"Cô đứng lại cho tôi!" - ta phút nóng nảy, đã không ngờ rằng bản thân mình trở nên to tiếng. Đã lâu rồi ta không mất bình tĩnh như thế, lại còn trước mặt người mà ta vạn lần không muốn - "Chuyện thế nào là của cô? Thế nào tôi không thể bận tâm? Việc làm hoen ố danh giá dòng tộc hay việc cô vì một nữ nhân xem thường cả mẹ mình? Cô rốt cuộc có xem tôi là mẹ không hả, tôi làm mọi chuyện vì ai... là vì đứa con bất hiếu như thế đấy!"
Ta nhận thấy trên môi Sica vẽ nên nụ cười chua xót...
Ta vừa vô tình gợi lại vết thương chưa lành trong tâm nó!?
"Con sao dám chối từ mối quan hệ máu mũ này... chỉ có người làm mẹ như người nhẫn tâm cắt đứt tình thâm" - ta khiến con ta ủy khuất rồi. Ta giờ chỉ ước gì ta chưa từng mất đi bình tĩnh - "Nếu không vì cha... con đã chẳng về đây... đã chẳng làm ô danh dòng họ... chẳng làm mất mặt... mẹ. Người cứ xem như con gái bất hiếu. Nhưng con tuyệt đối không rời xa Yuri!" - nó kiên quyết rời đi. Từ lúc về nhà, nó còn chẳng màng nhìn lấy ta một lần
"Sica..." - ta thực chẳng biết nói gì thêm. Ta, ta... ta rõ hơn ai hết, mỗi lần đứa trẻ này nhắc đến phụ thân là mỗi lần nó đau lòng đến chết đi sống lại
Ta yên lặng mặc cho nó rời khỏi...
Hãy để Sica bình tâm trước đã...
Ta có phải đã sai khi chọn tác động lên con gái mình? Thế thì...
Vẫn là đứa trẻ nghèo hèn kia nên biết khó mà rút lui!
END POV #
Jessica của ta dạo này thật gầy. Cô ấy cứ như ngày một nhỏ đi vậy, ta hảo hảo ôm trong lòng mà cảm thấy càng lúc càng có nhiều khe hở. Sau nhiều lần đặc biệt lưu tâm vấn đề vô cùng cấp thiết, ta quyết định ra tay xử lý
Nếu cứ mặc Jessica gầy gò theo năm tháng, chắc không khéo cô ấy trở thành xương khô trang trí lễ halloween mất!
Jessica luôn ăn không ngon, lại thêm tính tham công tiếc việc đâm ra chán nản ăn uống. Thậm chí con sâu lười này còn xem việc ngủ quan trọng hơn cả ăn. Mỗi bữa, ta lúc nào cũng nỉ non bên tai khiến cô ấy vì phiền mà miễn cưỡng nâng muỗng. Nhưng ăn chút ít rồi lại thôi. Ta làm sao không lo đây!? Cuối cùng, vẫn là ta mặt dày ngồi giữa chốn đông người, vừa làm trò cười dỗ dành, vừa đưa tay móm cho Jessica từng muỗng cơm. May thay, mặt bê tông cốt thép thế mà hảo ý tưởng, Jessica chẳng những có thêm chút cao hứng há miệng, mà còn vì vẻ đáng yêu của ta nuốt trôi thức ăn
A, vậy ra ta giờ có thêm một biệt tài, nhan sắc của ta thế là có đất dụng võ rồi!
...
Từ hôm khai phá ra tiềm năng thú vị, ta liền ngày đêm vận dụng. Bất kể mưa to gió lớn, bất kể mẫu thân mắng chửi, Lee quản lý hâm dọa đuổi cổ, ta ngày ba bữa đều hảo đến tìm Jessica, cùng Jessica đi ăn
Chính là ta muốn vỗ béo Jessica đấy!
Sau lần đầu tiên xấu hổ, để tránh tai mắt của kẻ rỗi hơi, càng tránh búa rìu dư luận, chúng ta chọn ăn tại những nơi kín đáo hơn. Ít nhất cũng là nơi chỉ có hai người, hoặc giả là nơi chẳng ai biết đến chúng ta. Nhờ thế ta càng thỏa sức mạ thêm kim loại lên má, ta dỗ dành Jessica của ta còn hơn một đứa trẻ, ta chăm cô ấy như chăm hài tử của mình, một phút cũng chẳng dám lơ là. Chỉ đến khi ta cảm thấy tạm hài lòng với cái bụng be bé của Jessica mới thôi
"No quá Yuri à" - Jessica như mọi lần lại kêu ca. Nhưng để ta kiểm tra cái nào...
Ta nhẹ cho tay vào trong áo, sờ lên chiếc bụng phẳng lì của cô ấy, thỉnh thoảng cao hứng còn gãy gãy khiến cho Jessica bị nhột cười khanh khách. Phải đến khi ta thấy nó căng lên chút chút ta mới đồng ý cho Jessica dừng lại
Mà ta không ngờ Jessica của ta đôi lúc giống nhi đồng lắm nha. Nhất là khi ta kiểm tra bụng cho cô ấy rồi lắc đầu bảo "chưa được". Jessica liền nhíu mày, phùng má, cái môi còn chu chu tỏ ý biểu tình "không ăn nữa". Ta lúc đó liền hôn lên môi cô ấy, rồi thủ thỉ bên tai, rằng ta sẽ "cõng cô ấy nếu như cô ấy ngoan ngoãn"
Jessica rất thích ta cõng, những lúc đó cô ấy còn ngủ trên lưng ta. Tuy rằng cũng mõi lắm nhưng ta không cảm thấy nhọc thân, ta là vô cùng nguyện ý
Cảm nhận Jessica có da thịt hơn qua từng ngày, ta thực rất an ủi... nhưng chỉ hơn chứ Jessica của ta vẫn là mong manh trước gió, ta thật sợ nếu như ta có lúc vụng về làm vỡ mảnh ngọc quý mong manh này... hẳn ta sẽ đau lòng chết mất...
Cho nên vẫn là toàn tâm nâng niu Jessica thôi!
Dạo này ta ngoài việc ấy chẳng thể nghĩ thêm bất cứ điều gì khác...
"Yuri..." - lúc ta nghĩ rằng Jessica đã ngủ, cố gắng bước đi thật nhẹ nhàng, liền nghe thanh âm ngọt ngào vang bên tai
"Ưm?" - ta lười biếng đáp lại, bồi vào vài tiếng cười hì hì nham nhỡ
"Yuri đã hứa với ta, nhớ không?" - Ta thực hứa với Jessica nhiều lắm. Cô ấy là ám chỉ điều nào chứ? - "Quên rồi chứ gì!?" - Jessica giận rồi, cái giọng trầm hẳn này không thể lẫn vào đâu. Trên tai ta liền xuất hiện lực vặn vẹo
Ôi, ta cần lên tiếng trước khi tai ta biến thành hình xoắn ốc!
"Nhớ, nhớ chứ! Au!" - đau thật đó, hic...
"Nhớ gì mau nói?" - ta phải làm sao giờ? Thực lòng thì ta có nên nói bừa? Mà không khéo rụng tai chứ chẳng chơi
"Ta... ta... ta..." - thôi thì lời thật mất lòng, à không, có lẽ là mất mạng... - "Ta không biết Sica muốn nhắc lời hứa nào? Ta hứa với Sica nhiều lắm..." - ta cố cười tự nhiên hết mức có thể, mong rằng Jessica vì không khí vui vầy mà rộng lòng tha cho cái mạng hèn này -"Á..." - phiên bản nhéo má từ sau tới. Tuy không phải lần đầu nhưng là lần đầu đau đến chảy nước mắt...
"Ta trước giờ không có ép Yuri phải hứa với ta nhiều điều... là Yuri lúc cao hứng tự đề ra rồi ép ta gật đầu" - ấy, coi bạn gái ta lý luận kìa. Thật muốn dìm chết ta mà, dù sự thật đúng là vậy nhưng...
Ta những lúc dỗ dành Jessica thường nói ra những lời nhăn cuội, rồi nài nỉ Jessica đồng ý cùng ta nhưng cũng không nên mang đó làm điều trêu chọc
"Yuri..." - cô ấy lại từ thái độ giễu cợt chuyển sang trầm lặng. Hôm nay Jessica của ta làm sao vậy? - "Yuri đã hứa tin ta! Yuri hứa ở bên ta cả đời... còn nhớ không?" - a, thì ra cô ấy chính là nhắc điều này...
Ta sao lại quên được!
Ta đã nói nhiều lần, ta luôn tin tưởng Jessica, dù cho Jessica có tâm lừa dối, ta nhất định vẫn tin là thật và hảo hảo tín nhiệm
Duy chỉ việc bên cạnh nhau cả đời... ta cũng rất mong muốn chúng ta sẽ trở nên như vậy...
Nhưng, được sao?
Jung phu nhân, bà... còn cả danh dự dòng họ Jung... còn mọi người, mọi người sẽ nói xấu Jessica thì sao?
"Yuri!" - Jessica đột nhiên gọi lớn làm ta giật mình - "Đang nói chuyện cùng ta không cho phép nghĩ ngợi lung tung"
"Au! Au! Au!" - ta hét lớn vì tay cô nàng lại vặn vẹo tai ta. Tuy không đau nhưng ta phải ra vẻ để được khoan hồng. Đó là kinh nghiệm ta học được sau bao lần đắt tội cùng Jessica
Quả như ta nghĩ, Jessica liền buông tay, nhẹ xoa lên nơi vừa hành hạ...
"Ta hỏi, Yuri có nhớ lời hứa đó không!?" - Jessica tay vẫn xoa, miệng lặp lại vấn đề cũ
"Ơ..." - ta cảm nhận bàn tay đang xoa cơ hồ chuyển thái độ sang siết - "Nhớ! Nhớ chứ sao không! Lời Sica nói không bao giờ ta dám quên" - ta cuốn quýt la lên. Rồi bối rối, hồi hộp, chờ đợi cơn đau kéo đến. Nhưng lạ thay, chẳng xảy ra gì cả!?