Nhưng ta sức còn không đủ thở, lấy đâu sức đọc chữ?
Ta vẫn là lắc đầu...
"Hả? Sica của ta!?" - lúc ánh mắt vô tình lướt ngang, ta trông thấy một dung nhan quen thuộc. Ta nhanh chóng giật lấy tờ báo từ tay cô tiếp viên hàng không, chân dài. Ta biết hành động của ta có điểm khó coi. Ta biết ta là vô duyên, vô giáo dục, vô phép tắc... nhưng, ta không kìm chế được mình...
Thử hỏi nhìn thấy dung nhan kiều diễm của người ta yêu, nằm ngay trung tâm bìa tạp chí, còn phụ họa dòng chữ "Đính hôn" to đùng... kẻ nào sẽ đủ bình tĩnh chơi trò "lễ nghĩa" hả!?
Xem nào xem nào, trang 21...
Trời ơi! Sao dính đâu không dính, bị dính lại trang 21 với 22 thế này!?
XẸT
Ơ...
Rách... báo... rồi...
Làm gì cô nhìn ta ghê quá dạ, rách xíu dán lại được mà...
"Chú ơi, có keo dính không?"
"..." - chú ta hiện bất động. Mắt nhắm nghiền. Ta lay lay cũng không thèm phản ứng
Chơi xấu dễ sợ! Thấy cháu lâm nạn, nhẫn tâm làm lơ. Quả phi quân tử!
Người nhớ đấy!
"À, ừm... " - ta khúm núm nhìn lên. Người kia hiên ngang nhìn xuống. Đôi mắt người kia từ cau có chuyển sang kinh ngạc, giờ đột ngột hóa ôn nhu
"Không sao đâu ạ" - còn cười thật tươi
"Thật?" - ta nghi ngờ hỏi lại
"Chỉ là tuần báo cũ"
Cái gì!?
Chơi xỏ ta phải không!? Đem cho ta tuần báo cũ!
Ế, ế, đi đâu đó, đứng lại cho ta luận lý lẽ chút coi...
Hừm, chạy mất dép rồi!
Mà khoan, kẻ đó vừa bảo... "báo cũ"?
Có phải là báo đã ra lâu rồi?
Vậy... vậy chuyện đính hôn này đã xảy ra bao lâu rồi?
Xem nào xem nào... Xuất bản ngày 12... *bấm tay* 1,2,3,4,5,6,7,8...15,16...
Đã, đã, đã hơn nửa tháng rồi! Vậy... nửa tháng qua có khi nào từ "đính hôn" tiến sang "kết hôn" luôn không?
Jung phu nhân, bà ấy... bà ấy thật quá nham hiểm! Bà cố tình lợi dụng lúc ta đi vắng giở trò li khai ta cùng Jessica. Chẳng biết Jessica của ta ra sao? Chẳng biết cô ấy có bị tên to con đáng ghét chiếm tiện nghi không? Chẳng biết Jessica có hảo hảo hồi tâm đồng ý với hắn không?
Không được, ta phải trở về! Ta phải lập tức tìm Jessica, lập tức tìm Jung phu nhân hỏi cho ra lẽ!
"Chú ơi, chú ơi..."
"Hửm?" - còn ngủ nữa, chán chú quá
"Chú ơi, về lại Seoul thôi..." - hic, lòng ta giờ rối bời. Chỉ mong sao có thể quay đầu máy bay, bay về Hàn Quốc ngay lập tức
"Nhóc con loạn trí rồi sao?" - ta không loạn trí
Nếu như thật sự mất đi Jessica ta mới thành loạn trí...
Ta phải về, ta phải về ngay kẻo mọi chuyện không thể nào cứu vãn. Thật tức chết mà! Lẽ ra ta không nên xem thường người đàn bà nham hiểm đó! Lẽ ra ta nên kéo chú về Hàn dạy ta thay vì sang Canada, rồi bỏ mặc Jessica lại
Mặc dù thế có phần hoang đường nhưng ta chỉ mong mình chưa từng đi, chưa từng đưa ra quyết định sai lầm như thế...
Jessica, cô ấy... cô ấy sẽ không bỏ ta mà lấy tên Dennis đó chứ?
---------------------
Hiển nhiên máy bay không thể quay đầu. Hiển nhiên ta không đủ can đảm nhảy dù xuống. Hiển nhiên ta không tài nào về ngay lập tức. Thế là phải chờ đến khi máy bay đáp xuống, ta liền mua ngay vé trở về Seoul
Do ta quá quyết tâm hay vì chú bận việc nên chú không hề ngăn cản hành động kì lạ của ta. Chú đồng ý để ta trở về một mình
...
Ta, kể từ tối gặp mẫu thân thì đến trưa hai hôm sau, mới về lại Hàn. Ta không nghĩ ngợi, liền chạy đến nhà Jessica. Chẳng có ai ngoài tiểu hạ nhân, những kẻ luôn e dè thị phi, ngại trò chuyện cùng ta. Ta đành kiên nhẫn đứng chờ ở cổng đỗ xe. Lạ thay, ta thấy mui trần dạ quang đang bên trong
Vậy theo lý, Jessica phải ở nhà mới đúng? Hôm nay chủ nhật, cô ấy cũng không đi làm
Chẳng lẽ... chẳng lẽ là cùng Dennis...
Không đâu! Jessica sẽ không hẹn hò với ai khác ngoài ta đâu!
Nhưng lỡ Jessica bị mẫu thân ép buộc? Người đàn bà đó chuyện gì cũng có thể làm mà...
Ta cần tìm Jessica nhanh thôi. Để hai kẻ nguy hiểm kia bên cạnh Jessica của ta, ta chẳng tài nào yên tâm được
"Kwon tiểu thư..." - giọng ai quen quen ha?
"Ơ, quản gia Kim? Chào ông..." - ta nhẹ cuối đầu. May quá, có người để ta hỏi chuyện rồi
"Kwon tiểu thư đến tìm..." - quản gia Kim, ông ấy dường như bối rối, lại như sợ hãi điều gì đó. Làm sao thế?
"Sica đâu rồi ạ? Xe Sica ở đây nhưng... nhưng sao mọi người bảo Sica không có nhà?" - ta chính là muốn tìm ra kẻ hở bắt bẻ bọn hạ nhân kia. Biết đâu bọn hắn lừa gạt ta
"Tiểu thư... tiểu thư..." - Tại sao cứ ấp a ấp úng thế hả quản gia Kim?
"Làm ơn cho cháu biết Sica đang ở đâu... Cháu xin ông đấy, quản gia Kim!" - ta biết giờ đây ta thảm hại đến dường nào, ta biết giờ đây ông có ác tâm ép ta quỳ xuống ta cũng làm. Chỉ xin nói cho ta biết Jessica của ta đi đâu rồi!?
"Tiểu thư... đang ở bệnh viện" - ở bệnh viện? Ở bệnh viện... là vào bệnh viện ở hay vào thăm người ở trong bệnh viện? Hay đến thăm mẫu thân là viện trưởng? Ta đang rối ông còn làm ta rối hơn, làm ơn nói rõ xíu coi
"Là... là sao ạ? Sica đến thăm mẫu thân?" - nghĩ kĩ lại chắc là vậy, ta hà cớ gì liên tưởng đến những chuyện bất lành cơ chứ. Hôm nay hai mắt ta cứ chớp hoài, nghe mẫu thân bảo mắt trái là "hỉ", mắt phải là "ác" vậy hai mắt là "ác hỉ" nghĩa là chuyện vui nhưng lại không tốt!? Lập luận này nghe ra cũng đầy lý lẽ
Jung phu nhân tổ chức hôn lễ tại bệnh viện!?
Không đâu! Ai lại làm thế. Bệnh viện là nơi bất hảo
Nhưng... biết đâu bà ta thích lạ? Người giàu hay dở hơi chơi trội vậy mà...
Hừm!
"Tiểu thư hôm trước gặp tai nạn, hiện điều trị ở bệnh viện" - lúc ta đang miên man suy luận thì quản gia Kim đưa ra câu trả lời
Sự thật luôn thắng thế hùng biện...
Hả!? Ông vừa bảo Jessica của ta bị tai nạn!?
"Kwon tiểu thư... Kwon tiểu thư..." - kêu cái gì mà kêu, cũng tại ông chậm trễ báo tin... ta phải đến bệnh viện ngay!
Tức chết được!
Cái bọn taxi lúc cần chẳng bao giờ thấy mặt. Ta cứ thế cuốc bộ chạy qua mấy con phố, mong sớm tìm gặp một chiếc taxi hữu dụng nào đó...
Nói chung là cần tranh thủ đến bệnh viện ngay!
---------------------
Vừa đặt chân vào bệnh viện đã nghe thấy giọng đại bác oanh tạc của hai đại bằng hữu. Dường như đang cãi nhau? Lạ à nha, tên Choi Soo Young trước giờ răm rắp tuân lệnh Lee quản lý, lần này dám lớn mật cãi lại...
Mà khoan, ta cần chi quan tâm bọn hắn gặp chuyện bất hảo!? Điều ta cần là tìm Jessica cơ
"Đại trư! Bạch kim thố[1]!" - ta gọi thẳng ngoại hiệu mà ta phỏng theo đặc trưng bộ dáng, tính cách đặt cho bọn hắn
"Kwon Hắc Hắc... sao ngươi trở về? Không cho "vô dụng" ngươi đây vào làm nữa đâu" - Lee quản lý vẫn là đại công tâm, trong tâm hắn lúc nào cũng chỉ công việc
"Ta không về làm. Ta là tìm người. Nể tình quen biết giúp đỡ được không?" - ta dù không xuống nước nhưng đã nói chuyện mềm mỏng hơn nhiều. Ta biết ta đang nhờ cậy bọn hắn
"Tìm ai?" - Lee quản lý thấy thần sắc ta kì lạ, cũng không tâm trí đùa giỡn nữa. Hắn liền vào thẳng vấn đề
"Jessica"
"Là cô nàng xinh đẹp hay đi cùng ngươi - con gái giám đốc? Ta có nghe qua cô ấy bị tai nạn... Đại trư!" - Lee quản lý liếc mắt ra hiệu cho Choi Soo Young làm việc. Ta nhìn thấy Choi Soo Young theo lệnh Lee quản lý tra nhanh xấp hồ sơ bệnh án
"307" - Choi Soo Young, hắn nói
Ơ... 307... quen thuộc quá...
Dường như ta đã từng...?
Ế! Chính là cái nơi ta gặp Jessica lần đầu tiên. Nhưng, đó là "Phòng săn sóc đặc biệt"? Chẳng lẽ...
Chẳng lẽ Jessica của ta không còn sống bao lâu?
Ta tức tốc chạy ngay bằng thang bộ lên trên. Chẳng còn kiên nhẫn chờ thang máy. Lòng ta đau như cắt, tâm ta rối như tơ, tim ta thì đang vỡ ra ngàn mảnh vụn
Jessica, Jessica của ta... không thể nào...