Tiểu huyệt Thích Âm đã một tuần chưa được cắm vào, tuy rằng vừa rồi đã bị Kỷ Lưu Thành chọc tay vào, đã chảy nước, nhưng lúc cắm chai rượu vào vẫn có chút chật.
“Sao lại cắn chặt như vậy, thả lỏng.”
“Không cần…” Tuy rằng Kỷ Lưu Thành và Thích Âm đã mở khóa rất nhiều tư thế, nhưng bị chai rượu cắm vào như vậy là lần đầu tiên, cô hơi đỏ mặt, có chút xấu hổ không giải thích được, liền cự tuyệt nói: “Anh mau rút ra đi, quá lạnh…”
Kỷ Lưu Thành không rút ra.
Anh nâng chân cô lên, đặt lên vai mình, sau đó nắm lấy thân chai rượu, lại thọc vào trong.
“Kỷ Lưu Thành ~ ”
Lúc này đây bình rượu kia dường như đã thọc vào hoàn toàn, chỉ còn lại phần to ở bên ngoài, bị Kỷ Lưu Thành, cứ một nông một sâu mà đưa đẩy vào tiểu huyệt cô.
“A ~ ”
Trong huyệt thì nóng, nhưng bình rượu thì lạnh, bình rượu lạnh lẽo kia bị Kỷ Lưu Thành nắm vuốt ve mị thịt, cũng dần dần ấm lên.
“Đồ lẳиɠ ɭơ, món đồ chơi này còn không ăn nổi, thì chút nữa làm sao ăn được côn ŧᏂịŧ của anh?”
Thích Âm muốn phản bác, nhưng không đợi cô nói ra, miệng bình rượu kia đã chạm đến điểm mẫn cảm của cô, ở trong tiểu huyệt mạnh mẽ nghiền nát.
“A ~ ưm…”
“Kêu lớn tiếng như vậy, không sợ bị người khác nghe được sao?”
Thích Âm cắn ngón tay, thở dốc phản bác: “Nếu thật sự sợ người khác nghe thấy, anh sẽ không ở chỗ này đùa giỡn em, a ~ ”
Thích Âm còn chưa nói xong, đã bị Kỷ Lưu Thành xoay người lại, đối diện là một tấm gương rõ nét, qua tấm gương đó cô có thể thấy được rõ ràng tiểu huyệt của mình bị bình rượu cắm vào ra sao.
“Nhìn thấy không?” Kỷ Lưu Thành đứng sau lưng Thích Âm, banh rộng hai chân cô ra, vừa xoa nắn hạt đậu nhỏ đã sớm lộ ra ngoài, vừa tiếp tục đâm chai rượu vào tiểu huyệt của cô, “Tiểu huyệt của em chỉ thích bị làm, bây giờ anh chẳng qua nhét miệng chai rượu vào, em liền cắn chặt không thả.”
Bên ngoài bạn học vẫn còn đang ca hát, nhưng trong nhà vệ sinh chật hẹp này, Kỷ Lưu Thành đang ôm cô từ phía sau, dùng miệng chai rượu tùy ý đùa bỡn hoa huyệt cô.
Phản chiếu trên gương, Thích Âm thấy đóa hoa kiều nghiên của mình đang bị miệng chai rượu làm cho hoàn toàn nở rộ, khi chai rượu cắm vào thì mị thịt quấn chặt lấy. khi rút ra thì mị thịt lại lưu luyến, bị cắm vào một cách tàn nhẫn như vậy, mị thịt hồng hào kia thậm chí còn bị kéo ra một chút, lộ ra vẻ đẹp da^ʍ mỹ không chịu nổi…
“A ~ ”
Thích Âm muốn mắng Kỷ Lưu Thành, nhưng cô quả thật quá thoải mái, cô muốn kêu lên, muốn hét lên, chẳng sợ bạn học bên ngoài có nghe được hay không, cô chính là một người dâʍ đãиɠ thích bị làm.
Nhưng những tiếng rêи ɾỉ rốt cuộc bị Kỷ Lưu Thành dùng môi phong bế.
Kỷ Lưu Thành nâng mặt cô hôn một lúc, lại không thấy đủ, liền kéo áo cô lên để cô tự cắn.
Chờ Thích Âm cắn vào áo, anh liền cởϊ áσ ngực của Thích Âm, đùa bỡn đôi thỏ trắng nõn mềm mại.
“Ưm…”
“Cắn,” Kỷ Lưu Thành khảy núʍ ѵú cô, thanh âm khàn khàn, “Bên ngoài vẫn còn nhiều bạn học như vậy, em cũng không muốn dẫn bọn họ tới xem chứ?”
“Ư ư…”
Một tay Kỷ Lưu Thành vuốt ve ngực Thích Âm, một bên lại cúi đầu ăn bầu vυ' bên kia, đồng thời cái tay nắm bình rượu cũng không nhàn rỗi, như cũ hết sức tận lực cắm vào huyệt đạo Thích Âm.
Lúc Thích Âm sắp bị Kỷ Lưu Thành làm cho cao trào, bên ngoài đột nhiên có tiếng đập cửa truyền đến: “Bên trong có người không? Đã đi vào lâu như vậy rồi, còn có để người khác đi vệ sinh không đấy?”
Trong lòng Thích Âm hoảng hốt, đẩy Kỷ Lưu Thành ra, nhưng Kỷ Lưu Thành không những không buông, mà còn kéo cô lại, sau đó hung hăng dùng chai rượu cắm vào mấy lần, lại nâng cao bình rượu lên.
“A…”
Rượu lạnh dưới đáy bình dọc theo cổ chai mà chảy vào huyệt đạo Thích Âm, Thích Âm bị chất lỏng lạnh lẽo kia kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nháy mắt liền đạt tới cao trào.