có thể đeo vừa.

Tống Phi Vũ cắn lấy bαo ©αo sυ muốn kéo xuống, nhưng côn ŧᏂịŧ quá to, qυყ đầυ bị bó chặt.

“A!” Chu Chính bị đau, anh kéo cô gái đứng dậy, thẳng tay cởi bαo ©αo sυ ra.

“Anh làm gì vậy? Có thể đeo lên mà.” Tống Phi Vũ mất bao nhiêu sức lực mới nhét vào được một đoạn, thế mà người đàn ông này lại thẳng tay vứt đi luôn.

“Nhoài người nằm về phía trước rồi nâng mông cao lên.” Chu Chính nóng nảy, không còn kiên nhẫn, qυყ đầυ bị trướng đau, làm gì còn bận tâm việc phải đeo bao.

“Không đeo không cho làm, lần trước đã nói rồi, nhất định phải đeo bαo ©αo sυ.” Tống Phi Vũ nghiêm túc nói.

“Kích cỡ quá bé, tôi không đeo vừa.” Côn ŧᏂịŧ của Chu Chính dựng đứng lên thật cao, anh còn chưa từng chủ động ở trên giường như vậy, giờ anh chỉ muốn cắm vào huyệt nhỏ này.

“Tự anh đeo đi, được không, anh rể.” Tống Phi Vũ kéo xuống qυầи ɭóŧ, lộ ra cặp mông trắng nõn, hơi nhếch mông lên một chút rồi dùng hai tay bẻ ra, hai môi huyệt hồng hào khẽ hé mở, huyệt thịt bên trong non nớt mềm mại cố ý co rút lại để dụ dỗ người đàn ông.

Chu Chính móc ra một cái khác từ trong hộp, xé rách túi nhựa bên ngoài, lấy bαo ©αo sυ ra, dứt khoát chụp lên qυყ đầυ.

Tống Phi Vũ nhìn thấy người đàn ông ngoan ngoãn đeo vào, cô quỳ gối bò xuống đất, mông chủ động vểnh lên cao, huyệt thịt mở ra chờ đợi anh lâm hạnh.

Chu Chính không kiên nhẫn khi đeo bαo ©αo sυ, nhưng mà kích cỡ dươиɠ ѵậŧ quá lớn, anh không có cách nào đeo vào. Anh nhìn thấy người con gái đã nằm xuống, ưỡn mông chờ bị làm, anh lại vứt bao đi, cong eo đẩy về phía trước, qυყ đầυ chạm đến mép thịt, cọ cọ vào vách tường thịt non mềm rồi cắm vào bên trong.

“Ưm… Anh… A…” Tống Phi Vũ nắm lấy khung xe, người đàn ông đột nhiên tiến vào, huyệt thịt bị mở ra, cô không kiềm chế nổi mà rên thành tiếng.

“Đợi lát nữa chuẩn bị bắn thì tôi sẽ rút ra.” Chu Chính vội vàng tiến vào bên trong, năng lực thích ứng của cô gái này quá mạnh, huyệt thịt chật hẹp dần dần nuốt chửng phần thân dươиɠ ѵậŧ thô to, mãi đến khi toàn bộ côn ŧᏂịŧ đi vào, qυყ đầυ chọc đến chỗ sâu nhất, anh gầm lên.

“Anh rể… A… Anh không đeo bao phải không… A…” Đeo hay không đeo, Tống Phi Vũ vẫn có thể cảm nhận được, cô chịu sức nặng của cơ thể muốn bò lên phía trước, hai tay chống lên cửa kính xe, huyệt thịt gắt gao hút lấy côn ŧᏂịŧ, hai cánh môi dưới hồng hào tách ra hai bên.

Chu Chính nắm lấy vòng eo nhỏ, dùng sức đâm vào, côn ŧᏂịŧ tím đen căng cứng thọc sâu vào đường đi chật hẹp, huyệt thịt hồng rực mềm mại bọc lấy qυყ đầυ, kɧoáı ©ảʍ tê dại từ dưới lan tràn khắp cơ thể.

Tống Phi Vũ đang ở tư thế nằm dưới, cô thuần phục nằm dưới thân người đàn ông, ngoan ngoãn mà giương cao cặp mông lên, tiểu huyệt mở ra, vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nên ở chỗ kết hợp dâʍ ŧᏂủy̠ ồ ạt chảy ra.

“Ưm… Người xấu… Anh gạt người… A…” Người đàn ông không đeo bao đã lập tức cắm vào trong huyệt thịt, côn ŧᏂịŧ kết hợp với tiểu huyệt ở bên nhau, giống như Tống Phi Vũ đem mảnh đất thuần khiết nhất của mình cống hiến cho người đàn ông, cô cắn nuốt côn ŧᏂịŧ, huyệt thịt bị làm đến run rẩy.

“Đợi lát nữa chuẩn bị bắn thì tôi sẽ rút ra.” Chu Chính lại lặp một lần nữa.

Trong môn sinh học thời cấp hai, Tống Phi Vũ có học qua giáo dục giới tính, bαo ©αo sυ là thứ không thể thiếu, người đàn ông này sao có thể buông tha cho cô, bất kể cô sống chết ra sao, nhưng nguyên nhân lớn nhất vẫn do cô chịu không nổi côn ŧᏂịŧ trần trụi, kɧoáı ©ảʍ mang đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá mãnh liệt.

Không gian bên trong xe nhỏ hẹp vô cùng, Chu Chính khom lưng thọc vào rút ra, phần hông hung ác mà va chạm cặp mông vểnh, côn ŧᏂịŧ thô to rút ra mang theo thật nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, tất cả phun hết ra ghế.

“Anh rể, anh nhẹ một chút...Ưm… Hình như có người ở bên ngoài…” Tống Phi Vũ ngó đầu vào gần cửa kính, cô dán mặt lên trên, đôi mắt nhìn thẳng phía trước, có thể tận mắt nhìn thấy có người từ trên xe đi xuống dưới.

“A!” Huyệt thịt của người con gái kẹp chặt, Chu Chính bị hút sâu đến mức eo bụng vô thức siết chặt, hai viên tinh hoàn nặng trĩu dưới háng co rúm lại.

“Anh rể… A… Quá mạnh… Làm chết em mất… A…” Tống Phi Vũ nhìn chằm chằm cặp tình nhân đang hôn môi trước mặt, huyệt thịt siết chặt dươиɠ ѵậŧ vì cô sợ hãi có người sẽ nhìn sang bên này.

Ham muốn của Chu Chính tăng vọt, phần hông dùng sức va chạm cặp mông trắng nõn, dươиɠ ѵậŧ tím đen cắm sâu vào huyệt thịt đang bài tiết rất nhiều dâʍ ɖị©ɧ.

Tống Phi Vũ khó khăn mà quỳ gối, người đàn ông phía sau cường tráng khỏe mạnh mà đánh sâu vào, huyệt thịt của cô tê dại, côn ŧᏂịŧ vừa dài vừa to thọc vào huyệt thịt co rút chật hẹp.

Mật dịch không thể khống chế mà tràn ra ngoài, chỗ kết hợp chỗ vang lên tiếng “Phụt phụt” da^ʍ mỹ, côn ŧᏂịŧ tím đen bị mật dịch tưới ướt đẫm đến mức tỏa sáng bóng loáng.

“Shit!” Chu Chính đè nửa người lên cô gái, một tay với vào trong áo cô, mò lên bên trên, bắt lấy cặp nhũ hoa trắng nõn mềm mịn.

“Ưm… A…” Người đàn ông dùng ngón tay bóp chặt đỉnh nhũ hoa nhạy cảm mà xoa nắn, Tống Phi Vũ cảm thấy vừa đau vừa ngứa, huyệt thịt kịch liệt co rút lại, côn ŧᏂịŧ bị các nếp gấp mềm mại trong tường thịt mυ'ŧ chặt.

“Aaa…” Chu Chính dùng hai chân kẹp lấy mông cô gái, dáng người cao lớn đè trên người cô, hung mãnh mà va chạm, áo sơ mi màu trắng trên người bị cởi ra, nửa người trên tràn đầy cơ bắp cường tráng, anh cong mông đẩy eo, lấy tần suất kinh người mà thọc vào rút ra, người con gái dưới thân lắc đầu nguầy nguậy.

“A… Anh rể…Anh rể… A…” Kɧoáı ©ảʍ khủng bố lan tràn khắp cơ thể, Tống Phi Vũ bắt lấy tay nắm cửa, cặp mông bị đập khiến mềm nhũn, dẩu lên cũng không đứng dậy được mà ngồi phịch lên ghế dựa, mật dịch phun ra từng dòng từng dòng.

Chu Chính vốn dĩ chính là một con sói đói, cho dù có cấm dục hơn nữa cũng không ngăn cản được sự hấp dẫn của thân thể tươi mới của một cô gái trẻ, anh làʍ t̠ìиɦ một cách dũng mãnh, côn ŧᏂịŧ trong cơ thể cô càng cắm càng sâu, qυყ đầυ đột nhiên đυ.ng tới một cái miệng nhỏ, anh đương nhiên biết là gì, nhưng vẫn mở miệng hỏi: “Đây là chỗ nào?”

“Ưm….Không biết… A…” Tống Phi Vũ mơ màng, cô nào biết được đây là đâu.

Giọng nói của Chu Chính trầm khàn nóng bỏng, ghé vào bên tai cô gái thì thầm: “Nơi mà em sinh ra.”

Tống Phi Vũ đã từng học qua lớp sinh lý, cô vội vàng muốn khép chặt huyệt thịt lại, sợ hãi nói: “Sao có thể làm tới tận nơi này?”

“Hô!” Chu Chính thọc qυყ đầυ chạm vào cái miệng nhỏ, anh mạnh mẽ đâm vào, cổ tử ©υиɠ đáng thương chịu không nổi đả kích liên tiếp nên đã mềm nhũn thành một vũng nước.

Lần đầu tiên bị làm tới tận cổ tử ©υиɠ, Tống Phi Vũ không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cô hét lên, môi huyệt thịt run rẩy vô cùng, dưới ánh mắt dò xét của người đàn ông, cô đạt cao trào: “A… Phun… Sắp phun… A…”

Chu Chính cảm thấy nơi kết hợp có rất nhiều mật dịch phun trào, anh thẳng lưng va chạm, lực đạo mạnh khủng bố, cảm giác như thân xe cũng đều rung lắc.

Sau khi chạy nước rút khoảng hai phút, anh cũng muốn bắn, cảm nhận côn ŧᏂịŧ trong cơ thể sưng to, qυყ đầυ run run, là dấu hiệu của sự bắn tinh.

“Đừng… rút ra…Nhanh lên…” Tống Phi Vũ phản đối người đàn ông bắn bên trong, cô cuống cuồng cầu xin.

Chu Chính quá sung sướиɠ, không còn bận tâm đến cảm thụ của cô gái, qυყ đầυ bắn vào cổ tử ©υиɠ, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt bắn vào trong, cô gái lập tức khóc nức nở.

“A… Khốn kiếp…” Tống Phi Vũ nước mắt lưng tròng, toàn bộ cơ thể đều đang run rẩy.

Chu Chính đè trên người cô, thở phì phò, ngực đỏ ửng, khi anh rút ra, miệng huyệt không khép lại được, tϊиɧ ɖϊ©h͙ lập tức chảy ra, vì bαo ©αo sυ dùng để tránh thai đã bị ném ở trên xe.

Tống Phi Vũ khóc lóc nói: “Anh rể, em không thèm làm bạn tình của anh nữa, bắt nạt người một cách quá đáng.”