"Tất nhiên rồi! Sica ngủ đi!" - Jessica hỏi sao lạ? Cứ như giấc ngủ của Jessica là do ta ban phát vậy... mà thật tình, trông Jessica mỏi mệt đến thế, cứ giống như lâu rồi chưa từng buông xuôi cho bản thân một giấc ngủ yên lành...
Ta thật cảm thấy lo lắng. Trong những ngày ta đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao Jessica chẳng bao giờ liên lạc với ta? Phải chăng...
Bọn hắn đã giở trò!?
Ta nhất định điều tra ra lẽ, giành lại công đạo cho Jessica. Ta nhất định không để Jessica một mình chịu ủy khuất. Dù có liều cái mạng này, ta nhất định sẽ vì Jessica mà chiến đấu đến cùng!
Tự lúc nào hơi thở đều đều của Jessica đã phả bên tai. Ta sững sờ nhìn xuống gương mặt như sương lại như hoa. Jessica của ta bao giờ cũng xinh đẹp như thế. Bao giờ cũng tạo cho ta cảm giác tự kiêu, vì ta may mắn, vô cùng may mắn khi nhận được tình yêu đầy giá trị từ đại thiên thần!
Đêm nay, ta quyết định không ngủ! Chính là muốn dùng toàn bộ thời gian quý báu nhìn ngắm dung nhan người ta ngày đêm mong nhớ
"Sica à... ta nhớ Sica lắm..."
Tại sao Jessica gần ta đến vậy mà ta vẫn cảm thấy chưa đủ?
Nếu như vĩnh viễn được ôm Jessica vào lòng như thế này thì tốt quá...
Điều ước của ta từ nay có thể tham lam hơn một chút không? Giờ ta ước gì: "Không chỉ nhìn thấy Jessica, mà còn vĩnh viễn cùng Jessica ôm chặt nhau. Bình bình yên yên tận hưởng cảm giác ấm áp vô ngần"
-----------------------
# JUNG PHU NHÂN"S POV:
Đêm hôm đó, nếu như ta không ép Sica đi cùng ta... thì chắc mọi điều bất lành đã chẳng đến...
Sica, chính là vì cái ta gọi "danh dự", vì ba chữ "đạo nhi tử" buộc cùng ta diễn một đại hỉ kịch trước mặt gia đình thông gia
Suốt bữa ăn, Sica hoàn toàn im lặng. Nó tuyệt nhiên ngoan ngoãn chẳng phá hư, chẳng gây nên điều tệ hại. Nhưng trên gương mặt khó giấu nỗi những tâm sự. Thông gia đôi lần thắc mắc. Nhờ ta cùng Dennis khéo léo ứng phó, đổ mọi tội trạng cho nguyên cớ sức khỏe Sica. Có Dennis tiếp lời, thông gia nhờ thế an tịnh
...
Lúc trở về, gần đến cổng biệt thự. Không biết Sica đã thấy gì? Sica bối rối bảo ta dừng xe. Rồi lập tức chạy ùa ra ngoài, mặc ta sau lưng vẫn gọi lớn. Ta đáp xe vào lề đường, cũng vội rời xe theo bước Sica
Ngay khi bắt kịp đứa trẻ đó, ta thấy nó đứng lặng người, sững sờ nhìn vào con đường trước mặt. Vừa như chờ mong, vừa như tiếc nuối
Ta dù lấy làm khó hiểu, nhưng vì đã quen với tâm tình bất hảo của Sica, ta chỉ bước đến kéo tay Sica
Chợt, bên tai cơ hồ vang lên những âm thanh huyên náo. Rồi ánh đèn chói mắt từ đâu lao đến như con thú hoang. Một chiếc xe mô tô phân khối lớn xuất hiện, hướng thẳng vào người ta
Đứa trẻ này rất nhanh, bất chấp tất cả đẩy ta sang một bên, thay ta hứng chịu hậu quả. Kẻ say xỉn kia vội chuyển hướng, nhưng, đầu xe vụn về trượt ngang eo Sica. Ta thấy Sica đau đớn ngã xuống... máu chảy ra rất nhiều...
Ta trơ mắt nhìn con ta bị thương mà chẳng biết làm gì. Ta sững sờ mất gần năm phút mới nhận ra cần gọi ngay cấp cứu...
"Sica... con nhất định không được xảy ra chuyện gì..."
...
Thật may mắn, bác sĩ bảo vết cắt kia không ảnh hưởng ngũ tạng. Nếu như, nếu như... chỉ cần sâu thêm một chút hẳn đứa trẻ này đã mất mạng...
Nó vì sao... dù hận ta như thế vẫn một lòng vì ta hy sinh?
Sica à, ta thật sự phải làm sao đây... ta nợ con nhiều quá!
---------------------
Ta biết Sica trong lòng vẫn còn vị trí của người mẫu thân bất hảo như ta. Khiến ta có chút cảm giác ấm áp len lỏi, nhưng, cũng vì thế càng khiến ta thêm cắn rứt...
Nhiều hôm sau ta đều đặn đến thăm Sica. Nhưng Sica quyết lòng không gặp mặt. Mỗi lần nhìn thấy ta, nó liền trùm kín chăn, phủ lại cả người, rồi bất động im lặng hệt như kẻ đã chết
Ta nhìn tình thái vạn phần cự tuyệt mà chẳng dám nói gì hơn ngoài việc nguyện ý tránh xa con gái mình
...
Ngày hôm nay, như thường lệ ta vẫn đến thăm. Sica cũng thế, dùng chiếc chăn trắng ngăn cản đôi mắt ta xuyên thấu được nó. Ta hiểu Sica chán ghét gặp ta! Nhưng Sica không còn một mực muốn bỏ đi "tìm Kwon Yuri" nữa
Có phải nó đã hồi tâm chuyển ý? Đã chịu buông xuôi thứ tình yêu sai trái?
Cũng có thể vì bệnh tình không cho phép nó rời khỏi bệnh viện? Thân thể bất hảo thế kia, sức khỏe vốn yếu còn mất đi nhiều máu. Nam nhân khỏe mạnh chắc gì chịu nổi huống hồ Sica của ta lại là một thiên kim khuê các, đại tiểu thư
...
Ta buổi đêm, vì chút chính sự lưu lại bệnh viện đến tận khuya. Ta lúc về không yên tâm ghé qua phòng 307 quan sát con ta. Ngay khi hé nhẹ cánh cửa, đã thấy thân ảnh kẻ mà ta không bao giờ muốn thấy...
Bên cạnh Sica, chính là nữ nhân Kwon Yuri!
Làm sao cô ta về nhanh như thế? Theo bức tín để lại, hẳn ít nhất mất đến nửa năm? Ta dự liệu dùng khoảng thời gian đó... đem thu xếp vẹn toàn mọi việc. Vậy mà, chướng ngại lớn nhất đột nhiên trở về, phá hư kế hoạch
Ta lòng dâng tràn cơn phẫn nộ, chỉ muốn bước đến, kéo ngay nữ nhân vô sĩ tránh xa con ta ra, tránh xa sự "bình thường" trong cuộc sống hoàn mỹ của con ta. Nhưng Sica đang ngủ?
Sica hôm nay hảo hảo yên giấc lành!? Là sự thật sao? Sica không còn trắng đêm ngồi khóc thút thít nữa?
Bàn tay Sica khư khư ôm lấy thân người nữ nhân Kwon Yuri. Vừa thân mật lại vừa tạo nên cảm giác đáng thương. Con ta chắc chắn lo sợ... lo sợ lỡ như buông tay, nữ nhân Kwon Yuri sẽ tan ra như làn khói!
Sica thật sự chẳng thể tách rời kẻ này!? Nó thật sự đã cùng kẻ này sâu đậm đến sống chết cũng không chia lìa? Hạnh phúc của con ta phải là nữ nhân đó sao?
Không đúng!
Không thể nào...
Ta đau đầu quá, ta cảm thấy toàn thân xay xẩm, chẳng thể nghĩ gì thêm. Ta lẳng lặng trở ra khép lại cánh cửa. Rồi gục người ngồi bệt xuống sàn đất lạnh tanh
Phải chăng ta đã chọn sai con đường?
Ta thay vì đem lại hạnh phúc cho con ta, lại trở thành chính tay hủy hoại hạnh phúc của nó...
Ta, ta... lòng ta rối quá...
Rốt cuộc làm sao mới là đúng đây?
END POV #
---------------------
[1]: thủ tín = viết thư, tín = thư
Sợ rằng chap trước có nhiều điểm chưa tỏ tường, mình xin giải thích một xíu ha ^^
Yuri không nhìn nhầm ai với Jessica, người nằm trên giường phủ kín chăn là Jessica, bởi trước đó Jung phu nhân có đến, Jessica buồn bực không muốn thấy mặt liền làm thế. Đúng lúc Yuri vào rồi hiểu lầm. Jessica hiển nhiên nhận ra thanh âm của kẻ mình ngày đêm tương tư, phần lại giận hắn bỏ đi không nói, còn đi lâu như vậy. Jessica cố tình im lặng bất động xem như trừng phạt Yuri
Yuri học y, nhưng không phải hạng thiên phú khả năng. Hắn lại lười, thành ra nhiều lần thi lại mới lấy được tấm bằng. Nếu bảo Yuri tài giỏi thì không hẳn. Lúc hắn theo chú học tập, là vì Jessica mà toàn tâm cố gắng nên cũng xem như hữu dụng - chú hắn nhìn nhận thành hảo đệ tử
Suy cho cùng, Yuri chỉ là chưa nhận ra bản thân mình hợp với lĩnh vực nào trong ngành y. Rồi sẽ có lúc tỏ sáng nếu đi đúng con đường ^^
...
CHƯƠNG XV: HANG HỔ
# KWON ĐẠI MÁ"S POV:Nhận được tin hài tử vô dụng nhà ta trở về Hàn, nhưng chờ cả ba ngày liền vẫn chẳng thấy tăm hơi. Theo lý theo lẽ máy bay đã đáp xuống nửa ngày một đêm rồi. Phải chăng xảy ra chuyện bất lành?
Nữ nhi hời hợt nhà ta, rốt cuộc, hắn có biết mẫu thân ta đây lo đến mất ăn mất ngủ không hả!?
Thế mà, chiều tối hôm sau, lúc ta định đến đồn cảnh sát báo tin mất tích, thì hắn thản nhiên xuất hiện. Còn trong bộ dáng chín phần hối hả mười phần khẩn trương. Ta chưa kịp mắng nhiếc lời nào, chưa thể kêu ca phàn nàn tinh thần vô trách nhiệm, gây phiền lòng phụ mẫu, khiến ta mém chút điên loạn thì... hắn phán một câu xanh rờn: "Mẹ thật khéo tưởng tượng"